[Dịch] Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn

Chương 6 : Mm cần giấy không ?

Người đăng: Saber

.
Quển 1: Tiệm cầm đồ Hảo Vài hào Chương 6: mm, cần giấy không ? Ta vốn đã hình dung ra 1 kế họach để cho Kinh Nhị Sỏa cùng Doanh béo thành thật sống chung dưới 1 mái nhà trong 1 năm tới: Quý 1 ta dạy cho bọn họ cơ bản thường thức trong cuộc sống hiện đại, để bọn họ thấy cái gì kì ạ cũng không giật mình phát khiếp. Chiếu theo trí lực cùng tâm tính của bọn họ ta thấy chuyện này cũng không khó lắm. Quý 2 ta có thể đưa 2 người bọn họ đi dạo ăn nhà hàng uống cà phê gì đó, chắc là cũng không tới mức gian khổ. Quý 3 là khỏang thời gian quan trọng nhất, dẫn bọn họ đi thưởng thứuc nhân sinh, đi công viên, chơi trò chơi, xem phim ca nhạc, du lịch v.v.. Quý 4 coi như sắp cán đích, ta sẽ không tiếc nói thật cho bọn họ, để bọn họ trong khỏang thời gian cuối cùng sống trong thù hận vì đã bị Diêm Vương lừa. Dù sao cũng không thể cho bất cử ai khác biết thân phận của bọn họ. Đương nhiên điểm đó có vẻ hơi dư thừa, nhưng dù sao thực tế bây giừo 2 vị khách hộ àny của ta là dân “bộ đội”, không có giấy tờ tùy thân, bị cảnh sát hỏi liền phiền tóai. Dựa vào lương tháng 1400 NDT của ta, miễn cưỡng có thể sóng êm gió lặng sống qua năm nay. Tiền lương của bánh bao mỗi tháng 800, vừa đủ mình nàng sống. Bánh bao là lọai người sống tiết kiệm cùng dễ dãi, chri cần không bị đói, nàng đối với tiền tài cũng không có nhiều khái niệm, hơn nữa coi trọng cảm tình. Ở lâu với 2 người àny đại khái cũng sẽ không tỏ vẻ gì. Ta chỉ lo Kinh Kha thừa dịp ta vắng mặ liền ra tay sát hại Tần Thủy Hòang, nhưng ta xem ra Kinh ca hiệ cxung không có tâm tư này. Hắn đã dành tòan bộ quan tâm dồn vào đám người tí hon trong chiếc radio, lúc ăn cơm chiều ta lại nhìn thấy hắn giấu diếm đem 1 ít cơm giấu ở trong túi áo ( OMG cái áo adidas của ta ! ). Phỏng chừng hắn đang nghĩ cách đút cơm cho bọn nhỏ. Ta thấy hắn thật đáng yêu, hồi ta 3 tuổi rưỡi ta cũng làm y như hắn vậy… Doanh béo sau khi ăn xong 2 bữa cơm này liền kiên định đây chính là tiên giới, giữa trưa hắn đem 1kg bánh bao ăn hết 7 phần, buổi tối thêm 2 lần cơm, ăn được mấy miếng liền nói 1 câu: “ Liêu trách liệt ( phương âm Thiển Tây, nghĩa là ăn ngon) “, làm cho ta hòai nghi hắn thống nhất lục quốc có phải là do Tần quốc của hắn không đủ lương thực nuôi sống 1 mình hắn hay không. Hơn nữa đồ ăn trên bàn như dưa chuột, cà rốt, cà chua, đều là hắn chưa từng ra mắt, làm ta rất hiếu kì thời Chiến Quốc người dân ăn nhữung thứu gì. Buổi tối chúng ta 4 người cùng nhau xem TV, ta ôm bánh bao ngồi trên sofa, Doanh béo cùng Kinh nhị Sỏa ngồi 2 bên . Ngươi có thể tưởng tượng, 1 tên nam nhân, ăn cơm xong liền ôm bạn gái, 2 bên 1 bên la thiên hạ cổ kim đệ nhất thích khách, 1 bên là người đầu tiên thống nhất Trung Quốc lên ngôi Hòang đế, cảm giác này… hắc hắc, ta thậm chí cho rằng lúc này ta đã thành tiên rồi. Nhưng hôm đó Đài Trruyền hình Trung Ương còn phát 1 bộ phim ta cho rằng so với film sex còn không thích hợp bằng cho 2 vị khách hộ của ta xem: “Hero” Lí Liên Kiệt vào vai Kinh Kha lấy tên “Vô Danh” còn không nói làm gì, nhưng trong phim nhiều lần nhắc tới “tần vương”, thậm chsi cuối cùng kết thsuc còn có mấy tiếng Tần Thủy Hòang, vậy mà Doanh béo vẫn ngồi xem phim như không có chyuện gì xảy ra. Hắn căn bản không rõ Trần Đạo Minh đang đóng vai ai. Phục sức trong phim hẳn nhiên làm hắn cảm thấy hứng thú, nhưng hắn xm thấy cảnh phim cùng với Tần quốc của hắn hẳn là khác nhau 1 trời 1 vực. Hắn thậm chí xem xong liền bất mãn 1 câu: “ Thiên cáp ( hạ) thiên cáp ( hạ ), này ti cầm ( sự tình ) đói lại không phải sở du ( không có ) làm quá, n đương ti ( thì ) đói không đánh bọn họ bọn họ liền muốn đánh đói, na cố lên trời cáp khí (đi ) ! “ Đây chính lời bình của Tần Thủy Hòanh dành cho “Hero” Sau này nghxi lại ta hiểu ra, Doanh béo bản thân cũng không biết Tần Thủy Hòang 3 chữ này đại biểu cái gì, vì đó là xưng vị người đời sau dành cho hắn. Hắn tuy rằng tự xưng “Thủy hòang đế”, nhưung cả đời hắn chua từng có ai dám chỉ vào mũi hắn kêu” Tần Thủy Hòang”. Kỳ thật Tần Thủy Hòang đối với tình cảnh trước mắt có 1 sự hiểu lầm lớn, hắn quả thực cho rằng đây là tiên giứoi tòan trí tòan năng, cho nên hắn cxug không tự thấy mình có cái gì đặc biệt hơn người, cũng không cho rằng phải tất yếu giấu tên. Ta thấy nhưu vậy cũng tốt, chỉ cần không ai tin hắn, ta có thể yên ổn sống cuộc sống bình thường. Dù sao bánhbao sẽ không tin. Nàng đối với lời bình của Tần Thủy Hòang sau này thì thào với ta. “ Tên béo thật nổ ! “ Nháy mắt liền hết 1 cái cuối tuần, Kinh Kha cùng Tần Thủy Hòang tiếp tục hòa bình chung sống. 2 người đều đã biết tắm trong bồn, mở TV, Kinh Kha còn chua biết dùng remote, Tần Thủy Hòang cũng chỉ có thể sử dụng +,-,<,> mấy nút. Ta thực cảm tạ đài truyền hình tạo ra thật nheìeu kênh. Nếu như trước mửo qua mở lại chỉ có vài kênh, chỉ sợ Tần Thủy Hòang sớm hiểu rõ hệ thống kênh truyền hình rồi. Bây giờ bật lên tổng cộng hơn 200 kênh, Doanh ca nhìn 1 lsuc hoa mắt, không biết cái gì với cái gì. Kinh Kha thì giống như 1 tên object-maniac cùng với radio hình bóng không rời. Chỉ trong 2 ngày ta phải bỏ ra tới hơn 20 NDT mua pin cho hắn xài. Ta có khi kêu hắn đi mua cho ta thuốc lá, làm cơm còn kêu hắn mua cân đường… TầN Thỷu Hòang tiêu chuẩn rất cao, vừa nghe nhạc liền dùng MP4, cũng lại đam mê việc chụp hình kĩ thuật số. Lúc này hắn thực sự nhịn không nổi tò mò hỏi ta rút cục nguyên lý là thế nào, ta còn chưa kịp trả lời, kinh Nhị Sỏa đồng học đã dùng lí luận “ người tí hon “ giải thích xong. Tần Thủy Hòang bán tín bán nghi, rút cục cùng Kinh Nhị Sỏa ngồi xuống nghiên cứu mấy ảnh. Ta phỏng chừng hắn cùng Kinh Kha ở chung 1 năm, trí lực có thể thành công giảm xuống bằng trẻ con 5 tuổi. Bánh bao tuần này làm ca chiều. Quả nhiên không ngòai sở liệu của ta, bánh bao kkhông hề dị nghĩ chuyện Tần Thủy Hòang ở lại. nàng là 1 người thích náo nhiệt, nên còn cùng Tần Thỷu Hòang tán gẫu cười đùa mãi không thôi. Tình thế thật hàon hảo a ! Hôm nay chsung ta ăn cơm trưa xong, ta xuống lầu ngồi. Bánh bao về phòng nằm 1 lúc, hơn 3 h chiều thò đầu nói rằng WC hết giấy rồi kêu ta đi mua. Ta coi như đi dạo ra ngòai , vừa đi vừa ngó nghiêng phố phường sau đó ung dung trở về. Ta vào nàh đilên lầu, liền thấy Kinh Kha Tần Thủy Hòang đều còn trong phòng mình, phòng ta không có ai. Ta kêu vài tiếng bánh báo cxung không thấy gì, đẩy cửa WC, thấy cửa tự nhiên còn khóa. Ta không kiên nhẫn gõ 2 cái nói: “ Khóa cái gì vậy, là ta đây” bên trong cxung không thấy động tĩnh, ta lại dùng sức gõ 2 tiếng” Đã là vợ chồng mấy năm rồi, mau mở cửa. Ta đưa giấy xong còn phải xuống nhà coi cửa hàng nữa” Cũng không nghe động tĩnh. Ta bực quá liền dùng tay mở ra khóa ( độc giả hẳn còn chưua quên chuyện cái cửa WC đã bị Kinh Kha khóet 1 lỗ lớn ) Sau đó, ta liền thấy MỘT CÁI MÔNG: Ai, ta biết ta biết, trong tiểu thuyết còn chưa có lọai hình mĩ nữ nào xuất hiện lần đầu là lộ mông hết, cho dù là trong tình trạng sắp bị cưỡng bức chừo anh hùng tới cứu thì tối đa cũng chỉ là quần áo xốc xếch, cùng lắm cxung chỉ là bộ ngực bán lộ mà thôi. Chính là, ta xác nhiên vừa thấy 1 cái mông, sau đó mới nhìn thấy 1 mĩ nữ cổ trang đang ngồi trên bồn cầu tiểu tiện. nàng vốn là bị tiếng đạp của của ta làm cho gấp gáp, hiện tại trước của liền xuất hiện 1 lỗ hổng to, sau đó là 1 nam nhân nhìn thẳng vào mông mình. Nàng vạn phần hỏang sợ tới mức quên mất phải làm gì, chỉ có thể hạ ý thức bưng miệng. Ta cxung rất xấu hổ, sau đó mứoi nói ra 1 câu là chính ta cxung phải bội phục bản thân: “ Cần giấy không ? “ Nói xong mấy lời này, ta đem giấy đặt trước cửa liền vội vàng trốn xuống lầu, trong đầu hỏang lọan. Bình tĩnh 1 lúc, ta không thể ngăn mình lập tức nhứo tới cái mông đó ( ! , ), trông vừa tròn vừa trắng lại mềm mại, nếu có thể đặt vào lòng bàn tay, sau đó thế nào đó thế nào đó, hơn nữa nàng kia mặc cổ trang, vừa tưởng tượng tới cảnh nàng suyễn suyễn thửo gấp cùng âm thanh nàng phát ra, … cái này quả thật có thể xảy ra án mạng ! Cũng không biết nàng quen với bánh bao khi nào. Khoan ! Bạn bánh bao tại sao lại mặc cổ trang ? Đóng kịch ? Đóng kịch cũng không cần đem hóa trang về tận nàh mặc chứ ? Sau đó ta liền nhứo tới 1 bộ mặt bỉ ổi: Lưu lão Lục ! Tuyệt đối là hắn ! Chẳng lẽ vị này… mĩ nữ mặc cổ trang chsinh là khách hộ mới của ta ? Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang