Trùng Sinh Chi Tối Cường Nữ Binh

Chương 48 : Tặng lễ

Người đăng: Tiểu Bì Bạch

Ngày đăng: 16:39 20-01-2019

Minh Huệ Tâm kinh ngạc hỏi: "Nhất Nhất, những hình này cũng là do con vẽ sao?" Lương Nhất Nhất gật đầu "Ân" sau đó hỏi: " Mẹ, người có thích quà con tặng không?" Lúc này Minh mẫu đã dời ánh mắt nhìn sang hai cái ly, hai cái cao chừng mười hai, mười ba cm, phía trên cũng có vẽ hình, một cái là hình ảnh Lương Nhất Nhất rúc vào người mẹ ấm áp, một cái chính là vẽ một đêm kia Lương Kiến Nghị cùng Minh Huệ Tâm đợi nàng về nhà, ngay cả quần áo mặc lúc ấy cũng giống y như đúc. Minh Huệ Tâm ngẩng đầu cười nói: "Nhất Nhất, mẹ rất thích, con thật giỏi, vẽ giống như thật vậy, đem mẹ vẽ trẻ lên thật nhiều tuổi. Cám ơn con, Nhất Nhất!" Minh Huệ Tâm có chút ê ẩm trong lòng, nàng đã bị cảm động, đây là lễ vật mà nàng hợp ý nhất trong nhiều năm qua. Từ sau khi nàng kết hôn, bởi vì Lương Kiến Nghị là quân nhân nên cùng hắn chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, tuy rằng mấy năm nay Lương Kiến Nghị đã được điều đến quân khu Kinh Thành, thế nhưng Lương Văn Long cũng làm quân nhân, bởi vì hắn không muốn dựa vào trong nhà, nên ở trong bộ đội càng thêm khắc khổ nỗ lực hơn so với người khác, kết quả càng là nhiều năm không trở về nhà, lại nói trong nhà cũng không phải lúc nào cũng có thể đông đủ như mấy ngày nay, hôm nay Nhất Nhất tặng nàng một đôi bình hoa, phía trên đem hình ảnh cả nhà đều vẽ lên, đó là hình ảnh đẹp nhất trong lòng nàng, cũng là mong ước lớn nhất trong nội tâm nàng, như vậy thì làm sao nàng có thể không thích? Làm sao lại không cảm động? Mấy thành viên khác trong gia đình thì không nghĩ như vậy, nhất là lão gia tử cố ý "Khục khục: hai tiếng hấp dẫn sự chú ý của mọi người, sau đó nhìn về phía Lương Nhất Nhất: "Nha đầu, cháu gái này cũng thật quá bất công rồi, có thứ tốt cũng không muốn lấy cho gia gia của mình. Hừ, lần này ta thật sự giận à!" Nói xong còn uốn éo cổ, thật đúng là không thèm nhìn Lương Nhất Nhất. Được, Lương Nhất Nhất nghĩ thầm, những người nói gia gia của nàng là lão ngoan đồng lão ngoan đồng đâu rồi, mau tới nhìn động tác kinh điển này của gia gia một cái, vừa tức giận liền quay cổ không để ý tới người, đây thật đúng chỉ là việc mà con nít ba tuổi mới có thể làm. Lương Nhất Nhất vừa muốn nói gì đó dỗ dành lão gia tử một chút, thì Lương Kiến Nghị đã mở miệng: "Cha lấy một cái con cũng lấy một cái đi nha! Một đống lớn như vậy đều làm cho mẹ, dù là phân cho ta một cái cũng là được a!" Nói xong liền duỗi tay muốn lấy cái ly vẽ một nhà ba người. Minh Huệ Tâm nhanh mắt, trước khi Lương Kiến Nghị kịp đụng tay đã đem ly nước cầm lên, còn vẻ mặt đắt ý nhìn Lương Kiến Nghị: " Đây là của ta, nếu muốn thì tự ngươi thương lượng với con gái đi, cái này muốn nghĩ cũng đừng nghĩ." Lúc này Lương Văn Long cũng nói chuyện: "Nhất Nhất, tranh này của ngươi vẽ tốt quá, vẽ được như vậy thì thật là cấp bậc thầy đấy, đại ca thương xuyên không ở nhà cũng muốn có một món quà như vậy, lúc nào nhớ nhà thì cũng có thể lấy ra nhìn, ngươi nói ngươi có phải hay không cũng nên cho ta một cái?" Lương Văn Long vừa nói xong, lão gia tử cũng uốn éo cổ, ánh mắt nhìn chằm chằm Lương Nhất Nhất xem nàng nói thế nào. Lương Nhất Nhất bất đắc dĩ giang tay: "Vừa rồi con còn đang định nói, hôm qua ngoại trừ làm một bộ làm quà cho mẹ, cũng đều làm cho mỗi người trong nhà một cái, chỉ bất quá đồ này của mẹ là cần gấp, nên để cho họ làm xong trước đưa tới đây, về phần các người, đại khái buổi chiều là có thể làm xong, đang tiếc cũng không có cơ hội nói nha!" Lúc này mọi người phía dưới liền hài lòng, lão gia tử oán trách nói: "Xú nha đầu, cái này còn không sai biệt lắm, nếu dám quên ta, thì xem ta chỉnh ngươi như thế nào." Lương Nhất Nhất vội vàng một bộ cười đùa tí tửng nói: "Sao có thể? Sao có thể? Đã quên ai thì cũng sẽ không quên gia gia, lại nói nếu như con quên, tì cũng còn có nhị ca ở bên cạnh nhắc nhở mà? Ha ha. Đúng rồi, đại ca, nhị ca, các người cũng mau mang quà lấy ra nha!" Lúc này Lương Văn Vũ đem vòng tay phỉ thúy hôm qua mua hơn sáu trăm vạn lấy ra: "Mẹ, cái này là hôm qua con cùng Nhất Nhất đi chọn đấy, nếu không hợp ý của người thì cũng đừng chủ trách một mình con nha!" Nói xong liền đem cái hộp đóng gói đẹp đẽ mở ra, đem vòng tay phỉ thúy cao băng đeo lên cổ tay của Minh Huệ Tâm, lớn nhỏ vừa vặn. Lương Nhất Nhất ở một bên sợ hãi thán phục: "Ngày hôm qua con vừa nhìn vòng tay này, đã thấy vô cùng thích hợp cho mẹ mang, người xem bây giờ đeo lên thật sự rất xứng, thật đẹp quá!" Thế nước của vòng tay này vô cùng tốt, tôn lên làn da trắng như ngọc của Minh Huệ Tâm, cả người liền cảm thấy tươi đẹp lên hẳn. Minh Huệ Tâm nhìn xem vòng tay này cũng rất ưa thích, nghe Lương Nhất Nhất nói xong cũng liền tán đồng gật đầu. Lương Văn Long cũng lấy quà ra, không biết từ lúc nào mà hắn đã mua cho Minh Huệ Tâm một bộ trang điểm nước Pháp: "Mẹ, mấy năm nay con không ở nhà, không thể hàng năm đều qua sinh nhật cùng người, con trai thật xin lỗi người, thế nhưng trong lòng con hình dáng của mẹ lúc nào cũng y như lần đầu tiên con rời nhà tham gia quân ngũ, vẫn còn trẻ như cũ, xinh đẹp, ưu nhã hào phóng, con nghĩ tới nghĩ lui vẫn là quyết định mua món quà này, hy vọng người vĩnh viễn xinh đẹp trẻ tuổi." Minh Huệ Tâm cảm động muốn rơi lệ, nhìn xem con của mình từng ngày lớn lên, nàng cũng đã năm mươi tuổi, hôm nay cả nhà có thể hợp lại vui cười, bình an tụ họp chúc mừng sinh nhật của mình, nàng thật sự rất vui vẻ! Lương Nhất Nhất thấy vành mắt của mẹ đã đỏ lên, vội vàng chuyển chủ đề: "Mẹ, nhị ca đã đặt phòng ở Cẩm Tú Giang Nam, giữa trưa một nhà chúng ta liền vào đó mừng sinh nhật cho người, hiện tại cũng đã gần 11h, người nhanh đi thay quần áo, lại trang điểm bổ sung, rồi chúng ta lập tức xuất phát." Cẩm Tú Giang Nam chính là một trong những nhà hàng khách sạn năm sao lớn nhất ở Kinh Thành, tại đây có vừa có thể ăn uống, nghỉ ngơi cũng có thể giải trí và đặt phòng, anh em Lương Nhất Nhất đều muốn chờ sau khi ăn trưa xong, buổi chiều liền cùng Minh Huệ Tâm và người một nhà đi hát vài bài, cũng đỡ phải phiền toái đổi chỗ. Ai ngờ Minh Huệ Tâm lại không có đồng ý, nàng nhìn mọi người trong nhà nói: "Không cần, gần đây trong nhà nhiều việc, chúng ta cũng không cần phải quá sôi nổi, hôm nay chúng ta ở trong nhà ăn sinh nhật đi, ta đã sớm dặn Trương tỷ chuẩn bị cơm trưa rồi, lại nói đều có các ngươi phụng bồi ta, ta so việc gì cũng đều vui vẻ." Nói thật hai ngày nay lòng của nàng đều là không yên, thật sự không có tâm tình ra ngoài chơi sinh nhật, cho nên mới muốn cự tuyệt. Lương Văn Vũ còn muốn khuyên nữa, Lương Kiến Nghị đã nói: "Mẹ các con muốn ở trong nhà sinh nhật, vậy hôm nay chúng ta đều không đi đâu cả, chỉ ở trong nhà." Dù sao mặc kệ là quyết định gì thì lão gia tử cũng đều sẽ không phản đối, ba đứa nhỏ đối với Minh Huệ Tâm càng là ngoan ngoãn phục tùng, bọn họ cũng đều biết trong lòng Minh Huệ Tâm đang nghĩ đến chuyện gì, vì vậy cả nhà đều ở trong nhà dùng cơm trưa, mặc dù không có đi đâu, nhưng bầu không khí lúc ăn cơm lại tương đối tốt, dù sao đã đến được địa vị bây giờ như Minh Huệ Tâm, thì những cái khác nàng đã sớm không còn để vào mắt, chỉ cần người nhà bình an, có thể vây quần một chỗ cùng nàng nói chuyện mới là trọng yếu nhất. Buổi chiều, Lương Nhất Nhất nhớ đến mình còn chuyện lớn muốn làm, vì vậy liền đeo cặp da ra cửa. Bắt xe đến vườn nhà Phan gia, Lương Nhất Nhất đưa mắt nhìn xung quanh sau đó đi thẳng đến nhà vệ sinh công cộng ở giữa, đợi lúc nàng đi ra, thì đã biến thành một phụ nữ trung niên hơn 30 tuổi ăn mặc bình thường, tìm một tiệm đồ cổ liền đi vào. Tiệm này tên là Cổ Kim, bên chỉ có một nam nhân viên mặc áo dài đang nhàm chán đứng ngáp bên quầy hàng, thấy có khách đến liền đi tới tiếp đón, Lương Nhất Nhất cũng không cùng hắn dài dòng: "Ta muốn tìm một ít đồ mô phỏng, ngươi cũng không cần mang đồ vật quý giá ra mơ hồ ta. Ta sẽ không mua." Nam nhân viên nghe xong liền mơ màng, chỉ nghe qua người đến tiệm đồ cổ tìm hàng thật, chưa thấy qua có người muốn mua hàng mô phỏng đấy, bất quá vào cửa chính là khách, vội vàng nói với Lương Nhất Nhất: "Người muốn mấy cái? Kiểu dáng có yêu cầu gì?" Lương Nhất Nhất nói: "Không sai biệt lắm, ba mươi cái đi, ta muốn nhiều đồ sứ một chút, lại đến mấy cái vật trang trí bằng ngọc, có hộp châu báu hay trang sức cũng đều lấy ra đi."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang