[Dịch]Giả Cán Bộ- Sưu tầm
Chương 6 : Chứng cớ
.
Dương Tử Hiên nói rất êm tai, một bộ dáng như đã tính trước, càng là thời khắc khẩn cấp, càng phải trấn định, mới có thể công phá phòng tuyến tâm lý của đối thủ. Một chiêu này, là kinh nghiệm kiếp trước, hắn đấu tranh ở bên trong thương trường hiểm ác, tổng kết ra được.
Tào Mỹ cắn cắn bờ môi, vẫn không trả lời.
“ Linh Linh! Linh Linh linh! “
Đúng lúc này, chuông tiểu học Đệ Nhất tan học vang lên.
Dương Tử Hiên đợi, đúng là thời cơ này!
“ Ta biết rõ ngươi còn có con gái học tại tiểu học Đệ Nhất. “ Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện lên một nụ cười quỷ dị “ Ngươi ngẫm lại xem, hiện tại đang tan học, nếu nàng từ bên trong đi ra, vừa vặn trong thấy mụ mụ mình đeo còng tay, bị người mang đi. Loại này hình ảnh, sẽ sau tạo thành bao nhiêu ám ảnh trong lòng cho nàng nửa đời sau... “
“ Đừng nói nữa. “ Tào Mỹ hô lên một tiếng bén nhọn, hai tay che lỗ tai, ngồi chồm hổm trên mặt đất.
Hiển nhiên, Dương Tử Hiên đã đánh bại điểm mấu chốt cuối cùng trong nội tâm nàng...
“ Thời gian của ngươi không nhiều lắm. “ Dương Tử Hiên, thản nhiên nói, hướng hai nam tử cao lớn phất tay, ý bảo bọn ho đi lên bắt bớ.
“ Chậm đã. “ Tào Mỹ rốt cục cũng ngẩng đầu lên, mắt đỏ hồng nhìn chằm chằm vào Dương Tử Hiên, nói: “ Nếu như ta phối hợp với các ngươi, ngươi có thể bảo toàn con gái của ta không có chuyện gì không? “
“ Tuyệt đối không có vấn đề, nàng không những được đến tiểu học Đệ Nhất học hành…. “ Dương Tử Hiên hướng dẫn từng bước, tựa như đại thúc vô lương cầm kẹo que lừa gạt tiểu cô nương, nói: “ Hơn nữa, ta còn tận lực giảm bớt tội cho ngươi. “
“ Tốt! Ta đáp ứng ngươi! “ Tào Mỹ đứng lên, nói: “ Chỉ là, có thể chờ ta đón con gái về nhà, các ngươi hãy đến, được không? “
“ Không có vấn đề, chúng ta có thể ở dưới lầu chờ ngươi. “ Dương Tử Hiên thản nhiên nói: “ Chỉ là, ngươi tốt nhất không cần phải lừa gạt hay chiêu chơi thức gì, như vậy chỉ biết hại ngươi, cũng hại con gái của ngươi! “
“ Ta không làm! “ Mặt Tào Mỹ không biểu tình nói.
Tào Mỹ ở tại căn phòng do nhà máy dệt Hồng Thủy góp vốn xây dựng, thời kì nhà máy dệt Hồng Thủy cường thịnh, đã từng xây xong vài khu nhà góp vốn, để phân phối cho lão công nhân viên chức cống hiến vì nhà máy, điện nước nguyên bộ, có lẽ là rất hoàn thiện.
Chỉ là, mấy năm này Hồng Thủy thẳng đường xuống dốc, nhà lầu cũng lâu năm thiếu tu sửa, đã có chút ít cũ kỹ rồi, thường xuyên hết nước mất điện.
Dương Tử Hiên chờ ngay tại dưới lầu Tào Mỹ, bên người chỉ có huynh muội Tô Minh, về phần hai nam tử cao lớn viện kiểm sát Cân Vân Sơn tìm đến hỗ trợ, đã bị hắn đuổi trở về, gọi bọn họ tới, chính là vì tạo thành lực áp bách cho Tào Mỹ, khiến cho Tào Mỹ khuất phục, hiện tại mục đích đã đạt đến, không cần áp bách nữa.
Đợi ước chừng nửa giờ, Tào Mỹ sắc mặt có chút tái nhợt cuối cùng cũng đã đi xuống, khóe mắt còn có chút vệt nước mắt, hiển nhiên vừa rồi đã khóc rất nhiều.
Tô Ban Mai bờ môi óng ánh phấn nộn, nghiêng đầu nhìn bên mặt Dương Tử Hiên, con ngươi nháy nháy, càng hiếu kỳ đối với người nam tử đứng phía sau màn bày ra tất cả mọi việc này.
“ Đi thôi, sổ sách, ta đều đặt ở trong xưởng, ta sẽ đi cầm đến ngay bây giờ. “ Tào Mỹ không nhìn mặt Dương Tử Hiên, trực tiếp đi ra ngoài.
Cao ốc nhà máy Hồng Thủy hôm nay có chút quạnh quẽ, đám công nhân viên chức đều đi đại viện ủy ban huyện biểu tình, cán bộ lãnh đạo nhà máy cũng đi huyện ủy, thảo luận xử lý biện pháp rồi.
Một đoàn người Dương Tử Hiên đi trên đường, cũng không đụng phải người nào, từ bên ngoài cao ốc, có thể chứng kiến bên trong có rất nhiều máy móc dệt to lớn, trên mặt hiện đầy tro bụi cùng mạng nhện, hiển nhiên rất lâu không chuyển động ...
“ Cái này là sổ sách Hồng Thủy... “ Tào Mỹ vào phòng làm việc của mình, đến đằng sau một tủ gỗ bí mật, xuất ra một chồng sổ sách hơi vàng ố, trên mặt dùng chữ tiểu Khải viết rõ ràng, tràn ngập các loại chi, thu của Hồng Thủy...
Dương Tử Hiên kéo ghế, yên lặng lật xem, càng xem càng kinh hãi...
Kiếp trước, với tư cách sinh viên đại học tốt nghiệp loại giỏi Faria, hắn đương nhiên có thể rất nhanh chải chuốt tin tức ghi chép trong sổ sách...
Bí thư đảng ủy cùng xưởng trưởng Điền Lực, một đám lãnh đạo nhà máy đều cùng một giuộc, nhiều lần từ tài chính nhà máy lấy ra ba bốn mươi vạn, dùng để tiếp đãi xã giao.
Dương Tử Hiên chú ý tới, thực tế đã có một lần chi 30 vạn, đúng lúc là trước lúc Lý Tư Thành thăng nhiệm chủ tịch huyện, là xưởng trưởng Điền Lực lấy ra, còn có một khoản chi cực lớn, 20 vạn, cũng đúng là lúc Hứa Dân Đa hàng không về làm huyện ủy bí thư, một phó xưởng trưởng lấy ra ...
Điều này không khỏi làm cho người liên tưởng...
“ Rất tốt. “ Dương Tử Hiên có chút thưởng thức nhìn nhìn Tào Mỹ, nữ nhân này làm thu chi thật sự là có điểm thiên phú, rất rõ ràng rành mạch.
Dương Tử Hiên hướng Tô Minh vẫy vẫy tay, ý bảo hắn và Tô Ban Mai cất sổ sách vào một cái túi đen đã sớm chuẩn bị tốt.
“ Tào kế toán, ngươi cũng trở về gia đình chuẩn bị một chút, chúng ta giao sổ sách cho thành phố, khả năng rất nhanh sẽ đi vào chương trình tư pháp kiểm tra, ngươi phải làm tốt chuẩn bị ra mặt làm nhân chứng. “ Tâm tình Dương Tử Hiên thật tốt, ngữ khí cũng bắt đầu bình thản, nói: “ Ta sẽ tận lực tranh thủ để tội của ngươi giảm đến thấp nhất, mặc dù xuất hiện tình huống xấu nhất là bỏ tù, ta cũng sẽ cho người chiếu cố tốt nữ nhi của ngươi. “
“ Ta sẽ làm! “ Mặt Tào Mỹ vẫn không biểu tình, nói: “ Chỉ là, ngươi phải nhớ kỹ lời ngươi đã nói. “
Lúc đi ra khỏi Hồng Thủy, trời đã sắp đen, cùng huynh muội Tô Minh Tô Ban Mai ăn cơm ở quán cơm, Dương Tử Hiên tại ven đường đã nhắn tin cho Cân Vân Sơn, chờ hắn gọi lại.
“ Hai người các ngươi đi về trước đi, sự tình còn lại, ta sẽ xử lý. “ Dương Tử Hiên mỉm cười nói: “ Mấy ngày nay đã khiến cho các ngươi bôn ba mệt nhọc rồi. “
Tô Minh có chút thụ sủng nhược kinh, vội vàng khoát tay nói: “ Không có, không có, sự tình lãnh đạo phân phó, đây là việc chúng ta nên làm ... “
“ Ta là lãnh đạo của ngươi, nhưng không phải lãnh đạo của Tiểu Thần... “ Dương Tử Hiên nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tô Ban Mai, ánh mắt có chút nóng rực.
Tô Ban Mai nở nụ cười, giống như tuyết liên nở rộ, cười cười nói: “ Ngài là quan phụ mẫu của 80 vạn dân chúng Hồng Thủy huyện chúng ta, như thế nào mà chính ngài lại nói không phải lãnh đạo của ta. Chỉ là, ta chưa từng thấy qua lãnh đạo như ngài, không giống một ít cán bộ lãnh đạo, cả ngày xụ mặt, động một chút lại muốn giáo huấn người, cao cao tại thượng... “
Tô Minh vội vàng nháy mắt với nàng, bảo nàng đừng loạn đánh giá lãnh đạo, Tô Ban Mai liền ngừng lại.
Dương Tử Hiên khoát khoát tay, cười nói: “ Không việc gì, ta lại rất ưa thích loại tính cách thẳng thắn của Tiểu Thần, không bằng, đợi chuyện này qua đi, Tiểu Thần đến ủy ban Huyện giúp đỡ ta làm việc nhé. “
“ Tốt! “ Tô Minh không hề nghĩ ngợi, đã giúp Tô Ban Mai đáp ứng, phải biết rằng, lúc ấy vào ủy ban huyện, chính là bát sắt đảm bảo thu hoạch dù hạn hay lụt, so với làm xí nghiệp nhà nước địa phương tại Hồng Thủy, họa phúc khó liệu, vẫn tốt hơn nhiều lắm, hơn nữa, có mình chiếu cố, cũng yên tâm hơn rất nhiều.
“ Tiểu Thần, ý ngươi thế nào? “ Dương Tử Hiên có nhiều hứng thú nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Tô Ban Mai.
Dường như cảm giác được ánh mắt Dương Tử Hiên có chút nóng rực, khuôn mặt Tô Ban Mai không khỏi có chút ửng đỏ, kéo kéo góc áo, vâng một tiếng.
……………………….
Dương Tử Hiên bấm số máy nhắn tin của Cân Vân Sơn
Chỉ chốc lát, Cân Vân Sơn đã gọi lại.
“ Chứng cớ đã tìm được rồi, Hồng Thủy rất nghiêm trọng, tình huống tham ô tài sản công cộng vô cùng nghiêm trọng, phỏng chừng Hứa Dân Đa cùng Lý Tư Thành không thoát khỏi liên quan, chuyện này, khả năng sẽ trở thành án rất lớn, chừng nào thì ngươi rảnh? “ Thần sắc Dương Tử Hiên nghiêm túc nói.
“ Án lớn? “ Cân Vân Sơn hít một hơi khí lạnh, hỏi lại: “ Ngươi có thể xác định? “
Hắn vốn cho rằng, vấn đề lớn nhất Hồng Thủy cũng chỉ là Lý Tư Thành và Hứa Dân Đa nhận thức người không rõ, có trách nhiệm về vấn đề lãnh đạo, sẽ không quá ảnh hưởng đến con đường làm quan của bọn hắn.
Nhưng nếu như hai người Hứa Lý là hành động ô dù, cùng cán bộ lãnh đạo Hồng Thủy tham ô tài sản công cộng, tính chất liền trở nên nghiêm trọng, chính là án rất lớn.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện