[Dịch] Cơ Động Phong Bạo

Chương 64 : Thử Thách Một Chút

Người đăng: 

.
10 phút... không có vấn đề gì. 15 phút... bắt đầu có người không chịu nổi. Mặt bỗng nhiên ngứa, cổ chợt có bụi, muốn gãi nhưng không dám... bên trên chữ “nhẫn” đã gài sẵn một con dao... Nhìn ánh mắt lạnh lùng của mấy viên giáo quan, đành phải cắn răng chịu nhịn... Nửa tiếng đồng hồ, cơn ngứa lui dần, có lẽ không phải hết ngứa mà da thịt đã tê dại thì đúng hơn... Chân mỏi nhức, đầu có chút choáng váng, sao trời nóng như thế nhỉ...? Không ít người đã ướt đẫm mồ hôi, mấy nữ sinh bắt đầu lảo đảo... Trong khi đó, cảm giác của Đường Linh vẫn rất tốt, cũng có chút mệt nhưng không hề thấy nóng... Nếu bây giờ dùng kính hồng ngoại soi thì sẽ phát hiện, xung quanh Đường Linh có một lớp ánh sáng trắng, ngăn cản ánh nắng chiếu vào. Tuy nhiên chính Đường Linh cũng không hề ý thức được điều đó. Bài tập này đối với cả Lý Phong và Salta quả thực chẳng đáng quan tâm, hai gã đều thoải mái đứng thẳng, mắt mở to không biết đang nghĩ gì... Vào được Alan tất phải qua đợt kiểm tra sức khoẻ, vậy mà một số nữ sinh viên đã bắt đầu cảm nắng... “Huỵch” cô gái đầu tiên lăn ra đất... Bốn giáo quan mặt không chút biến sắc nạt lớn: “Đứng nghiêm, cấm động đậy!” Khẽ ấn nút điện thoại, lập tức đội y tế hoả tốc đến khiêng sinh viên bị ngất đi. Viên sĩ quan trông như con gấu lên tiếng: “Hừ, đừng giả ngất cho qua chuyện! Một khi bị phát hiện, đuổi thẳng cổ!” Câu nói khiến rất nhiều sinh viên lập tức bỏ ý định giở trò... Ông trời vẫn không chút cảm thông cho lá ngọc cành vàng, mặc sức tuôn ánh sáng gay gắt xuống mặt đất... Một tiếng đồng hồ qua đi, bên nữ sinh viên lại có thêm mấy trường hợp ngất xỉu. Nam sinh viên khá hơn hẳn, không ai gục ngã mà nghiến răng chịu đựng... suy cho cùng thì đây mới là kỳ huấn luyện đầu tiên, không gã trai nào muốn vừa ới vào trường đã mang danh là nhược phu hèn nhát... Rất nhiều tên đang hận không ăn tươi nuốt sống được mấy giáo quan này, thậm chí còn có những cái đầu nóng đang tính toán làm thế nào để báo thù... Sinh viên vào được Alan, dù là nam hay nữ đều có một đặc điểm chung, đó chính là ý chí. Tuy chưa trải qua quân đội nhưng ý chí kiên cường là điều không cần nghi ngờ, vì thế tất cả đều cố gắng đến cùng... Hai tiếng trôi qua, nữ sinh viên được giải phóng, các nam sinh viên vẫn phải tiếp tục đứng yên. Tuy chỉ là một tiếng nữa nhưng cảm giác thật chẳng khác nào một năm... .... khi nào mới có thể thoát được đây? Nam sinh viên đầu tiên gục ngã, giáo quan hất tay vẻ khinh bỉ, gọi người đến khiêng đi. Đương nhiên bốn người luôn quan sát để ý... Trong đám này quả nhiên có mấy nhóc rất khá, dù là họ đứng dưới trời nắng như thế này cũng khó mà không có phản ứng, vậy mà mấy sinh viên đó dường như không hề bận tâm, thậm chí còn có vẻ đang hưởng thụ... Đúng là hưởng thụ chứ không phải chịu đựng! Có nghĩa là sự thử thách này đối với mấy tên đó chẳng thấm vào đâu... Quân huấn tất nhiên được tính điểm, bài thử đầu tiên này cũng là một trong những tiêu chuẩn tính điểm, trong lòng giáo quan đã bước đầu nhẩm tính... Ba tiếng đồng hồ cuối cùng cũng trôi qua, khi “Đầu Gấu” báo hết giờ, nam sinh viên ủ rũ gục cả xuống, trong khi đám nữ sinh đã cười vang chỉ trỏ... Thực ra nếu chịu qua cũng cảm thấy chẳng có gì! “Đầu Gấu” là biệt danh các sinh viên đặt cho giáo quan khệ nệ và thích gầm thét nhất. Người có một vết dao chém trên mặt gọi là “Mặt Sẹo”, hai người kia một là “Hầu Tử”, còn một là “Xác Chết”. Hầu hết nam sinh mệt không thể đi nổi, nhưng có bốn người hoàn toàn không tỏ vẻ bị ảnh hưởng gì, đó là Hoàng Triều Dương, Salta và thật ngạc nhiên... Lilan Carlos, cậu bé nhìn có vẻ rất yếu ớt, đương nhiên người thứ tư là Lý Phong! Các nữ sinh vẫn luôn miệng bình luận, chẳng khác gì xem người mẫu lên bục... Tuyển thẳng đúng là tuyển thẳng, quả nhiên bất phàm! Trên mặt bốn người này đều không hề thấy vẻ khổ sở, từ đầu chí cuối đều bình tĩnh như đang hưởng thụ tắm nắng vậy... Mỹ nữ lụy anh hùng, tự cổ đã như vậy, thế kỷ hai ba cũng không hề thay đổi... liên tiếp những ánh mắt nóng rực đảo qua mặt bốn gã... Lilan Carlos tìm một chỗ ngồi xuống. Salta lánh riêng ra một góc, dường như hắn ta không thích nhập bọn với ai. Hoàng Triều Dương thì hòa vào nhóm bạn cùng lớp, cười cười nói nói rất thân mật. Bốn giáo quan chụm lại hội ý, đoạn Đầu Gấu lại gầm lớn. “Tất cả đứng lên, nam ba nghìm mét, nữ một nghìn mét, chạy xong đi ăn cơm, người rớt lại cuối cùng khỏi ăn luôn!” Cha mẹ ơi... Vừa nhắc đến ăn, bụng ai nấy chợt sôi lên sùng sục, dù là mười ngàn mét cũng phải chạy, huống hồ muộn là hết cơm ăn! Không phải chuyện chơi rồi... Các nữ sinh bất chấp hình ảnh thục nữ, lập tức vắt chân lên cổ chạy... Vừa đứng lâu như vậy đã lập tức phải chạy dài, đúng là cực hình! Nhất là đám nữ sinh dại dột ngồi lì cả tiếng kia, giờ phải chạy không tránh khỏi bị chuột rút... Khi tất cả khổ sở thì vẫn là bốn người rất thoải mái... Salta một mạch chạy đầu tiên, ba tiếng đứng nắng chẳng có xi nhê gì với hắn ta, sau Salta là Hoàng Triều Dương, tiếp đến là Lý Phong và Lilan Carlos. Hai người sau không nhanh cũng chẳng chậm, thong thả bám theo... Lý Phong liên tiếp ngạc nhiên với Lilan, không ngờ cậu trai hết sức thanh tú này lại sở hữu một sức bền đáng nể như vậy! Chính Salta mới làm hắn lắc đầu, mặc dù có thể hắn ta là người lợi hại nhất. Chà chú bé, đây mới là ngày đầu tiên thôi mà... Chẳng mấy chốc, bốn người vào thẳng đã bỏ xa các sinh viên khác, khoảng cách dần giãn ra đến mấy vòng sân. Tới ba trăm mét cuối cùng, Hoàng Triều Dương đột ngột tăng tốc... Lập tức Salta cũng tăng tốc, bản tính hắn vốn luôn thích đấu đá. Không có cạnh tranh thì còn gì là thú vị, đằng nào mấy bài tập này cũng nhàm chán quá! Hoàng Triều Dương và Salta phấn khích, khiến Lý Phong và Lilan Carlos cũng không thể không guồng chân. Ngựa non háu đá, không ganh thì thôi, đã ganh thì ai phải sợ ai chứ...! “Bạn Lý Phong, chúng ta cũng phải bỏ thêm chút sức vậy...” “Mời...!” Vù..... Mấy sinh viên khác đờ mắt, nhìn bốn người băng băng lao về đích với một tốc độ khó tin... Gã thứ ba là Lý Phong, cả tên Lilan Carlos trông ẻo lả không ngờ cũng nhanh như tên bắn! Chẳng mấy chốc hai người đã đuổi kịp Salta và Hoàng Triều Dương, cả bốn đều không có ý nhường nhau, vun vút phóng về đích. Đáng tiếc... khoảng cách quá ngắn, căn bản không đủ cho họ đọ sức... Bốn giáo quan nhìn vào máy đo, Hầu Tử liếm đầu lưỡi: “Bốn tiểu tử này chạy nước rút, không ngờ đạt đến 9,1 giây/100m! Hà hà, thú vị thật, thành tích này cả NUF cũng là khá tốt rồi... Xem ra đều đã từng trải qua huấn luyện!” Bốn giáo quan không quá kinh ngạc, sinh viên tuyển thẳng mà, đương nhiên phải có chút bản lĩnh... Có điều năm nay quả là nhiều, những bốn người...
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang