[Dịch] Cơ Động Phong Bạo
Chương 58 : Chấn Động
.
Hai gã tào lao một lát rồi lên lớp, Mã Khả còn hứa sẽ giới thiệu các em xinh tươi khoa báo chí cho gã bạn chậm tiến... Đúng là khá nhiều nữ sinh hứng thú với Lý Phong, có điều cái họ quan tâm là sự vào thẳng bí hiểm của hắn, còn chính con người Lý Phong thì... hình như chẳng có chút gì đáng hấp dẫn...
Mã Khả rất sốt sắng truyền thụ các chiêu tán tỉnh cho bạn. Ở đời này, là anh em đương nhiên phải giúp nhau, trước kỳ quân huấn nhất định gã phải giúp Lý Phong từ biệt sự trinh trắng mới được...!
Giáo trình tuần này vẫn là những tiết học cơ sở, Lý Phong lại tiếp tục "minh tưởng", có điều thay cho kiến thức là hình ảnh của Đường Linh. Trong giờ học, hai người thậm chí còn lén gọi điện thoại... Hai kẻ trẻ tuổi lần đầu nếm trái cấm, đúng là không muốn tách rời một phút nào...
Tất nhiên họ cùng ăn trưa, quan hệ vừa có bước đột phá, cảm giác ở cùng nhau đương nhiên cũng khác. Đường Linh khoác tay Lý Phong bước vào nhà ăn không chút e dè, khiến chính hắn cũng phải giật mình vì bất ngờ... Vốn hắn không hê có ý công khia quan hệ của hai người, tất cả đều do Đường Linh quyết định. Thật không ngờ, là ngọc cành vàng lại "thoáng" hơn hắn tưởng rất nhiều...
Đã lựa chọn thì không bao giờ hối hận! Đường Linh đâu đã bao giờ sợ người khác nói, vả lại bản thân cô cũng đã cảm thấy có đôi chút bị đe doạ... Không ở gần Lý Phong thì thôi, một khi đã tiếp xúc với hắn thì sẽ phát hiện, hóa ra Lý Phong có một sức cuốn hút không ngờ... Một khi cái quý giá nhất đã trao đi, tất nhiên phải loại trừ tất cả các đối thủ cạnh tranh!
Chỉ cần một động tác khoác tay đơn giản, không ngờ lại làm dấy lên một trận dông bão ngấm ngầm...
Đúng là quá nhanh! Rất nhiều "nam đồng bào" đang rắp tâm lấy Đường Linh là mục tiêu, đáng tiếc còn chưa kịp phát động tấn công thì mục tiêu đã bị kẻ khác bắn hạ!
Nhìn vẻ mặt tươi rói của Đường Linh, dễ dàng khẳng định đây không phải chuyện đùa... Nếu như có chút kinh nghiệm thì ở một nơi đặc biệt như trường Alan này, nhất là khi họ lại là những nhân vật đình đám, chắc chắn sẽ phải hành sự cẩn trọng, nhưng rõ ràng dù là Lý Phong hay Đường Linh đều không bận tâm đến dư luận...
Đường Linh là ai chứ! Từ khi hiểu chuyện đến nay, công chúa GAD không hề có thói quen để người khác quyết định chuyện của bản thân. Lý Phong lại càng khỏi phải nói, nếu quan tâm đến ý nghĩ của ngoại nhân về mình thì hắn đã chẳng thản nhiên chịu đựng hơn 1200 trận thua trên mạng...
Đôi nam nư tay trong tay, thản nhiên xuất hiện trước mặt công chúng khiến cho cả nhà ăn được một phen rung chấn. Lý Phong là nhân vật kỳ bí nhất của khoá này, tuy nhiên sau khi điều tra thì gia cảnh của hắn hóa ra chẳng có gì đặc biệt. Vậy là chưa kịp ngạc nhiên vì sao Đường Linh yêu Lý Phong thì mọi người đã bắt đầu cá cược, mối tình này có thể kéo dài được bao lâu...
**************
“Hôm nay cậu ăn hơn nhiều đấy...” Lý Phong nhắc Đường Linh.
Bây giờ hắn không thể chỉ để ý đến riêng mình nữa rồi, câu "sắc đẹp có thể khiến người ta quên ăn" đúng là chí lý!
Đường Linh e thẹn "hư" một tiếng. "Vận động" cả đêm, không đói mới là lạ... Có điều bộ dạng bẽn lẽn của Đường đại tiểu thư vô tình đã gây ra đủ mọi lời phỏng đoán từ xung quanh...
“À này, cậu có chơi game Chiến tranh vũ trụ không? Hẳn phải biết nhân vật Chiến Sĩ Đao Phong chứ?” Đường Linh vội chuyển chủ đề... Con trai sinh ra đã thích trêu chọc con gái rồi, một khi chiếm ưu thế thì bọn chúng càng trêu già...
“Có chơi, Chiến Sĩ Đao Phong à? Thì sao...?”
Lý Phong không trả lời vào câu hỏi, bảo hắn phải giấu giếm Đường Linh bây giờ thì đúng là chuyện quá khó khăn...
“Ôi... ghen à? Đừng lo... có trời mới biết Chiến Sĩ Đao Phong vuông hay tròn... Có điều nếu thiết kế Chiến Sĩ Cơ Động thì có một người lái xuất sắc là vô cùng quan trọng, thí nghiệm của bọn mình đang gặp vài trở ngại, đến người lái của quân đội cũng bó tay...” Đường Linh nhí nhảnh nói, miệng nhâm nhi từng ngụm nhỏ nước quả làm Lý Phong phải thần người ra nhìn...
Trời đất ạ, vì sao nữ nhân có thể hút hồn đàn ông như vậy chứ...?
“Đúng rồi, một người lái tốt có thể góp ý rất nhiều trong quá trình thiết kế Chiến sĩ cơ động. Nếu có cơ hội, mình cũng muốn thử một chút...” Lý Phong chủ động gợi ý, được lái Chiến sĩ cơ động thật sự đúng là chuyện hắn đã khao khát từ lâu. Mặc dù chưa biết buồng lái Chiến sĩ cơ động trong thực tế ngắn dài ra sao, nhưng Lý Phong tuyệt đối tự tin khó khăn nào hắn cũng sẽ vượt qua...
Đường Linh le cái lưỡi nhỏ xinh, trêu chọc: “Mình không thể tự quyết định được... nhưng xem cậu tối qua khỏe như vậy, xem ra cơ bắp cũng không tồi, mình có thể... oái...!"
Lỡ lời quá rồi....
Nhìn vẻ mặt cười cười của Lý Phong, Đường Linh xấu hổ đến chín người, không nhịn được giậm mạnh một cái vào chân hắn.
“Đồ tồi! Xấu xa chết đi được!”
Được tiểu mỹ nhân đích thân gọi bằng mấy "mỹ từ" như vậy, có lẽ phải đích thân nếm trải mới hiểu thế nào là phong tình... Lý Phong lịm người, không phải vì đau mà là bởi cái nguýt sắc như dao của Đường Linh.
Hắn làm ra vẻ vô tội, thảm thiết: “Oan uổng quá! Mình có nói gì, có làm gì đâu...!”
Bữa trưa ấm áp tự nhiên như chỉ có hai người, mới hôm qua Lý Phong còn không thể tưởng tượng, hóa ra ăn trưa cũng có thể tuyệt diệu như vậy...
Chỉ cần là tin tức giật gân thì tốc độ truyền lan lúc nào cũng nhanh như ánh chớp, trường quân sự cũng không phải ngoại lệ... Đường Linh, nũ sinh vừa vào đã được phong hoa khôi của trường lại bị người ta nhanh chân chiếm trước, đối với rất nhiều gã trai đúng là một đả kích to lớn... Mã Khả nghe được tin này cũng giật mình, tuy nhiên bạn học của gã thì vỗ nhẹ vào vai gã với ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ...
“Hây, Mã Khả, cậu bạn đó của cậu đúng là không tầm thường chút nào! Lợi hại, đúng là lợi hại! Xin lỗi vì trước đây tôi còn nghi ngờ cậu...”
“Khoan... khoan đã... cậu nói bạn trai của Đường Linh là Lý Phong?”
“Đúng thế, hai người tay trong tay, cùng ăn trưa, rất nhiều người nhìn thấy mà...”
Đáng chết! Sao ta không nghĩ ra ngay nhỉ...? Thảo nào lại thấy quen quen... Mùi nước hoa ban sáng chính là nước hoa của Đường Linh! Tiểu tử thúi này, biết rõ mình thích nhất là tin giật gân ấy mà lại đi giấu mình... ! Không được, phải đi tìm hắn tính sổ... Á......
... tối qua hắn cả đêm không về, lẽ nào...............?
Mã Khả cố nhớ lại cảnh gặp mặt sáng sớm... Một cậu trai trở thành gã đàn ông, tuy hơi khó phân biệt nhưng khí chất vẫn có chút khác nhau. Một "Tình thánh" như Mã Khả đương nhiên hiểu rõ về chuyện này, trời đất...!
Mẹ kiếp... khá lắm, Mã bằng hữu...!
Mã Khả buột miệng văng tục một câu... lẽ nào tối qua Lý Phong đã có một đêm đầu đẹp đẽ? Mà lại với ai chứ? Với Đường Linh...?
Có thể sao....?
Rốt cuộc Mã Khả không nhịn nổi nữa, chạy xông ra, bằng giác quan thứ sáu chặn Lý Phong ngay giữa đường. Thấy tên bồ ruột mặt mày đỏ lựng, Lý Phong nhanh tay bịt ngay miệng gã lại, quay sang Đường Linh khẩn khoản: “Đến thư viện chờ mình đi, mình muốn có cuộc nói chuyện giữa hai người đàn ông với tên tiểu tử này một lát.”
Đường Linh mỉm cười rời đi... Hai tên này trêu đùa cũng không phải lần đầu, chút sở thích bê tha kia của Mã Khả cô cũng rõ...
Đường Linh vừa khuất, Mã Khả kéo ngay Lý Phong sang bên đường, hai mắt rực kim quang: “Nói đi, làm chua? Chưa làm hay làm rồi? Rốt cuộc là đã làm hay chưa...?”
............................
Vớ vẩn....
“Khẹc khẹc, cậu có còn là con trai không vậy? La lối như thế mà được à....”
Mã Khả trợn mắt: “Bỏ ngay mấy lời thừa ấy đi, tôi và cậu cả quần đùi cũng đã mặc chung, có gì phải giấu nhau nữa hả...? Hảo huynh đệ, tôi thề tuyệt đối sẽ giữ bí mật... Nào nói đi, rốt cuộc là đã làm chưa.......?”
[/QUOTE]
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện