Ngã Tại Quỷ Dị Đô Thị Đương Kiếm Hào

Chương 48 : Nhân kiếp

Người đăng: immortal

Ngày đăng: 23:45 13-05-2025

"Chuyện này ta suy tính một chút, ta phải ra ngoài hỏi ý gia gia đã." Bùi Củ đứng ở đó, nhìn xem phiến dãy núi ở phía xa kia. Có lẽ rừng cây trong dãy núi kia quá mức rậm rạp, cả khu vực như bị bao phủ bởi một lớp sương mù, cây rừng ở trong mắt đều không rõ ràng, hơn nữa lộ ra quái dị. Màu xanh của dãy núi kia, xanh hiện ra đen. Mà tòa miếu kia nằm ngay trong dãy núi kia. "Ta tới đây cũng để nói với ngươi một tiếng, nếu như ngươi không đồng ý, ta chuẩn bị tự mình tổ kiến một tiểu tổ công lược tiến vào, đến lúc đó chớ có trách ta phá tòa thần miếu này của các ngươi." Bao Độc Hành nói rất nghiêm túc. Bùi Củ không bác bỏ hắn sẽ làm như vậy, có lẽ trước khi tìm đến mình, chính là nghĩ như vậy, nếu như mình không đi vào chung với hắn, như vậy hắn liền muốn tự mình tổ kiến đoàn đội công lược. "Ngươi đã là một kiếm sĩ rất giỏi sao?" Bùi Củ hỏi. "Ta mới nhập chức kiếm sĩ không lâu, nhưng công lược thần miếu của ác hổ này, là tâm nguyện cả đời của ta, ta nguyện phấn đấu cả đời vì nó." Bao Độc Hành nhìn lên bầu trời chậm rãi nói. Giờ khắc này, Bùi Củ xác định hắn là một người tâm chí kiên định, đối với việc đối với người đều cực nghiêm túc, Bùi Củ cũng nhận biết không ít người, trong người đồng lứa, hoặc hơn kém vài tuổi, có thể ở vừa gặp mặt liền cho hắn loại cảm thụ không giống bình thường này đích xác rất ít. Bản thân Bùi Củ bởi vì gia đình, liền thành thục hơn so với người đồng lứa, nhưng hiện tại thấy Bao Độc Hành này, hắn cảm thấy đối phương thành thục để người kinh ngạc. "Ta muốn ra ngoài hỏi gia gia ta một chút, giờ này ngày mai, ta lại đi vào, trả lời cho ngươi." Bùi Củ hồi đáp. "Được." Bao Độc Hành nói xong, cầm kiếm bước xuống con dốc nhỏ được bao quanh bởi những đồng ruộng. Bùi Củ muốn xem hắn là rời đi thế giới này thế nào, muốn biết trong mắt người ngoài, cảnh tượng rời đi sẽ ra sao. Chỉ thấy Bao Độc Hành kia đi dọc theo bờ ruộng một đường đi đến đồng ruộng, nơi đó có một hồ nước. Bao Độc Hành đứng bên hồ nước, quay đầu nhìn Bùi Củ một cái, đột nhiên quay người nhày vào trong hồ nước. Tiếng “ùm” vang lên, bọt nước bắn tung tóe, mà Bao Độc Hành không ngoi lên nữa. "Đây chính là phương thức rời đi của hắn sao?" Trong lòng Bùi Củ lóe lên ý nghĩ này. Từ khi đi theo Hàn lão sư học tập, hắn biết, mỗi một người tiến vào thế giới thông linh, đều có cách thức riêng để vào, mà khi rời đi cũng có cách thức riêng. Mà cách hắn ra ngoài, chính là đóng lại cửa nhà tranh, nằm trên chiếc giường cỏ tranh lát thành, nhắm mắt lại, hai tay ôm kiếm trước ngực, rất nhanh chìm vào giấc ngủ, khi tỉnh lại chính là ở trong kiếm đường. Lúc này hắn mở mắt trên ghế sofa, nhìn thấy trần nhà đã có chút ố vàng, cùng một ít dây điện treo trên trần nhà, bên cạnh bàn trà gỗ đỏ sậm, trên bàn trà có bày một ít hoa quả. Trong kiếm đường, mặc dù là giúp phụ cận trảm một ít vọng niệm lộn xộn trong lòng, không thu được bao nhiêu tiền, nhưng nếu trong lòng bọn họ có cảm kích thì sẽ tặng quà, như hỏa quả này là do đại nương bán hỏa quả ở con phố phía trước gửi tặng. Hơn nữa còn có người bán rau cách vài ba hôm lại mang ít đồ đến. Nói ra thì kiếm đường giống như sẽ không thiếu tiền, nhưng hết lần này tới lần khác kiếm đường cho tới hiện tại đều chưa từng có bao nhiêu tiền, điểm này Bùi Củ là biết, bởi vì số tiền dư ra, gia gia đều sẽ đưa đến viện mồ côi phụ cận. Nghiêng đầu, nhìn thấy gia gia ngồi ở đó. "Gia gia." Bùi Củ ngồi dậy. "Thế nào? Gặp người kia chưa?" Bùi Tứ Gia hỏi. "Đã gặp." Bùi Củ nói: "Gia gia trước đây có phải là có một người cùng tiến vào trong miếu kia với cha ta." "Đúng." Bùi Tứ Gia nói. "Vì sao trước đây chưa từng nghe gia gia kể." Bùi Củ hỏi. "Bởi vì ta vẫn cho rằng, người kia thật ra là sơn quân cố ý bỏ vào, dẫn dụ cha ngươi vào miếu, cho nên ta vẫn rất cảnh giác, từ sau khi ta trở thành Miếu Chúc, ông ngoại ngươi đã cảnh cáo, tuyệt đối không được để sơn quân này nuốt thêm hồn khí mà lớn mạnh." "Lần trước ăn linh mà Tiểu Thu mang đến, nó đã trưởng thành một lần, ta liền có chút lo lắng, quả nhiên không bao lâu, liền lại có một người xuất hiện, ta cảm thấy đó là do nó lớn mạnh, cho nên đáp lại cùng dẫn dụ người này tiến vào." "Gia gia, hắn nói muốn dẫn thêm nhiều người tiến vào, để tiêu diệt nó." Bùi Củ nói. Bùi Tứ Gia nhướng mày, nói: "Ta từng dẫn người vào đó." Bùi Củ có chút ngoài ý muốn, gia gia thế mà đã từng làm chuyện như vậy. "Gia gia tổ kiến qua một đội ngũ đi vào sao?" Bùi Củ kinh ngạc hỏi lại một lần. "Đúng vậy." Bùi Tứ Gia nói. "Kết quả cuối cùng thế nào?" Bùi Củ hỏi. "Tộng cộng năm người đi vào, chết ba người, ta thành Miếu Chúc, ông ngoại ngươi trở lại Tây Giang Hùng Lam Phong Đạo Quan, nhiều năm không ra ngoài, lúc đầu nói muốn gửi một món đồ cho ngươi, không biết vì sao hiện tại còn chưa gửi tới, cũng không biết chỗ hắn có chuyện gì xảy ra không." Trong lời nói của Bùi Tứ Gia mang theo một tia lo lắng. Bùi Tứ Gia ở trong lòng Bùi Củ vẫn luôn là cảm xúc ổn định, có lẽ là hắn đã trải qua quá nhiều, cho nên có rất ít chuyện có thể làm cho hắn động dung, ngoại trừ mình, không nhiều thứ có thể tác động đến cảm xúc của gia gia. Nhưng hiện tại khi nói đến ông ngoại, Bùi Củ phát hiện trong lời nói của gia gia mình tràn ngập lo lắng. Hiện tại hắn cũng biết, gia gia từng tổ chức đội ngũ đi vào, lại chết ba người, chỉ có gia gia cùng ông ngoại trở về. "Ta đã từng nói với cha ngươi, không nên đi vào, nhưng hắn vẫn đi vào, hơn nữa thế mà là chỉ hai người đi vào, hai người bọn họ đi vào, dù cho ta đi cứu, cũng không thể bảo vệ mạng của bọn hắn, chỉ kéo dài số mệnh bọn hắn thêm một chút mà thôi." "Người này là nhân kiếp nó ban cho gia đình chúng ta." Bùi Tứ Gia nói. "Nhân kiếp?" Bùi Củ nghe thấy từ cổ lão có chút lạ lẫm này, hắn không biết vì sao đột nhiên gia gia nói như vậy. "Từ này cũng là ông ngoại ngươi nói." Bùi Tứ Gia nói: "Ông ngoại ngươi từng nói, khi hắn quay lại đây, nhất định sẽ có biện pháp giết nó." "Chức nghiệp của ông ngoại ta là gì?" Bùi Củ hỏi. "Ông ngoại ngươi là một đạo sĩ Chính Nhất." Bùi Tứ Gia nói: "Lần trước hắn trở về, nói muốn tế luyện một kiện pháp khí, nhưng chỉ chớp mắt đã qua nhiều năm như vậy." "Vậy phải làm sao bây giờ?" Bùi Củ hỏi, hắn hỏi đương nhiên là ngày mai đáp lại Bao Độc Hành kia như thế nào. "Ngươi liền nói đồng ý với hắn, đến lúc đó chúng ta cũng tổ kiến một đội ngũ đi vào." Bùi Tứ Gia nói. "Thế nhưng là. . ." Bùi Củ nghĩ đến gia gia đã hoài nghi đối phương là nó đưa vào, là nhân kiếp đối với gia đình mình, vậy đồng ý như thế, có phải là có chút qua loa không. "Nếu đã làm quyết định, như vậy có chút chuyện liền muốn an bài. Hiện tại ngươi đã được khí, kiếm thuật thuần thục, vậy hôm nay gia gia liền đưa ngươi vào một linh cảnh chân chính nhập chức." "Là linh cảnh gì?" Bùi Củ hỏi. Linh cảnh này cũng là ông ngoại ngươi lưu lại, tên 'Hoa Sơn', ông ngoại ngươi nói, có thể ở nơi đó đánh xuống cơ sở tốt nhất cho một kiếm sĩ, về phần có thể học được bao nhiêu thứ, đều xem chính ngươi."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang