Bá Linh Thiên Đỉnh

Chương 36 : Ly khai

Người đăng: thanhung08121998

Ngày đăng: 22:06 24-03-2023

.
Ở chỗ Lục Bảo hắn đã thành công đột phá lên Hồi Đan sơ kỳ. Cái này cũng làm cho hắn cảm giác tu tiên cũng quá nhanh đi. Hiện tại điểm lực chiến của hắn được hệ thống đánh giá đã là : << Tên : Lục Bảo Tuổi : 16 Tuổi thọ : 115 ( + 40) Tu vi : Hồi Đan sơ - 2/100% ( cấp sau + 200 LC ) Tâm Pháp tu luyện : Trấn Thiên Trảm Ngục - cấp S - độ lĩnh ngộ 65% Thiên Phú : Hệ Quang Minh độ hiếm SSS vs Hệ Hắc Ám độ hiếm SSS Thần Thông : Chưa có ! Kĩ năng : Chưa có ! Lực Chiến : 767 LC - Căn cơ : 50 ( + 15) - Tâm Pháp : +65% - Tu vi : 400 - Kĩ năng : xxx - Thần Thông : xxx - Tổng : 465 ( + 65%) LC >> Nhìn tới đây hắn thỏa nội thâm thoải mái. Hắn cũng đã muốn tập chung cố gắng nhưng xung quanh linh khí tựa như bị hắn hấp thụ hết hầu như không còn tí nào. Điều này làm hắn còn dư tận hai giờ đồng hồ. Bảng thông báo còn có 2h18p29s vẫn đang đếm ngược 29s - 27s.... " Mỗi cấp của hồi khí mình được cộng hai mươi điểm tu vi, còn lên Hồi Đan được tận bốn trăm điểm lận. Căn cơ từ + 1 điểm cũng lên +5 rồi. Tâm pháp cấp S lĩnh hộ hoàn toàn tăng phúc gấp đôi ! Vậy không biết bậc SSS thì như thế nào !!" Nói đến đây hắn mỉm cười. Như hắn hiểu biết thì Kết Đan cảnh cường giả cũng là một trong những đại gia, có thể đủ sức sống trong thế giới này rồi. Nhưng cũng chỉ hơn con kiến hôi một tí thôi. Hắn liền để ý sau khi lên Hồi Đan thì bảng giao diện lại thêm một danh mục vẫn đang khóa. Hắn liền tâm niệm vào xem : < Hệ trống : Trấn Thiên Thông Báo : Thông báo ! Còn 1h 55p 30s - Phiến không gian sẽ bị băng diệt !!! Thông Tin Cá Nhân : .... Cửa Hàng : ... Nhà : < Kích hoạt cần Thông Thiên cảnh giới ! > Bản Đồ : < Kích hoạt cần Nguyên Anh cảnh giới ! > Auto : Hệ Thống Dò Xét - Đã kích hoạt - Thiên Nhãn sơ cấp < Đột phá cần Thiên Địa chi thủy, ngũ giai linh dược ! > " Được rồi cái Thông Thiên này có vẻ ta chưa nghe qua. Cao cấp hơn cả Nguyên Anh rất nhiều a. Trước lão Hầu nói trên Nguyên Anh còn có Phá Phàm, vậy Thông Thiên này ... " " Bỏ đi ! Hiện tại ra ngoài đã, trong đây linh khí đã không còn. Mình phải tăng nhanh thực lực lên để sớm báo thù. Có thể mình mới Hồi Đan chưa chân chính làm bá chủ, cái này ngu dốt báo thù. Đi sai một bước vạn kiếp bất phục. Dù sao ta cũng không có ai với thế lực nào chống lưng. Phải cẩn thận !!" " Đúng !. Hiện tại đã tu tiên được, cái cần chính là vào một môn phái để học thêm tâm pháp và bí kĩ. Chứ cái cửa hàng hệ thống này bán cũng quá nát rồi ... Ta có lên đổi tên xưng không ?" Hắn nghĩ : Giờ quay lại Linh Thiên Nhai sẽ gây ra sự chú ý lớn. Nhất là chỉ từ thời gian ngắn có thể đột phá một cái đại cảnh giới này quá là phi lý, kiểu gì cũng bị bắt lại tra hỏi. Lên đi tìm tông môn khác ! Tuy là cửa hàng nát kia không có thứ gì quá nổi bật nhưng có nhiều thứ vẫn cần thiết a. Mà tiền thì lại không có.. thôi đi đã, tính sau. Nhĩ xong hắn đứng dậy đi xuống dòng suối đó tắm rửa qua, chẳng mấy chốc qua ba mươi phút thì hắn xong xuôi đứng lên duỗi vai. Mặc quần áo xong hắn thở nhẹ cái rồi nhìn về xung quanh phiến không gian này. Ở đây chỉ còn có cái cây to lớn kia thôi. Hắn bèn lại gần xem, đột nhiên có một bảng thông tin hiện ra ! < Tinh tinh ! Thí chủ phát hiện bảo vật trấn địa ! Thần Thụ : Sinh Linh Cổ Thụ - 5 vạn năm tuổi. Thiên Phú : Thấu hiểu Sinh Cơ Đại Đạo ! Nhắc nhở : Thu hoạch sẽ thu được thần thông Thâu Tóm Sinh Tử ! Thu phục : [ Yes / No ] > Nhìn tới đây mắt hắn tràn đầy vui vẻ. Thầm kêu may mắn mình để ý không thì phí mất một trận đại tạo hóa !. " Ngu gì không đồng ý ! Đồng ý thu phục !" " Tinh tinh ... Thí chủ đang thu phục ..." " Hoàn thành ! Thí chủ thu thập Sinh Linh Cổ Tụ có thấu hiểu Sinh Cơ Đại Đạo, lên thu được thần thông Thâu Tóm Sinh Tử !" " Thông báo : Thần thông Thâu Tóm Sinh Tử cấp A - Hiệu Ứng : 1 . Có thể hấp thu sinh cơ địch nhân để phục hồi. 2. Tiêu hao tuổi thọ bản thân kéo xuống tuổi thọ của địch ( thí dụ thiêu đốt 1 năm tuổi thọ có thể kéo địch nhân 10 năm thọ nguyên căn bản ) Thần thông bậc A tăng phúc + 50% Thống kê : Tổng 465 ( + 115%) LC.999 " Thấy kết quả này hắn mỉm cười gật đầu, cố tìm kiếm xung quanh nhưng không còn cái gì. Hắn liền thẳng hướng một góc truyền tống trận đi vào. Nháy mắt một luồng ánh sáng lóe lên hắn liền hư không tiêu thất !. ---------------------------- Cùng lúc đó ở phía ngoài - Thung lũng Lạc Yêu. Trư thiên những tia sáng ban mai dần phủ xuống nơi đây, những hạt sương nhẹ dần tiêu thất để lại chỗ cho nhân vật chính. Những tia nắng hòa trộn vào từng nhánh cây, tán lá. Tạo ra khung cảnh mĩ vị ở khắp thung lũng nơi đây. Trên một hòn đá hớn ngoài cửa hang động có một thân ảnh mĩ miều, gây động lòng người. Dáng nàng nhỏ nhỏ nhưng rất cân xứng, chỉ là đôi phong hoa đón nắng cao kia chưa đủ thành thục. Mái tóc đen nhánh phủ xuống ngang eo, đôi mắt nhắm lại. Từng làn gió tươi nắng lay động theo nhịp điệu chào đón nàng. Một trận phong hoa như vậy khiến cho lòng người điêu đứng. Vẻ đẹp tiên nhân thêm sự ngây thơ đẹp đẽ, nếu cho mười năm trưởng thành sau thì vẻ đẹp này đủ để đánh động bất kỳ những ai. Xa xa đứng tựa cửa động có một người tựa đó. Ánh mắt u mê nhìn phía bóng lưng nàng, không gian yên ắng như chỉ tồn tại chính người trong tim hắn. Đó chính là Vân Kình, còn người thiếu nữ kia chia chính là cô nãi nãi Lạc Kinh Hồng. Kinh Hồng có một thói quen dậy sớm để tu luyện, nhất là vào lúc bình minh sáng sớm. Do chủ tu nàng Hỏa hệ lên không phù hợp tu luyện vào đêm khuya. Nhưng do cách biệt giữa thiên phú lên cũng ở khác nhau môn hạ. Nàng ở luyện đan hệ còn hắn ở hỗ trợ hệ. Quy định của tông môn chia làm cá hệ như Luyện Đan, Chiến Sĩ, Pháp Sư, Luyện Khí và Hỗ Trợ hệ. Những người thiên phú mang duy nhất Thổ và Mộc hệ đều được phân tới hỗ trợ hệ. Ở đó họ cũng sẽ được chỉ dạy phối hợi và giúp đỡ bảo vệ người khác là chính. Sẽ không được may mắn như ba tỷ muội này. Tất nhiên là thổ hệ có thể tấn công nhưng sức sát thương thì kém hơn các hệ khác rất nhiều. " Uy ! Vân Kình đệ ở đây hả ? Ử ??" Đi ra là Hoàng Bá Lâm. Hắn từ trong hang động mới ngủ dậy xong đi tới thấy Vân Kình liền nói. Nhưng chợt phát hiện không đúng. Có vẻ mình phá đám cái khung cảnh này rồi. Hắn liền đi tới Vân Kinh cạnh huých tay nhỏ cái rồi đôi mắt nháy nháy liền nói : " Mạnh mẽ lên. Ta ủng hộ đệ mà." Vân Kình : " Có lẽ ta với nàng ấy không hợp !" vân kình nhỏ giọng đáp. " Ta cứ bảo vệ muội ấy như này là ta vui rồi..." " Uy thằng ngốc này !" Bá Lâm nhỏ giọng trầm nói " Ngươi thấy tốt gì mà ngu ngốc, nếu một hai năm nữa có người đưa muội ấy đi. Liệu ngươi còn có ở cạnh được mà bảo với chả vệ ??" " ..." Bá kính hắn không nói gì chỉ ngậm ngùi nhìn chăm chăm phía nàng. Rồi hắn hít sâu một hơi nói : " Ta sẽ cố gắng kiếm lúc sớm nhất nói ra.... nhưng ta sợ muội ấy từ chối ..." " Không sợ. Thế ngươi sợ muội ấy đi theo người khác hay là muội ấy trách ngươi một hai ngày ?? Cố lên ! có ta ở đây giúp đệ mà ." Vân Kình nghe thấy lời đó thì thầm nghĩ hạnh phúc. " Đúng vậy, mình còn có sư huynh giúp đỡ, cần phải cố gắng. Ta không muốn nhìn thấy ai cướp đi nàng. Dù sao không có đan dược chữa hối hận a." ----------------------- Mong các đạo hữu dừng bước cho một hai lời bình ! Thankiu !
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang