Chí Tôn Thần Giới
Chương 13 : Học viện Tỷ võ
Người đăng: duynguyen07
Ngày đăng: 23:37 03-11-2025
                                            .
                                    
             Ba ngày thời gian trôi qua trong chớp mắt. Lâm Phồn và Lục Tuyết Thiến đứng dưới đài tỷ thí, nhìn các học viên qua lại.
“Chuẩn bị xong chưa?” Lâm Phồn liếc nhìn Lục Tuyết Thiến.
“Ừm!” Lục Tuyết Thiến kiên định đáp lại một tiếng.
Lâm Phồn nhìn nàng toàn thân hơi run rẩy, biết nàng sắp lên đài tỷ võ, có chút căng thẳng cũng là điều khó tránh khỏi.
Trên đài chủ tịch, Viện trưởng Ngũ đứng lên, vận chuyển chân khí mở miệng, trong giọng nói mang theo uy nghiêm: “Yên tĩnh!”
Vốn là tiếng ồn ào của rất nhiều học viên và giáo viên dưới sân lập tức biến mất.
Hài lòng gật đầu, Viện trưởng Ngũ tiếp tục tuyên bố quy tắc.
“Cuộc tỷ võ năm nay không chỉ sớm hơn một tháng, mà còn hơi sửa đổi quy tắc!”
“Vốn là học viên lên đài tỷ thí một chọi một, bây giờ trừ học viên lên đài tỷ thí ra, giáo viên hướng dẫn có thể truyền âm chỉ đạo dưới đài.”
Học viên vừa tỷ thí, vừa có thể tiếp nhận giáo viên truyền âm chỉ đạo tấn công sơ hở của đối thủ, không chỉ khảo nghiệm học viên tỷ võ trên đài, mà đối với giáo viên dưới đài yêu cầu còn cao hơn!
Nghe được lời nói của Viện trưởng, toàn trường một mảnh ồn ào, nghị luận sôi nổi.
“Oa, vậy mà có thể truyền âm chỉ đạo, vậy ta thắng chắc rồi!”
“Đừng ngốc nữa, phía đối diện cũng sẽ truyền âm chứ.”
“Cái này rất khảo nghiệm sự phối hợp của thầy trò chứ.”
Tổng cộng có mười sáu học viên tham gia, vòng thứ nhất sẽ chia thành hai nhóm, một nhóm bốn trận tám học viên đồng thời tỷ thí, Lục Tuyết Thiến chính là nhóm đầu tiên.
“Thưa lão sư, ta lên rồi!”
Lâm Phồn gật đầu, ánh mắt lướt về phía đối thủ đang lên đài ở phía đối diện.
“Tuyết Thiến, không ngờ đối thủ chính là ngươi.” Phía đối diện chính là học viên cùng lớp với Lục Tuyết Thiến, Công Tôn Cảnh.
Công Tôn Cảnh thực lực cũng là Huyền Địa Cảnh, nhưng là trung kỳ, tu vi hơi cao hơn Lục Tuyết Thiến.
Lục Tuyết Thiến gật đầu, trường kiếm lắc một cái: “Thì ra là Công Tôn Cảnh đồng học.”
Tỷ võ vừa bắt đầu Công Tôn Cảnh liền dẫn đầu phát động tấn công, hắn sử dụng cũng là một thanh trường kiếm, chỉ thấy thân thể hắn chân khí bộc phát, trường kiếm thi triển, như rắn trườn vung một đường kiếm hoa xông tới.
“Quá hoa tiếu rồi, đợi hắn tới trước mặt, xoay trái nghiêng người chưởng kích sau lưng hắn!” Lâm Phồn truyền âm cho Lục Tuyết Thiến trên đài.
Lục Tuyết Thiến nghe vậy, chân trái nhẹ nhàng bước đi, đợi Công Tôn Cảnh xông đến trước mặt chuẩn bị bổ kiếm thì thân thể nghiêng một bên, tay trái thành chưởng, đánh về phía sau lưng hắn!
Dốc sức lao về phía trước lại bị đánh trúng sau lưng, Công Tôn Cảnh hoa mắt chóng mặt, một ngụm máu tươi phun ra.
“Không ngờ Tuyết Thiến tiểu thư phản ứng nhanh chóng như vậy, có lẽ là lão sư dưới đài chỉ điểm chứ gì.” Nói xong liếc nhìn Lâm Phồn một cái.
“Thôi được rồi, ta nhận thua!” Công Tôn Cảnh vận chuyển khí tức, nói xong liền đi trở về dưới đài, giao lưu gì đó với giáo viên hướng dẫn của hắn rồi lại nhìn về phía bên Lâm Phồn.
“Lão sư, vậy là thắng rồi sao?” Lục Tuyết Thiến vui vẻ chạy về bên cạnh Lâm Phồn.
“Ừm, không cần để ý, người kia chân trái có thương tích, cho nên nhanh nhẹn không đủ, không cách nào xoay người ngăn cản một chưởng kia của ngươi.”
“Chân trái có thương tích sao? Khó trách trực tiếp nhận thua.” Lục Tuyết Thiến bừng tỉnh đại ngộ. Ánh mắt lão sư thật lợi hại, có thể phát hiện chân của Công Tôn Cảnh có thương tích, vừa rồi chính mình cũng không phát hiện.
Sau một canh giờ, hiệp một của cuộc tỷ thí đều đã kết thúc, những học viên yếu hơn đều bị nhanh chóng đào thải, tám vị học viên còn lại hầu như có thể đại biểu cho thực lực mạnh nhất của Chân Nguyên Học viện.
Trận này, đối thủ của Lục Tuyết Thiến cũng là một nữ sinh, không giống với khí chất thanh tân của Lục Tuyết Thiến, nữ học viên phía đối diện trông tươi mát quyến rũ.
“Yến Phi Nhi, là ngươi!” Lục Tuyết Thiến lớn tiếng nói.
“Ha ha ha, Tuyết Thiến, ngươi không đánh lại ta đâu, không bằng trực tiếp nhận thua đi.” Yến Phi Nhi mị tiếu.
“Nhận thua? Không có khả năng.”
Yến Phi Nhi và nàng cùng là đại mỹ nhân của học viện, điều khác biệt là Yến Phi Nhi bình thường đều ăn mặc táo bạo, phẩm hạnh hơi phóng đãng, hoàn toàn tương phản với khí chất của chính mình.
“Nghe nói lão sư của ngươi đã lựa chọn Trương Thiên, cho nên ngươi đi tìm Lâm Dược Sư mượn danh ngạch?” Nói xong Yến Phi Nhi còn quăng một cái mị nhãn cho Lâm Phồn dưới đài, thấy Lâm Phồn không phản ứng mới hậm hực bỏ qua.
Chiến đấu bắt đầu, hai bên đều không xuất thủ, một bên khác dưới đài, một vị giáo viên trung niên không ngừng truyền âm cho Yến Phi Nhi phân tích.
“Lão sư, điểm yếu của nàng ở đâu?” Lục Tuyết Thiến cũng hỏi Lâm Phồn.
Lâm Phồn một mực tại dưới đài quan sát, thông qua khí tức phát ra từ Yến Phi Nhi, đã xác định nàng tối đa cũng chỉ có Huyền Địa Cảnh trung kỳ, trình độ này đối với Lục Tuyết Thiến đã lĩnh ngộ Kiếm Ý căn bản không có cách nào đánh, cho nên Lâm Phồn một chút cũng không lo lắng.
Không đến thế yếu thì không xuất thủ chỉ điểm, bằng không mỗi người đều giống Công Tôn Cảnh bị một chưởng đánh bại thì tệ lắm.
“Tự mình tìm đi, lão sư lại không thể một mực đi theo bên cạnh ngươi ngày ngày phân tích kẻ địch cho ngươi.” Lâm Phồn gãi gãi đầu, cũng không truyền âm, mở miệng trực tiếp trả lời nàng.
Lục Tuyết Thiến trên đài nghe xong suýt chút nữa ngất đi.
“Lão sư, ngươi sẽ không phải coi trọng nàng cho nên không chịu nói chứ.”
“Nói lung tung cái gì…” Lâm Phồn câm nín, không ngờ Lục Tuyết Thiến óc lại suy nghĩ xa xôi như vậy.
“Hì hì, cảm ơn Lâm Dược Sư!” Yến Phi Nhi nghe được cuộc đối thoại của hai người liền cười lên.
“Ngẫm lại những gì ngươi đã luyện tập trong hai ngày này.” Lâm Phồn không để ý Yến Phi Nhi.
Lục Tuyết Thiến lấy lại bình tĩnh, theo sự truyền thụ của Lâm Phồn trước đó, thả lỏng tâm thần. Lặng lẽ nhắc tới: “Nhân kiếm hợp nhất, kiếm chính là ta, ta cũng là kiếm!”
“...Hợp nhất? Tiện nhân là ngươi? Ngươi chính là tiện sao?” Yến Phi Nhi nghe không rõ ràng lắm, kinh ngạc lặp lại một lần.
Đây là chiến pháp gì? Trước tiên trong lòng tự hạ thấp ám chỉ mình là một tiện nhân, sau đó giao thủ thì sử dụng thủ đoạn âm hiểm sao?
Giáo viên hướng dẫn của Yến Phi Nhi dưới đài vốn là không nghe được những lời lẩm bẩm của Lục Tuyết Thiến, chỉ thấy miệng nàng hơi đóng mở còn tưởng là khẩu quyết gì, bây giờ nghe được Yến Phi Nhi lặp lại lời của đối phương cũng là vẻ mặt mộng bức.
“Phi Nhi, nàng có thể là muốn tê liệt ngươi, ra tay đi!”
“Tê liệt ta? Ta chính là chuyên gia Tinh Thần Hệ đó!”
Yến Phi Nhi nói xong mị tiếu một cái, từ trong giới chỉ không gian rút ra roi chín khúc quăng về phía Lục Tuyết Thiến!
Đối mặt với trường tiên quất tới, Lục Tuyết Thiến không chút động lòng. Mắt thấy roi chín khúc mang theo tiếng gió rít sắp quất đến trên mặt Lục Tuyết Thiến, ngay tại trong tiếng kinh hô của rất nhiều học viên dưới đài, nàng cuối cùng cũng xuất thủ, tay phải nhẹ nhàng nhấc lên, trường kiếm dễ dàng liền đem roi hung hăng tới kia gạt ra.
Trường tiên bị gạt ra đồng thời, tay phải cầm roi của Yến Phi Nhi truyền đến một cỗ lực lượng va chạm, dọc theo cánh tay một đường xông đến ngực.
Phốc, một ngụm máu tươi phun ra, Yến Phi Nhi không thể tin nổi nhìn Lục Tuyết Thiến. “Kiếm Ý!?”
“Không sai, đây là Kiếm Ý do Lâm lão sư truyền thụ!” Lục Tuyết Thiến kiêu ngạo ưỡn ngực.
“Kiếm Ý cũng có thể truyền thụ sao?” Yến Phi Nhi chấn kinh không thôi, Kiếm Ý không phải chỉ có dựa vào chính mình từng chút một thi triển, cùng trường kiếm trong tay rèn luyện mới có thể lĩnh ngộ sao?
“Đúng vậy, lúc bắt đầu ta cũng không tin, nhưng lão sư nửa nén hương công phu liền để ta lĩnh ngộ!” Lục Tuyết Thiến nói xong còn hơi bái một cái với Lâm Phồn.
Thầy trò dưới đài nghe được một mảnh ồn ào. Lâm Dược Sư này vậy mà có thể để người ta nhanh chóng như vậy liền lĩnh ngộ Kiếm Ý, vẫn là người sao?
Ngay tại tất cả mọi người đắm chìm trong chấn kinh, ánh mắt Yến Phi Nhi trên đài lóe qua một tia sáng, sau đó chỉ thấy nàng đứng lên hơi sửa sang lại y phục, sau khi ra hiệu với trọng tài, chậm rãi đi xuống võ đài đi tới trước người Lâm Phồn.
“Lâm lão sư, Lâm Dược Sư, Lâm Tông Sư, ngươi lợi hại như vậy, cũng dạy một chút Kiếm Ý cho ta đi mà.” Yến Phi Nhi hai tay ôm lấy tay phải của Lâm Phồn, dán vào bộ ngực tròn trịa to lớn của mình, cọ tới.
“Khục… Ngươi lại không dùng kiếm, học đến làm gì?” Cánh tay Lâm Phồn cảm thấy xúc cảm mềm nhẵn, sắc mặt đỏ lên, vội vàng rút tay về chắp tay sau lưng nói.
“Thêm một kỹ năng bàng thân, tương lai ở trên giang hồ thì thêm một con đường đi mà!” Yến Phi Nhi không thuận theo không tha, làm nũng nói.
Lục Tuyết Thiến trên đài thấy vậy vội vàng đi xuống chắn ở giữa hai người.
“Yến Phi Nhi, chú ý cử chỉ của ngươi!”
“Thật mất hứng.” Yến Phi Nhi thấy được Lục Tuyết Thiến giống mẹ gà bảo vệ con chắn trước người Lâm Phồn bất đắc dĩ nói.
Lúc này các học viên xung quanh phản ứng lại.
“Tránh ra! Tránh ra!”
“Đừng chen ta!”
“Để ta qua!”
Các học viên tới gần ào ào chen tới, chen hai nữ nhân mắt lớn trừng mắt nhỏ sang một bên.
“Lâm lão sư dạy ta Kiếm Ý đi!” Một vị nam học viên tới gần hơn hô.
“Xin lão sư truyền thụ Kiếm Ý cho ta!” Một nam học viên khác thật vất vả từ trong tường người thò ra một cái đầu nói.
“Để ta vào...!”
Ngay tại mọi người chen chúc qua lại, ào ào muốn tới gần Lâm Phồn biểu đạt quyết tâm, Tần trưởng lão thân là trọng tài nghiêm túc rống một tiếng: “Tất cả đều tránh ra! Thành cái thể thống gì!”
Mọi người thấy là Tần trưởng lão mở miệng, tuy không còn dám làm loạn, nhưng đều vụng trộm dựa về phía Lâm Phồn, dù sao có thể học được Kiếm Ý thật sự là quá hấp dẫn người ta!
“Lâm lão sư, Lục Tuyết Thiến, trận tỷ võ này các ngươi đã thắng, xin hãy nghỉ ngơi thật tốt, trận tiếp theo sẽ bắt đầu sau nửa canh giờ.” Tần trưởng lão đi tới, chậm rãi nói.
“Vâng, đa tạ trưởng lão!” Lục Tuyết Thiến cung kính nói.
“Cảm ơn trưởng lão.” Lâm Phồn cũng mỉm cười gật đầu.
Ngay tại lúc này, Tần trưởng lão thân thể hơi nghiêng về phía trước, vẻ mặt mị tiếu nói: “Cái kia, có rảnh có thể hay không dạy một chút Kiếm Ý cho ta. Hoặc là ta bái sư cũng được!”
Lâm Phồn:…
Lục Tuyết Thiến:…
Yến Phi Nhi:…
Các học viên:… 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện