Ngã Tại Quỷ Dị Đô Thị Đương Kiếm Hào
Chương 90 : Nam Dương Kiếm Đường
Người đăng: immortal
Ngày đăng: 10:17 25-06-2025
.
Bùi Củ không biết tại sao đột nhiên kiếm đường được trả lại.
Nhưng Trọng Sơn nhanh chóng giải thích, là sư tỷ mình viết thư cho hội trưởng hiệp hội Đạo Giáo Hải Thị, nhờ hắn hỗ trợ đòi lại kiếm đường.
Mà điều kiện chính là, Bùi Củ phải đi tiếp quản bang phái mà ông ngoại Đổng Thanh Thành lập ở nước ngoài.
Về việc khi nào tiếp quản, cũng không có yêu cầu, chỉ nói khi thời cơ thích hợp.
"Sư tỷ nói thế nào?" Bùi Củ hỏi.
"Tiểu Vũ sư gia nói, hi vọng ngươi đi, nói đó là thứ sư tổ Thanh Thành để lại ở bên ngoài, ngươi là hậu nhân của hắn, đi thu hồi là chính đáng." Trọng Sơn đạo trưởng mặc dù để râu, nhưng hắn kỳ thật chỉ khoảng ba mươi tuổi, đang lúc tráng niên.
Tiếp tục nói: "Tiểu Vũ sư gia nói, mưa gió bên ngoài, là thứ rèn luyện người nhất, kiếm của ngươi, cần dùng quỷ quái cùng máu lửa đến đổ vào, ngươi muốn để bọn họ biết, với bọn họ, ngươi chính là phi tiên đến từ thiên ngoại."
Bùi Củ lập tức minh bạch, Vũ sư tỷ đây là đứng ở góc độ tu hành cùng trưởng thành đề nghị cho mình, hắn càng hiểu, trong lòng Vũ sư tỷ, chỉ có tu hành là của mình, còn lại đều là ngoại vật, tại sư tỷ xem ra, đến đó sẽ giúp mình rèn luyện, cho nên hi vọng mình có thể trưởng thành.
"Vậy ý của thành phố là gì?" Bùi Củ hỏi.
"Nếu ngươi nguyện ý, ta sẽ dẫn ngươi đi gặp hội trưởng, hắn sẽ nói cụ thể cho ngươi." Trọng Sơn đạo trưởng hiển nhiên cũng chỉ tới hỏi trước ý kiến sơ bộ.
Nếu như hắn muốn biết ý sâu hơn, vậy liền cần người cấp bậc cao hơn nói cho hắn.
Bùi Củ quyết định đi nghe ý của Siêu Phàm Quản Lý Ủy Viên Hội Hải Thị là gì.
Thế là đi theo Trọng Sơn đến hành chính viện của Siêu Ủy Hội.
Sau khi thông báo, được đưa vào văn phòng của hội trưởng Siêu Ủy Hội.
Văn phòng rất lớn, sau bàn lớn là bản đồ toàn Hải Thị, một bên khác đặt ba chiếc ghế sofa một dài hai ngắn, một bàn trà, còn có một cái tủ, đựng một số văn kiện cùng sách, mà lúc này trên ghế sofa có hai người ngồi.
Một người trong đó khoảng bảy tám chục tuổi, nhưng tinh thần minh mẫn, tóc mai xen lẫn chút tóc trắng, sắc mặt hồng nhuận, mặc áo Tôn Trung Sơn màu xám trắng.
Người còn lại thì mặc âm dương bào, khi Bùi Củ tiến vào, hắn quay đầu nhìn, Bùi Củ đột nhiên cảm thấy trong mắt hắn như có điện mang lóe lên một cái.
Trong nháy mắt điện mang lóe lên, Bùi Củ chỉ cảm thấy như có dòng điện chạy toán loạn trong người, cả người hắn cứng đờ, như bị điện giật, nhưng đây chẳng qua là cảm giác trong nháy mắt, dòng điện kia chạy qua thân thể, khi hắn còn chưa kịp phản ứng, liền chui vào lòng đất từ lòng bàn chân.
Trong chớp mắt này hắn lại có một loại cảm giác thân thể nhẹ nhõm.
Năng lực như vậy, hắn không khỏi nghĩ đến một người.
Lôi Như Thủy, một vị uỷ viên của Siêu Phàm Ủy Viên Hội.
Năm năm trước, có hải quái làm loạn, ban đêm nhiều người trong thành phố người nghe thấy tiếng khóc, trong mơ không được an bình, thế là đêm ngày hôm sau, tất cả mọi người nghe thấy tiếng sét đánh trong mơ, rồi tiếng khóc của hải quái biến mất, những người bị tiếng khóc quấy nhiễu kia, cũng đều ngủ an ổn.
Lúc ấy hắn hỏi gia gia, gia gia đã nói tên của hắn.
Khi đó chỉ cảm thấy cách mình rất xa, mà hiện tại gặp người này, tên của hắn ngay lập tức hiện lên trong đầu.
"Bùi Củ đúng không, vào đi, nhanh ngồi." Lão nhân nhìn qua hòa ái kia vẫy gọi để Bùi Củ đi vào, mà Trọng Sơn ở bên ngoài cũng không vào.
Bùi Củ ngồi xuống ghế sofa còn lại, lão nhân nói: "Vị này là Lôi Như Thủy, ngươi hẳn là từng nghe, cũng là một thành viên của Siêu Ủy Hội chúng ta, lần này, phía Đạo môn đặc biệt yêu cầu hắn đến nghe, xem ra Đạo môn vẫn không yên tâm về ta a."
"Bất quá, ta để ngươi đi tiếp nhận bang hội kia, không có nửa điểm tư tâm, một lòng vì nước, vì tương lai, không để người khác biết, cũng là vì muốn tốt cho ngươi." Chu Hợp hội trưởng ôn hòa nhưng khẳng định nói.
Nói đến đây, hắn dừng một chút, nói: "Hải Thị chúng ta đương nhiên cũng thi hành chiến lược cấp cao nhất, mặc dù hiện tại quốc gia chúng ta đang trong giai đoạn ẩn mình phát triển, mọi thứ đều lấy phát triển kinh tế làm chủ, những thứ khác đều phải nhượng bộ cho mục tiêu này, dù sao không có lý do gì mà người dân nước ta làm việc chăm chỉ như vậy, lại vẫn phải sống khổ cực, mà cơ sở kinh tế là cơ sở cho mọi kiến trúc thượng tầng, cho nên chúng ta cần phát triển kinh tế trước, để mọi người túi tiền giàu có."
"Nhưng với sự phát triển kinh tế của quốc gia chúng ta, một ngày nào đó, rốt cuộc không thể tiếp tục ẩn mình, đến lúc đó tất nhiên sẽ có xung đột, mà cả nước là một bàn cờ thống nhất, cũng không thể đến lúc xung đột, mới bắt đầu bố cục, Hải Thị chúng ta đi đầu trong việc mở cửa của quốc gia, có cơ hội hạ cờ ở nước ngoài, tuy là nước cờ nhàn, nhưng có cơ hội là phải tận dụng."
"Cũng không phải bắt ngươi ở đó mãi, chỉ cần ngươi chỉnh hợp tốt bang phái kia, duy trì không tan rã là được, cũng không cần làm gì quá nhiều."
"Tương lai quốc gia chúng ta phát triển, phía Đông Nam chính là bàn cơ bản của quốc gia chúng ta, không cho phép nước ngoài nhúng tay, có lẽ sẽ có lúc cần đến ngươi."
"Hơn nữa, ngươi thuộc về lực lượng dân gian, không thuộc về chính phủ, có tính linh hoạt lớn hơn." Chu Hợp hội trưởng vừa nói vừa nhìn Bùi Củ, cuối cùng nói xong, lại nhìn về phía Lôi Như Thủy.
Lôi Như Thủy mặc đạo bào Âm Dương Thái Cực Đồ, cả người trầm lặng như nước.
Trong mắt Bùi Củ, da hắn ngăm đen, hơn nữa cũng không có khí chất tiên phong đạo cốt, chỉ có vẻ nghiêm túc.
Nghe đến đây, hắn nhìn Bùi Củ, nói: "Mọi lựa chọn đều nằm ở chính ngươi, ngươi cảm thấy mình làm được, thì đi, cảm thấy năng lực mình không đủ, thì đừng đi, bởi vì sẽ chết."
"Hơn nữa, ngươi cũng đừng nghĩ trong nước sẽ giúp đỡ ngươi, đương nhiên, nếu ngươi muốn nghi thức thông linh, thu hoạch được một số năng lực, bên này có thể cho ngươi hai cơ hội thông linh, không giới hạn cấp độ, tuy nhiên, ngươi phải suy nghĩ kỹ, năng lực được từ thông linh, là phải phù hợp với bản thân mới tốt, nếu không phù hợp với bản thân ngươi, vậy cũng không thể mang lại tiến bộ cho ngươi, ngược lại sẽ trở thành một gánh nặng."
Bùi Củ minh bạch ý của hắn, năng lực bản thân hắn có ‘Sát Quỷ kiếm pháp’, ‘Hoa Sơn kiếm pháp’, ‘Dưỡng Ngô kiếm pháp’, ‘Hi Di kiếm pháp’, ‘Bão Nguyên Kình’, ‘Kim Nhạn Công’, ‘Độc Cô Cửu Kiếm’, ‘Lạc Anh Thần Kiếm Chưởng’, ‘Bích Hải Triều Sinh Khúc’, ‘Thiên Ngoại Phi Tiên’.
Mặc dù thông linh được nhiều thứ như vậy, nhưng nếu thực sự tính ra, đây đều thuộc cùng một hệ thống, đồng nguyên đồng tông.
Trong đó ‘Sát Quỷ kiếm pháp’ là ngưng tụ ý niệm, thai nghén kiếm ý.
‘Bão Nguyên Kình’ là nội công.
‘Kim Nhạn Công’ là khinh công.
‘Hoa Sơn kiếm pháp’, ‘Dưỡng Ngô kiếm pháp’, ‘Hi Di kiếm pháp’ là cùng một truyền thừa.
Mà ‘Độc Cô Cửu Kiếm’, ‘Lạc Anh Thần Kiếm Chưởng’, ‘Thiên Ngoại Phi Tiên’ cũng đều trong hệ thống kiếm pháp.
Đương nhiên, ‘Thiên Ngoại Phi Tiên’ là một bộ đầy đủ, bao gồm khinh công, nội công, kiếm pháp.
Mà việc Bùi Củ muốn làm chính là tiêu hóa tất cả kiếm pháp này, thấu hiểu, biến thành của mình.
Mà chiêu ‘Sát Quỷ Bạt Kiếm Thức’ do chính hắn sáng tạo ra, là kết quả của việc thấu hiểu một số thứ.
Một kiếm này, có thể phá vỡ trói buộc, có thể chém đi tạp niệm trong lòng, có thể chém bỏ những thứ tiêu cực xâm nhập vào trong lòng mình.
Tỉ như ám thị, khống chế.
Một kiếm này khởi từ tâm hải, đã phá pháp bên ngoài, cũng trảm tâm quỷ.
Trong này, còn có một chút lý luận phá khí thức trong ‘Độc Cô Cửu Kiếm’, phá ý niệm của người khác, hắn đang nghĩ đến một chiêu tên là phá pháp thức.
Trải qua mấy ngày nay, hắn chém gió, chém u ám, chém tiếng cười nói bên bờ sông, ý tưởng một kiếm này trong lòng hắn, đã sắp thành.
Còn có ‘Thiên Ngoại Phi Tiên’ kia, hắn dung nhập sát quỷ kiếm ý, lại dung nhập tư tưởng tìm mọi sơ hở của Độc Cô Cửu Kiếm, mang đến cho một kiếm này một loại bay vọt về chất, nguyên bản chính là một loại kiếm pháp phi tiên, lúc này trong mắt hắn, đã tiến vào một tầng thứ khác cao hơn.
Thế nhưng dù nhiều năng lực như vậy, sau khi thu hoạch được, vẫn mang đến cho hắn cảm xúc tiêu cực nặng nề.
Bao năm qua vẫn chưa xua tan được.
Hắn không biết Vũ sư tỷ làm thế nào để xua tan những trạng thái tiêu cực trên người, nhưng lần này Vũ sư tỷ đưa tới Lôi Hỏa Trảm Quỷ Kiếm Lệnh, để hắn trong quá trình tế luyện, rửa đi luồng khí u sầu trên người, cùng âm khí trên kiếm lệnh, để hắn thoáng nhìn thấy, cách Vũ sư tỷ thanh tẩy trạng thái tiêu cực của bản thân.
Đương nhiên, cũng có khả năng trong lòng Vũ sư tỷ không dính vật, không cần phương pháp này.
"Ta trở về suy nghĩ thêm." Bùi Củ nói.
"Được." Chu Hợp hội trưởng đứng dậy, lấy một cuốn sổ đỏ từ kia trên bàn làm việc, nói: "Đây là giấy tờ bất động sản kiếm đường nhà ngươi, đã làm lại mới."
"Còn có, đây là thẻ nghe giảng dành cho ngươi ở Linh Tu Viện La Sát, ngươi có thể đến nghe giảng ở bất kỳ lớp nào, bên Nam Dương có rất nhiều thứ ngoan độc âm tà, tốt nhất là nên học tập bí cấm học một cách hệ thống, nếu không đến đó rất dễ thiệt thòi lớn." Chu Hợp hội trưởng nghiêm túc nói.
Bùi Củ nhìn thẻ nghe giảng Linh Tu Viện La Sát kẹp trong giấy chứng nhận quyền sở hữu, trong lòng cảm thán, trước khi mình đáp ứng, hắn cũng đã chuẩn bị tốt mọi thứ, hiển nhiên là liệu định mình sẽ đáp ứng.
Hơn nữa sau khi mình đến, cũng chỉ nói sẽ trở về suy nghĩ một chút, cũng không đáp ứng ngay, vậy mà hắn cũng đã đưa những thứ này cho mình.
Bùi Củ biết, có một số việc là không thể tránh được.
"Được, đợi khi ta suy nghĩ xong muốn thông linh thu hoạch năng lực, sẽ nói với ai?" Bùi Củ hỏi.
"Ngươi có thể trực tiếp tìm thầy chủ nhiệm ở Linh Tu Viện La Sát, hắn sẽ sắp xếp mọi việc." Chu Hợp nói.
Bùi Củ gật đầu nói được, đứng dậy, sau khi hành lễ với hai người liền rời đi.
Mà Chu Hợp cùng Lôi Như Thủy thì vẫn ngồi đó.
Lôi Như Thủy nhìn khuôn mặt hiền lành của Chu Hợp, không có ai rõ ràng hơn so với hắn, Chu Hợp này vô luận là thủ đoạn hay năng lực của bản thân đều là hàng đầu.
"Ngươi thật không điều tra chuyện Đổng Thanh Thành nữa?" Lôi Như Thủy hỏi.
"Giờ điều tra cũng chẳng còn gì để tra, không phải nói hắn đã chết sao, còn có thể tra được gì? Cho dù tra rõ hắn đến từ u ám, thì sao, khả năng hắn đã trở lại u ám rồi."
"Mà hắn thu một đệ tử, luôn thanh tu trong tiểu quan xa xôi, cũng không biểu hiện ra điểm không tốt gì, Đạo môn cũng đều cho rằng tương lai nàng sẽ là người dẫn dắt Đạo môn phương nam, ta muốn động nàng, ngươi cũng sẽ không đồng ý, đi một bước nhìn một bước đi." Chu Hợp nói xong cũng đưa tay gãi gãi đầu, dáng vẻ có chút phiền não.
"Đứa bé Tiểu Vũ kia ta đã gặp, Đổng Thanh Thành ta cũng đã gặp, Đổng Thanh Thành người này nói sao nhỉ, có điểm lạ, thân hồn hắn cũng không có gì bất thường, nhưng lại có thể rõ ràng cảm nhận được, hắn nhận thế giới phản phệ, cũng có thể là bị tổn thương gì đó trong thần miếu Sơn Quân, cho nên sau khi trở về, phản phệ càng ngày càng nghiêm trọng, vì thế sau đó hắn luôn bế quan ở đạo quan nhỏ kia không ra ngoài."
"Còn Hoàng Đế có phải do bọn họ hại chết hay không, điểm này ta ngược lại là cảm thấy chuyện đã qua, không có chứng cứ, không cần thiết thảo luận nữa."Lôi Như Thủy nói.
"Chuyện Đổng Thanh Thành ta lại cảm thấy không phải vấn đề cấp bách, ngược lại là chuyện Hoàng Đế chỉ sợ không dễ dàng bỏ qua, ngươi hẳn là rất rõ thế lực sau lưng Hoàng Đế, trước đây hắn vừa chết, rất nhiều người nhìn chằm chằm Bùi Củ, cho nên người Hoàng gia cũng không dám có động tác gì, chỉ có con hắn đi làm chút chuyện, sau đó không có động tĩnh, nhưng giờ đã qua năm năm, thì lại khác rồi, mọi người khả năng đều sẽ quên, dù cho mọi người không quên, nhưng nếu Bùi Củ xảy ra chuyện, cũng không ai dám liên hệ chuyện đó với Hoàng gia nữa."
Chu Hợp rất rõ thế lực phức tạp rắc rối trong cả Hải Thị.
Năm đó Bùi Tứ Gia trong thời gian tỉnh táo cuối cùng, nói muốn về Tây Giang, cũng là nghĩ đến vấn đề này, sợ cháu mình khó an toàn ở Hải Thị, cho nên đi Tây Giang, nơi đó là phạm vi thế lực của Đạo môn phương nam, cũng nhờ vậy, Bùi Củ trôi qua năm năm bình an ở đó.
"Ưng non luôn phải đối với mặt mưa gió, chúng ta không phải cha mẹ bọn họ, cũng không có giao tình gì với Bùi gia, không có lý do đi che chở hắn." Lôi Như Thủy chậm rãi nói.
"Ngươi không có giao tình, nhưng sư tỷ hắn, là đạo thủ tương lai của Đạo môn phương nam a, nếu như hắn chết, tương lai, Hải Thị tuyệt đối không yên bình được." Chu Hợp phảng phất nhìn thấy tương lai.
Lôi Như Thủy cau mày, hắn có thể tưởng tượng được, hắn đã gặp tiểu đạo sĩ kia, có thể cảm nhận được đạo vận nồng đậm trên người nàng.
Khoảnh khắc khi hắn nhìn thấy nàng, thế mà sinh ra đố kị, hắn đố kị Đổng Thanh Thành có một truyền nhân y bát như vậy.
Còn Đổng Thanh Thành, kỳ thật cũng không quá nổi tiếng, bởi vì hắn có một khoảng thời gian luôn ở khu vực Nam Dương, sau khi trở về, cũng điệu thấp vô cùng, nếu như không phải bị Chu Hợp để mắt tới, chỉ sợ hắn đều khó mà phát hiện, thần hồn đối phương khác thường, không thuộc về thế giới này.
Phải biết, bất kỳ ai có thể xâm nhập vào thế giới này từ linh cảnh, còn có thể sống rất thoải mái, không phát điên, không có dấu hiệu bài xích rõ rệt, mỗi người như vậy đều là những tồn tại đáng sợ.
"Đi một bước nhìn một bước đi, ta nhìn Bùi Củ không giống như yểu mệnh." Lôi Như Thủy không khỏi nói ra một câu như thế.
Thế sự vốn như thế, nghĩ rất nhiều, lo lắng rất nhiều, cuối cùng cũng chỉ có thể thở dài một tiếng, đi một bước nhìn một bước, năng lực lại cao, cũng luôn có những vấn đề khó giải quyết.
.
Bình luận truyện