[Dịch] Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn

Chương 2 : Kinh Kha

Người đăng: Saber

Quyển thứ nhất: Tiệm cầm đồ Hảo Vài Hào Chương 2:Kinh Kha Trước khi thực sự nhập truyện ta cần phải tự bạch một chút (ta víêt sách thích dùng ngôi thứ 1 viết, độc giả các ngươi đọc không quen cũng làm gì được ta? ) , ta gọi là Tiêu Cường, 27tuổi, trước tuổi 15 ta dùng cái danh xưng tứ bình bát ổn này sống rất nhiều năm, nhưng sau khi Châu Tinh Trì làm bộ “đường bá hổ điểm thu hương” phong mỹ cùng con gián kinh diễm trong phim xuất tràng, ta liền có 1 cái tên mới: Tiểu Cường. Độc giả các gươi đừng cho ta là một tên du đãng không nghề nghiệp, nghiêm khắc mà nói ta là một tên kinh lý(Engl: manager –dịch giả) (kinh lý nhiều như lông trâu, lượng từ cần điều) , ta quản lý 1 tiệm cầm đồ. Cái gì? Bây giờ không có tiệm cầm đồ? Đó chính là độc giả các ngươi cô lậu quả văn rồi, kỳ thật ngay trong khu phố độc giả các ngươi ở chỉ cần chịu khó tìm, tùy tiện 1 góc 1 xó nào đó hỏi vài người không chừng là có thể tìm được. Đương nhiên rồi, đem cầm 1 bộ đồ rách đến đổi lấy tiền xài là không có khả năng, trên thực tế chúng ta mở tiệm cầm đồ ngay cả đồ hiệu Versace, Armani cũng không thèm tiếp, chúng ta hoan nghênh nhất người cầm đồ đem tới xe hơi cùng giấy tờ nhà đất, đương nhiên thiếu không được vàng bạc cùng đồ cổ các loại, tiệm cầm đồ này tên "Cát hào" , lão bản của ta họ hác, từ sau khi khai trương tiệm cầm đồthứ 8 trở đi tiệm cầm đồ này của ta thì có tên là: tiệm cầm đồ Hảo Vài Hào(hác cát hào). Bây giờ tiệm cầm đồ đương nhiên không thể giống quá khứ là 1 cái quầy trúc, trên thực tế nội thất của nó được trang bị theo chuẩn 1 cái salon hiện đại: phòng khách rộng rãi, trên bàn kính đặt máy tính màn hình tinh thể lỏng, chung quanh là một bộ salon bọc da , trừ bỏ không có mô hình, trông không khác gì trung tâm entertaining salon . Trong hoàn cảnh này nói chuỵên làm ăn, mọi người sẽ hòan tòan có thể bảo trì tâm lý ôn hòa, mặc dù ngươi trước khi đến đều có thể đã biết rõ chúng ta kiếm tiền thất đức trên mồ hôi nước mắt của các ngươi rồi. Nửa năm tới nay ta chưa từng ra mắt hác lão bản, hắn đưa cho ta 1 cái tài khỏang 200 000 NDT sau đó liền không xuất hiện nữa, nguyên 6 tháng cuối năm ngoái ta chỉ làm được 1 phi vụ: Dùng 6vạn NDT đổi lấy 1 chiếc Mercedes còn mới 80% , phi vụ này tiền lời vừa đủ cho chi phí cứng cho năm nay, về tiền lương của ta——mỗi tháng 1400, liền phải do hác lão bản phát. Ai cũng không biết lão hồ ly này định làm cái trò gì , dù sao theo như nhân sĩ trong nghề nói hắn trước giừo chưa từng làm cái gì thua lỗ. Ta làm manager của tiệm cầm đồ này,nhưng cũng là nhân viên duy nhất . Kỳ thật ta còn có một cái phó kinh lý ( vice manager ) gọi là lão Phan, là 1 lão trung niên 45tuổi , chuyên giám biệt đồ cổ ,từ khi quen ta hắn cùng ta chỉ mới gặp nhau 2 lần, thứ nhất là cùng hác lão bản ăn nhà hàng, thứu 2 là có 1 lần thỉnh hắn đến nghiệm tra 1 tờ ngân phíeu nghe nói là từ Trung Hoa dân quốc thời kỳ , lão Phan nhìn thoáng qua liền bỏ đi, hắn đi tới cửa nói cho ta : "Còn tên nào đem minh tệ làm dân quốc ngân phiếu đưa đến nghiệm tra thì cứ trực tiếp báo cảnh sát......" Ta đại khái tình huống là như thế, tiệm cầm đồ của ta mở trên 1 con đường rất vắng vẻ, hàng ngày không có đại sự tiểu sự gì cả, không nghĩ tới vừa xuất sự liền kích thích đại sự rồi. Ta con mẹ nó tự nhiên nằm trong danh sách dự bị thần tiên , còn phải tiếp đãi nhân sĩ khách hộ xuyên việt tới thời kì này . Ngay khi ta vừa có chút tư tưởng chuẩn bị , Lưu Lão Lục đem tới khách hộ thứu nhất tự nhiên chính là Kinh Kha. Ta nói rồi, tiểu kinh đồng học chiều cao đại khái có 1m77, rất khối ngô, mặc 1 bộ quần áo khai khâm thô bố , buồn cười nhất chính là con mắt hắn tự nhiên bị lé : Hắn một con mắt có thể nhìn ngươi trong khi con mắt kia nhãn cầu có thể đang nằm ở huyệt Thái Dương. Việc này cũng không kỳ quái, nhân gia là sát thủ mà, cần phải có "nhãn quan lục lộ". Chính là tên tiểu kinh này, trước khi ám sát tần vương liền tại bên cạnh dịch thủy hát 1 bài bi sảng hip-hop, cao tiệm ly làm cho hắn 1 bài tống biệt ca, rất là cool. Đáng tiếc tiểu kinh học nghệ không tinh, bị tần vương đập cho bầm dập một trận, tiểu kinh tức quá liền dang hai chân, hướng về tần vương làm một động tác rất có tính ám chỉ (Tìm đọc thêm “ngàn năm hí thuyết sử” chương thứ n hồi thứu 2: Kinh Kha thứ tần, Trương Tiểu Hoa chủ biên) . Lưu Lão Lục đem Kinh Kha tới liền chạy mất. Kinh Kha xem ra còn không có từ trong thất bại thóat ra, lộ ra 1 vẻ ngốc đầu ngốc não, đối bất cứ vật mới lạ gì đều chưa từng có hứng thú, hắn cúi đầu nhìn chân mình nói: "Ngươi chính là chủ nhân của ‘tiên cảnh’ ? Cho ta một phòng, chuyện khác khi nào ta nghĩ ra thì sẽ gọi ngươi. " Cái này......nghỉ lại không phải là vấn đề, phía trên tiệm cầm đồ còn có 2 gian phòng cùng một cái kho, ta cùng ta bạn gái bánh bao chiếm một gian, ta đưa Kinh Kha đi xem phòng, hắn ngốc nghếch ngồi trên mặt đất, trong miệng thì thào : "Tại sao vậy......Tại sao vậy......" Ta đóng cửa đi ra mới phát hiện ta đầu đầy mồ hôi: Từ bây giờ bắt đầu, ta đã bước trên con đường thành tiên , mà ta tiếp đãi "Khách hộ" đầu tiên, cư nhiên là cổ kim đệ nhất thích khách Kinh Kha. Ta xem đồng hồ trên tường , bạn gái bánh bao của ta sắp hết giờ làm rồi. Đã sớm nói với độc giả các ngươi ta rất không may, ngươi ra mắt mấy tên NVC xuyên việt tiểu thuyết ngay từ đầu thì có bạn gái? Cho dù có, cũng là xinh đẹp thiên tiên đi? Bánh bao họ hạng, tên đầy đủ hạng bào tử, lão ba của nàng thuộc týp lão kế tóan già mang mắt kính to như đít chai xì dầu , hy vọng nữ nhi của hắn lớn lên sau này có thể trở thành một nữ giáo viên nhân dân , học trò khắp thiên hạ, nhiều như bào tử thực vật ( bào tử= nấm -dịch giả )...... Nhưng cái tên hạng bào tử này đem lại cho bánh bao chỗ tốt duy nhất chính là: Hạng bào tử tiểu thư lớn lên rất giống bánh bao, nàng làm việc ngay cách tiệm của ta một con đường,trong 1 quán bánh bao. cụ thể công tác là reception (môn nghênh), tiệm của các nàng kinh doanh một loại quán thang bánh bao tại bản địa rất nổi danh , bánh bao trước kia phụ trách bồi bàn , nhưng khách chỉ cần hô lên: Bánh bao——bánh bao sẽ hạ ý thức quay đầu lại, sau đó không phải dùng cây đánh chính lấy ỏan nện, cuối cùng manager không thể làm gì khác hơn là đem nàng điều tới cửa làm receptionist ——về điểm này, chỉ có thể giải thích manager của các nàng là 1 người tốt , hắn không có khả năng đối với bánh bao có ý tưởng bất công , bởi vì ta hiểu rõ manager của các nàng là một tên đàn ông xem xong “nửa đêm hung linh” không dám về nhà 1 mình, hắn tuyệt đối không có dũng khí khiêu chiến bánh bao! Nếu ngươi muốn hỏi ta tại sao lại yêu bánh bao, thì đây tuyệt đối là 1 cái hiểu lầm tuyệt diệu:vào 1 buổi xế chiều không trêu ai chọc ai (những lời này nhìn quen mắt không? ) , ta cực kì vô hại đi bộ trên đường, phía trước bỗng dưng xuất hiện một cô gái với vóc người hoàn mỹ tới cực điểm, cô gái này chính là bánh bao, sau đó bánh bao với vóc dáng cực kì quyến rũ khiến cho ta tò mò, thế là vào một đêm có kẻ có dụng tâm xấu, chúng ta cùng nhau thưởng thức vũ đằng lan, tiểu trạch, phong hoàn, hắc mộc hương xong, nàng dã man giữ lấy ta, tại thời khắc tiêu hồn nhất , nàng trong miệng vừa vân vê một "thứ" vừa hỏi ta: "Ta là gì của ngươi ? " Ta cương thẳng người, nhìn như thống khổ vô cùng nói: "Bà xã! " Đây là chuyện toàn bộ trải qua. Bánh bao sắp trở lại rồi, ta nên như thế nào giải thích cho nàng ? Thân ái, ta muốn thành tiên rồi, Kinh Kha ở ngay trên lầu của chúng ta? Nghĩ đến đó ta liền chạy lên lầu, tìm ra một bộ quần áo đưa cho Kinh Kha, lừa hắn rằng phàm là tới "Tiên cảnh" ai cũng phải theo quy củ thay quần áo, chính là tên kia không để ý tới ta, còn đang ngẩn người, tự hỏi: "Tại sao......Tại sao......" Ta biết người này hiện giờ tâm tình không tốt lắm, làm 1 đời truyền kỳ nhất sát thủ ( the most legendare assasin –dịch qua tiếng Anh cho dễ hình dung ) vậy mà một người cũng không giết, buồn bực tới cỡ nào cũng có thể hình dung. Ta chỉ có thể lớn tiếng nói: "Ngươi không cảm thấy ngươi quá ngắn rồi sao? " Kinh Kha lại càng hoảng sợ, ngẩng đầu hỏi ta: "Ta “ngắn” hồi nào? Việc này ( ám sất tần Vương) cùng dài-ngắn có liên quan sao? " Ta buồn bực muốn chết, như thế nào cổ nhân cũng hentai như vậy ? Ta lớn tiếng nói: "Kiếm của ngươi quá ngắn rồi! " Kinh Kha đột nhiên từ trong lòng móc ra một thanh đỏan kiếm trâm thanh bích lục : "Nga, ta tưởng rằng ngươi nói chính là tóc của ta đây......" Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang