Chí Tôn Đỉnh
Chương 60 : Hời lớn rồi, Đại Triệu Hoán Thuật
Người đăng: duynguyen07
Ngày đăng: 21:41 24-11-2025
.
Lăng Vân và Vạn Hoa Ngữ một đường chạy như điên.
Trọn vẹn chạy hai thời thần, xác định không thấy Sở Thiên Tề đuổi theo, mới hai người đổ vào một hẻm núi.
Hai người đã hoàn toàn đến cực hạn, chạy nữa cũng không chạy nổi.
“Vạn Hoa...”
Lăng Vân nhìn về phía Vạn Hoa Ngữ bên cạnh, đột nhiên ánh mắt của hắn lộ vẻ kỳ quái lên,
Biểu cảm của Vạn Hoa Ngữ ngượng nghịu, mất tự nhiên.
Nhất là khi thấy Lăng Vân nhìn về phía nàng, càng là ánh mắt trốn tránh, căn bản không dám nhìn mắt của Lăng Vân.
Lăng Vân không khỏi hỏi, “Vạn Hoa Ngữ, dáng vẻ của ngươi thật là lạ, làm sao vậy?”
“...”
Vạn Hoa Ngữ ngượng nghịu hồi lâu, không nói ra một chữ nào.
Lăng Vân không lời, “Ta nói Vạn Hoa Ngữ, chúng ta bây giờ xem như là các huynh đệ từng cùng chạy trốn mệnh, có chuyện gì thì nói đi.”
Vạn Hoa Ngữ chi chi ngô ngô, “Ta vừa thấy, thấy Sở Thiên Tề tưởng tượng là cùng Lục Tuyết Dao...”
“Đừng nói nữa!”
Tâm tình của Lăng Vân một chút liền không tốt lắm.
“Hắc, Lăng Vân, ngươi làm gì vậy?”
Vạn Hoa Ngữ dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Lăng Vân, “Ta nói Lăng Vân, ngươi sẽ không có tình ý với Lục Tuyết Dao chứ?”
“Đúng vậy, làm sao vậy, không được sao?” Lăng Vân hừ hừ.
“Ha ha...”
Vạn Hoa Ngữ đột nhiên cười to lên,
“Lăng Vân, chẳng lẽ ngày đó ngươi ở diễn võ trường không nghe tộc trưởng Sở gia tộc nói, còn không đến một tháng nữa, Sở Thiên Tề sẽ tại Chu Tước Lâu cầu hôn Lục Tuyết Dao sao?”
“....”
Lăng Vân lật một cái nghiêng người nằm, để lại cho Vạn Hoa Ngữ một bóng lưng không muốn nói chuyện với ngươi nữa.
“Thật sự là nhỏ mọn...”
Vạn Hoa Ngữ chu mỏ một cái, rồi sau đó lấy ra cái túi trữ vật cướp được kia mở ra.
“Oa!”
Vạn Hoa Ngữ kêu to một tiếng, làm Lăng Vân giật mình, trực tiếp ngồi dậy, chuẩn bị lại muốn chạy.
“Lăng Vân, nhanh nhanh nhanh, mở cái túi trữ vật của ngươi ra, chúng ta lần này hời lớn rồi!”
Vạn Hoa Ngữ với vẻ mặt hưng phấn tựa vào, ôm cánh tay của Lăng Vân hô.
Lăng Vân lập tức trợn mắt trắng một cái, Vạn Hoa Ngữ trông có vẻ gầy, thế nhưng đôi gò bồng đảo này vẫn khá co dãn.
“Này, ta nói ngươi đứng ngây người ra làm gì... A...”
Vạn Hoa Ngữ lại thét lên một tiếng, giống như con thỏ bị kinh hãi, mau chóng buông Lăng Vân ra.
Rồi sau đó một gương mặt thuần khiết vô địch, đột nhiên đỏ bừng như quả táo chín mọng.
Hỗn đản Lăng Vân, đều tại ngươi nói chúng ta là các huynh đệ.
Lăng Vân nhìn vẻ nàng xấu hổ, có chút không hiểu nổi cô nàng này, rõ ràng lại như vậy...
Thôi bỏ đi.
Lăng Vân lấy ra cái túi trữ vật cướp được kia, mở ra.
“Ồ?!”
Mắt của Lăng Vân đột nhiên sáng ngời lên.
Bên trong này vậy mà phong ấn một đạo hỏa tinh hoàn chỉnh.
Bất kể là trước kia Ninh Tiểu Đông cho một bình nhỏ dung nham hỏa tinh, hay là viên hỏa tinh mà Vạn Hoa Ngữ cho, thật ra đều chỉ là một bộ phận của một đạo hỏa tinh hoàn chỉnh.
“Hô!”
“Ta đây là một đạo hỏa tinh hoàn chỉnh!”
“Hơn nữa phẩm cấp của nó, ít nhất có thể đạt đến Huyền cấp thượng phẩm!”
Hô hấp của Lăng Vân trở nên có chút thô trọng lên.
Một đạo Huyền cấp thượng phẩm hỏa tinh chứa đựng năng lượng, hoàn toàn phóng thích ra, đủ để thiêu giết cường giả Huyền đan cảnh.
“Lăng Vân, vận khí của ngươi có phần tốt quá rồi!”
Vạn Hoa Ngữ cũng thấy đồ vật trong túi trữ vật, đôi mắt đen như đá quý lập tức tròn xoe lên.
“Lăng Vân, túi trữ vật của ta có một vũ khí Địa cấp, ba bộ bảo giáp Địa cấp, một số vũ khí bảo giáp Huyền cấp, nhưng so với đạo Huyền cấp thượng phẩm hỏa tinh này của ngươi, ít nhất kém hai cấp bậc.”
“Hơn nữa càng quan trọng hơn là, đạo Huyền cấp thượng phẩm hỏa tinh này của ngươi, có tác dụng lớn đối với Sở Thiên Tề, là chìa khóa để hắn ngưng tụ Pháp tướng Chân thân!”
“Đáng tiếc bây giờ lại làm áo cưới cho ngươi!”
“Ha ha, luyện hóa! Nhất định phải lập tức luyện hóa!”
Lăng Vân cảm thấy toàn thân tràn đầy lực lượng, lập tức từ trên mặt đất bò dậy.
Ánh mắt của hắn kiên định nhìn Vạn Hoa Ngữ, “Vạn Hoa Ngữ, làm phiền ngươi trước hết hộ pháp cho ta, ta muốn luyện hóa đạo hỏa tinh này.”
“Ngươi... Ngươi nói gì?”
Vạn Hoa Ngữ gần như cho rằng chính mình nghe nhầm.
Đó chính là một đạo Huyền cấp thượng phẩm hỏa tinh, cho dù là cường giả Huyền đan cảnh luyện hóa, cũng đều phải chuẩn bị một phen mới có chắc chắn.
Lăng Vân, chỉ là một tiểu võ giả Luân Hải cảnh thất trọng.
Đâu ra tự tin có thể luyện hóa một đạo Huyền cấp thượng phẩm hỏa tinh!
Lăng Vân không nói thêm gì nữa, đi vào sâu trong hẻm núi một hang núi.
Rồi sau đó mở túi trữ vật.
Ngay lập tức.
Một đóa hỏa tinh giống như hoa sen màu xanh, lơ lửng ở trước mặt.
Cho dù đã bị phong ấn năng lượng, nhưng ngọn lửa thanh liên nở rộ kia, vẫn tản ra ánh sáng xanh yêu dị.
Chiếu sáng hang núi vốn u ám trở nên rất sáng tỏ.
“Trước hết hãy gọi ngươi là Thanh Liên Yêu Hỏa đi!”
Lăng Vân hít sâu một cái, đang muốn thử giải phong ấn của Thanh Liên Yêu Hỏa.
Thế nhưng ngay tại lúc này.
Chí Tôn Đỉnh vậy mà truyền ra dị động.
“Ồ?”
Lăng Vân lấy Chí Tôn Đỉnh ra.
Chí Tôn Đỉnh nhẹ nhàng xoay tròn, đặt Thanh Liên Yêu Hỏa đang lơ lửng trước mặt vào trong đỉnh.
Phong ấn che ở mặt ngoài Thanh Liên Yêu Hỏa, dần dần tan rã.
Sát na.
Miệng đỉnh đột nhiên bùng nổ ngọn lửa màu xanh yêu dị, cả Chí Tôn Đỉnh cũng biến thành đỏ rực.
Rồi sau đó.
Mặt ngoài của Chí Tôn Đỉnh, đột nhiên hiện ra một thiên kinh văn màu đen:
《Đại Triệu Hoán Thuật》
Theo toàn bộ kinh văn màu đen chìm vào mi tâm của Lăng Vân, Lăng Vân đã biết phương pháp thi triển cũng như chức năng của Đại Triệu Hoán Thuật này.
“Ta thao thao thao... Lần này hời lớn rồi!”
Dựa theo những gì kinh văn thuật, dùng ngọn lửa thúc đẩy Chí Tôn Đỉnh, liền có thể triệu hoán sinh vật tử vong.
Ngọn lửa thúc đẩy Chí Tôn Đỉnh càng mạnh, sinh vật tử vong triệu hoán ra càng mạnh.
“Trước hết hãy thử dung nham hỏa tinh của chính ta, có thể triệu hoán ra sinh vật tử vong cấp bậc gì.”
Lăng Vân mở rộng bàn tay, một đoàn ngọn lửa đỏ tươi chìm vào trong đỉnh Chí Tôn Đỉnh.
Rồi sau đó Lăng Vân bắt đầu thi triển Đại Triệu Hoán Thuật.
“Bà La Đồ Lạt Ngâm....”
Lăng Vân mỗi đọc lên một chữ, thân đỉnh của Chí Tôn Đỉnh liền sáng lên ký hiệu đặc thù,
Ngay sau đó.
Mặt đất ba mét trước mặt Lăng Vân có động tĩnh.
Một xương tay trắng quỷ dị từ trên mặt đất, chậm rãi nhô lên.
“Thật có thể làm được!”
Trong mắt Lăng Vân tinh quang liên tục toát ra, rồi sau đó tiếp tục niệm kinh văn.
Khi chữ cuối cùng đọc xong.
Một bộ xương khô cao gần hai mét đứng trước mặt Lăng Vân.
Bộ bạch cốt này toàn thân như ngọc, tay cầm một thanh cốt đao, trong hai hốc mắt rỗng tuếch.
Thiêu đốt hai chùm ngọn lửa đỏ tươi to như hạt đậu.
Chính là hai chùm ngọn lửa này, khiến cho bộ bạch cốt này có khí tức sinh linh.
Cũng là cầu nối nó và Lăng Vân thiết lập liên hệ.
“Tấn công!”
Lăng Vân phát ra chỉ lệnh, bộ bạch cốt lập tức vung cốt đao.
Động tác rất linh hoạt, uy lực một đao, tuyệt đối không kém một đòn của cao thủ Âm Dương cảnh.
.
Bình luận truyện