Đại Tiểu Thư Môn Thỉnh Tự Trọng
Chương 6 : Ăn mặc
Người đăng: Laven
Ngày đăng: 00:06 09-06-2022
.
Yukishiro Haruka đi theo Suzune ra khỏi phòng ngủ, lại leo lên một tầng thang lầu, đi vào một gian phòng lầu ba.
Căn phòng này tương đối trống trải, trên mặt đất phủ lên thảm tròn màu đỏ, phía trên là đèn treo thủy tinh, gần tường bên trái là hai cái tủ quần áo màu xám, bên phải là bàn trang điểm, lại hướng bên phải một chút để đó một tấm gương trang điểm cao cao.
Yukishiro Haruka đi vào liền chứng kiến hai vị nữ bộc dung mạo thanh lệ, hướng hắn bái. Suzune tức thì cáo biệt lui ra.
"Xin ngài ngồi xuống trước." Một vị nữ bộc để cho Yukishiro Haruka ngồi ở trước bàn trang điểm, vuốt vuốt mái tóc dài của hắn, "Ngài tóc hơi dài rồi."
Yukishiro Haruka mất tự nhiên nói: "Đều là mẫu thân của ta cắt tóc cho ta."
"Nàng nhất định thời gian rất lâu không có vì ngươi tu bổ rồi." Nữ bộc từ trong ngăn kéo xuất ra dụng cụ cắt tóc, "Ta hiện tại vì ngài tu bổ một chút?"
"Tốt."
"Tạm thời trước hết xin ngài không nên lộn xộn."
Nữ bộc chậm rãi tân trang kiểu tóc của Yukishiro Haruka, nàng không khỏi tán thán nói: "Cũng không cần tu bổ quá nhiều, chỉ cần lộ ra mặt ngài là được rồi."
"Ngài làn da thật tốt, không thể không nói là thiếu niên a, non có thể nặn ra nước. Có lẽ lại lớn hơn vài tuổi, ta liền không nên tại đây chứng kiến ngài."
"Vậy nên ở nơi nào chứng kiến ta?" Yukishiro Haruka mê hoặc nháy mắt mấy cái.
Vị nữ bộc này cười khanh khách.
Không giống với Suzune hàm súc, vị nữ bộc này hướng ngoại nhiệt tình, có can đảm trêu chọc hắn.
Một vị nữ bộc khác ở sau lưng là quần áo cũng đi theo cười nói: "Tỷ tỷ có ý tứ là, nên ở trước màn hình TV thấy ngài."
Yukishiro Haruka hơi nghiêng đầu, thuận tiện nữ bộc tu bổ, mỉm cười nói: "Làm sao có thể, đến lúc đó chúng ta có lẽ chính là đồng sự rồi. Không chừng ta nên gọi các ngươi tiền bối rồi."
Nữ bộc nói có ý tứ là Yukishiro Haruka tuấn mỹ đến mức sẽ bị thần tượng sự vụ sở đào móc, làm minh tinh.
Yukishiro Haruka nói bọn họ là đồng sự, không phải chính là khen các nàng lớn lên đẹp mắt hay sao?
Nữ bộc vui vẻ nói: "Tiểu đệ đệ miệng thật ngọt."
"Các tỷ tỷ vốn là đẹp mắt." Yukishiro Haruka quay đầu phân biệt liếc nhìn hai nữ bộc, hỏi: "Các ngươi là tỷ muội sao?"
"Đúng vậy a. Ta là Hồng Lăng, nàng là Bạch Hoa."
"Cắt xong rồi." Hồng Lăng dừng động tác tu bổ tóc, hai tay khoác lên trên ghế, cười nói: "Ngươi đoán chúng ta ai là tỷ tỷ ai là muội muội?"
Bạch Hoa cũng đã là xong quần áo, gấp chỉnh tề đặt ở trên ghế, cười khanh khách nói: "Đáp đúng có thưởng ah."
Yukishiro Haruka nhìn qua, xem rõ ràng, dù cho biết là nói đùa, nhưng hai người trên mặt đều có một chút thần sắc tích cực.
Hắn khẽ mỉm cười nói: "Ta nhỏ tuổi nhất, đối với ta mà nói, các ngươi đều là tỷ tỷ."
"A, sao có thể như vậy." Bạch Hoa bĩu môi.
"Không thú vị." Hồng Lăng mở ra áo choàng cắt tóc buộc trên cổ Yukishiro Haruka, dùng khăn lông nhẹ nhàng phủi đi sợi tóc bên cạnh hắn.
Yukishiro Haruka nhìn ra được, các nàng miệng nói không thú vị, nhưng đáy lòng vẫn là rất vui vẻ đấy.
Hồng Lăng để cho Yukishiro Haruka đứng lên, cẩn thận quan sát, "Ta lại mang ngài đi gội đầu, như vậy không được."
Yukishiro Haruka nghĩ thầm: "Đã gội đầu, vì sao không tại trước khi tắm rửa giúp ta cắt tóc đấy, như vậy không phải có thể bớt chút thời gian." Đang nghĩ, trong tay bỗng nhiên bị nhét vào đồ vật, nghiêng người vừa nhìn, Bạch Hoa hướng về phía hắn cười.
Yukishiro Haruka mở ra bàn tay, là một viên kẹo trái cây đóng gói trong suốt màu vàng.
Bạch Hoa hừ hừ cười nói: "Kẹo sầu riêng, cho ngươi ăn lúc gội đầu!"
Yukishiro Haruka mỉm cười, mở ra giấy gói kẹo, bỏ vào trong miệng.
"A, ngươi thật sự ăn a!" Bạch Hoa kinh ngạc đồng thời, Yukishiro Haruka có thể thấy trong mắt nàng không che giấu được vui sướng.
"Vị dứa đấy."
Yukishiro Haruka nhai hai cái, có thể cảm nhận được vị ngọt nồng đậm của dứa.
Bạch Hoa làm cái mặt quỷ, một mực chắc chắn nói: "Sầu riêng!"
Hồng Lăng dở khóc dở cười, nói khẽ: "Mời đi theo ta." Mang theo Yukishiro Haruka đi vào phòng tắm cách vách, dùng vòi phun giúp hắn rửa sạch sẽ, hỏi: "Ngài là gia chủ thân thích sao?" Dùng khăn lông dùng sức lau đầu Yukishiro Haruka, tựa như xoa bóp mèo chó ướt đẫm.
Yukishiro Haruka chịu không được cách lau này, lựa chọn cầm qua khăn lông, tự mình lau đầu, con mắt giấu ở dưới khăn, "Xem như thế đi."
Hồng Lăng không có lại hỏi nhiều.
Y Thủy Thần Cung vu nữ để cho Lão phu nhân mở tiệc chiêu đãi tất cả thân thích tới đây, nói là nhân khí tràn đầy, có thể làm cho bệnh tình chuyển biến tốt đẹp. Ngoại trừ thân thích, những người còn lại căn bản không được mời.
Yukishiro Haruka cắn nát kẹo trong miệng, cảm giác được vị ngọt nồng hậu. Lẳng lặng đi theo sau Hồng Lăng trở lại gian phòng.
"Xin ngài thay Kimono." Bạch Hoa xuất ra Kimono chuẩn bị tốt, "Xin ngài trước hết cởi quần áo, ta giúp ngài thay."
Yukishiro Haruka không phải người ngại ngùng, chẳng qua là hơi do dự, chậm rãi đem quần áo cởi.
Bạch Hoa cùng Hồng Lăng mặc dù ngoài miệng ưa thích nói đùa, nhưng thời điểm nên làm việc đều cực kỳ chăm chú, cũng biết thân phận của mình, không có ở thời điểm này nói lung tung.
"Xin ngài đưa tay."
Hồng Lăng cùng Bạch Hoa cẩn thận vì Yukishiro Haruka khoác lên Juban, ở bên ngoài phủ thêm Kimono.
Hai đôi bàn tay trắng nõn nhỏ bé ở trên da thịt Yukishiro Haruka xẹt qua.
"Xin ngài đem tay thẳng lên."
Hồng Lăng ngoan ngoãn phục tùng, Bạch Hoa trung thực không dám đi nhìn. Hai người riêng phần mình cầm lấy tay áo Juban với vào trong tay áo Kimono, chậm rãi chỉnh lại chiều dài Kimono, không để cho Kimono cùng mặt đất tiếp xúc.
Các nàng đem vạt phải Kimono, đặt vào xương sống trái của Yukishiro Haruka. Vạt trái cũng thế, đặt ở xương sống phải.
Bạch Hoa quỳ trên mặt đất, ở trên xương hông Yukishiro Haruka buộc vào sợi dây đầu tiên, từ trước hướng sau, ở sau lưng giao nhau, sau đó trở lại phía trước thắt nút vuốt phẳng.
Hồng Lăng khom người giống như đang cúi đầu, theo sát phía sau Bạch Hoa, đem một bên đai lưng của Yukishiro Haruka gấp đôi, để trên vai, ở bên hông quấn quanh hai vòng, dùng rủ xuống bên cạnh quấn quanh tay trước tiên thắt một nút, sau đó rủ xuống bên cạnh hướng vào phía trong ngoặt ra một khe hở, tay trước tiên gấp ngược, từ trong khe hở xuyên qua, mới coi như hoàn thành.
Hai người lúc này mới dám đem thân thể đứng thẳng, mặt mày cung kính vì Yukishiro Haruka vuốt phẳng nếp gấp trên Kimono.
"Ngài mời xem."
Hồng Lăng vẫn không dám ngẩng đầu, để cho Yukishiro Haruka đứng trước gương trang điểm cao bằng một người.
Yukishiro Haruka nhìn mình trong gương, cũng không có cảm giác cùng chính mình bình thường có gì bất đồng. Ngược lại cảm thấy Kimono trên người có chút chặt, không dễ hoạt động, không khỏi cau mày.
Vừa vặn rơi vào trong mắt Hồng Lăng các nàng, còn cho là mình nơi nào không có hầu hạ tốt.
Hồng Lăng vô cùng lo lắng lập tức đưa tới cái ghế, để cho Haruka ngồi xuống, quỳ xuống đất vì hắn chụp vào tất trắng, đi vào guốc gỗ.
Bạch Hoa tức thì cẩn thận từng li từng tí vì Yukishiro Haruka mặc lên Haori màu đen.
Yukishiro Haruka giật giật cánh tay, dần quen với cảm giác siết chặt, lông mày dần dần giãn ra. Hai nữ bộc lúc này mới thả lỏng trong lòng.
Yukishiro Haruka đi hai bước, nhìn mình trong gương, càng xem càng không được tự nhiên, không quá tự tin mà hỏi: "Các ngươi cảm giác như thế nào?" Lại phát hiện các nàng đang nhìn mình chằm chằm.
Hồng Lăng nói: "Ngài tuấn tú cực kỳ."
Bạch Hoa nói: "Nếu như ngài sinh ở cổ đại, chỉ sợ ngay cả 'Quang Hoa công tử' cũng không bằng ngài a."
Yukishiro Haruka không hề có cảm giác, chỉ cho là lời khách khí của đám nữ bộc. Bộ quần áo này hắn chỉ cảm thấy chặt không thông khí, sao có thể đẹp mắt?
Bang bang!
Yukishiro Haruka quay đầu nhìn về phía Suzune đứng ở cửa. Nàng đi mà quay lại, cửa không khóa, đang ở đó nhẹ nhàng gõ cửa.
"Có chuyện gì không?" Yukishiro Haruka đi tới.
Suzune như là bị nhiếp tâm thần, sợ hãi thán phục nhìn Yukishiro Haruka vài lần. Nhưng hiện tại cấp bách, không có có rảnh rỗi thưởng thức.
Nàng rất nhanh nhìn chung quanh, do dự một chút, bỏ lại một câu: "Nhị tiểu thư muốn tới rồi, ngài phải cẩn thận." Cũng không quay đầu lại nhanh chóng đào tẩu, cũng không có nói rõ rốt cuộc là tình huống như thế nào. Mà Hồng Lăng các nàng nghe được "Nhị tiểu thư" ba chữ, trên mặt lập tức xuất hiện thần sắc sợ hãi.
Yukishiro Haruka còn không biết rõ xảy ra chuyện gì, chỉ nghe thấy thanh âm lên lầu ở xa xa.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện