Đại Tiểu Thư Môn Thỉnh Tự Trọng

Chương 63 : Không biết làm sao

Người đăng: Laven

Ngày đăng: 21:40 26-06-2022

Tím phu nhân nhìn Murakami Suzune thật sâu, khoát tay áo, nói ra: "Các ngươi đều lui ra đi." "Vâng, phu nhân." Đám nữ bộc tính cả Murakami Suzune ở bên trong trăm miệng một lời, chậm rãi thối lui ra khỏi gian phòng. Momosawa Ai tức thì đem cửa giấy nhẹ nhàng đóng lại, một lần nữa trở về dưới bóng của Tím phu nhân. Tím phu nhân nhẹ giọng đưa lỗ tai: "Haruka thật không hổ là hảo nhi tử của mụ mụ, liền nên thuần dưỡng hạ nhân như vậy." Yukishiro Haruka có phần kinh ngạc, lập tức kịp phản ứng, Tím phu nhân cho là hắn đang thu mua nhân tâm. Cho dù trong lòng hắn chưa từng có loại suy nghĩ này, nhưng càng nhiều là không hy vọng người bên cạnh bởi vì chính mình bị thương tổn. Nghe được Tím phu nhân nói hai chữ "Thuần dưỡng", trong lòng mơ hồ cảm thấy không thoải mái, chẳng qua là gượng cười, cũng không trả lời. "Bất quá ta không thích ngữ khí của Haruka nói chuyện với mụ mụ vừa rồi, hơn nữa chính ngươi cũng nói ngươi lừa mụ mụ, tự nhiên ta phải trừng phạt ngươi một chút." Yukishiro Haruka bình tĩnh nói: "Không biết là xử phạt gì?" Hắn sớm đã chuẩn bị kỹ càng, tự nhận là có thể thản nhiên tiếp nhận hết thảy. Nụ cười của Tím phu nhân có thể khiến cho tất cả mọi người sa vào trong đó, "Haruka, ngươi làm nũng với mụ mụ a." Yukishiro Haruka có chút sửng sốt, "Cái gì?" "Haruka, ngươi làm nũng với ta a." "Làm... Làm nũng..." Yukishiro Haruka biểu lộ lập tức trở nên cổ quái. Fujiwara Kiyo hồi lâu không nói gì, vừa nhắc tới chủ đề "Làm nũng", nhịn không được nói: "Ngươi cũng làm nũng với tỷ tỷ a." Ngón chân trơn bóng của nàng cuộn lại, nhẹ nhàng điểm sàn nhà, lộ ra nụ cười tàn khốc. Tím phu nhân ngược lại không cười rồi, lạnh lùng nhìn qua, "Kiyo, ngươi vì sao còn ở nơi này." "A?" Fujiwara Kiyo chớp chớp hai mắt, "Mẹ, ta từ lúc đầu liền ở đây a, ngươi không phải còn có việc chưa nói với ta sao." "Không có việc rồi, ngươi bây giờ có thể đi rồi." "Mẹ, ta ở đây đợi cả buổi sáng..." Tím phu nhân lạnh lùng nói: "Nếu như ngươi muốn, ta có thể để ngươi đợi thêm một buổi chiều." Fujiwara Kiyo quyết đoán ngậm miệng lại. Tím phu nhân hiển nhiên không thích có người cùng nhau chia sẻ với nàng, nói: "Đi ra ngoài." Fujiwara Kiyo cái đầu rủ xuống, bộ dạng không muốn đứng dậy. Tím phu nhân lạnh lùng nói: "Có cần ta gọi Sakuya vào không." Fujiwara Kiyo lúc này mới nhanh chóng đứng dậy, rầu rĩ không vui đi về hướng cửa. Đôi chân nhỏ trong trắng lộ hồng kia, tựa như giẫm cái đinh, đi đường khập khiễng, thời điểm đi ra ngoài, còn cố ý đem thanh âm đóng cửa làm lớn. Tím phu nhân nghĩ một chút, biểu lộ lạnh lùng biến thành bình tĩnh, nói ra: "Momosawa, ngươi cũng đi ra ngoài bồi nàng a." "Vâng." Momosawa Ai cung kính đi ra ngoài, tiếng kéo cửa nhỏ khó có thể nghe. Tím phu nhân đối với Yukishiro Haruka cười nhẹ nhàng, "Làm nũng cho mụ mụ xem." Yukishiro Haruka vốn nên cảnh giác nữ nhân này, thế nhưng nụ cười diễm lệ của nàng, hoàn toàn khiến cho hắn sinh không nổi một tia phòng bị. "Ta không biết làm nũng." Yukishiro Haruka quay đầu đi. "Hài tử làm sao có thể không biết làm nũng?" "Ta... Ta xác thực không có làm nũng qua." Yukishiro Haruka từ lúc có ký ức đến nay, liền chưa từng làm nũng đối với Yukishiro Tomoe, luôn luôn là bộ dạng rất hiểu chuyện. Liền nhìn thấy Tím phu nhân dùng ánh mắt thương hại nhìn hắn, trên mặt có quang huy mềm mại cùng loại với mẫu tính, nhưng nàng lại xinh đẹp đến mức không giống mẫu thân. "Cũng phải, dù sao nữ nhân kia, cho dù làm nũng nàng cũng sẽ không để ý đến ngươi đấy." "Chỉ là ta không muốn..." "Ân ân." Tím phu nhân cười nhàn nhạt. Yukishiro Haruka nói: "Chẳng qua là làm nũng mà thôi..." Tím phu nhân khẽ cười một tiếng, "Không cần miễn cưỡng. Ta buông tha trừng phạt này." Yukishiro Haruka càng nghe càng khó chịu, tự cảm thấy mình cùng mẹ ruột đều nhận lấy vũ nhục của mẹ giả, dưới xúc động, lại giống như một đứa bé, hai tay ôm chặt lấy Tím phu nhân, đầu còn chôn ở trong lồng ngực của nàng. Tím phu nhân lắp bắp kinh hãi, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên làm ra phản ứng gì, liền cảm giác bị Yukishiro Haruka ôm quá chặt, Kimono rộng thùng thình đều dán ở trên người nàng, vòng eo vốn là một tay có thể nắm bị ôm càng mảnh rồi, đặt biệt còn có thể cảm nhận được đầu của Yukishiro Haruka, như đứa bé đang nhẹ nhàng cọ, không khỏi cảm thấy bực bội, thầm nghĩ hắn một chút cũng không nghe lời. Vốn là nên do nàng chủ đạo, trước tiên đem hắn giáo dục giống như đứa bé, sau đó lại cho hắn một cái ôm đơn giản, lại không nghĩ tới, hắn lại dám tự tiện chủ trương ôm lấy nàng. Tím phu nhân đang định lạnh lùng đem hắn đẩy ra, đã thấy Yukishiro Haruka chậm rãi đem đầu ngẩng lên, lại thần sứ quỷ sai hô: "Mụ mụ..." Trái tim của Tím phu nhân phảng phất hung hăng co rút lại, nhịn không được vươn tay, sờ lên đầu của hắn, nói: "Ta ở đây." Hai người nhìn đối phương, trọn vẹn hai ba cái hô hấp, lập tức đều nhanh chóng tách ra. Trái tim của Yukishiro Haruka muốn nhảy ra khỏi lồng ngực rồi, thầm mắng mình khốn kiếp, không biết nghĩ như thế nào, rõ ràng gọi mẹ giả là mụ mụ. Nhưng lại nhịn không được nhớ lại tư vị vừa rồi, trong lòng càng thêm áy náy. Tím phu nhân biểu lộ bình tĩnh, chẳng qua là đang nghi hoặc chính mình vừa rồi sinh ra phần tình cảm không hiểu kia. Nàng sửa sang lại Kimono xốc xếch một chút, một lần nữa đoan trang ngồi ở trước bàn trà, nói ra: "Vừa rồi ngươi ngược lại còn có mấy phần bộ dạng làm nũng." Yukishiro không được tự nhiên nghĩ: "Ta vừa rồi là đang làm nũng sao..." Tím phu nhân nói: "Thân thể đừng xiêu vẹo nữa, một lần nữa ngồi đàng hoàng cho ta." Yukishiro Haruka nghe thanh âm của nàng lại có vài phần nghiêm khắc giống như mẫu thân, nhất thời muốn ngồi xuống, nhất thời lại cảm thấy không nên nghe nàng, nhưng trong lòng rất nhanh kiên định: "Ta có gì phải nhăn nhăn nhó nhó đấy." Lập tức ngồi xếp bằng. Tím phu nhân khóe mắt liếc qua, thầm nghĩ: "Tư thế ngồi như vậy sao có thể được, có rảnh phải gọi Momosawa hảo hảo dạy hắn một chút." Ngược lại cũng không có lập tức để cho hắn uốn nắn. Tím phu nhân một lần nữa cầm lấy cái kẹp, dùng nước sôi khử độc đơn giản cho chén trà, trước tiên rót chén trà cho Yukishiro Haruka, sau đó mới rót một chén cho mình. Nhẹ nhàng thổi đi nhiệt khí, bờ môi hồng nhuận nhấp nước trà, dùng tư thế tiêu chuẩn để xuống. Nàng nhìn Yukishiro Haruka bên người, liền thấy hắn nuốt xuống một ngụm nước trà. Cho dù ở trong mắt ngoại nhân cũng không có vấn đề, nhưng ở trong mắt Tím phu nhân từ nhỏ tại Fujiwara gia bị lễ nghi bồi dưỡng lớn lên, chỉ cảm thấy hành vi của Yukishiro Haruka có một loại thô bỉ không chịu nổi, không khỏi cầm lấy cái kẹp, nhẹ nhàng dùng phần đuôi gõ mu bàn tay của hắn. Yukishiro Haruka kỳ quái nhìn về phía nàng, "Làm sao vậy?" Tím phu nhân cũng không khỏi sững sờ, nhìn cái kẹp trong tay, thầm nghĩ: "Đúng vậy a, ta lại thế nào rồi, ta cũng không cần phải vì hắn xoắn xuýt." Nhưng nàng lại không khỏi nghĩ đến quang cảnh Yukishiro Haruka gọi nàng mụ mụ, rất nhanh liền hạ quyết tâm, nhấp một ngụm trà, nói: "Hai ngày nữa ta sẽ để cho Momosawa hảo hảo dạy ngươi lễ nghi đấy." "Mặt khác..." Tím phu nhân đứng lên, Kimono màu đen dài rộng thùng thình, trang nhã nói: "Ta còn có một món lễ vật chưa tặng cho ngươi."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang