Trùng Sinh Chi Tối Cường Nữ Binh

Chương 38 : Thẳng thắn

Người đăng: Tiểu Bì Bạch

Ngày đăng: 16:29 20-01-2019

.
Buổi sáng thứ năm, sau khi Lương Nhất Nhất cùng Lương Văn Vũ vào văn phòng liền nói với hắn nàng muốn ra ngoài một lát, Lương Văn Vũ tự nhiên sẽ không ngăn ản, dặn dò hai tiếng liền đi làm việc của mình. Kỳ thật dựa theo tin tức tối hôm qua Lương Nhất Nhất nghe được, tạm thời hai ngày nay Lương Văn Vũ sẽ được an toàn, cho nên nàng mới đi dứt khoát như vậy. Lương Nhất Nhất nhìn siêu thị máy tính trước mắt, không khỏi cảm thấy buồn cười, hôm nay là lần thứ 3 nàng tới đây. Mục đích hôm nay nàng đến đây chủ yếu là muốn mua một cái máy in, đem những hình ảnh hôm qua chụp được in ra. Sau buổi tối bị tuyên án xong, mặc kệ như thế nào nàng đều đã chuẩn bị tâm lý cho trường hợp xấu nhất. Đem đồ mua xong cất kỹ, ngồi ở bàn học nhị ca mới mua cho, lại bắt đầu đại kế lập trình tường lửa của bản thân. Có thể Lương Nhất Nhất sợ bản thân lại nghĩ ngợi lung tung nên đặc biệt làm việc rất nghiêm túc, chỉ dùng hơn bốn giờ, bức tường lửa đã hoàn toàn được biên soạn hoàn tất, Lương Nhất Nhất chỉ có thể đem bức tường lửa kiểm tra đo lường một lần lại một lần, để làm chuyển dời lực chú ý của bản thân. Mãi cho đến năm giờ chiều Lương Văn Vũ hết bận, hắn mới phát giác hôm nay Lương Nhất Nhất có chút không đúng, quá đã trầm mặc, cũng không có nói cười như trước kia, cảm giác dường như trong nội tâm có rất nhiều việc đè nặng, không chỗ thổ lộ. Nhìn đang ở cửa chính đi qua đi lại suy nghĩ em gái, Lương Văn Vũ nói: "Nhất Nhất ngươi đang suy nghĩ gì đấy? Hôm nay nhìn ngươi thế nào lại trông không mấy vui vẻ? Có cái gì mất hứng cứ nói với nhị ca, đừng khó chịu trong lòng, đến lúc đó lại khó chịu ra bệnh." Nhất Nhất nhẹ giọng hỏi: "Nhị ca, nếu có một ngày ngươi phát hiện, ta không còn là em gái mà ngươi yêu mến, ngươi sẽ làm sao?" Lương Văn Vũ "Phốc xuy" một cái cười ra tiếng, "Ta nói này Nhất Nhất, ngươi cả ngày hôm nay đều là đang nghĩ như thế? Nếu ngươi không phải em gái mà ta yêu mến thì còn có thể là ai? Có phải hay không gần nhất áp lực quá lớn, sợ thi không được nhị ca liền không thích ngươi rồi? Cái đó không có khả năng, ngươi nhớ, trước kia ngươi học tập cũng không có tốt, không phải ta vẫn còn thích ngươi sao? Ân, nói như vậy cũng không đúng, phải là cả nhà đều giống nhau thích ngươi, bất kể như thế nào ngươi cũng đều là Lương Nhất Nhất mà ta yêu mến." Nói xong sờ đầu Lương Nhất Nhất: "Chớ suy nghĩ lung tung, ngươi đây chính là tự làm mình phiền não, có biết không? Đi, thu thập xong chúng ta về nhà ăn cơm, đừng để về trễ làm người nhà lo lắng." Lương Nhất Nhất trong lòng ai thán một tiếng, nếu như hắn biết em gái của mình sớm đã chết rồi, người hiên tại là giả, hơn nữa còn mượn thân thể của em gái hắn, không biết hắn còn có thể nói như vậy hay không. Lương Nhất Nhất ăn cơm tối cảm giác không có chút mùi vị gì, làm mặt khác mấy người trong nhà đều nhao nhao buồn bực, đều không rõ hôm nay nha đầu Nhất Nhất này làm sao, Minh Huệ Tâm càng lo Nhất Nhất ngã bệnh, thẳng đến ki Lương Nhất Nhất xác định bản thân không có việc gì mới bỏ qua. Sau khi ăn xong, Lương Nhất Nhất nhìn lão gia tử cùng Lương Kiến Nghị nói: "Gia gia, bố, hai người đến văn phòng chờ con, con có cái muốn cho hai người xem." Nói xong trước tiên trở về phòng, lấy ra những văn kiện kia, lại đem đoạn hội thoại của Sâm Điền Quân cùng Lam Li nói về nàng ghi lại một phần, lúc này mới đi thư phòng. Trong thư phòng, lão gia tử cùng Lương Kiến Nghị hai mặt nhìn nhau, đều thập phần khó hiểu, Nhất Nhất đây là muốn cho họ nhìn cái gì, chẳng lẽ tối nay không cao hứng như vậy là vì chuyện này. Hai người trăm mối vẫn không có cách giải, đang suy nghĩ, Lương Nhất Nhất tiến vào thư phòng, lão gia tử nhìn túi văn kiện Nhất Nhất cầm trong tay, hỏi: "Con muốn cho chúng ta xem chính là cái này?" Lương Nhất Nhất nhẹ gật đầu, mang thứ đó đưa cho lão gia tử, lão gia tử cũng không có mở ra xem, mà là hỏi: "Đây là chỗ nào lấy được?" Lương Nhất Nhất nghĩ thầm dù sao duỗi đầu là một đao, co đầu cũng là một đao, chết sớm sớm siêu sinh, vì vậy mở miệng nói ra: "Hôm trước con đưa cơm cho nhị ca, phát hiện trong cao ốc đối diện có người theo dõi nhị ca, con sợ nhị ca xảy ra chuyện, liền hóa trang, vụng trộm tìm đến gian vòng có người theo dõi nhị ca, thả máy nghe trộm, liền trở lại. Chờ con trở về công ty vừa vặn nghe được một đoạn ghi âm, nói là con gặp chuyện không may là do người thiết kế chứ không phải ngoài ý muốn, mục đích là muốn giết chết con, , đáng tiếc không thành công. Buổi tối trở về lại biết đại ca cũng bị theo dõi, ta cảm thấy được chuyện này không đơn giản, liền tra xét chủ tịch của Phú Đạt, kết quả là tra được mấy thứ này." Lão gia tử nghe được, nàng vào trong phòng người ta lắp đặt máy nghe trộm, mặt mũi trắng bệch, lại nghe đến nàng nói đi thăm dò chủ tịch công ty Phú Đạt, lập tức sợ tới mức từ trên ghế đứng lên: "Có xảy ra chuyện ngoài ý muốn không? Có bị người phát hiện hay không? Có bị thương hay không? Ngươi đứa nhỏ này sao lại gan lớn như vậy? Ngươi nếu như xảy ra chuyện, thì cho là mọi người trong nhà này sẽ làm sao bây giờ? Ngươi đúng là làm cho người không bớt lo,, ôi tức chết ta." Nói xong cảm giác cái ót của mình co rút, liền vội đưa tay chụp. Lương Kiến Nghị càng là trực tiếp bắt đầu kiểm tra, Lương Nhất Nhất vội nói: "Bố, ta không sao mà, một chút cũng không có bị thương." "Thực sự không có chuyện? Con không được gạt ta, nếu như con có chuyện gì, mẹ con còn không phải là theo ta khóc chết, con thật đúng là gan quá lớn." Lương Kiến Nghị vẻ mặt khẩn trương nói. Kỳ thật hiện tại Lương Nhất Nhất cũng có chút mộng, bố cùng gia gia như thế nào lại phản ứng như vậy? Cái này cùng dự đoán của mình hoàn toàn không giống nhau. Không phải sẽ lag nghiêm nghị chất vấn nàng sao? Không phải là hoài nghi nàng từ đâu có khả năng làm ra những việc này hay sao? Không phải là sẽ hỏi nàng ra ngoài lúc nào hay sao? Như thế nào cái gì cũng không hỏi? Còn một bộ vô cùng quan tâm, vừa rồi lão gia tử đứng lên đều một bộ muốn đánh nàng, nhưng Lương Nhất Nhất thấy rất rõ ràng đó là cho thấy sợ hãi nàng gặp chuyện không may, lo lắng nàng, mới muốn đánh nàng đấy. Không biết như thế nào, bây giờ trong lòng Lương Nhất Nhất lại dâng lên một hồi nhiệt huyết, cái này nóng đến phỏng tâm, đến tri kỷ, đến ấm lòng. Vì vậy nàng liền nghĩ trong lòng, rốt cuộc cả ngày nay mình đến cùng là xoắn xuýt cái gì? "Ách, không phải hai người nên xem trước một chút những văn kiện kia sao?" Lương Nhất Nhất vẻ mặt chột dạ biểu lộ yếu ớt mà hỏi. "Nhìn cái gì văn kiện, cái gì tài liệu, con nói mau, về sau có còn dám tự tiện hành động nửa hay không? Nói mau." Lão gia tử lớn tiếng hét lên. "A?" Lương Nhất Nhất bị hỏi ánh mắt đều trừng thẳng, bất quá lập tức lại kịp phản ứng: "A A À A, không có, con cũng không dám nữa, xin người bớt giận, xin bớt giận, con sai rồi con sai rồi, con cũng không dám nữa." Lương Nhất Nhất vội vàng một bộ cười đùa tí tửng một bộ tiến lên an ủi lão gia tử, "Uống miếng nước, thuận khí, thuận khí, đừng tức giận mà, người không cần phải tức giận nữa a, lần sau nếu ai không nghe người con liền đánh người đó, sẽ không để người bị chọc tức." Nói xong còn chân chó cho lão gia tử vuốt vuốt ngực, lại đem nước chà cầm lên thổi nóng, mới đưa đến bên miệng cho lão gia tử uống. Lão gia tử xem bộ dạng cẩn thận nịnh nọt của cháu gái đã sớm mềm lòng, nhưng không thể nhanh như vậy liền tha thứ, bằng không về sau không biết còn có thể lật trời. Vẫn tiếp tục mang khuôn mặt dạy dỗ: "Ta thấy chính là con cần ăn đòn, chỉ con có thể làm giận, con so với đại ca nhị ca còn có thể làm giận, ai, ta lại không thể đánh người, đó là bạo lực gia đình, ta phải nhốt con lại, đúng, nhốt con con lại, nhốt con lại mười ngày, cho khỏi chạy lung tung, cứ làm như thế!" Nói xong cũng cảm thấy quyết định này của mình quá sáng suốt, bản thân mãnh liệt gật đầu.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang