[Dịch] Tiên Tuyệt

Chương 30 : Sát lang, đẩu quan. (Hạ)

Người đăng: 

.
Chỉ có Mộc Dịch Trạc bên cạnh, sắc mặt càng ngày càng trở nên hết sức khó coi, trong lòng hận Bạch Thanh vô cùng, quyết định chờ y đi ra sửa trị. Nhưng Mộc Dịch Trạc chờ một lúc lâu thủy chung vẫn không thấy Bạch Thanh đi ra. Mộc Dịch Trạc nổi giận đùng đùng, thầm nghĩ trong lòng chuyện mà bổn tọa bố trí. ngươi không làm xong, không dám ra gặp ta ư? Mộc Dịch Trạc không nói nhiều, hóa thành một trận cuồng phong xông vào bên trong. Sau một lúc, Mộc Dịch Trạc điên cuồng hét lên một tiếng, xông trở ra. Đám ngục tốt còn không hiểu đã có chuyện gì. Mộc Dịch Trạc đã phất tay áo một cái, một cỗ cuồng phong quét cả đám ngục tốt dạt về một phía, ngay cả Kiều Hổ, Mã Hồng cũng không đủ sức chống cự. Mộc Dịch Trạc vọt tới cạnh Vũ La. chộp vào cổ Vũ La. Đúng lúc này, một tiếng thét như sấm nổ vang vọng toàn Nhược Lô Ngục. Một thanh thiết kiếm khổng lồ bay lên. cách không đâm về phía Mộc Dịch Trạc. Mộc Dịch Trạc nổi giận: - Thác Bạt Thao Thiên, ngươi tìm chết! Một chiếc đồng bạt từ sau lưng Mộc Dịch Trạc dâng lên. đón gió hóa lớn. hung hăng bổ về phía vẫn Thiết Trọng Kiếm. Mặt đất nổi lên một cái gò thật dài, gạch đá vỡ lốp bốp. Sợi xích huyết quang đâm tới, thình lình ngóc đầu lên như màng xà. Mộc Dịch Trạc xòe tay ra. vỗ một chưởng vào sợi xích. Sợi xích rơi loảng xoảng trên mặt đất. Mộc Dịch Trạc cũng lảo đảo bay ngược ra sau. lộn hai vòng trên không. Mộc Dịch Trạc không muốn giằng co cùng Thác Bạt Thao Thiên, chỉ Vũ La hỏi: - Vũ La. Bạch Thanh đâu rồi? Vũ La hừ lạnh, buông bỏ ý niệm mê người thừa cơ Thác Bạt Thao Thiên tranh đấu cùng Mộc Dịch Trạc, dùng sợi xích của mình ám toán Mộc Dịch Trạc, lạnh lùng đáp: - Y dám tới gần cửa phòng giam tù phạm, bị người ta bắt vào, lúc này e rằng xương cốt cũng không còn. - ngươi nói thối lắm! Mộc Dịch Trạc thóa mạ ầm ĩ: - Tên tiểu tặc ngươi, nhất định là ngươi đã hại chết Bạch Thanh, sau đó mượn cớ này để thoái thác trách nhiệm. Bọn ngục tốt nghe vậy cũng có cảm giác mắt hoa đầu váng. Lời của Vũ La mới nghe qua vô cùng hợp lý, nhưng trên thực tế, Nhược Lô Ngục chưa từng xảy ra sự cố nào như vậy. Chẳng lẽ thật sự là Vũ La giết Bạch Thanh? Chuyện này không thể tưởng tượng, giữa Vũ La và Bạch Thanh chênh lệch tới sáu cấp... Đối với lời chỉ trích của Mộc Dịch Trạc, Vũ La chỉ cười khẩy: - Phó Giám Ngục, Mộc Dịch Đại nhân, ngài không khỏi quá coi trọng Vũ La ta, ta có thể giết được Thanh Bì Bạch Nhãn Lang sao? Hắn nói như vậy, nhất thời Mộc Dịch Trạc á khẩu nghẹn lời. Đám ngục tốt cũng thầm gật gật đầu. chỉ có Kiều Hổ nhìn Vũ La với ánh mắt kỳ lạ. Mặt đất ầm ầm chấn động, Thác Bạt Thao Thiên chạy như điên tới: - Mộc Dịch Trạc, lão thất phu. dám gây phiền phức cho huynh đệ của ta... Mộc Dịch Trạc hừ lạnh: - Bất kể thế nào, Bạch Thanh cũng cùng ngươi tiến vào nhà ngục, hiện tại sống không thấy người, chết không thấy xác, ngươi phải có câu trả lời rõ ràng cho chuyện này, theo ta đi gặp Giám Ngục Đại nhân! Thác Bạt Thao Thiên đùng đùng nổi giận, tiến lên một bước định động thủ cùng Mộc Dịch Trạc, chợt Vũ La giữ y lại: - Ta không làm gì thẹn với lương tâm, cứ để ta đi. Vũ La giết Thanh Bì Bạch Nhãn Lang, quả thật không thẹn với lòng mình. Mộc Dịch Trạc, Vũ La cùng Thác Bạt Thao Thiên đi tới Vọng Sơn các, để lại đám ngục tốt ngơ ngác nhìn nhau. Mấy tên thủ hạ lặng lẽ hỏi Kiều Hổ: - Kiều Ban Đầu. theo ngài, thật sự là do Vũ La làm sao? Kiều Hổ nhìn xung quanh, nhỏ giọng nói: - Chắc chắn rồi. - Thế nhưng Thanh Bì Bạch Nhãn Lang là cảnh giới Cửu Cung... Kiều Hổ bỗng nhiên cười: - Chẳng lẽ chuyện mà tiểu tử này làm cho người ta kinh ngạc còn ít hay sao? Bọn thủ hạ nghĩ lại thấy cũng phải, hơn nữa Nhược Lô Ngục chưa từng xảy ra chuyện ngục tốt tới gần cửa lao sẽ bị tù phạm bắt vào, rõ ràng là Vũ La đặt điều vớ vẩn. Một tu sĩ cảnh giới bảo Sơn chỉ mới mở bốn khiếu, lại có thể giết chết một tu sĩ cảnh giới Cửu Cung! Đột nhiên sắc mặt Kiều Hổ đại biến: - Vũ La giết chết Thanh Bì Bạch Nhãn Lang... thế nhưng không tổn thương sợi tóc nào! Mấy tên thủ hạ hiểu rõ ý của Kiều Hổ muốn nói, nhất thời sợ hãi tới mức run rẩy. Tu vi cảnh giới Vũ La thấp hơn Bạch Thanh nhiều, lại có thể giết chết Bạch Thanh mà không bị thương, tựa như vẫn còn dư lực, người này còn là người sao, tu vi thấp mà đã có chiến lực như vậy? Tuy rằng Kiều Hổ kín miệng, nhưng đám thủ hạ của y không thể bảo đảm. Hơn nữa trong đám ngục tốt cũng có kẻ mắt sáng, có thể nhìn ra chắc chắn Vũ La đã giết chết Bạch Thanh. Tin này lan truyền ra rất nhanh, dọc trên đường từ Hổ môn ra tới Vọng Sơn các, hầu như không ai nói chuyện, đám ngục tốt đều bị tin tức này làm cho sợ ngây người. Dưới Vọng Sơn các, tất cả ngục tốt vươn cổ nhìn lên. Lúc bọn Vũ La vừa lên. Mộc Dịch Trạc gào thét giận dữ như một con sư từ. nhưng không biết Diệp Niệm Am nói gì. Mộc Dịch Trạc lập tức im lặng. Bọn ngục tốt đều thắc thỏm không yên. ngay cả bọn chúng cũng có thể nhìn ra là Vũ La giết chết Bạch Thanh, lão hồ ly như Diệp Niệm Am làm sao không nhìn ra được? Tất cả mọi người đều hy vọng trăm ngàn lần đừng xảy ra vấn đề gì ở nơi này. Nếu Mộc Dịch Trạc muốn quyết định chuyện gì bất lợi cho Vũ La. còn có Diệp Niệm Am ngăn cản. nhưng nếu Diệp Niệm Am quyết định, vậy sau này ai có thể thay thế mọi người đi Ly Nhân Uyên? Mã Hồng bĩu môi thật dài: - Cứ yên tâm đi, Diệp Niệm Am sẽ không để cho Mộc Dịch Trạc được như nguyện. Cũng có Ban Đầu lo lắng lắc đầu: - Vậy cũng khó nói, ngươi chưa từng nghe câu quan lại bao che cho nhau hay sao? Hơn nữa lần này người chết là tâm phúc của Mộc Dịch Trạc, thêm vào chuyện của con y trước đây. Nếu Mộc Dịch Trạc liều mạng cá chết lưới rách, theo ngươi Diệp Niệm Am có thể bảo vệ Vũ La không? Trong lúc nhất thời, Kiều Hổ cùng Mã Hồng đều lo lắng, tên Ban Đầu kia nói rất đúng, lúc này quả thật Mộc Dịch Trạc có vẻ như muốn liều mạng tới cùng. Vũ La cũng không phải là người của Diệp Niệm Am. nếu Diệp Niệm Am thật sự muốn bảo vệ Vũ La. lúc Kiều Hổ tới cầu xin. lão đã ngăn cản Bạch Thanh rồi. Mọi người ở dưới chờ đợi, lo lắng không yên. ai nấy đều lo cho Vũ La. dường như thời gian lúc này trôi đi quá chậm. Bỗng nhiên có tiếng bước chân đùng đùng vang lên trên lầu. Vũ La vẻ mặt thoải mái, chậm rãi đi ra. Nhìn thấy vẻ mặt của hắn cũng biết là không có việc gì. nhất thời mọi người phát ra tiếng hoan hô vang dậy. Tiếng hoan hô này cũng không phải vì Vũ La. mà vì sau này đã có cách tránh cho mình khỏi phải đi xuống Ly Nhân Uyên. Từ đầu chí cuối, Vũ La hết sức trấn tĩnh, tựa như không coi Mộc Dịch Trạc là mối uy hiếp với mình, chuyện này khiến cho vô số ngục tốt vô cùng khâm phục. Rốt cục Vũ La đã nhìn thấu kết cục của chuyện này, hay là chiến lực của hắn đã hùng mạnh tới mức không cần phải sợ Mộc Dịch Trạc, chuyện này bọn ngục tốt không thể nào đoán được. Nhưng bất kể thế nào, vẻ trấn tĩnh của Vũ La cũng làm cho đám ngục tốt vô cùng khâm phục. Cũng có không ít người lấy làm thắc mắc, chẳng lẽ Diệp Niệm Am muốn làm thân với Vũ La. cho nên mới bảo vệ Vũ La trước cơn giận đùng đùng của Mộc Dịch Trạc? Diệp Niệm Am đường đường là Giám Ngục, trong Nhược Lô Ngục nói một không hai, thế nhưng chủ động làm thân với Vũ La... Đám ngục tốt âm thầm chú ý tới thái độ của Diệp Niệm Am lần này, ánh mắt nhìn Vũ La đã hoàn toàn thay đổi. Trong lòng bọn chúng. Vũ La từ một người có thể lợi dụng, đã hóa thành đối tượng có thể đầu nhập. Chuyện này cuối cùng cũng không thể giải quyết được gì. Lý do mà Vũ La đưa ra cơ hồ không có ai tin. ai nấy cũng khẳng định rõ ràng Bạch Thanh đã chết trong tay hắn. Thế nhưng mọi người không có chứng cứ. hơn nữa Diệp Niệm Am cũng có một cái cớ rất tốt: Vũ La chỉ mở bốn khiếu, không thể nào giết được Bạch Thanh. Cuối cùng, thậm chí ngay cả trừng phạt tượng trưng cũng không có, Vũ La bình yên vô sự rời Vọng Sơn các. Còn sau khi hắn đi sẽ xảy ra chuyện gì. Vũ La cũng lười không muốn biết.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang