[Dịch] Cơ Động Phong Bạo

Chương 68 : Tiên Hạ Thủ Vi Cường

Người đăng: 

.
“Tiểu tử này lại không phải là người Inventer, kinh ngạc thật!” ................................ Sau khi USE và NUF thoả thuận chung sống hòa bình, người bình thường và người Inventer dần dần ở lẫn lộn với nhau, thậm chí còn kết hôn và sinh con đẻ cái. Những thế hệ chung dòng máu đó có thể chất đặc biệt là chuyện thường tình, nhưng lúc kiểm tra sức khoẻ Lý Phong đã xác nhận là người bình thường. Người bình thường mà thiên bẩm tốt như vậy, e xác xuất phải là mười triệu trên một mất... “Sếp à, mấy người này căn bản không cần mấy bài tập vớ lòng ấy, chi bằng chúng ta cho họ huấn luyện cùng các anh em ở đây, theo tôi đó là cách tốt nhất!” “Hừm...chúng vẫn còn là sinh viên, nhưng ý kiến của cậu cũng không tồi... Để ta nói chuyện với cấp trên đã, còn cậu đi xem Salta thế nào đi. Hy vọng nhóc này sẽ không chỉ vì một thất bại mà gục ngã...” “Hà hà, người nhà Loki đều thuộc loại lì lợm, đối thủ càng mạnh càng hứng thú. Muốn họ chịu thua không dễ đâu, huống hồ vừa rồi chỉ là đấu võ, Chiến sĩ cơ động mới là sở trường của họ!” “Được, chờ xem... Tuần sau các cậu định cho chúng tập cái gì?” “Hì... sinh tồn ngoài hoang dã, bắt đầu phải học cái gì đó tử tế chứ!" Mặt Sẹo cười híp mắt, vết sẹo trên mặt khiến gã dù dịu dàng đến đâu thì trông cũng vẫn đầy vẻ bặm trợn. “Nhớ đừng bao giờ quá trớn, an toàn trên hết!” “Sếp cứ yên tâm, chúng tôi biết cân nhắc mà...” Tiger trừng mắt nhìn Hầu Tử: “Yên tâm làm sao được với cậu! Cứ gây thêm rắc rối cho Thiếu tá đi, ta đây sẽ lột da ngươi lau súng!” Các chiến sĩ xem xong đã trở lại luyện tập, có điều dù làm gì thì cuối cùng ai nấy đều quay sang bàn luận về trận đấu vừa rồi. Nhanh quá, quả là có chút mất hứng... xem ra người họ Loki cũng có loại danh bất kỳ thực, để một nhóc con non choẹt hạ gục dễ dàng như vậy. Đúng là nói như rồng leo, làm như mèo mửa, xem ra cuộc đấu Chiến sĩ cơ động ngày mai chẳng còn gì thú vị nữa rồi! Người nói Lý Phong quá mạnh, người lại bảo trình độ Salta quá xoàng xĩnh... Tranh luận ầm phòng không ai chịu ai, dù sao khi không đích thân trải nghiệm thì với trình độ như của họ, rất khó nhận xét mạnh yếu của đối thủ. Lý Phong ra khỏi khu cấm, thấy ngay Đường Linh và Mã Khả đang đứng chờ. Vừa trông thấy hắn, Đường Linh vội vàng chạy xo lại, túm tay nhìn khắp một lượt từ đần đến, thái độ quan tâm chẳng khác nào một hiền thê... Mã Khả nhìn chỉ còn biết lắc đầu... “Bạn Đường Linh, tôi có chuyện muốn nói!” Lý Phong và Đường Linh đều không hiểu... Hai người đang yêu gặp nhau sau phút nguy nan, Mã tiểu tử còn muốn nói gì chứ? “Bạn có thể khó khăn với tiểu tử này một chút được không? Để quảng đại nam đồng bào chúng tôi còn giữ được thăng bằng, cứ như thế này thành ra khiêu khích chúng tôi sao?” Đường Linh vòng tay ôm cổ Lý Phong, bộ ngực mềm mại vừa khéo chạm vào người hắn, miệng nở nụ cười lém lỉnh ngọt như mật: “Như thế sao được! Tiên hạ thủ vi cường, tớ đâu muốn Lý Phong của tớ bị người ta cướp đi...” “Lý Phong của tớ???? Wah... Thượng đế ơi, trơ trẽn quá đi!” Mã Khả há hốc miệng, lẳng lặng giơ ngón tay cái.... Tiểu tử này hơn sư phụ của hắn rồi. Đúng là không ra tay thì thôi, một khi ra tay là kinh thiên động địa... Biết Lý Phong không bị sao, Đường Linh vô cùng cao hứng: “Salta đâu? Sao không thấy ra?” “Cậu ta cần nghỉ một lát. Mới được một trận, vẫn còn cuộc đấu Chiến sĩ cơ động.” Mã Khả, Đường Linh đưa mắt nhìn nhau... Nói vậy là Salta thua hay sao? Hai đôi mắt không dám tin nhìn Lý Phong, đầu tiên họ còn tưởng hắn thua nên mới ra trước, nào ngờ lại thắng...! “Hây hây... cậu nói là cậu đã đánh bại Salta?” “Đúng thế, Salta cũng không tồi, có điều phải rèn rũa thêm nhiều...” Cả Mã Khả và Đường Linh đều ngẩn người, hai người rõ ràng đều là thân quen nhất của Lý Phong, nhưng gần đây hình như nhiều lúc hắn chẳng có vẻ gì là quen biết nữa... Trong số thanh niên của USE và NUF, Salta nổi tiếng cả về cận chiến và Chiến sĩ cơ động, nghe nói Thất tinh bắc đẩu của NUF đều rất coi trọng hắn ta, vậy mà... Lý Phong lại có thể nhận xét vẻ trưởng thượng như vậy? (Người cận chiến giỏi chưa chắc đã là một hảo thủ cơ chiến, nhưng một hảo thủ cơ chiến chắc chắn phải là cao thủ cận chiến hàng đầu.) “Thật là... đến nay chỉ có cậu mới đánh bại được Salta, đáng chúc mừng! Vụ khao pizza tôi có thể cho cậu khất!” Mã Khả hào phóng vỗ ngực. Bó tay...... “Hmm... hai người biết thế là được. Vừa rồi đấu võ hơi đơn điệu, chờ ngày mai đấu Chiến sĩ cơ động xem sao. Nhà Loki nổi tiếng về mặt này, hy vọng có thể học hỏi được gì đó...” Nhìn ánh mắt hưng phấn của Lý Phong, cả Đường Linh lẫn Mã Khả đều không khỏi cảm thấy khác thường. Với Đường Linh, trong lòng còn sinh ra một chút rung động và mê đắm... Lý Phong của cô lúc này có một vẻ bá khí rất đặc biệt, dường như núi có đổ cũng không nháy mắt... Ngẫm lại mấy tình huống trước đây, Đường Linh thoáng giật mình... Thực ra cô nên nhận ra từ trước mới phải, quả thực nữ giới khi yêu gần như mất hết cả sáng suốt. Lý Phong từng nói có thể chịu đựng được mức trọng lực tám lần, bản thân cô đã tận mắt thấy hắn một quyền đấm lõm tấm thép đặc lát giường... Sức mạnh đó, người bình thường tuyệt đối không thể có được. “Mặc kệ hắn đi! Hiếm khi ma quỷ tốt bụng, hai ngày tới chúng ta cứ vui chơi thoả thích, hay là đi ngắm cảnh một chút? Ở thành phố đâu dễ có cảnh đẹp thiên nhiên như xung quanh đây!” Mã Khả đã chuẩn bị sẵn kế hoạch dã ngoại. Đêm trăng huyền ảo, nhóm lửa nướng thịt, cùng mỹ nữ ngồi trên thảm cỏ tâm sự… đời người còn có niềm vui nào lớn hơn! Lý Phong ái ngại nhìn Đường Linh, tiểu công chúa chắc chưa từng tiếp xúc với loại người mặt trơ như thế bao giờ... Quả thực ra nếu là trước đây thì Đường Linh hẳn sẽ rất căm ghét Mã Khả, nhưng giờ cô lại thấy gã khá thú vị, ít nhất là sống rất thực với lòng mình, Yêu nhau yêu cả đường đi chăng... Tuy không thích tính láu cá trăng hoa của Mã Khả, nhưng Đường Linh biết rõ, tình bạn của Mã Khả đối với Lý Phong là tuyệt đối, đó mới là điều cô cảm kích và tin tưởng. Cách sống thì mỗi người một khác, nếu là anh em thực sự, những gì có thể bỏ qua thì hãy bỏ qua… Dĩ nhiên có một điều Đường Linh không thể bỏ qua, đó là trường hợp Lý Phong lây Mã Khả, vì thế nhất thiết phải quản cho thật chặt! Nữ giới khi yêu là như vậy, đều quên mất mình là ai. Đường Linh, công chúa GAD, thiên tài trẻ toàn cầu, hoa khôi của mọi nơi cô có mặt, vậy mà lại mê đắm một gã trai trông không có gì đặc biệt, điều đó khiến các nam đồng bào không khỏi có cảm giác bị đả kích... Hoàng Triều Dương hay Lilan Carlos còn đi một nhẽ, dù sao thì hai người đó vừa đẹp trai con nhà giàu lại vừa có tài, đằng này lại là Lý Phong... thật khó hiểu! “Linh nhi, Mã Khả, nghĩ gì mà ngây ra vậy? Tối nay cứ thoải mái một chút, ngày mai ngày kia nên chuẩn bị đi quan sát địa hình. Huấn luyện sinh tồn ngoài hoang dã nghe có vẻ đơn giản, nhưng e rằng thử thách không ít đâu...” ............................ “Ha ha, không thể nào tưởng tượng bạn Lý Phong lại có bản lĩnh như vậy!” Người đến hóa ra là Mộ Tuyết, đi sau cô ta là... Hoàng Triều Dương và Lilan Carlos... Mấy ngày tới mụi phải làm thư ký giám đốc cho papa đàm phán một hợp đồng liên doanh, hẹn các winh tỉ đến cuối tuần mụi mới dịch típ dc. Bibi
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang