Cận Thân Cuồng Binh

Chương 1 : Mỹ nữ y sinh hảo tâm

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 22:56 03-11-2025

.
“À!” “Mẹ ơi con đau quá! Hức hức…” Vương Vũ đang nhắm mắt dưỡng thần trong tàu điện ngầm bỗng đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết. Hắn mở mắt nhìn một cái, chỉ thấy trên chỗ ngồi đối diện chéo, một tiểu nữ hài bảy tám tuổi đột nhiên lăn lộn dưới đất, trên khuôn mặt non nớt đáng yêu đầy vẻ thống khổ. Mẹ của cô bé hoảng hồn, muốn ôm nàng lên nhưng lại không dám cử động loạn xạ, vội la lên: “Bảo bối, con làm sao vậy? Con khó chịu chỗ nào thì nói với mẹ!” “Mẹ ơi, trên người con đột nhiên đau… hức hức hức…” Tiểu nữ hài vẫn y nguyên không nói ra được chỗ nào đau, khóc nhòe cả khuôn mặt nhỏ, khiến Vương Vũ đứng bên cạnh một trận lo lắng. “Bảo bối con làm sao vậy? Ai có thể giúp ta với! Phải làm sao đây?” Mẹ của tiểu nữ hài chưa từng gặp phải tình huống này, lục thần vô chủ quỳ rạp xuống đất, một bên an ủi mình con gái, một bên ánh mắt bốn phía cầu cứu, vừa khóc vừa nghẹn ngào nói. “Ta phải làm sao đây… hức hức, bảo bối đừng sợ, lát nữa mẹ sẽ đưa con đi bệnh viện nha! Con phải kiên trì nha! Hức hức… ai có thể nói cho ta biết phải làm sao…” Nhưng mà, một màn lo lắng này không một ai nguyện ý tiến lên giúp đỡ, từng người một đều im lặng chú mục nhìn. “Tất cả tránh ra!” Ngay tại lúc Vương Vũ chuẩn bị đứng dậy tiến lên xem xét, một đạo thanh âm phẫn nộ vang lên, một nữ hài tử trẻ tuổi xinh đẹp mặc váy dài dùng hai tay tách đám người vây xem đi vào. Tuổi của cô gái đại khái ở hai mươi ba hai mươi bốn, dáng người cao gầy, dung mạo vô cùng ngọt ngào, mê người, nhất là đôi mắt nguyệt nha đen láy nhìn qua giống như biết nói, thật mê người. Một nữ hài tử xinh đẹp gợi cảm như vậy lại dám chính nghĩa lẫm nhiên đứng ra, cũng không sợ bị người khác lừa gạt, đám người vây xem lập tức nhao nhao động dung, bắt đầu xì xào bàn tán. Nàng nếu không nói, tất cả mọi người sẽ không nghĩ tới nàng là một mỹ nữ y sinh cứu tử phù thương. Mỹ nữ y sinh thần sắc lãnh tĩnh ngồi xổm ở bên người tiểu nữ hài nhìn một chút, nói: “Ta là bác sĩ của Bệnh viện Nhân dân Đệ Nhất thành phố, ngươi trước đừng vội vàng, để ta xem trước một chút tình hình!” “Được rồi, cám ơn ngươi! Cám ơn ngươi!” Mẹ của cô bé vội vàng đình chỉ khóc thút thít, nhường sang một bên. “Tiểu muội muội, con đau chỗ nào nói cho tỷ tỷ biết được không?” Mỹ nữ y sinh nhẹ nhàng sờ sờ trên người tiểu nữ hài, ôn thanh nói: “Tỷ tỷ là bác sĩ, sẽ chữa khỏi cho con đó nha!” “Tỷ tỷ… con chỗ nào cũng đau, hức hức hức…” Tiểu nữ hài mở mắt nhìn nàng một cái, sắc mặt vẫn y nguyên tái nhợt, mặt đầy mồ hôi lạnh, nhìn qua rất nguy hiểm. “Còn hơn mười phút nữa mới tới trạm bệnh viện!” Mỹ nữ y sinh liếc mắt nhìn thời gian một cái, nói: “Ta kiến nghị sau khi đến trạm thì lập tức đưa nàng đi bệnh viện, bởi vì ta không có nghi khí không nhìn ra nàng chỗ nào xảy ra vấn đề, cái này cần phải đến bệnh viện làm kiểm tra toàn diện mới được!” Vương Vũ thấy bộ dáng thống khổ của tiểu nữ hài thật sự là khó nhịn, hắn vừa huýt sáo vừa đi tới, nhìn một cái mẹ của tiểu nữ hài cùng mỹ nữ y sinh, cười nói: “Các ngươi đừng hoảng, ta có thể cứu nàng.” Thấy lại có thêm một người đến giúp đỡ, đám người vây xem lần nữa động dung, mỹ nữ y sinh quan sát Vương Vũ hai cái, có chút không xác định nói: “Ngươi? Ngươi được không?” “Tiên sinh, nếu là ngươi biết cách trị… thì xin hãy mau cứu con gái của ta!” Mẹ của tiểu nữ hài cũng mặt đầy mong đợi nhìn chằm chằm hắn. Vương Vũ gật gật đầu, cười nói với nữ y sinh: “Mỹ nữ, trong túi của cô có công cụ hóa trang không?” “Có!” Nữ y sinh sững sờ, nhanh nhẹn từ trong túi lấy ra bọc nhỏ hóa trang mở ra, nói: “Cần gì? Muốn ta giúp đỡ sao?” Vương Vũ cầm lấy một cái nhíp nhổ lông bằng thép, nói: “Cô và vị đại tỷ này hãy ấn chặt tiểu nữ hài lại, trên người nàng có đồ vật!” “Được!” Nữ y sinh vội vươn tay nắm chặt hai cánh tay của tiểu nữ hài, mẹ của cô bé cũng cắn răng một cái, nắm chặt hai chân đạp loạn xạ của con gái. “Đè lại đừng động!” Vương Vũ vừa nói, vừa vén lên áo ngắn tay của tiểu nữ hài. Đám người vây xem không khỏi hít một hơi khí lạnh, chỉ thấy phụ cận xương sườn mặt bên của cô bé, đóng mấy viên đồ vật nhỏ lấp lánh ánh bạc! “A…” Khi Vương Vũ dùng nhíp kẹp chặt lấy một viên trong đó, mạnh mẽ rút ra, tiểu nữ hài kêu thảm một tiếng, vị trí được rút ra lập tức toát ra huyết châu nhỏ bé! “Trời ạ! Kia là cái gì! Trong thân thể sao lại có vật nhọn sắc bén như vậy?” “Nhìn thôi đã thấy đau rồi!” “Con gái đáng thương của ta, đây là tên sát thiên đao nào đã hạ thủ độc thủ đây… hức hức…” Theo viên đồ vật thứ nhất được rút ra, trong đám người lập tức huyên náo cả lên. “Đây là kim thép vi hình, dài một cm rưỡi, so với kim thêu sợi nhỏ nhất còn muốn nhỏ hơn, chỉ có không phẩy ba milimét, rất khó mua được!” Vương Vũ nhìn một chút, có chút kinh ngạc nói. “Ấn chặt rồi, bây giờ rút viên thứ hai!” Mỹ nữ y sinh kinh ngạc nhìn hắn một cái, không nói nhiều lời, vô cùng phối hợp ấn chặt tiểu nữ hài, mẹ của cô bé càng là cẩn thận, chỉ sợ làm bị thương con gái của mình. “Viên thứ hai, kích thước tương tự!” Vương Vũ nhổ viên thứ hai xong, nhìn một chút, nói. “Tiếp tục, ấn chặt rồi!” Viên thứ ba, viên thứ tư, viên thứ năm… Mãi đến khi rút ra viên thứ sáu, Vương Vũ cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, dùng khăn giấy đem kim thép gói kỹ, nói: “Đều rút xong rồi, ai có băng cá nhân thì lấy ra dùng một chút đi?” “Ta có ta có!” Một lão đầu nhiệt tâm vội vàng lấy ra mấy miếng băng cá nhân, mỹ nữ y sinh nhao nhao dán lên. Tiểu nữ hài dưới sự an ủi của mẫu thân, dần dần đình chỉ khóc náo, sắc mặt tái nhợt cũng khôi phục một chút hồng nhuận. “Ngươi làm sao biết trên người tiểu nữ hài có kim thép?” Lúc này, mỹ nữ y sinh trong lòng đầy nghi hoặc hỏi, tất cả người vây xem nghe vậy đều dựng lỗ tai lên. “Nặc…” Vương Vũ dùng cằm chỉ chỉ vào một tráng niên nam tử đang ngồi trên chỗ ngồi, cười tủm tỉm nói: “Cái này ngươi phải hỏi hắn đó nha! Là hắn đã hạ thủ.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang