[Dịch] Cơ Động Phong Bạo

Chương 57 : Cảm Xúc

Người đăng: 

.
Từ rất lâu rồi Lý Phong mới dậy sớm, sớm hơn 10 phút so với thường lệ... "Mười phút" với người khác có thể không ý nghĩa gì nhưng với Lý Phong thì lại khác, bởi hắn có thể khống chế thời gian ngủ chính xác đến từng phút... Không phải hắn muốn dậy sớm, nhưng cảm giác một cơ thể mịn màng trần trụi đang đè lên cánh tay mình, có là thánh cũng không thể không thức giấc... ... vẫn không thể tin, là mơ hay tỉnh đây.................? Căn phòng tối mờ không thể cản trở tầm nhìn... tấm thân tuyệt mỹ của Đường Linh hiển hiện ngay bên cạnh hắn, thậm chí đêm qua hắn còn được sở hữu cơ thể đẹp như thiên sứ này... Trong lòng Lý Phong chợt trào dâng cảm giác tự hào đến nghẹt thở. Một công chúa cao vợi như Đường Linh lại có thể yêu hắn, đúng là thật không thể ngờ...! Thời đại này tuy quan hệ nam nữ là rất bình thường, căn bản không ai thèm để ý. Nhưng một khi người nữ thuộc hàng danh môn vọng tộc thì chuyện đó vẫn là hết sức quan trọng, ấy vậy mà hôm qua Đường Linh đã hiến dâng tất cả cho hắn... Thực ra nếu cô cứ quyết liệt từ chối, chuyện hôm qua đã tuyệt đối không xảy ra, nhưng Đường Linh không làm vậy, hiển nhiên bởi chính cô cũng cam nguyện... Lý Phong nằm yên không dám cử động, sợ đánh thức tiểu công chúa đang ngủ say vì mệt mỏi... Hắn không biết Ma Quỷ Kim đã cải tạo hắn như thế nào, không chỉ sức lực cơ bắp mà ngay cả khả năng đó cũng trở thành quái dị (khiếp!). Thể chất Đường Linh vốn vượt xa những thiếu nữ bình thường, khi đã quen thuộc thì không còn úy kỵ gì nữa, một mực muốn đấu với Lý Phong. Hai kẻ lần đầu nếm trái cấm dường như không biết trời cao đất dày là gì, quần đảo đến tận nữa đêm, đến khi Đường Linh hoàn toàn không còn sức nữa mới thôi... Dễ dàng nhận thấy ánh mắt long lanh của tiểu công chúa đang tràn ngập thoả mãn, điều này khiến Lý Phong hết sức tự hào... Hiển nhiên sau này có thể ngẩng cao đầu trước Mã Khả rồi, có điều sự trinh trắng đã vĩnh viễn một đi không trở lại!!!!!! (xí!) Dường như mỏi vì nằm nghiêng quá lâu, Đường Linh khẽ lật người, cơ thể mỹ miều triệt để trước mặt gã háo sắc... Nhìn những đường cong mê hồn theo nhau mất hút về phía dưới, dục vọng trong người Lý Phong lại lập tức bừng dậy... Hắn toát mồ hôi lạnh, vội vàng đưa tay toan nén "cái dục vọng" xuống (khiếp) nhưng Đường Linh đã bị đánh thức, bàn tay bé nhỏ đấm nhẹ vào ngực hắn... Tiểu công chúa mở mắt, nhìn Lý Phong đang toét miệng cười cầu tài, chau mặt: “Sao vậy? Tối qua chẳng phải đã xong rồi ư?” “Không sao, chỉ là không cẩn thận đụng phải thôi...” Đường Linh đỏ gay mặt quay đi... Hôm qua đúng là cô đã quá điên cuồng, giờ nghĩ lại vẫn còn thấy xấu hổ... Bộ dạng e thẹn của mỹ nhân lõa thể đúng là kích thích khôn tả, Lý Phong không chịu nổi ôm chầm lấy cô, nhè nhẹ vuốt ve mái tóc dài... Tuy nhiên đúng là hắn quá vụng về, nếu là Mã Khả, chắc chắn sẽ nói một xâu những lời có cánh, nựng cho tiểu công chúa vui lòng rồi... Lý Phong rõ ràng chưa có chút kinh nghiệm gì, song sự quan tâm dịu dàng cũng khiến Đường Linh cảm thấy dễ chịu. Dù sao thì cả cô và hắn cũng chỉ mới lần đầu... “Á, mấy giờ rồi? Không lỡ giờ lên lớp đấy chứ?” “Hơn 5 giờ sáng, thưa công chúa! Chỉ có điều buổi tập sáng nay phải huỷ rồi!.” Lý Phong vừa cười vừa trả lời, tay vẫn không ngừng vuốt ve tấm lưng mịn màng của Đường Linh. Đường Linh ngúng nguẩy mấy cái tỏ ý kháng cự, đáng tiếc Lý Phong không hề có ý buông tay, cuối cùng đại tiểu thư cũng phải chấp nhận số mệnh... “Thành thực khai ra, có phải đã âm mưu từ lâu rồi không.......?” Hai người đều không có ý dậy, nằm trên giường ôm nhau thủ thỉ cũng là một trong những chuyện hạnh phúc nhất trên đời... “Xin khai thật, có điều hãy nhẹ tay thôi nhé...!” “Hừ... được! Bắt ngươi một tháng lao động cải tạo, phải thể hiện cho thật tốt, nếu không bổn đại nhân sẽ khai trừ hộ tịch...!” Vốn cho rằng Đường Linh sẽ nổi giận hoặc khóc lóc, nhưng thực tế chuyện đó không hề xảy ra. Có thể nhận thấy ánh mắt cô còn vương vấn chút tiếc nuối, nhưng không hề tỏ ý muốn "xử trí" hắn. Điều này khiến Lý Phong thực sự cảm động. Đường Linh quả thực không chỉ có sắc đẹp và tài năng, trái tim của cô cũng thật là lương thiện... Lý Phong cảm động không nói được nên lời, chỉ biết ghì chặt lấy mỹ nhân... Đường Linh cũng im lặng không nói, vòng tay ôm xiết của Lý Phong khiến cô chút nữa ngộp thở, nhưng cô nguyện được chìm đắm trong đó... Thời gian trôi đi thật nhanh, chẳng mấy chốc đã bảy giờ. Bài tập buổi sáng đã sớm bị Lý Phong quẳng bỏ, sức mạnh của tình yêu quả là vô biên, siêu nhân cũng không thể cản nói chi đến Lý Phong. Sau khi rời phòng Đường Linh hắn mới sực tỉnh nhớ ra... cả đêm hôm qua mình không về... May mà ở đây không có kiểm tra phòng, nhưng không có nghĩa không có ai bắt gặp... “… Mã Khả, cậu ngồi đó làm gì vậy?” Trên đường về, Lý Phong bắt gặp Mã Khả trong vườn hoa với một tư thế ngồi rất khó coi, ánh mắt la lém nhìn loạn xạ. Hiển nhiên thân phận tinh anh của những mĩ nữ ở đây không thể ngăn cản được "thiên hướng" của hắn. Nghe giọng Lý Phong, Mã Khả lập tức nhảy bật dậy: “Tiểu tử được lắm, tối qua biến đi đâu? Điện thoại cả đêm cũng không nghe? Chẳng phải tôi đã hẹn đến tham quan kí túc năm sao của cậu rồi sao? Sinh viên Lý Phong, gan cận to thật...!” Hai mắt Mã Khả như máy dò rơn-ghen quét một lượt khắp người Lý Phong... Tối qua chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó, người khác không hiểu Lý Phong nhưng gã thì quá hiểu, thằng cha này sinh hoạt như người máy, thế mà đột nhiên lại cả đêm không về… “À... quên mất! Hì hì, không sao, giờ tham quan cũng được mà...!” Mã Khả không bị đánh lừa, kiên quyết kéo giật Lý Phong lại: “Sinh viên Lý Phong, tưởng qua mặt vua bát quái này dễ vậy sao...? Hừm... có mùi nước hoa, là loại hàng hiệu...!” Đau đầu rồi... hắn đã quên mất cái mũi khuyển của gã bạn... “Vậy à? Tôi đâu có quan tâm mấy thứ xa xỉ ấy... Có thể là vô tình vướng phải ở thư viện! Tối qua cày cuốc cả đêm, thư viện trường ta đúng là tuyệt...” Mã Khả nheo mắt nhìn vẻ nghi ngờ, nhưng cũng chẳng có chứng cứ gì thêm... Tiểu tử này rõ ràng đang ngầm ẩn vẻ kì quái gì đó, nhưng nếu nói là Lý Phong có bạn gái thì có đánh chết gã cũng không tin... Gần đây cạnh Lý Phong chỉ là Đường đại tiểu thư, mà muốn có cô ta... e là phải cần thực lực cỡ minh tinh...! Mã Khả còn không dám mơ, Lý Phong lấy gì ra mà đòi tán tỉnh Đường Linh chứ...! "Bạn" và "Bạn gái", chỉ hơn kém nhau một chữ nhưng bản chất lại khác nhau một trời một vực. ************** Một lát sau, trong phòng ký túc của Lý Phong... “Thế nào, tạm được chứ?” “Uhm, quá tuyệt! Phòng trọng lực có thể đặt một bồn tắm, giường chắc chắn phải kê thêm đệm, thế là có như hoàn hảo... Nghe nói tốc độ mạng trong phòng này là siêu nhanh hả? Xem phim có đã không?" Lý Phong toát mồ hôi... Mã tiểu tử nghĩ đây là khách sạn chắc?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang