Conan Chi Huyết Nguyệt Tung Hoành

Chương 3 : Chương 3

Người đăng: yuriko_nala

Ngày đăng: 00:51 12-09-2018

Chương 3 Mấy ngày sau, Miyano Akemi cùng tên đồng bọn đã tìm được kẻ bỏ trốn kia. Mọi chuyện giống hệt nguyên tác, tên bỏ trốn đó bị giết. Mà tên đồng bọn kia cũng không thoát được, bị Gin lợi dụng Miyano Akemi giết chết. Âu Dương Nguyệt nấp ở một chỗ kín đáo theo dõi mọi chuyện từ đầu tới đuôi. Sau khi Miyano Akemi lấy lại được mười tỉ yên kia, cô ta không gửi nó vào quầy lễ tân khách sạn mà đem đến căn phòng Âu Dương Nguyệt đã thuê sẵn trong khách sạn đó. Cũng vì vậy mà cô ta không chạm mặt gia đình Mori và Conan, dẫn đến Conan dù biết được chân tướng mọi việc, nhưng không thể truy tìm được đến chỗ giao dịch của cô ta với Gin và Vodka. Trong phòng khách sạn, Miyano Akemi nhận đạo cụ từ tay Âu Dương Nguyệt, sau đó ngồi taxi đi đến bến tàu, chỗ đã hẹn cùng Gin và Vodka. Vừa đi vào bến tàu một đoạn, Gin và Vodka đã xuất hiện. Gin nhìn Miyano Akemi, nhếch môi cười. -Tôi đánh giá cao sự nỗ lực của cô, Hirota Masami. À không, Miyano Akemi… Miyano Akemi cố nén sự sợ hãi khi đối diện với hai kẻ này, mở miệng chất vấn về thứ thuốc được cho là thuốc ngủ mà Gin đã đưa cô ta, nhưng lại khiến tên đồng bọn kia phải nhắm mắt mãi mãi. Gin lại cười. Cái điệu cười nửa miệng lạnh lùng đó khiến cô ta sợ hãi. -Cô biết mà. Đó là cách tổ chức loại bỏ những kẻ không cần thiết. Được rồi, bây giờ hãy để chúng tôi xem số tiền đó đi nào. -Số tiền đó không ở đây. – Miyano Akemi đáp – Tôi đã để nó ở một nơi khác rồi. -Cái gì? – Vodka tức giận rống lớn, nhưng bị Gin chặn lại. -Trước tiên, nói chuyện về em tôi. Tôi muốn anh hứa sẽ để tôi và em tôi rời khỏi tổ chức. Chỉ cần anh đưa em tôi đến đây, tôi sẽ nói cho anh biết số tiền đó đang ở đâu. Mắt Gin bắt đầu ánh lên những tia sát khí, rút súng ra chĩa thẳng vào Miyano Akemi. -Điều đó là không thể. Cô ấy là một trong những thành viên đầu não của tổ chức chúng tôi. Đây là cơ hội cuối cùng của cô. Nói cho tôi biết, số tiền được giấu ở đâu? Miyano Akemi cảm thấy vô cùng phẫn nộ vì đã bị lừa, đồng thời cũng thấy may mắn vì đã hợp tác với người kia. Giống hệt như những gì cô gái kia đã nói, bọn chúng đã sớm có ý định giết cô khi lấy được số tiền. Quả nhiên là đủ độc ác. Mà lúc này, Âu Dương Nguyệt nấp ở một bên xem kịch đã chán chê, rốt cuộc cũng chịu xuất hiện. -Ban đêm vô tình đi dạo, không ngờ lại đụng được tình cảnh đặc sắc này. Cô gái, nếu không muốn giao số tiền đó cho chúng, vậy thì cho tôi đi. Gin và Vodka giật mình ngẩng đầu. Không biết từ khi nào, trên thùng hàng cạnh bọn hắn đã xuất hiện thêm một người. Đó là một cô gái trẻ với mái tóc đen dài, bộ quần áo màu đen, chiếc áo khoác dài không khóa kéo và chiếc mặt nạ xám bạc che khuất nửa trên khuôn mặt. Gin nheo mắt nhìn cô gái vừa xuất hiện, lạnh lùng gằn từng tiếng: -Huyết Nguyệt, chớ xen vào chuyện của người khác. Huyết Nguyệt chính là biệt hiệu của Âu Dương Nguyệt lúc còn làm sát thủ, từng là cái tên làm rung chuyển giới sát thủ một thời gian dài. Đã ở ẩn bảy năm liền, không ngờ vẫn còn kẻ nhận ra cô. Âu Dương Nguyệt liếc mắt nhìn Gin, nhún vai, một bộ trêu tức người, đáp: -Thật xin lỗi, nhưng dạo này tôi túng tiền. Chuyện này tôi nhất định xen vào rồi. Sắc mặt Gin lập tức tối sầm, Vodka tức giận rút súng định bắn, nhưng còn chưa rút súng ra hết thì đã bị một thanh phi đao cắm vào tay khiến hắn la lên đau đớn, cây súng cũng theo đó rơi xuống. Âu Dương Nguyệt đưa tay kéo nhẹ một phát, thanh phi đao lập tức bị rút ra, rơi lại vào tay cô. Những thanh phi đao này đều là hàng đặc chế, cuối mỗi chuôi đao có buộc một sợi dây mảnh để tiện cho việc thu đao về. Sau đó, cô giữ nguyên bộ dáng cười cợt, nói: -Chớ nên manh động chứ. Nào, cô gái, nói cho tôi biết số tiền đó ở đâu? Miyano Akemi vô cùng khiếp sợ trước thực lực của Âu Dương Nguyệt, đã sớm ngồi bệch xuống, run rẩy lùi ra sau. Vừa rồi thanh phi đao đó phóng ra khi nào, cô ta thậm chí còn không nhìn thấy. Thực sự quá nhanh. Cũng may Âu Dương Nguyệt đúng lúc lên tiếng, nhắc nhở cô ta tiếp tục kế hoạch. Cô ta hét lên: -Đừng có mơ!!! Dù có chết, tôi cũng không nói cho các người đâu!!! Khuôn mặt Âu Dương Nguyệt từ từ đanh lại, ánh mắt trở nên lạnh lùng và tàn nhẫn. -Nếu vậy liền chết đi. Dứt lời, tay phải khẽ vung lên, thanh phi đao cắm thẳng vào trái tim Miyano Akemi. Miyano Akemi chỉ cảm thấy ngực trái nhói lên một phát, sau đó phun ra một ngụm máu rồi gục xuống. Gin và Vodka thấy vậy liền hừ lạnh bỏ đi. Âu Dương Nguyệt kéo nhẹ một phát thu lại thanh đao, rút ra một chiếc khăn trắng lau sạch vết máu trên đao, sau đó tiêu sái vứt chiếc khăn xuống, xoay người rời đi. Tối hôm đó, Âu Dương Nguyệt cùng hai đứa nhóc ngồi xem tivi cùng nhau. Trên tivi là cảnh Âu Dương Nguyệt đụng độ Gin và Vodka, đánh bị thương Vodka, giết chết Miyano Akemi, sau đó tiêu sái rời đi. Shinkan và Yumi xem xong hai mắt phát sáng, sùng bái nhìn Âu Dương Nguyệt: -Tiểu thư, người thật quá ngầu!!! -Đúng đó! Tiểu thư, nếu chúng ta chăm chỉ luyện tập, có phải sau này cũng được như thế không? Âu Dương Nguyệt vô cùng hưởng thụ lời khen từ hai đứa nhóc, vui vẻ gật đầu, đồng thời cũng cảm thấy mình diễn thật quá tốt. Nhìn khuôn mặt lạnh lùng kia đi, thực sự là không thể chê đi đâu được mà. Lúc trước cô không đi làm diễn viên đúng là quá uổng phí. Đoạn phim này là cô sai thuộc hạ nấp gần đó quay lại đem về cho hai đứa nhóc. Thực ra cảnh Miyano Akemi chết chỉ là giả. Máu đó là máu giả, đã sớm giấu trong người. Hộc ra máu là do trên phi đao có tẩm một loại thuốc đặc biệt, khiến người ta rơi vào trạng thái chết giả. Sau khi cô rời đi thì thuộc hạ của cô đã xuất hiện và bí mật đưa Miyano Akemi đi cứu chữa, sau đó đưa về Trung Quốc luôn. Trung Quốc mới là sân nhà của cô, thế lực của tổ chức áo đen ở đây rất ít, không sợ bị phát hiện. Lần này xem như lời to, không những đạt được mười tỉ yên mà còn đánh được bước đầu trong việc lôi kéo Miyano Shiho trong tương lai. Đương nhiên, mười tỉ yên kia vẫn phải qua xử lí một chút thì mới xài được. Nhưng việc đó đã có đám thuộc hạ lo rồi nên cô cũng chẳng để ý làm gì. Mấy ngày sau đó, gia đình ông Mori có một chuyến du lịch, vậy nên Tokyo khá là yên ổn, cũng không xảy ra vụ án nào. Âu Dương Nguyệt nằm trên giường ngáp dài, thầm nghĩ không biết ở nơi nào đó, ai sẽ trở thành nạn nhân của thiếu niên tử thần đây. Hai tuần sau, Âu Dương Nguyệt dắt Shinkan và Yumi đi siêu thị. Cả ba mua không ít đồ, chủ yếu là đồ ăn vặt cho Âu Dương Nguyệt. Hôm ấy siêu thị vừa lúc có khuyến mãi quay số trúng thưởng, giải nhất là một bữa ăn gia đình ở một nhà hàng năm sao. Dựa theo số tiền đã tiêu, cả ba được quay tổng cộng năm lần. Lần đầu tiên, người quay là Shinkan. Cạch! Một viên bi trắng rơi xuống. -Thật xin lỗi, cậu bé, em trật rồi. Lần thứ hai, người quay là Yumi. Cạch! Lại một viên bi trắng rơi xuống. -Xin lỗi, bé gái, em trật rồi. Lần thứ ba, người quay là Âu Dương Nguyệt. Cạch! Viên bi trắng lần thứ ba xuất hiện. Cả ba đồng loạt thở dài. Âu Dương Nguyệt quyết không tin tà, tiếp tục quay thêm lần nữa. Cạch! Một viên bi vàng xuất hiện. Nhân viên mỉm cười nói: -Chúc mừng, bạn đã trúng giải ba, là một phiếu mua hàng trị giá năm ngàn yên. Shinkan và Yumi đều rất vui vẻ, nhưng Âu Dương Nguyệt vẫn không hài lòng. Cái cô nhắm tới là giải nhất kia. Đúng lúc này, Âu Dương Nguyệt trông thấy gần đó có một bóng người quen thuộc, hai mắt sáng lên, vẫy tay gọi: -Ran! Mau đến đây! Ran đang đi dạo cùng Conan nghe thấy liền đi đến, mỉm cười chào hỏi. Âu Dương Nguyệt chớp lấy thời cơ nhờ Ran quay hộ. Trong truyện đã có đề cập, Ran may mắn đến mức khó tin. Lần này chắc chắn phải trúng. Quả nhiên, một viên bi đỏ rơi xuống, Âu Dương Nguyệt nhờ mượn tay Ran mà ẵm được giải nhất về tay. Hắc hắc, sau này mấy thứ này nhất định phải nhờ Ran đến giúp mới được. Cô bé này đúng là có thần may mắn phụ thể mà. Shinkan và Yumi tung hô vui vẻ. Tối nay chúng sẽ được ăn ngon rồi. Buổi tối, Âu Dương Nguyệt dắt Shinkan và Yumi đến nhà hàng năm sao đã trúng thưởng để dùng bữa. Đây là một nhà hàng Trung Quốc rất nổi tiếng, Âu Dương Nguyệt đã gọi rất nhiều món ăn đặc sản Trung Quốc, thả cửa mà ăn. Cả ba ních đầy một bụng mới thỏa mãn ra về. Lại một buổi sáng như thường lệ, Âu Dương Nguyệt ngáp dài, lười biếng rời khỏi giường. Shinkan và Yumi hôm nay có tiết ngoại khóa nên đã đi từ sớm, bây giờ chỉ còn mình cô ở nhà. Bữa sáng đã được chuẩn bị sẵn trên bàn, chỉ cần hâm lại là được. Âu Dương Nguyệt vừa ăn vừa mở báo ra xem. Tin tức đang hot nhất chính là bảo vệ của Bảo tàng mĩ thuật Beika khi đi tuần đêm đã trông thấy một bộ giáp sắt trung cổ biết di chuyển. Âu Dương Nguyệt hơi suy nghĩ một chút. Nếu cô nhớ không lầm thì hôm nay gia đình ông Mori sẽ đến đây tham quan. Và tất nhiên, thứ không thể thiếu sau đó là một vụ án mạng. Hung thủ là giám đốc của bảo tàng này, còn nạn nhân chính là ông chủ đã mua lại viện bảo tàng, vốn đã hứa sẽ giữ lại bảo tàng, nhưng lại lật lọng, đòi dỡ đi để xây khách sạn. Âu Dương Nguyệt một tay cầm báo, một tay cầm bánh mì nhét vào miệng, vừa nhai vừa suy nghĩ, sau đó ném tờ báo qua một bên, nhấc điện thoại lên gọi. Rất nhanh, bên kia đã có người trả lời. -Tiểu thư, có chuyện gì sao? -Mako, cậu sắp xếp một chút, mua lại Bảo tàng mĩ thuật Beika giúp tôi. Mua xong thì cố gắng mở rộng và trang hoàng một chút. Tập đoàn chúng ta không phải vẫn thiếu một bảo tàng riêng sao? -Vâng, tôi sẽ đi làm ngay.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang