[Dịch] Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 1558 : Chính đạo nguy trong sớm tối
.
Tử vong là điểm cuối của vạn vật, tử vọng là mọi chuyện chấm dứt. Trong sông dài lịch sử, vô số tu sĩ muốn thoát khỏi cái chết nhưng không ai làm được, mặc kệ ngươi có để ý hay không, tử vong luôn tại đó.
Tử vong cũng là một phần vận mệnh, không ai chạy thoát được, ít nhất trước khi Thái Cổ xuất hiện không một ai trốn nổi, đây là vận mệnh thứ tám Lục Nguyên tu thành.
Cùng với tử vong luôn là tân sinh.
Tân sinh mệnh từ cơ thể mẹ sinh ra, tân sinh mệnh sinh ra từ mặt đất, tân sinh mệnh sinh ra từ tử vong, đây là sinh mệnh, cũng là vận mệnh thứ chín Lục Nguyên tu thành. Đến đây thì hắn đã tu thành chín loại vận mệnh chỉ còn thiếu cái cuối cùng, vận mệnh cuối cùng là cái gì đây?
Lục Nguyên ở trong vận mệnh thông đạo tìm tới tìm lui nhưng vẫn không thấy vận mệnh thứ mười, không lẽ là tin tức giả? Bên trong không phải bốn phần vận mệnh thiết tắc mà là ba phần vận mệnh, hay chỉ là cái bẫy? Không đúng, Lục Nguyên đã cảm giác ra vận mệnh thứ mười, dường như có mưa xuân dần rơi vào lòng thấm nhuần tâm hồn.
Lục Nguyên đã hiểu vận mệnh thứ mười là cái gì, đó là tình cảm. Trong sinh linh vận mệnh đều tồn tại tình cảm, đủ các loại cảm tình, dù là tình sư môn, hay hữu tình hoặc ái tình, hận thù cũng là một phần của tình cảm, đây chính là vận mệnh thứ mười.
Lục Nguyên hít sâu một hơi, hấp thu vận mệnh thứ mười vào trong người.
Đến đây thì mười phần vận mệnh thiết tắt đã dung nhập vào người hết.
Mười phần này gồm có chân lý, định lý, thiên mệnh, bất khuất, chân thực, hư vô, bất đắc dĩ, cảm tình, tử vong, tân sinh. Mười loại đại biểu cho vận mệnh thiết tắt khác nhau tập hợp cùng một chỗ vòng quanh trong người Lục Nguyên, vô số sấm ẩn trong không trung bùng phát, đây cũng là trong vô số kỷ nguyên lần đầu có mười phần vận mệnh tụ tập trong thân thể một người.
Đại mệnh vận thiết tắc hoàn thành!
Nắm giữ đại vận mệnh thiết tắc rồi toàn thân Lục Nguyên toát ra cảm giác vô thượng vận mệnh, dường như có vận mệnh vô tận nằm trong tay hắn. Ngón tay ta chỉ đại biểu dây vận mệnh. Ánh mắt của ta đại biểu sợi chỉ vận mệnh. Thân thể của ta mỗi một tấc tản ra vị vận mệnh.
Đây chính là ta, Lục Nguyên, hóa thân vận mệnh.
Và Lục Nguyên cũng hiểu mình đã tu thành mười thiết tắc, tức là luân hồi, thời gian, không gian, nhân quả, trật tự, lực, tâm, âm dương, thích ứng, cùng với vận mệnh. Mười thiết tắc không biết đã luyện bao nhiêu năm, cuối cùng luyện thành. Lúc này Lục Nguyên lờ mờ cảm giác được trong không trung có kiếm ý.
Không sai, chính là kiếm ý này.
Kiếm ý bao trùm tất cả kiếm ý nào khác.
Không đúng, không phải bao trùm, nên nói là bao gồm.
Kiếm ý này bao quát tất cả kiếm ý trước kia Lục Nguyên đã học.
Hơn nữa không chỉ là thế, còn bao gồm tất cả kiếm ý trong thiên địa.
Đây chính là chung cực kiếm ý.
Mình rốt cuộc đã luyện thành chung cực kiếm ý trong truyền thuyết.
Còn nhứ lúc ở Hoa Sơn khi mình mười sáu tuổi quyết tâm nghiêm túc luyện kiếm, khi ấy sư phụ Lý Nguyên Bạch nói cho mình biết chung cực kiếm ý. Khi đó giới thiệu kiếm ý rồi nhân tiện nhảy tới chung cực kiếm ý, còn tưởng chung cực kiếm ý rất đơn giản, kết quả là trải qua nhiều chuyện như vậy rốt cuộc luyện thành chung cực kiếm ý.
Không dễ dàng a.
Bây giờ mình rốt cuộc có thể xưng là Kiếm Thần! Cảm nhận được lực lượng Kiếm Thần, cảm nhận chung cực kiếm ý, nhớ lại năm đó luyện kiếm, bất giác vô cùng cảm động.
Nhưng bây giờ không rảnh xúc động, vì thời gian quá căng thẳng. Lục Nguyên thở dài thườn thượt, tiếp theo là vận mệnh thiết tắc cùng đạo tự chân thân kết hợp. Chỉ khi hai loại này kết hợp lại mới có khả năng đánh bại Thái Cổ chủ vĩnh hằng. Vận mệnh thiết tắc, tất cả hư vô rồi lại chân thực tồn tại , đạo tự, chư thiên tất cả pháp. hai vật đó ở trong chư thiên xếp hàng hai, ba, bây giờ Lục Nguyên cần phải dung hợp hai cái lại. Chớp mắt bùng phát rất nhiều bọt sáng, thật nhiều năng lượng bão tố, thật nhiều ảo ảnh xinh đẹp ở trên không trung va chạm nhau, vô số cường đại vô số chân thực vô số chân lý đều va nhau.
Trong năng lượng bão tố, cơn lốc va chạm thần hồn con người rất dễ dàng bị tiêu diệt.
Lúc này Lục Nguyên mới thành Kiếm Thần, có linh hồn Kiếm Thần, lấy linh hồn Kiếm Thần tuân thủ nghiêm ngặt bản thân, kiếm giả bất thiên bất ỷ, không tả không hữu, chính trung nhi lập, chính là cầm giữ bản thân tốt nhất.
Lấy mệnh lệnh của ta, dung hợp đi!
..........
Lúc này, trên đỉnh cao Vĩnh Hằng Thiên Cung, trận chiến dữ dội còn đang tiến hành.
Chủ võ cổ văn minh đè đầu chủ phật cổ văn minh. Nhưng đè ép chứ không đại biểu thắng được, không biết hai người đã đấu bao nhiêu lần nhưng vẫn không thắng nổi chủ phật cổ văn minh, dù gì gã có phòng ngự quá mức cường đại.
Yến Thương Thiên đấu với chủ tiên cổ văn minh liên tục kéo dài, trong thoáng chốc khó chia thắng bại. Yến Thương Thiên tuổi trẻ có lực xông pha, chủ tiên cổ văn minh thì gừng càng già càng cay, đều có ưu thế riêng.
Thường Nga đấu với chủ bất tử văn minh, hai phe chiến đấu thì Thường Nga hơi yếu thế chút, dù sao người như chủ bất tử văn minh có mười chín kỷ nguyên đã lâu đời rất lợi hại, trong tay còn có át chủ bài bất tử, so sánh thì thực lực của nàng hơi không bằng.
Mấu chốt nhất là bên Tổ Long, phượng cổ và pháp cổ, ba vị chủ văn minh vây công Thái Cổ chủ vĩnh hằng. Trận chiến đó mới là quan trọng nhất, đang chiến đấu cực kỳ kịch liệt. Thời gian chậm rãi trôi qua, đã qua đi hơn nửa nén nhang.
Thái Cổ chủ vĩnh hằng quát to:
- Tam sinh tam thế, tam sinh tam thế, ta có kiếp trước nhưng kiếp trước đã bị vĩnh hằng ta đây chém chết. Ta không có kiếp sau vì bản thân ta chính là vĩnh hằng. Kiếp trước diệt, kiếp sau trảm, kiếp này ta là vĩnh hằng, vĩnh hằng bất hủ, vạn kiếp không ma, vô số kỷ nguyên, vĩnh hằng không hủy, tam sinh tam thế, phá cho ta!
Trường đao của gã ở không trung như chặt đứt kiếp trước và kiếp sau, ầm ầm ù ù đánh vỡ một đời cuối cùng.
Gã lại vung ra bá tuyệt thiên thu nhất đao.
Dưới đao này tam sinh tam thế trận phá diệt.
Lúc này Thái Cổ chủ vĩnh hằng toát ra khí thế độc đáo.
Gã vô tung vô tích.
Vô địch sinh, vô hậu thế.
Gã chính là gã, vĩnh hằng bất hủ.
Thái Cổ chủ vĩnh hằng đánh vàoi đao chém bay chủ pháp cổ văn minh. Chủ pháp cổ văn minh oa một tiếng hộc máu.
Thái Cổ chủ vĩnh hằng cười nói:
- Pháp cỏ lão bằng hữu, ngươi đối địch với ta nhiều năm như vậy, thực lực khi ấy còn thắng được ta chứ bây giờ chỉ có thế thôi.
Toàn thân chủ pháp cổ văn minh cực kỳ khó chịu, gã đã đánh mất sức chiến đấu, hiện tại không phát ra được cả một pháp thuật uy lực.
Thái Cổ chủ vĩnh hằng lại đánh ra mấy đao đánh bay chủ phượng cổ văn minh.
- Phượng cổ, ta không thích đánh đàn bà, lúc đó có khuyên nhủ ngươi đứng bên ta. Nếu ngươi đã không chịu đứng về phái ta thì chớ có trách, kẻ không tuân theo ta, chết. Đao của ta không chém đầu mỹ nhân, ngươi hãy làm đầu mỹ nhân dưới đao ta treo ở vĩnh Vĩnh Hằng Thiên Cung đi.
Thái Cổ chủ vĩnh hằng chém chủ phượng cổ văn minh, chủ pháp cổ văn minh trọng thương.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện