Bá Linh Thiên Đỉnh
Chương 57 : Một thương mở màn
Người đăng: thanhung08121998
Ngày đăng: 22:35 11-04-2023
.
Lúc này Lục Bảo hắn đã bên trong sự chuyển hóa pha trộn giữa linh lực Quang Minh hệ với Hắc Ám hệ rồi. Một bên hắn thì sáng rực lóa mắt, bên còn lại âm u hòa vào bóng đêm. Trong hang động cũng chia làm hai mảnh thiên địa riêng biệt là Hắc Ám cùng Quang Minh tranh đua. Hắn đang cắn răng cố gắng tập chung một trăm phần trăm tinh thần để tránh sự hỗn loại giữa hai loại linh lực này.
Sau khi đã chuyển hóa linh lực hóa thành hai hệ riêng biệt tồn tại song song hai phần cơ thể. Lúc này hầu như linh lực thuần túy đã được chuyển hóa hoàn toàn, bước kế tiếp là phải nén được số linh lực hệ riêng biệt thành mỗi hệ một viên đan hệ ! Vì hắn đã chọn cách làm hợp thành hai loại đan hệ lên mức độ khó khăn gấp rất nhiều lần người bình thường.
Một tu sĩ bình thường khi nén thành một loại đan hệ đã khó khăn rất lâu mới có thể hoàn thành, còn hắn phải song trọng hợp thành hai hệ đó là câu truyện rất khó.
" Hợppppp...!!!!" Hắn cắn răng gồng mình nói. Lúc này nếu không phải do Hắc Ám với Quang Minh hòa lẫn hai bên thì có thể thấy các cơ bắp của hắn đang trong tình trạng nứt ra dần. Khóe mắt và miệng hắn đã xuất hiện huyết dịch ra rồi !
Hắn nghĩ " Mẹ kiếp ! Chó chết ! Tao đã chết đi hai lần rồi còn sợ cái khỉ gió này sao ! Hợp cho taoooo !!!"
Cùng lúc hai bên linh lực hai hệ có hiệu ứng thì hệ thống vang lên thông báo :
" ~~ Quang Minh vs Hắc Ám đan hệ độ hợp thành : 1/100 % ..... 5/100 % .... 10/100 %"
Cứ như vậy qua mỗi một nén nhang là lại lên năm phần trăm độ dung hợp ! Qua một canh thì hắn đã đạt tới sáu mươi phần trăm độ hợp thành ! Nhưng trong lồng ngực hắn cũng nhuốm đỏ bới máu. Số lượng hợp thành càng nhiều thì tốc độ xé rách cơ thể của hắn càng nhanh hơn trước !
Lúc này hay bên lồng ngực hắn mỗi bên đã hình thành bóng ảnh của một thứ tròn tròn giống viên bi. Bên trái thì là Quang Minh sáng rọi, còn bên phải thì u tối vô tận Hắc Ám.
-------------
Tới giữa trưa mặt trời đã điểm, thì ở ngoài cửa hang động có âm thanh lớn vang lên !
" Rầm !.. Thuộc hạ bái kiến Đại Vương !!"
" Ừ !"
Lúc này Ưng yêu đã dẫn Yêu Vương chạy tới nơi. Yêu Vương lúc đáp xuống liền chú ý ngay tới cái hang động này, sau một lần nhìn lướt qua hắn liền cảm nhận thấy cái kết giới ở cửa động kia, phá bỏ cái này chỉ là một ngón tay nhưng dù sao bảo vật này cũng làm hắn chờ mong. Không thể vội vàng phá bỏ trước khi bảo vật hoàn toàn xuất thế ! Cái này có thể là cơ duyên để hắn đột phá tới tứ giai trung kỳ a.
" Cái này chắc chắn ít nhất ngũ giai ! Cao Ưng các ngươi làm tốt lắm !!"
Nguyên Anh tu sĩ cùng tứ giai yêu thú đã bắt đầu thành hình thần thức cơ bản ! Yêu Vương vừa quét vào trong nhưng không cảm nhận hết, vì kết giới mang thuộc tính Hắc Ám lên hắn cũng không thể nhìn thấu xuyên hết được. Nhưng hắn nhìn nhơ qua cảm nhận được hai luồng linh lực khủng bố đang tụ lại dần ! Cái này cũng phải cảm ơn may mắn, vì linh lực trong người Lục Bảo hắn đã chuyển hóa thành hai hệ hết rồi ! Nếu không với cường độ yêu thú tứ giai thì phát hiện linh lực của con người là dễ.
" Ha ... haha !!"
Các yêu tướng đứng dưới nghe vậy liền vui vẻ. Nếu Yêu Vương tăng cao tu vi cũng là lúc bọn hắn thu thập Xà Vương bên kia xưng bá chủ rồi. Lúc này Loan Tinh lên tiếng :
" Đại Vương ! Thuộc hạ nhận được báo là bên phía Xà Vương có động tĩnh lớn đang hướng về phía chúng ta nơi đây !"
" Hử ?" Nghe được vậy hắn liền trầm tư rồi nói :
" Đợi bọn chúng tới chúng ta thu thập một thể ! Phía bên Linh Thiên Nhai có phát hiện ?"
" Các yêu tộc phía gần Linh Thiên Nhai đều không có nhận thấy gì khả nghi !"
" Được ! Lần này ta sẽ cho con tiểu xà kia có đến mà không về !!"
-----------------
Phía ngoài cách đó hai trăm dặm ! Xà Vương đang bàn bạc phương hướng để bao vây hốt chọn phía bên Yêu Vương.
" Dựa theo kế hoạch !"
" Vâng !!!"
Chỉ thấy bọn chúng mỗi một con yêu tướng dẫn theo một chi dội ngũ ba, bốn mươi con yêu thú đi vòng ra các phía bao vây xung quanh chỗ Yêu Vương.
-----------------
Cách đó hơn bốn trăm dặm thì đang ở đỉnh một ngọn núi nhỏ bốn vị trưởng lão đang quan sát qua một pháp bảo hình một chiếc kính cổ màu vàng. Sau khi nhận thấy sự việc lạ thường bốn người đều nhìn nhau đặt dấu chấm hỏi. Thấy không ai nói thì Hoàng Văn Cơ lên tiếng :
" Chúng ta hiện tại tọa sơn quan hổ đấu !"
" Trước khi hiểu rõ vấn đề không được manh động !!"
" Ừm...."
Lôi Hình, Mộng Vương cùng Bất Kính Thiên gật đầu đồng ý. Trong nhóm dù sao lão Cơ cũng là tu vi cao thâm nhất, lên tất cả hầu như đều nghe theo. Lôi Hình nói thêm :
" Ta nghĩ đợi tí nữa bên con rắn kia bao vây ngươi lên tặng bọn hắn một món quà !"
" Ta cũng nghĩ vậy ..."
" Xoạt !!"
Hoàng Văn Cơ trả lời xong thì thủ tay cào vào hư không một cái làm hư không vặn vẹo. Sau đó từ linh khí trong hư không hình thành một mũi thương màu vàng được hắn nắm trong tay. Bất chợt hắn hướng mũi tên lên thẳng trời phóng mạnh !
" Hít !..." Tam trưởng lão đứng cạnh hít thở sâu một hơi khán phục sức mạnh của Nguyên Anh. Cái này sức mạnh không nói tới, nhưng thủ thuật vận dụng linh khí thuần túy để tạo ra là bọn hắn không làm được.
-----------------
Lúc mặt trời xuống núi là khoảnh khắc đẹp và hùng vĩ, khi trời đang chuyển màu từ màu cam rực rỡ sang lục lam dịu dàng của đêm. Ánh nắng cuối cùng chiếu xuống những đỉnh núi cao, tạo nên những cánh đồng và thung lũng xung quanh trở nên ấm áp và nổi bật trước sự tối sụp của bóng tối.
Bầu trời lúc này tương tự như một bức tranh nghệ thuật, từ màu hồng phớt của bầu trời đến những tán lá cây lác đác khiến cho cảnh vật trở nên sống động. Lúc mặt trời chìm xuống, tạo ra những dòng sáng rực rỡ ánh lên những bãi cỏ xanh tươi. Tất cả những thứ trên mặt đất - từ các con đường mòn đến các khe suối, những con chim và côn trùng biến thành những bóng tối đen nhánh, gợi lên một cái nhìn rất đầy cảm xúc.
Lúc này, không khí trở nên lãng mạn và bình yên. Cảnh tượng khiến cho trái tim ta tan chảy, mang lại cho ta cảm giác nhẹ nhàng và sống động như thể tất cả đang trong một giấc mơ đẹp. Bỗng nhiên một tiếng nói phá tan bầu không khí nơi đây.
" Tới lúc !"
Hoàng Văn Cơ nói xong thì vẫy nhẹ tay hướng xuống đất ! Mũi thương hắn phóng lên từ chiều vẫn lư lửng trên thương khung nơi đây liền rơi xuống !
Ở chỗ Yêu Vương đang ngồi tĩnh tọa trên ghế nằm nghĩ về tương lai, cuộc sống sau này. Rồi mơ mộng xưng bá một phương thì từ trên trời cao hắn cảm nhận được một luồng linh khí với tốc độ cao rơi xuống chỗ này. Hắn liền hô lên :
" Có tấn công !"
" Rắc !! Oành !!"
Cũng là hắn vừa hô xong thì một mũi thương màu vàng đâm thẳng xuyên qua trận pháp, phá nát trận này rồi hướng thẳng xuống đầu Lam Anh yêu tướng đang đứng. Lam Anh thấy vậy thì phì ra một hơi nói :
" Chỉ là tiểu thuật !"
" Oành !"
Rồi đưa tay ra tạo một vòng bảo hộ chặn đứng mũi thương, sau chốc lát khói bụi vơi đi thì thấy Lam Anh hắn đang cầm mũi thương ở đó. Nhưng cũng chẳng được bao lâu thì mũi thương liền tiêu tán hóa thành linh khí vương vấn xung quanh.
" Tất cả chuẩn bị ! Có địch !" Sau khi đỡ một thương xong Lam Anh hắn liền nói. Chúng yêu liền lôi ra binh khí bảo vệ xung quanh, tập chung cao độ phía ngoài !
Yêu Vương thì vẫn ở bên cạnh âm trầm quan sát trên trời. Hắn có cảm giác không ổn !
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện