[Dịch] Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 53 : Ám hiệu(thượng)
.
Diệp Phương thì thào:
- Có phải ta nhìn lầm rồi không? Từ đầu tới đuôi con Tu La không thể đi sang phải một bước, hoàn toàn sang trái.
- Hoàn toàn bị kiếm pháp buộc không ngừng né trái.
Diệp Viên gật đàu, nói:
- Lục sư huynh, kiếm pháp của ngươi ngày càng khó được, ngày càng khiến người khó chịu. Sau này tuyệt đối không so kiếm với ngươi, nếu không sẽ bị buồn bực chết.
Lục Nguyên cười cười nói:
- Xì, không so kiếm với ta không lẽ so uống rượu? Các ngươi đấu không lại ta.
Lục Nguyên chìm đắm trong trạng thái luyện kiếm trên cơ bản không thèm để ý gì hết, phớt lờ người ngoài, chỉ có đi ra khỏi trạng thái ấy mới trở lại phong cách cười giỡn hằng ngày.
Về mặt kiếm pháp giờ đây Diệp Phương, Diệp Viên tự biết không bằng, nhưng nói đến uống rượu thì sao? Diệp Phương, Diệp Viên không cam lòng tỏ ra yếu thế.
Diệp Phương lập tức cười to nói:
- Ha ha, ta chính là tửu thần chuyển thế đây, dám so uống rượu với ta? Thật là không muốn sống nữa.
Diệp Viên bỗng nói:
- Hai người đừng la nữa được không! Trong thế giới dưới đất không có món ngon rượu tốt, các ngươi không nói thì thôi, nhắc đến là thấy thèm. Gần đây toàn ăn Ích Cốc đan. Ích Cốc đan đó nhạt nhẽo muốn chết.
Bình thường các tu tiên giả sẽ mang theo Ích Cốc đan, nhưng Ích Cốc đan thật là chẳng có mùi vị gì, tu tiên giả rất ít dùng, chỉ khi bế quan mới ăn nó. Hoặc là ở thế giới dưới đất không tiện bổ sung lương thực thì ăn cái này.
Diệp Viên vừa dứt lời, hai người Lục Nguyên, Diệp Phương gật đầu liên tục.
Đương nhiên họ không thể lập tức đi lên trên, lần này khó được rèn luyện thế giới dưới đất một chuyến, giết càng nhiều Tu La càng tốt.
……..
Bên trên Đông Lục huyện.
Lúc này đệ cửu đại Phi Thiên Kiếm Tiên Sở Phi nhíu mày, cùng lúc đó, Phi Nhạn Kiếm Tiên Cố Phi cười to rất đắc ý.
Cho đến bây giờ, lần rèn luyện thế giới dưới đất này Bắc phong tám đệ tử chân truyền có bốn dùng bùa hộ mệnh phòng thân bị Sở Phi cứu về, bởi vậy mất tư cách rèn luyện. Nam phong bảy đệ tử chân truyền chỉ có một dùng bùa hộ mệnh phòng thân, bị Cố Phi cứu về mất đi tư cách rèn luyện.
Lần này đệ tử chân truyền Bắc phong và Nam phong rèn luyện kỳ thực là có chút so bì với nhau, rất rõ ràng, bây giờ Bắc phong thua trước bảy ván.
Tỷ lệ mất đi tư cách rèn luyện là bốn so một.
Chính vì thế nên Sở Phi mới nhíu mày, Cố Phi thì cười to, có vài phần đắc ý.
Danh môn chính phái trong nội bộ cũng có tranh đấu.
Con người là động vật thích đấu tranh.
Tu tiên giả cũng là người, không có ngoại lệ.
May rằng là danh môn địa phái, mọi người chỉ đấu qua đáu lại nhưng không quá mức, có một lằn ranh ở đó, dù ai cũng không thể vượt qua. Vượt qua lằn ranh sẽ bị Hoa Sơn Tiên Môn trình độ cao phán xét.
Diệp Phương nói:
- Đầu Tu La càng lúc càng nặng.
Diệp Viên vác đầu người nói:
- Hết cách, đầu Tu La ngày càng nhiều mà.
Hai người đi phía trước thế giới dưới đất, vốn cho rằng có thể thu hoạch một, hai đầu Tu La là được rồi, coi như hoàn thành rèn luyện lần đầu đi thế giới dưới đất. Hai người họ xếp hạng trong thập đại đệ tử chân truyền áp chót, bình thường không có dã tâm gì lớn, ước mơ to nhất là mấy trăm năm sau có thể chen vào vị trí Bắc phong lục kiếm tiên. Lần đầu tiên đi thế giới dưới đất rèn luyện có thể thu hoạch một, hai đầu Tu La đã tính hoàn thành nhiệm vụ.
Kết quả có hai ngờ may mắn bùng nổ, cái bao sau lưng hai người chứa đầu Tu La đến ba, bốn cái. Vốn Tu La rất nặng, một cái đầu trọng lượng kha khá, gộp ba, bốn cái thì vai rất nặng. Nếu là gã đàn ông bình thường thì đã mệt chết rồi, may rằng tu tiên giả có sức mạnh cực lớn nên không tính khó khăn.
Hai người Diệp Phương, Diệp Viên biết rõ lần này thu hoạch nhiều vậy mặt ngoài như là bùng nổ may mắn kỳ thực toàn nhờ phúc của Lục Nguyên. Nếu không phải đi theo Lục Nguyên làm gì có theero ử lâu thế giới dưới đất như vậy, sớm bị đào thải, mất tư cách rèn luyện.
Còn về bản thân Lục Nguyên trong bao đầu Tu La tới mười cái, nặng vô cùng. May là pháp lực của hắn đã tới đỉnh cao luyện khí lục tầng, đầu Tu La nặng chút cũng chẳng sao.
Diệp Phương cười nói:
- Lục sư huynh, lần này nhờ cả vào người. Sau khi lên mặt đất ta mời ngươi uống rượu.
Diệp Viên gật đầu nói:
- Ngươi ra rượu thì ta bày bàn đồ ăn ngon.
Diệp Phương, Diệp Viên một người ra rượu một người ra đồ ăn, Lục Nguyên gật đầu, cười nói:
- Tốt, tốt, đến lúc đó ta thả bụng ăn, tuyệt đối không nương tay!
Lần rèn luyện thế giới yêu ma dưới đất Lục Nguyên giúp đỡ Diệp Phương, Diệp Viên rất lớn. Không chỉ là thu hoạch ba, bốn cái đầu Tu La, chiến lợi phẩm là thứ yếu, quan trọng hơn khiến Diệp Phương, Diệp Viên đã quen chiến đấu trong thế giới dưới đất, quen tác chiến cùng Tu La.
Khi đó Nguyên Nguyên Thượng Nhân viết ‘Kinh lôi chấn xà hóa long’ kỳ thực rất có lý. Lần đầu tiên rèn luyện khiến các đệ tử chân truyền từ từ quen chiến đấu với yêu ma dưới đất. Lần đầu khá là quan trọng. Lần đầu tiên nếu lập nền tảng niềm tin, quen chiến đấu, sau này đệ tử chân truyền trưởng thành rất nhanh.
Qua một cửa này thì là rắn hóa rồng.
Không qua cửa thì rắn lột xác thành trùng.
Là rồng là trùng, lần đầu tiên rèn luyện quyết định rất lớn.
Thu hoạch lớn nhất của Diệp Phương, Diệp Viên chính là thế.
Sau khi Diệp Phương, Diệp Viên quay về thế giới mặt đất mời Lục Nguyên uống rượu ngon, ăn món ngon kỳ thực so với lần này họ có được chênh lệch cực kỳ xa. Nhưng một là vì hai người không thích nói cảm ơn ngoài miệng, chỉ thích ghi nhớ trong lòng, miệng nói không thật.
Hai là bằng hữu với nhau, có khi ta giúp ngươi, ngươi giúp ta. Bằng hữu nếu tính toán chi li thì không thành bằng hữu.
Bằng hữu chính là bằng hữu.
Năm đó Lục Nguyên còn chưa luyện thành kiếm ý thường cùng Diệp Phương, Diệp Viên cùng nhau, ba người không ít lần đồng lòng đối phó bên ngoài.
Tình nghĩa sâu như vậy không phải mấy câu là nói rõ ràng.
Nếu Diệp Phương, Diệp Viên có năng lực giúp Lục Nguyên thì chắc họ sẽ hết lòng giúp.
Đây chính là bằng hữu.
Nơi có bằng hữu, cho dù là thế giới dưới đất tối tăm cũng vui sướng nhiều.
……..
Ba người tiếp tục cầm đuốc đi trong thế giới dưới đất.
Diệp Phương bỗng lên tiếng:
- Ủa, có một ám hiệu!
Lục Nguyên tiến lên xem, mặt lập tức biến sắc. Đó là ám hiệu biểu thị gần đó có nguy hiểm. Mỗi tiên môn đều có ám hiệu đặc biệt riêng, vào lúc cần thiết truyền tải rất nhiều ý nghĩa. Tất nhiên học ám hiệu khá là phức tạp, một môn học vấn. Lập ám hiệu thì có giải ám hiệu, cho đến nay, ám hiệu các tiên môn không ngừng thay đổi biến đổi, không ngừng sinh ra biến hóa. Làm đệ tử chân truyền tương lai phải đảm đương một phía thì tất nhiên có học ám hiệu. Từ lúc nhỏ, mười một năm nay hắn đã học qua ba bộ ám hiệu.
Hai bộ trước vì có người phá giải nên từ bỏ không dùng.
Có thể nói hắn học ám hiệu không giỏi lắm, quen thói lười trừ hứng thú với luyện kiếm ra mấy cái khác hứng thú thiếu thiếu, cho nên môn học khác không được tốt. Tuy nhiên cho dù học ám hiệu có dở thế nào cũng nhận ra ám hiệu này biểu thị gần đó có nguy hiểm.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện