[Dịch] Cơ Động Phong Bạo

Chương 44 : Tôi Rất Nguy Hiểm!

Người đăng: 

.
Bốn mắt chằm chằm nhìn nhau, ai rút lui trước lúc này, khẳng định về sau sẽ vĩnh viễn mất thế trước đối phương! Có điều... đột nhiên Lý Phong lại làm một chuyện mà Chu Chỉ không hề nghĩ đến... ... hắn dám hôn cô ta... Lý Phong không hề kiêng nể cúi thấp xuống, chiếm cứ luôn cặp môi hồng bao người vẫn hằng mộng tưởng... Mùi u hương lan toả khắp cơ thể hẳn, một sức mạnh thần bí bùng lên khiến gã trai vốn lãnh mạc đột nhiên trở thành tham lam vô độ, không ngừng nghiến ngấu thứ cảm giác diệu lạ lần đầu tiên găp trong đời.. Chu Chỉ hoàn toàn bất ngờ, chưa kịp phản ứng thì cả đôi môi đã bị khóa chặt... Thoạt tiên cô ta toan phát lực, chỉ cần một cái thúc gối là có thể cho Lý Phong một bài học vĩnh viễn không thể quên, nhưng khổ nỗi chiếc váy lại quá chật, trong khi đôi tay lại bị Lý Phong ghì chặt cứng... Đương nhiên điều đó không thể làm khó được Chu Chỉ... Ba giây sau Lý Phong đã phải lộn nhào từ ghế xuống, vừa khéo tránh được một cú thúc cùi trỏ. Chu Chỉ tất nhiên không ngại gì mà không cắn cho hắn một cái, sau đó sẽ tung ra một cú thúc cực mạnh... Nhưng một lần nữa Lý Phong lại giảo hoạt hơn đối phương, bật người ra đúng lúc cô ta nhe răng định cắn... Lý Phong thản nhiên chỉnh lại quần áo, cười cười nhìn Chu Chỉ còn xộc xệch hơn nhiều lần, nhẹ nhàng: “Cô Chu Chỉ, trò đã nói rồi, đừng động đến trò... Hãy nhớ cho, nam nhân dù có là nam sinh, đôi khi cũng rất nguy hiểm...” Đến khi cửa phòng đóng hẳn, Chu Chỉ vẫn đôi chút thần người, nhưng trên mặt cô ta rất nhanh chóng đã hiện nụ cười khinh bạn, bàn tay khẽ đưa lên lau đôi môi... Hừ, không ngờ lại bị một nam sinh giỡn mặt... Cũng tốt, chỉ cần có thách thức là tốt rồi...! Quả đúng là Bách biến ma nữ, chỉnh xong y phục ngồi vào ghế, chớp mắt Chu Chỉ lại trở thành một giáo viên người người kính trọng, chỉ có điều... bàn tay cô giáo hình như đã dùng lực quá mạnh, mấy chữ đầu tiên ngòi bút xuyên qua đến cả năm trang giấy... ************ Rời văn phòng, tim Lý Phong khi ấy mới đập lên thình thịch, thậm chí còn có chút choáng váng... Vừa rồi thực ra chỉ là phản xạ bản năng, sức mê hoặc của Chu Chỉ thật quá lớn...! Tuy nhiên thu hoạch đúng là không tồi chút nào... Trong lòng Lý Phong không hề có cảm giác tội lỗi... Không phải hắn vô lại, mà là Chu Chỉ đã chủ động khiêu khích... Hắn chưa có bạn gái, cô ta cũng chẳng phải thiện nam tín nữ gì! Nếu Chu Chỉ còn dám gây rắc rối, thậm chí hắn còn có thể áp dụng cách thường dùng của Mã Khả... Tất nhiên dừng tại đây vẫn là tốt nhất... Từ cách Chu Chỉ thoát ra Lý Phong có thể thấy, thực lực cô ta e là không thua gì hắn. Tuy không thể vạch trần bộ mặt thật của Chu Chỉ nhưng binh đến thì tướng chặn, nước dâng thì đất ngăn, dù sao thì vừa rồi cũng là hắn được hưởng lợi...(!) Ngoái nhìn lại toà nhà giáo viên, Lý Phong biết... Bốn năm tới chắc chắn sẽ không nhẹ nhàng gì... *********** Ba giờ chiều... Các tân sinh viên tập trung ở hội trường, chủ đề là “Giới thiệu về học viện”, lại tự khoe mẽ rồi! Dẫu vậy sự hứng thú vẫn còn đầy ắp, không ít người trong số sinh viên mới vẫn đang ngất ngây vì thành tích của mình, bài nói chuyện về lịch sử Alan đúng là hợp với ý họ... Barbaross dĩ nhiên là nhân vật đáng kính nhất, đáng tiếc lại không phải là người được quan tâm nhất, vị trí ấy như thường lệ thuộc về Chu Chỉ... Lý Phong ngồi giữa các sinh viên, không có một chút gì gọi là nổi trội. Vốn hắn chỉ đến nghe những phần hữu dụng, quy tắc thư viện hay sân bãi luyện tập chẳng hạn. Đến lượt Chu Chỉ lên bục, nũ nhân này thật là lợi hại, loáng cái đã nhìn ra Lý Phong trong đám đông... Lý Phong nhìn thẳng lại, không chút sợ sệt, ánh mắt thậm chí còn cố ý chiếu vào đôi môi anh đào của đối phương... Chu Chỉ không thể không chuyển ánh mắt sang chỗ khác. 1-0... Hừ, xem ra mình đúng là đã thua một hiệp, nhưng chờ đấy, ngươi sẽ lập tức biết tay thôi... Muốn giấu mình phải không? Ta lại không cho ngươi được toại nguyện...! “Trước tiên, tôi chúc mừng các bạn đã trở thành một thành viên vinh quang của Học viện quân sự hạng A Alan. Những vấn đề khác, thầy hiệu trưởng và các giáo viên đã giới thiệu, tôi chỉ xin nói đôi chút về một chủ đề đang được hết sức quan tâm...” “... có thể thi được vào trường Alan, các bạn đều là những tinh anh xuất sắc. Nhưng niên khoá này trường ta còn năm người được đặc cách tuyển thẳng, tôi nghĩ mọi người đều rất muốn làm quen phải không...?” Câu nói vừa thốt ra, đám sinh viên đang yên tĩnh lập tức rì rầm bàn tán, rồi chẳng mấy chốc đã trở nên náo nhiệt lạ thường... Đối với năm kẻ tốt số kia, trong lòng các cô cậu tú đều có đôi chút không phục, huống hồ cả sau khi vào trường năm người đó vẫn hưởng nhiều đặc quyền như vậy... Bằng ấy sinh viên ngồi đây, làm gì có ai lại không tự tin vào bản thân? Vì thế nên đối với rất nhiều người, cái danh từ “thí sinh tuyển thẳng” chẳng khác nào cái gai trong bụng... “Đúng thế, dựa vào đâu mà có thể được tuyển thẳng...?” “Đúng, chuyện này không công bằng...!” Nhất thời tiếng ta thán rộ lên khắp hội trường, các giáo viên ngạc nhiên nhìn nhau, không hiểu vì sao Chu Chỉ lại khơi chuyện ở đây? Như thế chẳng phải khiến nhà trường khó xử sao? Barbaross lại vẫn tươi cười, biết cô học trò của mình tuyệt đối sẽ không bắn tên vào chỗ trống, xem ra ai đó sẽ gặp xui xẻo rồi... Chu Chỉ cười càng ngọt, âm mưu cô ta càng thâm sâu... “Xin các bạn trật tự! Trước hết tôi phải nói rằng, năm thí sinh này đúng là tinh anh trong tinh anh, khẳng định đều đủ tư cách. Học viện Alan tuyệt đối công bằng, vì thế nhân đây tôi muốn giới thiệu đôi chút về năm sinh viên này, cũng là để mọi người có cơ hội hiểu rõ thêm về nhà trường...” Nụ cười và ngôn từ của Chu Chỉ quả có sức hấp dẫn, các sinh viên lập tức lớn tiếng ủng hộ... Dù sao vẫn còn rất nhiều người chưa biết về năm sinh viên vào thẳng này. Họ phải trăm nghìn cực nhọc mới qua được kỳ thi, vậy mà năm kẻ kia lại ung dung vào ngay vòng thứ hai, quả thực là có chút bất công! “Người thứ nhất, Đường Linh, nữ sinh duy nhất trong số năm sinh viên tuyển thẳng, trường Trung cấp hàng không AP, liên tục đứng đầu về thành tích nói chung, đồng thời đã có những cống hiến xuất sắc trong thiết kế Chiến sĩ cơ động, giải thưởng học sinh ưu tú của USE, hiện đang học khoa chỉ huy. Sinh viên Đường Linh, xin mời!” Nói đoạn Chu Chỉ hướng về phía Đường Linh, khoát tay làm hiệu mời lên bục. Ngay khi tên Đường Linh được nói ra, những tiếng xì xào lập tức lắng đi, dần dần thay bằng âm thanh tán thưởng... Danh tiếng Đường Linh, khắp nhân loại đã không còn mấy người chưa biết. Tiểu thư thiên tài của GAD, quả thực có tư cách vào thẳng! Tình cảnh này Đường Linh đã trải qua nhiều, hết sức tự nhiên gửi lời chào đến mọi người, đáp lại cô là những tràng pháo tay giòn giã. “Rất tốt, vậy là không có gì thắc mắc... Sinh viên thứ hai, Hoàng Triều Dương, trường trung học Hải Điển Thiên Lam, nhiều năm liên tục ở vị trí số 1, đồng tác giả phần mềm nhân tính hoá Chiến sĩ cơ động, giải thưởng học sinh ưu tú của USE, khoa chỉ huy.” Hoàng Triều Dương bước lên lễ đài, vẫy tay chào mọi người, tức thì gây ra một loạt tiếng reo hò từ phía các nữ sinh, các nam sinh tuy ganh tị nhưng cũng không thể nói được gì hơn... Chẳng gì cũng là nhân vật đình đám, đã tham gia hội nghị học sinh trung học toàn USE. Những người ở đây tuy không tồi, nhưng đẳng cấp Hoàng Triều Dương đúng là khác hẳn...
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang