Chí Tôn Thần Giới
Chương 18 : Kinh Hỉ!
Người đăng: duynguyen07
Ngày đăng: 23:56 03-11-2025
                                            .
                                    
             Mấy ngày trước khi sinh nhật yến hội của tiểu công chúa sắp được cử hành, Lâm Phồn dưới sự dẫn dắt của Yến Phi Nhi đã đi dạo gần hết thư viện của cả vương thành. Yến Phi Nhi luôn hiếu kì, hắn đến thư viện không xem sách mà lại thích một đường mò mẫm qua, từng tầng lại từng tầng, một lần lại một lần, chưa từng chán ghét.
Sau khi dung hợp những sách mới xem gần đây một lượt, Lâm Phồn cuối cùng đã thành công tăng tu vi lên tới Cực Tiêu Cảnh thất trọng. Hôm nay, chính là ngày sinh nhật của công chúa điện hạ rồi! Với tu vi Cực Tiêu thất trọng của mình, cũng không sợ gặp phải nguy hiểm gì trong cung.
"Mấy ngày gần đây vất vả cho ngươi rồi, tối nay ta phải đi tham gia tiệc tối sinh nhật của công chúa, ban ngày sẽ không đi ra ngoài nữa." Lâm Phồn nói với Yến Phi Nhi người đã sớm đến tìm mình.
"Được rồi, có điều tối ta có thể cũng sẽ tham gia với tư cách là học sinh ưu tú của học viện, Viện trưởng cụ thể còn chưa thông báo." Yến Phi Nhi le lưỡi một cái, khuôn mặt kiều diễm cười một tiếng.
Màn đêm buông xuống, Lâm Phồn đang chuẩn bị đi tìm Viện trưởng Ngũ hỏi mấy giờ vào cung, vừa vặn Thất hoàng tử dẫn theo Tần Minh đã tìm thấy hắn, nói cho hắn biết viện trưởng đã sớm đi rồi, mình là đến đón hắn vào cung tham gia yến hội.
Vương cung của Tôn Đằng Vương quốc sâm nghiêm hơn nhiều so với vương cung của Nạp Lan. Lâm Phồn dưới sự dẫn dắt của Thất hoàng tử đi đến đại điện tổ chức yến hội, trên đường phát hiện không ít trạm gác ngầm, trên đường còn có Ngự Lâm quân tuần tra không ngừng nghỉ hành lễ với bọn họ, có điều tu vi đều chưa đạt đến Cực Tiêu Cảnh, điều này khiến Lâm Phồn yên tâm không ít.
Vừa bước vào đại điện, ở trong đám người liền thấy, ngoài Viện trưởng Ngũ Vĩnh Vọng, Yến Phi Nhi, Lục Tuyết Thiến và mấy học sinh không quen biết ra, còn có một người quen, Lục Hà.
Mọi người đều đang trò chuyện và giao tiếp với những người xung quanh, không phát hiện Lâm Phồn đến, Lâm Phồn cũng lười đi qua chào hỏi, ngồi xuống ăn điểm tâm tinh xảo và trò chuyện với Thất hoàng tử.
Thất hoàng tử Lữ Văn Võ thấy Lâm Phồn không đi tìm viện trưởng, trong lòng vui mừng, một mực truy hỏi Lâm Phồn về chuyện kiếm ý.
Lâm Phồn vốn muốn đem mật tín lén lút nhét cho Thất hoàng tử, đáng tiếc Tần Minh tấc bước không rời, bất đắc dĩ đành phải gửi hi vọng vào việc chốc lát sau tự mình lén lút lẻn vào tẩm cung của Thất hoàng tử rồi giao thư tín.
Tiểu công chúa vẫn chưa lộ diện, tiệc tối tự nhiên vẫn chưa thể chính thức bắt đầu. Lâm Phồn vốn muốn hỏi thêm nhiều chuyện về vương thất, nhưng Thất hoàng tử mỗi câu đều không rời kiếm ý, thêm vào Tần Minh vẫn đứng ở bên cạnh, đành phải chỉ dạy.
"Muốn lĩnh ngộ kiếm ý rất đơn giản, chính là đem mình tưởng tượng thành kiếm, đem kiếm trong tay tưởng tượng thành một bộ phận của thân thể mình..."
Không thể nào cãi lại hắn, Lâm Phồn bất đắc dĩ dựa theo thông tin của Giới chỉ Tri thức mà chỉ đạo, Thất hoàng tử ngộ tính ngược lại là rất cao, học rất nhanh.
"Công chúa điện hạ đến!" Ngay khi Lâm Phồn vừa mới giảng giải xong cho Thất hoàng tử, công chúa điện hạ dưới sự dìu dắt của tỳ nữ bước vào, đám người một trận kinh hô.
"Thế nào? Muội muội ta xinh đẹp chứ!" Thất hoàng tử hướng về phía tiểu công chúa ra hiệu một chút.
"Xinh đẹp!" Lâm Phồn thuận theo nhìn qua, chân thành nói.
Tiểu công chúa này đã không thể dùng xinh đẹp hoặc mỹ lệ để hình dung nàng nữa rồi. Nếu cứng rắn muốn Lâm Phồn đưa ra một đánh giá, chính là hai chữ —— Kinh diễm!
Mái tóc dài đen nhánh xinh đẹp bị một kim hoàn nhẹ nhàng buộc vòng quanh, áo dạ hội tuyết trắng thanh nhã đem đường nét động lòng người toàn thân của tiểu công chúa triển lộ không chút che giấu, đôi vai trắng như tuyết mịn màng trần trụi bị bóng tối phác hoạ ra đường cong tinh tế khả nhân.
Khó trách những người có mặt đều kinh hô!
Chỉ là nhìn thấy bộ lễ phục trang trọng tao nhã này của tiểu chủ công, Lâm Phồn tuy rằng cảm thấy xinh đẹp, nhưng trong lòng vẫn không khỏi nhớ đến cosplay của kiếp trước...
"Lữ Vương gia đến!" Hộ vệ ngoài cửa hô to một tiếng, Lữ Vương gia cũng đến rồi!
Thất hoàng tử thấy vậy, vội vàng đứng lên hành lễ với Lâm Phồn.
"Lâm lão sư, Vương gia và công chúa đều đến rồi, tiệc tối sắp bắt đầu, ta phải về chỗ ngồi trước." Thất hoàng tử nói xin lỗi.
Lâm Phồn gật đầu. Sau đó Thất hoàng tử mang theo Tần Minh ngồi xuống bên cạnh công chúa, và trò chuyện với công chúa, thỉnh thoảng chỉ về phía Lâm Phồn, tiểu công chúa thì dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn qua.
"Hoan nghênh mọi người tham gia yến hội của tiểu công chúa!" Lữ Vương gia trên chủ tọa đứng lên cười ha hả nói.
"Mọi người đều biết, Hoàng thượng đã bế quan tu luyện rất lâu rồi, cho đến bây giờ vẫn chưa đi ra, cho nên vẫn là do ta cái trưởng bối này chủ trì tiệc tối lần này, hi vọng mọi người vui vẻ, hi vọng công chúa vui vẻ!"
Đám người dưới đài phụ họa, dồn dập lấy ra lễ vật, dâng tặng công chúa.
"Viện trưởng Ngũ Vĩnh Vọng của Chân Nguyên học viện, dâng lên một viên Bích Thủy Đan."
"Tộc trưởng Vương gia tộc Vương Phong, dâng lên một đoạn Thiên Niên Linh Trúc."
"Đại trưởng lão Lục gia Lục Hà, dâng lên một viên Thiên Chuyển Phân Nguyên Đan."
Một lão thái giám tiếp lấy những hộp lễ vật mà mọi người lần lượt đưa lên, sau khi mở ra báo ra tên lễ vật.
"Oa, là Bích Thủy Đan, nghe nói đối với nữ tử khi tu luyện cực kỳ có lợi ích, không hổ là Chân Nguyên học viện!"
"Thiên Niên Linh Trúc! Vật liệu này ngay cả ở Vũ Đường đế quốc cũng khó mà mua được!"
"Thiên Chuyển Phân Nguyên Đan là gì?"
"Chưa từng nghe qua, nhất định là thứ tốt!"
Lâm Phồn nhìn các tân khách phía dưới đang xôn xao bàn tán, bọn họ mỗi khi nghe lão thái giám báo một cái tên là lại hô to gọi nhỏ, thật là không có kiến thức.
"Không biết Tam hoàng tử Nạp Lan giúp mình chuẩn bị lễ vật là gì nhỉ? Lát nữa đợi sau khi các đại gia tộc của vương quốc hiến lễ xong, đến lượt hiến lễ cá nhân thì lấy ra vậy." Lâm Phồn nghĩ trong lòng, xoay đầu quan sát Lữ Vương gia.
"Lữ Nghi, nam, tu vi: không, công pháp tu luyện: không..."
Không tu vi? Không công pháp? Có phải bởi vì chỉ quan sát mà không chạm vào Lữ Vương gia cho nên thông tin của Giới chỉ Tri thức không chuẩn xác không?
Ngay khi Lâm Phồn trong lòng nghi hoặc, lão thái giám kia vừa vặn đi đến trước mặt Lâm Phồn, cười hì hì đưa tay ra hỏi: "Công tử xưng hô thế nào, ta phải báo lên lễ vật rồi."
"Hải công công, hắn là lão sư của Chân Nguyên học viện, tên Lâm Phồn!" Thất hoàng tử mang theo tiểu công chúa đi tới.
"Thì ra là Lâm Phồn lão sư, không biết Lâm lão sư chuẩn bị lễ vật gì." Hải thái giám khom lưng hành lễ lại hỏi.
"Cái này..." Lâm Phồn bị hỏi đến sửng sốt, chính mình thật không biết lễ vật Tam hoàng tử chuẩn bị là gì, chỉ là trước đó đã dùng thần thức thăm dò qua, chỉ biết là dùng một cái hộp gỗ xinh đẹp để đựng.
Thấy Lâm Phồn ấp úng, Thất hoàng tử và tiểu công chúa đối mắt nhìn nhau.
"Sẽ không phải không chuẩn bị lễ vật chứ? Ngươi đến tham gia tiệc sinh nhật của công chúa, ngay cả một lễ vật cũng không chuẩn bị? Dù là đi ra ngoài mua một bức tranh có ý tứ cũng tốt mà!"
Tiểu công chúa thấy vậy, vội vàng nói với Lâm Phồn: "Không chuẩn bị lễ vật cũng không sao, ngươi có thể đến ta đã rất vui rồi! Thất ca ca nói ngươi rất lợi hại đó."
Thấy công chúa cũng lầm tưởng mình không mang lễ vật, Lâm Phồn vội vàng đem hộp gỗ tinh xảo từ trong trữ vật giới lấy ra, nhét vào tay Hải công công.
"Có có chứ, chỉ là công công đột nhiên hỏi làm ta sửng sốt, ha ha." Lâm Phồn ngượng ngùng nói.
"Đa tạ ngươi!" Tiểu công chúa le lưỡi một cái với Lâm Phồn, lại cảm thán nói: "Cái hộp này thật tinh xảo a, con rồng bơi được khắc trên hộp gỗ này thật xinh đẹp! Bên trong là gì?"
"Bên trong? Đương nhiên là kinh hỉ dành cho ngươi rồi!" Lâm Phồn nhớ tới Tam hoàng tử từng nói đây là lễ vật được tuyển chọn tỉ mỉ, thần bí cười với tiểu công chúa.
"Quá tốt rồi! Hải công công, mau mở ra xem Lâm lão sư đã chuẩn bị kinh hỉ gì cho ta!"
Trong khi Lâm Phồn và những người khác ở tại yến hội, Tam hoàng tử Hồng Học Chân và Bệ hạ Hồng Phong Hoa của Nạp Lan đế quốc cũng đang dùng bữa tối.
"Học Chân, ngươi cảm thấy Lâm dược sư có thể thành công truyền tin không?" Hồng Phong Hoa nhìn Hồng Học Chân đang gặm đùi gà hỏi.
"Nhất định có thể, Lâm lão sư tu vi cao thâm, lặng lẽ truyền một phong thư đối với hắn mà nói không tính là gì!"
"Hôm nay chính là sinh nhật của tiểu công chúa Tôn Đằng rồi, Lâm Phồn hẳn là đã ở trên yến hội rồi. Đúng rồi! Lễ vật ngươi mang đi cho Lâm Phồn là gì?"
"Thượng đẳng Thủy Nhu Châu!"
"Thủy Nhu Châu?" Hồng Phong Hoa nghi ngờ nói, mình hình như chưa từng nghe qua thứ này.
"Thủy Nhu Châu là ta đấu giá được ở một buổi đấu giá của Vũ Đường đế quốc, nữ hài tử tùy thân mang theo đối với da rất tốt!"
"Đàn bà dùng để hộ phu sao? Khó trách ta chưa từng nghe qua, đấu giá ở đấu giá hành nào?" Hồng Phong Hoa cười cười, quả thật loại vật này tặng cho tiểu công chúa quá thích hợp rồi.
"Nè, ngươi xem, của Thuận Phong đấu giá hành, bao bì cũng rất tinh mỹ." Nói xong, Hồng Học Chân miệng gặm đùi gà, đem một cái hộp nhỏ từ trong túi trữ vật lấy ra đưa cho hắn.
"Ồ, không tệ không tệ, ta cũng đã rất lâu không đi qua Vũ Đường đế quốc rồi. Phó hội trưởng Thuận Phong đấu giá hành vẫn là bằng hữu ta đó. Di, đây là cái gì?" Hồng Phong Hoa tiếp lấy cái hộp thưởng thức, phát hiện trong hộp có một hạt châu nhỏ, hạt châu truyền ra cảm giác ôn nhuận.
"Ưm? Đây chính là Thủy Nhu Châu... a!!" 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện