Bá Linh Thiên Đỉnh
Chương 46 : Một nhóm lợn ngang qua
Người đăng: thanhung08121998
Ngày đăng: 22:39 02-04-2023
.
" ..."
Thấy hai người phản ứng vậy hắn lông mông nghĩ không hiểu. Còn hai nàng đã đưa tay chuẩn bị lấy vũ khí trong túi trữ vật ra.
Đứng lên ! ngồi xuống ! đứng lên ! ngồi xuống ! ~~ cứ mỗi lần hắn đứng hay ngồi thì hai nàng cũng đứng lên rồi ngồi xuống làm cho hắn chẳng hiểu cái mô tê gì. Hắn liền lắc đầu nói :
" Hai người không ăn thì ta ăn."
" Uhm... huynh cứ tự nhiên..."
Kinh Hồng cô nàng nuốt nước bọt cái rồi đáp. Hắn cũng chẳng suy nghĩ nhiều liền riêng phần mình một nửa ngồi bên cạnh ăn uống ngon lành. Hai nàng thấy vậy thì cũng truyền âm nói với nhau :
Lan Doanh " Kinh Hồng ! Có phải ngươi nghĩ nhiều rồi không ? Ta thấy không như những gì ngươi nghĩ a ..."
Kinh Hồng " Hừ. Sư tỷ dễ bị người lừa ! Tỷ cứ chờ xem !"
Cứ như vậy hai nàng ngồi canh trừng nhìn hắn ăn uống. Vì hương thơm cùng tiếng ăn của hắn trong động khá vang lên làm cho hai nàng vừa nhìn hắn vừa nuốt nước bọt nghe thấy rõ ràng. Chả mấy chốc thì hắn đã ăn xong ngon lành quay lại định nói thì thấy hai người này cứ nhìn hắn chằm chằm lại còn nuốt nước bọt ! Làm hắn rùng mình nhẹ một cái ! Liền nghĩ không ổn nói :
" Hai người cứ ở trong đây nghỉ ngơi đi. Ta ra ngoài canh cửa !" Hắn cũng không dám lại gần hai nàng này a, một người thì cứ lải nhải theo hắn. Rồi bây giờ cả hai lại chỉ ngồi nhìn hắn ăn rồi nuốt nước bọt nữa chứ !
" Xinh đẹp nhưng tính cánh không ổn a..." Thở nhẹ hắn tìm một hòn đá lớn quanh đó rồi ngồi lên đả tọa.
" Đêm nay ta phải hiểu thấu Trấn Thiên Trảm Ngục tâm pháp hơn nữa ! Cái cày tâm pháp cao cấp tăng rất nhiều sức chiến đấu nha. Những người xung quanh đây ta thấy đều là tâm pháp cấp D và C quanh quẩn. Vậy trên nữa là B rồi tới A ! Thảo nào trong cửa hàng bán mỗi bản công pháp bậc B kia. Chắc cái này cấp A có thể tăng cao nhất một trăm phần trăm, đêm nay ta phải hảo hảo cảm ngộ mới được !"
Chả mấy chốc qua đi hắn đã bắt đầu đả tọa tu luyện. Tất nhiên hắn không quên tạo ra mấy tầng kết giới xung quanh mình, cũng chả che chắn hình ảnh hắn được. Chỉ đề phòng nếu có thứ gì tấn công hắn vẫn có đủ thời gian phát hiện để không bị tập kích mà thôi.
Còn lúc đó ! ở trong động hai cô nàng !
" Kinh Hồng.. huynh ấy đi ra ngoài tu luyện rồi. Ta thấy muội thật là toàn nghĩ lung tung !"
" .... ta cũng chỉ lo lắng thôi mà, dù sao chúng ta cũng mới chỉ gặp huynh ấy..."
" Mùi thịt thơm quá.. muội có ăn không ? Từ lúc ta tu luyện tới nay cũng chưa từng nếm lại mùi vị thịt rồi. Cái mùi này còn thơm hơn mấy mùi mà ta thấy từ trước tới giờ !"
" .... Vậy tỷ ăn trước ! Nếu có độc thì ta sẽ dùng hỏa hệ thanh trừ cho tỷ !"
Lan Doanh quay lại mỉm cười nhìn Kinh Hồng rồi lắc đầu. Tự nhủ mình lại nghe con bé này lo lắng vô bổ rồi. Việc cần cẩn thận như Bát Nhãn Ngân Xà thì không cẩn thận, lại đi nghĩ linh tinh với Thiên huynh này. Như thấy quan hệ với đệ tử nội môn tông môn cũng không đến mức hại các sư muội a. Nếu vi phạm môn quy bị phát hiện thì cũng bị diệt, có khi gia tộc cũng bị giết lên theo đấy chứ.
Nàng lấu phần còn lại kia mang đi quay nhẹ vài lần, lúc đó mùi thơm lại vang dội nức mũi. Cái này cũng khiến nàng cảm khán không nhịn được liền bắt đầu ăn miếng nhỏ.
" Ngon quá ! sư muội lại đây ăn đi. Cái này là ngon nhất từ trước tới giờ ta ăn ý"
" Thật chứ ? Không có độc ư ?"
" Thật ! không độc a.. "
Nghe vậy Kinh Hồng cũng không còn kiềm chế nữa liền chạy tới ăn cùng. Hai người cứ vậy chia xong phần thịt. Đến cái eo cũng phính phính lớn hơn trước rồi. Lúc này Lan Doanh nhìn về phía ngoài cửa động rồi hừ nhẹ về phía Kinh Hồng.
" Cũng tại muội đấy ! Sau cấm được nghĩ linh tinh về người ta hiểu không !"
" ... a .. ta biết ..."
" Sáng mai muội đi gặp huynh ấy xinh lỗi đi"
" Hở ? ta phải xin lỗi sao ?"
" Huynh ấy cứu chúng ta không nói, lại còn bảo vệ chúng ta đi Đan Thành. Muội nghĩ huynh ấy thành người như vậy không thấy có lỗi hử ...!"
" Ừm... để mai ta đi !"
Lan Doanh nghe xong cũng thở dài. Cái tiểu muội này cũng quá loạn đi. Nhưng cô bé cũng mới mười năm tuổi lên nàng cũng không mắng trách quá nặng. Nghĩ một hồi liền nói :
" Chúng ta tranh thủ nghỉ ngơi. Ngày mai còn đi sớm"
" Muội có lên đi gọi huynh ấy vào không ?"
" Giờ muội có đi gọi huynh ấy cũng không vào. Mà .... huynh ấy có vào thì muội có dám ngủ không đây !" Lan Doanh trêu một câu làm cho Kinh Hồng nóng hết mặt !
" Ai thèm hắn chứ !" Nói xong thì quay ngoắt sang một bên ngồi tĩnh tọa.
Chả mấy chốc tới chạng vạng sáng. Lúc này Lục Bảo hắn cũng nở ra một nụ cười thở ra một hơi rồi, sau tối này hắn chỉ tập chung minh ngộ tâm pháp chứ không tu luyện. Kết hợp với kiến thức hiện đại của hắn cái tâm pháp này cũng không khó khăn. Mỗi tội có điều phá hắn dự đoán là tâm pháp này không chỉ dừng ở mức một trăm phần trăm tăng phúc mà vượt lên. Hiện tại hắn kiểm tra bảng thông tin đã là :
" ~~ Tên : Lục Bảo ( Tên giả - Thiên Linh )
Tuổi : 16
Tuổi thọ : 115 ( + 40)
Tu vi : Hồi Đan trung - 85/100% ( cấp sau + 400 LC )
Tâm Pháp tu luyện : Trấn Thiên Trảm Ngục - cấp S - độ lĩnh ngộ 117 %
Thiên Phú : Hệ Quang Minh độ hiếm SSS vs Hệ Hắc Ám độ hiếm SSS
Thần Thông :
~~ Thâu Tóm Sinh Tử cấp A - Hiệu ứng : + 50 %
1 . Có thể hấp thu sinh cơ địch nhân để phục hồi.
2. Tiêu hao tuổi thọ bản thân kéo xuống tuổi thọ của địch ( thí dụ thiêu đốt 1 năm
tuổi thọ có thể kéo địch nhân 10 năm thọ nguyên căn bản )
Kĩ năng : Chưa có !
Lực Chiến : LC . 2322
- Căn cơ : 50 ( +20 )
- Tâm Pháp : +65%
- Tu vi : 800
- Kĩ năng : xxx
- Thần Thông : xxx
- Tổng : 870 ( + 167 %) LC"
Nhìn tới đây hắn cũng cười rồi. Không ngờ tâm pháp có thể tăng cao như vậy. Theo hắn thấy mấy người với yêu thú thì ở Hồi Đan điểm đo lực chiến mới chỉ hai trăm, tới trung kỳ là ba trăm. Hậu kỳ là năm trăm điểm, tính toán thêm công pháp các thứ cũng bất quá phá một nghìn mà thôi. Nghĩ cũng cảm thấy mình may mắn vì được tâm pháp cấp S bá đạo này. Không biết sau này có thể gặp người có cấp S tâm pháp như hắn không ! Tới lúc đó nếu có rắc rối thì cũng khó phân thắng bại a.
" Được rồi ta đã hai ngày không tắm đâu, đi thư giãn chút .."
" Hửm ?..." Nhưng hắn vừa có ý định tới dòng suối kia tắm thì cảm nhận có mười luồng linh lực phóng tới hướng này của hắn ! Thấy tình hình vậy hắn liền vận chuyển tâm pháp trốn trên một cây to xem tình hình !
Chẳng lâu sáu đó có một tốp mười con yêu thú cầm binh khí đi tới ! Toàn tộc là lợn rừng yêu. Hắn cũng nghĩ đoán ta tại sao lại vậy rồi, chính là khu vực này tối qua hắn có giết chết mấy con yêu trong đó có hai con cũng là lợn rừng yêu, chắc tụi này tới để kiểm tra xung quanh.
Hắn thấy một trong mười con dẫn đầu nói gì đó nhưng hắn không hiểu:
" Mập ca, cái khu này là cách hai trăm dặm chỗ cháu ta mất tích rồi !"
Mập ca kia nghe vậy liền gật đầu rồi nói gì đó với đồng bọn rồi mỗi người một ngả chia nhau chạy mỗi hướng.
Lục Bảo trên cây liền nghĩ " Nếu mình thịt hết đống này chắc cũng có thể lên tới hậu kỳ đi. Từ tối hôm qua mà bây giờ mới có người đi tìm kiếm, thì nếu giết bọn này đợi quá sáng ta cũng rời đi rồi. ! Không lo !"
" Mấy con lợn chạy ngang qua đồng lại lợi ta ... ha .. ha"
Nghĩ một cái hắn liền hành động ngay. Sau khoảng hơn mười phút đồng hồ hắn đã quay trở lại đi tới cạnh suối rồi. Cái lần này giết chóc càng đơn giản hơn a. Nhất là hắn đã tấn cấp tới Hồi Khí hậu kỳ rồi, điểm đo lực chiến lên tới tận 3377 lận. Đó là con số thật lớn a, đều nhờ tâm pháp và thần thông mang tới cho hắn cả !. Lúc này cũng chờ đợi hai nàng thức dậy hắn liền tranh thủ ngâm mình một cái.
Tiếng chim hót trong trẻo bắt đầu vang vọng nơi đây. Kinh Hồng nàng cũng vừa dậy tới, cả đêm qua nàng ngồi tu luyện cũng rất khá. Liền lần này thu hoạch cùng kinh nghiệm chiến đấu đã cho nàng đột phá tới Hồi Khí bậc mười rồi.
" Nếu tới Đan Thành ta đạt được một viên Hồi Đan sơ cấp thôi cũng có thể đột phá Hồi Đan rồi !!" Nàng vừa nghĩ vừa mừng. Cái này nàng đột phá cùng Lục Bảo đột phá vì có tầng kết giới linh lực mà không ai cảm thấy gì cả. Còn Lục Bảo hắn đang bận ngâm mình dưới nước ngủ ngáy đâu...
" Phải ra nói với Thiên huynh một lời ! Ta suy nghĩ hôm qua quá loạn rồi .. ài...."
Nói xong cô hướng ra ngoài đi. Cái kết giới này tuy chặn bên ngoài vào nhưng từ bên trong cũng có thể ra được. Dù sao cũng do người tạo ra nó hết, lên Kinh Hồng mới nghĩ những cái mưu mô kia mà nghe kể từ các đệ tử đã đi xuống núi về nói lại. Còn mấy lớp kết giới này có dày nhưng Lục Bảo không chặn hướng ngoài lên cô có thể đi.
" Ủa ? Thiên huynh sao không thấy ?"
Vừa đi ra ngoài cảnh tượng sáng sớm làm cô vui vẻ, dù sao cô cũng hay tu luyện tầm giờ này. Cô tìm tới một chỗ viên đá lớn gần dòng suối ngồi tu luyện. Nhưng vừa mới đả tọa cô liền nghe thấy có một tiếng động lạ ! Sợ là yêu thú cô liền lấy từ túi trữ vật ra một tấm phù rồi cảnh giác cao độ !
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện