Chí Tôn Thần Giới
Chương 20 : Vượt Ba Cửa
Người đăng: duynguyen07
Ngày đăng: 00:14 04-11-2025
                                            .
                                    
             Lâm Phồn đi thẳng về phía trước dọc theo đường nhỏ trong vườn hoa, nhìn thấy phía trước lại là một tấm bia đá.
Trên tấm bia đá khắc: “Muốn gặp bản nhân, cần vượt qua ba cửa! Cửa thứ nhất: Chiến thắng tâm ma! Chỉ cần truyền vào bia đá chân khí liền có thể chiến đấu với tâm ma! Thắng lợi thì có thể tiến vào cửa tiếp theo!”
Lâm Phồn theo chỉ thị của bia đá, truyền vào bia đá chân khí.
Đang nghi hoặc không có gì biến hóa thì, trong lòng đột nhiên vang lên một thanh âm.
“Kẻ tu hành yếu ớt, ngươi là có hay không khát vọng lực lượng?”
“Ngươi chính là tâm ma?” Hóa ra tâm ma thật sự là do trong lòng sinh ra!
“Ta chỉ là chỉ dẫn ngươi thông hướng nội tâm của chính mình mà thôi.”
“Vậy ngươi biết ta muốn cái gì không?”
“Ngươi khát vọng lực lượng? Tu vi cường đại? Tiền bạc xài không hết? Nữ nhân mỹ lệ tuyệt luân?”
“Đều không phải…”
Tâm ma này cũng quá kém đi a, mê hoặc đơn giản như vậy, ta làm sao có thể trúng chiêu! Lâm Phồn lắc lắc đầu. Dùng thần thức điều tra tin tức của tâm ma.
Tâm ma, khuyết điểm: Hư ảo, giả. Chỉ cần không nghe lời nó xúi giục, thì không có chuyện gì.
Chết tiệt, Giới chỉ tri thức giống như càng thêm xem thường tâm ma!
“Tâm ma a tâm ma, ngươi làm sao mới biến mất?” Lâm Phồn cảm thấy nhàm chán, lười biếng hỏi.
“Ta sẽ không rời đi, ta sẽ một mực bạn cùng với ngươi, để ta nhìn xem nội tâm của ngươi, nhìn xem ngươi hi vọng nhất chuyện gì!”
“…Ta mong ngươi mau đi đừng lãng phí thời gian.”
Lời vừa nói xong, cảnh sắc trước mắt biến đổi, Lâm Phồn phát hiện chữ trên tấm bia đá biến hóa, “Cửa thứ hai: Chiến đấu với khôi lỗi, không được sử dụng chân khí, chỉ có thể sử dụng kiếm pháp! Sau khi chuẩn bị tốt chiến đấu truyền vào bia đá chân khí.”
Tâm ma này nghe lời như vậy sao, bảo hắn cút liền cút sao? Lâm Phồn một cái lảo đảo.
Kỳ thật không phải tâm ma quá yếu, mà là tâm ma chỉ có thể nhắm vào nỗi tiếc nuối sâu thẳm trong lòng con người, đáng tiếc Đại gia Lâm Phồn sau khi trùng sinh đến nay trong lòng không có chỗ thiếu sót đáng tiếc nào.
Lần nữa theo chỉ thị của bia đá, Lâm Phồn truyền vào chân khí.
“Ầm ầm ầm!” Dưới lòng đất truyền ra một mảnh tiếng ầm ầm, một con khôi lỗi làm bằng gỗ chậm rãi chui ra từ trong bùn đất, không biết có phải hay không cố ý chôn ở phía dưới hay không.
“Không được sử dụng chân khí, chiến thắng ta!” Khôi lỗi há to miệng nói.
Xem ra cửa này chính là muốn khảo nghiệm kiếm pháp của chính mình rồi, không thể sử dụng chân khí, chỉ có thể dùng kiếm pháp.
Lâm Phồn gọi ra trường kiếm từ trong giới chỉ, thanh kiếm này, là mấy ngày trước khi cùng Yến Phi Nhi đi chợ tùy tiện chọn lựa, lúc ấy Yến Phi Nhi một mực chê bai chất liệu kiếm quá kém, nhưng mà Lâm Phồn cuối cùng vẫn là mua nó.
“Chỉ là đơn thuần so tài kiếm pháp đúng không, vậy ngươi thua chắc rồi!” Lâm Phồn tự tin hướng về phía khôi lỗi cười nói.
Nếu như so sánh với tu vi, vậy không biết khôi lỗi do Thu Cửu Xảo luyện chế này sẽ khủng bố đến mức nào, nhưng nếu chỉ so đấu kỹ xảo, dựa vào giới chỉ nhận ra chỗ thiếu hụt của chiêu thức, ta một tay cũng có thể hoàn toàn áp đảo ngươi!
“Dựa theo quy định, ta nhường ngươi ba chiêu, trong vòng một nén hương cần đánh bại ta, bằng không thì thời gian đến liền…”
Khôi lỗi đang giảng giải quy tắc thì, Lâm Phồn trực tiếp xuất thủ, chiêu thức rất đơn giản, chân phải vươn ra phía trước một cái, cả người đi tới trước mặt khôi lỗi cao lớn, tay phải phản thủ cầm kiếm hướng lên phía mặt khôi lỗi phản trảm qua.
Nhất chiêu phản thủ trảm này trực tiếp gọt sạch nửa cái đầu của khôi lỗi xuống!
Khôi lỗi bị gọt mất nửa cái đầu ngơ ngác sờ sờ nửa cái đầu còn lại của chính mình, ấp úng nói: “Ngươi thắng rồi~”
Nói xong khôi lỗi chỉ chỉ bia đá, ôm lấy nửa cái đầu trên mặt đất chui xuống lòng đất, rất nhanh liền biến mất.
Lâm Phồn câm nín. Tình huống này là gì, vừa rồi làm sao cảm thấy trên mặt khôi lỗi là một loại vẻ mặt u oán? Chẳng lẽ chính mình ra tay quá nặng đi?
Lắc lắc đầu, nhìn về phía bia đá, quả nhiên chữ trên tấm bia đá lại biến hóa.
“Cửa thứ ba: Trận pháp! Truyền vào bia đá chân khí có thể trở về bên ngoài Linh Lung Hạp.”
Vấn đề lần này liền rất ngắn gọn rồi, trận pháp!
Trận pháp! Sau đó thì sao? Để cho chính mình đi bố trí một cái trận pháp hay là để cho chính mình đi xông trận?
Liên quan đến trận pháp Lâm Phồn vẫn là có một chút hiểu rõ, trước đó trong sách mà Giới chỉ tri thức dung hợp có không ít giới thiệu liên quan đến Trận Pháp sư.
Trận Pháp sư, người bình thường lệ thuộc vào Trận Pháp sư công hội, khi bố trí trận pháp người bình thường không cần tu vi, chỉ cần có trận kỳ hoặc trận phù là có thể bố trận. Trận pháp chủng loại phong phú, từ uy lực phân chia thành Nhất Tinh đến Cửu Tinh. Từ công năng phân chia thì càng nhiều hơn nữa, có Huyễn trận có thể dùng để tạm thời vây khốn kẻ địch, có Sát trận bên trong ẩn chứa sát cơ giảo sát người lâm trận, có Tụ trận có thể tụ tập thiên địa linh khí...
Lắc lắc những suy nghĩ trong đầu, Lâm Phồn nhìn bia đá nghi hoặc lên, hiện tại đến cùng là muốn khảo nghiệm năng lực bố trận của chính mình hay là năng lực phá trận?
Ngay tại khi Lâm Phồn trong lòng lo lắng thì, tay trái tại vị trí nhẫn một tia ánh sáng lóe qua.
“Thất Tinh Mị Ảnh Huyễn Trận: Lấy bia đá làm trận tâm, Huyễn trận khiến người lâm trận mê thất ở đây, trận kỳ giấu giếm ở hướng đông năm thước một viên, phía tây mười trượng một viên… Chỗ sơ hở: Sinh môn nằm ở phương hướng tây bắc năm thước.”
“Lục Tinh Phá Quân Sát Trận: Khi chạm vào bộ phận khu vực trận pháp thì sát cơ khởi động, trận kỳ nằm ở bắc hướng chín thước… Chỗ sơ hở: Sinh môn nằm ở dưới tấm bia đá năm thước sâu.”
Hóa ra là hai cái trận pháp cao tinh kết hợp, mà lại chính mình đã sa vào trong đó, khó trách bia đá không có những gợi ý khác.
Muốn phá bỏ trận pháp người bình thường là cần thăm dò bốn phía cẩn thận, tìm kiếm vị trí trận kỳ trận phù, dựa theo trình tự đặc định từng cái dỡ bỏ, thế nhưng là Lâm Phồn không giống, giới chỉ chẳng những đánh dấu vị trí trận kỳ, còn trực tiếp nói cho hắn biết sinh môn, vậy cũng không cần phiền phức như vậy nữa!
Hầu như mỗi loại trận pháp hoặc nhiều hoặc ít đều có lỗ hổng, chỉ cần tìm được những lỗ hổng này, rót vào chân khí là có thể cường ngạnh phá hủy toàn bộ trận pháp, cho nên Trận Pháp sư khi bố trí trận pháp đều sẽ dựa theo tình huống địa thế mà giấu đi những lỗ hổng này, vị trí của những lỗ hổng này liền gọi là sinh môn.
Theo sinh môn mà giới chỉ cung cấp, Lâm Phồn nâng lên chân phải hung hăng đạp xuống, chân khí thuận theo mặt đất hướng về phía sinh môn của hai cái trận pháp xông tới hủy diệt hai cái đại trận. Sau đó Lâm Phồn cảm thấy thân tâm nhẹ nhõm, xem ra huyễn trận ban đầu quả thật đang âm thầm ảnh hưởng tâm cảnh của mình.
Mê trận này thật sự là phi thường âm hiểm, bề ngoài là một cái huyễn trận, khiến người lâm trận tưởng rằng là một cái huyễn trận mà buông lỏng ra, khi người lâm trận không hề phòng bị tiến đến phá trận tháo cờ thì sẽ chạm vào Sát trận tru diệt hắn!
Ngẩng đầu nhìn về phía bia đá, chữ bia đá quả nhiên lại biến hóa!
“Cửu Xảo Kiếm Pháp:…”
Trên tấm bia đá khắc một bộ kiếm pháp tâm quyết, Lâm Phồn liếc mắt nhìn một cái liền ghi nhớ, trong lòng khẽ động, gọi ra giới chỉ.
“Cửu Xảo Kiếm Pháp: Thu Cửu Xảo khi chiến đấu với cao thủ ma tộc có cảm giác mà sáng tạo ra một bộ kiếm pháp, kiếm kỹ thượng thừa. Khuyết điểm…”
Cửu Xảo Kiếm Pháp, quả nhiên là do Thu Cửu Xảo sáng tạo, giới chỉ đánh giá nó đã đạt đến thượng thừa, xem ra đệ tử Thánh giả quả nhiên danh bất hư truyền.
Lâm Phồn chỉ thị giới chỉ sau khi dung hợp bộ Cửu Xảo Kiếm Pháp này cùng võ kỹ đã xem trước đó, hài lòng nhìn một chút võ kỹ dung hợp mới, quả nhiên so với Cửu Xảo Kiếm Pháp ban đầu ít khuyết điểm hơn! Xem ra thu thập nhiều võ kỹ xem nhiều sách hoàn toàn chính xác!
“Không tệ không tệ!” Một đạo thanh âm vang dội từ đằng xa dần dần tới gần.
Lâm Phồn ngẩng đầu nhìn lại, đằng xa lại là một nữ tử áo đỏ ngự không mà đến.
Ngự không mà đi, tu vi cao thâm! Cho dù là Vạn Thần Cảnh, cũng chỉ có thể phi hành ngắn ngủi một lát mà thôi, người này không đơn giản a!
Không đúng! Không phải tu vi cường đại! Đợi nữ tử áo đỏ bay gần hơn, Lâm Phồn phát giác trong cơ thể nàng không có sinh khí mà người thường sở hữu, giống như khôi lỗi trước đó, chỉ là có một tia ý thức tồn tại mà thôi.
Xem ra, nàng chính là Hồn thức của Thu Cửu Xảo!
“Tuổi còn trẻ liền có thể xông qua ba cửa! Ta vốn có thể chỉ điểm ngươi một chút! Bất quá, hiện tại, ngươi phải chết!” Thu Cửu Xảo đi tới trước mặt phẫn nộ quát. 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện