[Dịch]Thiếp Thân Đặc Công- Sưu tầm
Chương 8 : Oan gia ngõ hẹp.
.
" Phương tiên sinh đợi một chút, tôi đã gọi tổng giám đốc quản lí nhân sự đến" Trương trợ lý nói.
Một lúc sau có người gõ cửa, Trương quản lý mời vào.
Cửa mở ra, đứng ngoài cửa lại là Hạ Băng - người đã mắng chửi Phương Dật Thiên trên đường phố rồi bừng bừng lức giận bỏ đi.
Thế giới này luôn kì diệu, lão thiên lại là một viên cải lão hoàn đồng tính tình rất trẻ con, lão luôn làm cho người ta gặp nhau vài trường hợp khó xử, để cho khó xử lại càng thêm khó xử, để lão thảnh thơi thưởng thức mĩ diệu nhân gian.
Như hiện tại, Phương Dật Thiên không nghĩ tới ở bên trong Hoa Thiên tập đoàn lại có thể gặp Hạ Băng, nữ nhân này trong lòng hắn đã âm thầm thề thốt sau này tốt nhất không gặp lại nàng, nhưng vận mệnh lại trêu đùa, không ngờ ngay chỗ này lại gặp.
Đối với Hạ Băng thì lại là không thể tin nổi, nàng làm việc ở Hoa Thiên tập đoàn đã ba năm, chưa từng nhìn thấy Phương Dật Thiên, như thế nào lại gặp được kẻ hỗn đản sáng nay đã làm cho nàng chịu ủy khuất?
" Ngươi, hai người quen nhau?" Trương trợ lý đứng dậy, kinh ngạc hỏi.
Phương Dật Thiên nghe xong liền phục hồi tinh thần, lạnh nhạt cười nói:" Xem như quen biết đi, nàng còn nợ ta một lời cám ơn."
"Nga, thật sự quá tốt, ha ha, Hạ tổng, vị này chính là người nhận lời mời của công ti phỏng vấn vào chức vụ quản lí bộ phận tiếp thị mở rộng thị trường , Phương Dật Thiên tiên sinh." Trương trợ lý cười nói.
Hạ Băng hung hăng trừng mắt liếc Trương quản lí một cái, nói: "Tốt cái gì mà tốt? Không biết đừng nói lung tung !" Lập tức chuyển hướng nhìn Phương Dật Thiên cười lạnh:" Nguyên lai ngươi chính là Phương Dật Thiên, a, quên nói với ngươi ta chính là tổng giám đốc bộ phận nhân sự !"
Phương Dật Thiên lạnh nhạt cười, tao nhã tự nhiên, hắn đương nhiên nghe ra ý tứ của Hạ Băng, chính là ta là quản sự bộ phận nhân sự, mà ngươi nhận phỏng vấn, cho nên ta có thể quyết định lưu ngươi lại hay không.
"Nguyên lai Hạ tiểu thư là tổng giám đốc a, thật là nhìn không ra, nói thật, phong thái của ngươi hiện tại với trên đường phố quả thực là hai người khác nhau, bất quá có điều, nếu so sánh, ta đương nhiên thích người ở trên đường phố kia, thẳng thắn, dám nói dám mắng, vô tư bộc lộ bản tính !" Phương Dật Thiên không nhanh không chậm nói.
Một bên Trương quản lý nghe ra có điểm không thích hợp a, như thế nào hai người nói chuyện lại ẩn ẩn có mùi thuốc súng?
Hạ Băng nghe xong lời Phương Dật Thiên nói lửa giận bình ổn lúc trước lại như có xu hướng bùng phát, chỉ thấy nàng sắc mặt trắng bệch, tay phải vươn ra, nói: "Trương Nam, đem tài liệu vị Phương tiên sinh này cho ta xem!"
Vị Trương trợ lý kia nghe vậy liền lục lọi trong đống văn kiên đưa ra một phần tài liệu cho Hạ Băng, Hạ Băng tiếp nhận vừa thấy, mày liễu khôi khỏi hơi nhíu, bởi vì tài liệu quá sơ sài, mình lật hai trang liền đã xem xong, xem xong nàng kinh ngạc nói:" Chỉ thế này?"
"Đúng vậy, tư liệu được cung cấp chỉ có thế." Trương Nam nói.
Hạ Băng lúc này không khỏi cười lạnh, nói với Phương Dật Thiên: "Chỉ có bằng này tài liệu ngươi muốn làm quản lý tiếp thị mở rộng thị trường? Thật buồn cười, từ tài liệu ta không nhìn ra ngươi có cái gì gọi là năng lực xuất chúng, hơn nữa không biết trình độ học vấn của ngươi rút cuộc thế nào, đã có bằng cấp gì?"
"Ta cũng không phải con mọt sách, sao lại muốn biến lý lịch sơ lược của mình thành ra một quyển sách, huống hồ hiện tại có rất nhiều văn bằng chứng nhận đều là giả, ta cần gì phải viết hết lên? Chỉ cần ta đem tình huống cơ bản viết ra, bởi vì công ty cần người có năng lực, không phải cần người có bằng cấp, không phải sao?" Phương Dật Thiên trầm giọng nói.
"Ta làm sao biết được ngươi có năng lực hay chỉ ba hoa đây?" Hạ Băng hỏi.
"Hoa Thiên tập đoàn gần đây cổ phiếu trên thị trường bất động sản giảm mạnh, nếu ta có thể tiếp nhận vị trí quản lí mở rông thị trường vậy hiện trạng này sẽ lập tức được cải thiện." Phương Dật Thiên nhãn thần lóe lên, thần sắc tự tin nói.
Hạ Băng nghe xong thần sắc chớp động, mày liễu nhíu lại, cũng không biết nghĩ ngợi cái gì, bất quá trên mặt nàng vẫn là một tia không tin nhiệm, lúc sau nói:" Trong bản ghi chép này nói ngươi thay đổi công việc ba lần trong ba tháng?"
"Đúng vậy?" Phương Dật Thiên đáp.
"Vì sao? Nếu năng lực ngươi lớn như vậy không cần phải liên tục đổi công ty chứ?" Hạ Băng ý nói nếu ngươi có năng lực? Vì sao vừa vào đã bị lão bản cho cuốn gói?
"Ta thấy có nhiều người cần công việc này hơn ta, nên ta liền thôi." Phương Dật Thiên lạnh nhạt nói ( ^^ khổng tử à)
"Như vậy còn kinh nghiệm mà ngươi đã làm trong ba tháng? Có công trạng, khuyết điểm gì, sao không ghi ra? Cuối cùng mặc kệ vì nguyên nhân gì, chúng ta không nhận người có hồ sơ không trong sạch." Hạ Băng nói.
Phương Dật Thiên nghe xong liền hít sâu một hơi, nói:" Nói như vậy Hạ tiểu thư hoài nghi ta có cái gì không trong sạch nên mới bị công ty trước sa thải? Ta đích thật có chút không trong sạch chưa ghi chép, ví dụ như hôm nay trên xe buýt ôm ngươi, nếu việc này coi là không trong sạch vậy đúng là ta viết thiếu."
"Ngươi........" Hạ Băng đang muốn phát tác, nhưng chính vì câu nói phía trước của nàng có điểm quá phận, vì thế nàng cố nén lại, tiếp theo lạnh lùng nói:" Thật có lỗi, thông qua tài liệu trong tay cùng với việc giao tiếp với ngươi một chút ta cảm thấy ngươi không đủ khả năng đảm nhiệm chức quản lí bổ phận tiếp thị mở rộng thị trường, trừ phi ngươi có thể cung cấp tư liệu có sức thuyết phục hơn."
"Vậy thật đáng tiếc, chúc quý công ty thịnh vượng phát đạt." Phương Dật Thiên nói.
"Bất quá........" Hạ Băng dừng một chút, nhìn Phương Dật Thiên, nói tiếp:" Công ty chúng ta thật ra còn thiếu một nhân viên bảo an, ta xem ngươi thân thủ cũng nhanh nhẹn, cũng không biết có chịu làm không? Bao ăn không bao ở, một tháng 1500 đồng."
"Phốc xích...." Trương Nam ở một bên nghe vậy không nhịn được cười ra tiếng, sau đó phát giác mình thất thố liền cố nén cười.
Phương Dật Thiên hai mắt đảo qua, nhìn Trương Nam trên mặt đầy ý cười cùng Hạ Băng ngôn ngữ khiêu khích, hắn lạnh nhạt:" Làm, đương nhiên nguyện ý làm ! Một tháng 1500 đồng ta cũng vừa lòng! Như vậy khi nào bắt đầu?"
Hạ Băng ngẩn ra, nàng vốn tưởng Phương Dật Thiên miệng luôn ba hoa, tuyệt đối sẽ không làm bảo an, cũng không ngờ Phương Dật Thiên một lời đáp ứng ngay, nàng có chút chuẩn bị không kịp, trong lòng cũng khó chịu, nguyên muốn đùa cợt Phương Dật Thiên, chính là hắn lại đáp ứng, nên đùa cợt bất thành trong lòng tự nhiên không thoải mái !
Bất quá lời đã nói không thể thu lại, huống hồ công ty vốn thiếu một chân bảo an, cho nên cũng chỉ có thể nói:" Ngày mai 8 giờ bắt đầu đi làm, lúc đó ngươi báo với nhân viên ở phòng nhân sự, sẽ hoàn tất thủ tục cho ngươi."
"Tốt lắm, ngày mai ta sẽ tới làm, không còn việc gì ta đi trước, miễn cho Hạ tiểu thư trên trán nếp nhăn ngày càng nhiều lên." Phương Dật Thiên nói xong liền ra khỏi phòng nhân sự.
"Phương----- Dật----- Thiên !" Hạ Băng tức giận đến mức dậm chân, giày cao gót va chạm với mặt đất vang lên âm thanh ' cồm cộp ", tựa hồ như vậy mới phát tiết được nỗi tức giận trong lòng nàng.
Trương Nam sắc mặt kinh ngạc, hắn không tưởng tượng được Phương Dật Thiên lại đồng ý làm một gã bảo an, cái này cùng với việc làm quản lí bộ phận tiếp thị mở rộng thị trường còn kém quá xa, cho nên hắn quả thật không thể tin được, chỉ có sững sờ.
"Hạ tổng, không nghĩ tới hắn lại đáp ứng, theo ý tứ ban đầu của hắn là muốn làm quản lí, thế nào lại đồng ý làm một cái chân bảo an nho nhỏ?" Trương Nam một lúc sau mới hỏi Hạ Băng.
"Hừ miệng luôn ba hoa, da mặt lại dày như tường thành, hơn nữa lại còn luôn duy trì bộ dạng rất có tài cán, ngươi nói xem?" Hạ Băng lãnh đạm hỏi
"Di, chả lẽ như vậy, cũng không biết hắn nói thật hay chỉ mạnh miệng." Trương Nam nói.
"Đúng sai phải qua một thời gian sẽ biết, ta chỉ biết nếu là rồng, như vậy tuyệt đối không cam tâm là vật trong ao, nói không chừng cho hắn làm bảo an chính là khảo nghiệm năng lực cá nhân của hắn." Hạ Băng không cho là đúng nói.
"À, như vậy thật là khiến ta chờ mong a." Trương Nam nói xong, kì thật trong lòng hắn nghĩ cái gì mà rồng, ta xem hắn chỉ là một cái phế vật thôi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện