Chí Tôn Thần Giới
Chương 23 : Lục Hà ý khí phong phát
Người đăng: duynguyen07
Ngày đăng: 00:20 04-11-2025
                                            .
                                    
             Tiểu công chúa kiều kiểm phát nóng, cố gắng trấn định tháo mở mật tín.
Trong thư có hai tờ giấy, tờ thứ nhất là do Hồng Phong Hoa viết.
"Ta đã nhận được Tôn Đằng Bệ hạ cầu cứu, bất cứ lúc nào có thể phái số lớn tướng lĩnh tiến về cứu viện. Nhưng cần vương thành có người tiếp ứng thông quan, mới có thể trảm nghịch tặc Lữ Nghi! Chỗ lạc khoản viết: Nạp Lan Hồng Phong Hoa."
"Là thư tín viết tay của Hồng Bệ hạ!" Tiểu công chúa kinh ngạc nói một câu, sau đó đem thư đưa cho Lâm Phồn.
Lâm Phồn tiếp nhận vừa xem xong nội dung trong thư, Tiểu công chúa cũng xem xong nội dung tờ thứ hai.
"Sao lại thế này?" Tiểu công chúa nức nở nói, kiều khu khẽ run rẩy.
Thấy Tiểu công chúa lập tức thất thái, Lâm Phồn cầm lấy tờ thứ hai bắt đầu nhìn.
Ta bị Lữ Vương gia hạ độc mưu hại, nằm bệnh trên giường không thể cùng người gặp mặt, hiện tại trong triều hết thảy sự vật đều do Lữ Nghi chưởng quản. Hiện hi vọng có thể được đến Nạp Lan giúp đỡ bắt lấy Lữ Nghi. Mục đích của Lữ Nghi không biết, vừa không buộc ta thoái vị, cũng không có ra tay với thành viên khác của hoàng thất, mà là che giấu bọn họ, làm hao tổn quốc khố, thu mua số lớn linh thạch tu kiến trận pháp thần bí. Lạc khoản: Lữ Thành Hóa.
Xem ra tờ thứ hai này chính là Bệ hạ Lữ Thành Hóa năm đó đưa đến Nạp Lan thư cầu cứu rồi, sau đó bị Tam hoàng tử nhét trở về làm vật chứng.
Tiểu công chúa một bên ngừng lại tiếng nức nở, mở to đôi mắt hơi đỏ nhìn Lâm Phồn, tựa hồ rất chờ mong Lâm Phồn nói gì đó.
Lâm Phồn bất đắc dĩ, chính mình cũng chỉ là người đưa thư mà thôi, trước đó cũng không nghĩ muốn nhúng tay vào chuyện này, hay là? Dựa vào tu vi của chính mình trực tiếp thu thập Lữ Vương gia một trận rồi tính?
Vừa muốn nói hai câu an ủi thì, liền nghe thị vệ bên ngoài hô: "Cung nghênh Lữ Vương gia!"
Lâm Phồn và Tiểu công chúa trong phòng lập tức giật mình, Tiểu công chúa nhìn xuống trái phải, vội vàng ra hiệu cho Lâm Phồn trốn vào trong tủ quần áo.
"Lan Nhi, con đang làm gì?" Lữ Vương gia đứng tại cửa hô.
"Không làm gì cả, vừa thay quần áo chuẩn bị đi ngủ." Tiểu công chúa Lữ Lan Nhi hoang mang rối loạn trả lời.
Lữ Vương gia nghe xong hồ nghi đẩy cửa ra đi vào, khi thấy Tiểu công chúa ngồi trên mép giường cúi đầu, lờ mờ còn có thể nhìn thấy trên mặt còn mang theo vết lệ.
"Sao vậy?" Lữ Vương gia trầm giọng nói.
"Không có gì? Chỉ là nhớ tới nhiều ngày không gặp phụ vương, có chút lo lắng bệnh tình của hắn." Tiểu công chúa len lén liếc mắt tủ quần áo.
"Không cần lo lắng, Bệ hạ khi tu luyện tẩu hỏa nhập ma, trọng thương căn cơ, ta đã mời dược sư tốt nhất toàn lực cứu chữa, rất nhanh sẽ tốt lên."
"Nhị thúc đã mời vị dược sư nào?" Tiểu công chúa xem qua thư tín đã biết chân tướng, tự nhiên không tin lời của Lữ Nghi.
"Mời... Có người đã đến phòng con?" Lữ Vương gia nói một nửa, nghi hoặc nhìn bốn phía.
Lời này vừa ra, Lâm Phồn trốn ở trong tủ quần áo và Tiểu công chúa bên giường đều là giật mình. Tu vi của Lâm Phồn đã đạt tới Cực Tiêu cảnh thất trọng, Vương gia tuy chưa động võ, chiếc nhẫn không thể dò xét tu vi của hắn, nhưng căn cứ tình báo Nạp Lan vương quốc cung cấp, hẳn là cũng chỉ có Huyền Thiên cảnh viên mãn, dù là hắn gần đây đột phá đến Cực Tiêu cảnh, cũng không có khả năng phát hiện chính mình ẩn giấu cùng cấp bậc mới đúng chứ!
Tiểu công chúa ra vẻ trấn định hỏi: "Đâu có ai?"
Lữ Vương gia không có trả lời lời của nàng, chỉ chỉ tủ quần áo, Tiểu công chúa thấy vậy hoa dung thất sắc, tim đều nhanh nhảy ra ngoài.
Lâm Phồn trốn ở trong tủ quần áo, một mực dùng thần thức dò xét căn phòng, thấy Lữ Vương gia lại trực tiếp chỉ hướng tủ quần áo chính mình ẩn thân, biết không thể trốn tránh xuống được nữa, đành phải mở tủ quần áo đi ra ngoài.
"Thì ra là Lâm lão sư, khó trách khí tức ẩn giấu tốt như vậy!" Lữ Nghi cũng không ngờ tới người trốn ở bên trong lại là Lâm Phồn.
"Ha ha ha, không ngờ tới Lữ Vương gia có thể phát hiện ta."
Lâm Phồn lúng túng không thôi, đành phải nặn ra vẻ tươi cười. Trong lòng lại đang cân nhắc hay là trực tiếp xuất thủ đánh Vương gia một trận buộc hắn giao ra Bệ hạ Lữ Thành Hóa rồi tính.
"Không biết Lâm lão sư vì sao lại trốn ở trong khuê phòng công chúa?" Trong mắt Lữ Vương gia tinh quang lóe lên, nhìn chăm chú về phía Lâm Phồn.
"Ta thật ra là đến đưa tin cho công chúa!" Lâm Phồn lý trực khí tráng trả lời, chuẩn bị trực tiếp làm rõ chuyện này!
Lữ Vương gia nghe xong lập tức sững sờ, đưa tin?
Lữ Vương gia nghĩ nghĩ, lại nhìn một chút biểu lộ không sao cả của Lâm Phồn, cười cười.
"Nam hoan nữ ái rất bình thường, nhưng Lâm lão sư cũng phải chú ý hình tượng; Với thực lực của Lâm lão sư, đều có thể quang minh chính đại đưa lên thư tình!"
Thấy Lữ Vương gia đang muốn mở miệng, Lâm Phồn sớm đã chuẩn bị xuất thủ chế phục hắn, không ngờ tới Lữ Vương gia lại cũng cho rằng chính mình là đến đưa thư tình cho Tiểu công chúa!
"Thế này đi, ta cùng ngươi ra ngoài nói chuyện chuyện của Tiểu công chúa." Nói xong đối với Tiểu công chúa cười cười dẫn đầu đi ra ngoài.
Lâm Phồn thấy vậy, cũng bất đắc dĩ đối với Tiểu công chúa cười cười đi theo phía sau Vương gia.
Lục Hà ở đằng xa nhìn thấy Vương gia đi vào, ban đầu cho rằng Vương gia phát hiện Lâm Phồn lẻn vào tẩm cung Tiểu công chúa sẽ tức giận, thấy hai người đi ra sau đó cũng từ xa đi theo phía sau đội ngũ.
"Nói đi, ý đồ chân thật của ngươi là gì?" Đến một đình viện hẻo lánh, Vương gia chỉ mang theo Tần Minh một tên hộ vệ, các hộ vệ khác ở trên đường đã bị hắn phân phát.
Xem ra Vương gia đích xác là nghi ngờ chính mình, dẫn chính mình ra xa chỉ là không muốn để Tiểu công chúa biết mà thôi.
"Tần Minh bắt lấy hắn, nếu hắn dám phản kháng thì, sau khi bắt lấy trực tiếp sưu hồn!" Vương gia lui ra một bước đối với Tần Minh bên cạnh ra lệnh.
Sưu hồn? Vương gia này làm việc còn rất tuyệt tình, sưu hồn chính là dùng tinh thần lực cưỡng chế xâm lấn linh hồn của người khác, cưỡng ép cướp đoạt ký ức của người khác, sau khi thi triển người bị thi thuật thường thường vì linh hồn chịu đến xung kích mà trực tiếp tử vong.
"Chờ một chút!" Lục Hà nhìn thấy Tần Minh chuẩn bị động thủ, vội vàng hiện thân ngăn cản.
"Là Đại trưởng lão Lục gia Lục Hà?" Lữ Vương gia liếc mắt nhìn, nhíu mày.
"Tần Minh, trước giải quyết Lục Hà!"
Nghe lời Lữ Vương gia nói, Lâm Phồn và Lục Hà nhìn nhau cười một tiếng, Tần Minh bị ném ra bên ngoài có thể rất lợi hại, nhưng mà gặp được Lục Hà Vạn Thần cảnh thì thảm rồi.
Tần Minh mắt liếc Lục Hà, đã sớm nghe qua danh tiếng Đại trưởng lão Lục gia, thực lực cao cường, tu vi đạt tới Cực Tiêu cảnh. Đáng tiếc lão nhân gia này sinh mệnh đều nhanh đi đến cuối cùng rồi, mấy ngày trước còn bị bệnh trên giường, bây giờ đối mặt với chính mình, chính là muốn chết!
Lục Hà thấy Tần Minh khinh thường nhìn chính mình, cũng là giật mình, chẳng lẽ hộ vệ Tần Minh này chưa nhìn thấu tu vi của chính mình sao? Nghĩ vậy, hắn thử đánh một quyền về phía y.
Tần Minh thấy vậy cũng một quyền đánh tới, Ầm!
Nắm đấm của Tần Minh còn chưa tiếp xúc với Lục Hà, liền bị chân khí ẩn chứa trong quyền kình của Lục Hà đánh bay.
"Mạnh vậy sao?" Lữ Vương gia cảm thán nói, không ngờ tới Lục Hà đã đột phá đến Vạn Thần cảnh rồi.
"Yếu vậy sao?" Lâm Phồn sững sờ, còn tưởng Tần Minh kiêu ngạo như vậy hẳn là sẽ có chút bản lĩnh mới đúng chứ.
Tần Minh ở đằng xa đang ngồi bệt trên mặt đất vẻ mặt khổ sở, sớm biết Lục Hà đột phá đến Vạn Thần cảnh thì đánh chết cũng không nghe lời Vương gia nói. Vạn Thần cảnh có thể quét ngang Vũ Đường đế quốc mà!
"Hừ, vậy chỉ có thể ta tự mình xuất thủ rồi!" Lữ Vương gia nhìn về phía Lục Hà cười một tiếng quỷ dị.
"Ồ? Vương gia chẳng lẽ ngay cả ta tu vi Vạn Thần cảnh cũng không để tại mắt sao?" Lục Hà tự tin cười một tiếng, Vạn Thần cảnh, vương quốc vô địch!
"Lục Hà, cẩn thận!" Lâm Phồn nhìn Lữ Vương gia phát ra khí tức quỷ dị, khẽ nói.
Khí tức đột nhiên phát ra từ trên người Lữ Vương gia ngày càng nồng liệt và quỷ dị, thế nhưng Lâm Phồn lại nhận ra, đây, chính là khí tức của ma tộc! 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện