[Dịch] Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn

Chương 4 : Doanh béo đại chiến Kinh Nhị Sỏa

Người đăng: Saber

.
Quyển 1: Tiệm cầm đồ Hảo Vài Hào Chương 4: Doanh béo đại chiến Kinh Nhị Sỏa Ta trước giờ chưa từng nghĩ rằng Tần Thủy Hòang là 1 gã béo. Càng không nghĩ rằng Tần Thủy Hòang là 1 gã béo phúc hậu tươi cười. Gã Tần Thủy Hòang hiền từ tươi cười này nhìn qua khỏang 45 tuổi, mặc 1 bộ áo dài rất đẹp. Tóc tai dĩ nhiên so với Kinh Nhị Sỏa gọn gàng đàng hòang hơn, nhìn qua là biết họ Tần là người thường xuyên tắm rửa sạch sẽ. Hắn ta nhìn ta gật đầu mỉm cười, xem ra ta cùng hắn đang cùng gặp phải 1 vấn đề nan giải: chsung ta không biết nên xưng hô nhaut hế nào. Lão Lục vỗ vỗ Tần Thủy Hòang nói: „Ngươi từ nay về sau kêu hắn CƯờng Tử hay huynh đệ đều được.“ Sau đó nhìn ta nói: „ Sau gọi Thắng ca.“ „Cường Tử“ „Thắng ca“ ... „Đói ( ta ) về sau ở ngươi miệng nhân ( này ) khai hỏa liệt ( rồi ) „ Ta vội trả lời: „ Được xã ( nói ) được xã „ ( chú thích dịch giả: họ Tần không biết nói thứ tiếng gì, tác giả luôn phải mở ngoặc dịch nghĩa, nên dịch giả tôn trọng tác giả cũng để nguyên phiên âm rồi mở ngoặc dịch nghĩa, còn tên NVC câu rùa rồi nghĩa là „ được rồi được rồi „ ) Tốt quá rồi, có thể cùng Doanh ca xưng huynh gọi đệ, ta cảm thấy mặt ta đang bành trướng theo cách 1 tên baby tè dầm, nước tiểu ngấm vào chăn nệm loang ra tràn trề. Sau àny ta mứoi biết, Doanh ca của ta bình thường không hề đê điều như vậy, bởi vì Lưu lão Lục nói với hắn ta là thần tiên hắn mới như vậy a. Doanh ca kì thật là 1 kẻ biết nhận mệnh, lúc đầu tự lừa mình luyện trường sinh bất tử, kết quả nghe nói khi sắp thành công thì người luyện đan lăn ra chết, Doanh ca lập tức làm 1 đội quân đất nung, hy vọng sang thế giới bên kia tiếp tục chinh phục ... Hiện tịa ta trong mắt hắn là „tân thế giới“ chúa tể, cho nên hắn đới với ta rất khách khí. Lưu Lão Lục buông Tần Thủy Hòang ra, liền gọi xe ôm chạy mất . Ta trước giừo luôn nghĩ người chịu khó đi xe ôm luôn là lọai người bình dị lưong thiện, bây giờ ta mới biết ta sai lầm rồi. Ta rất hận hắn. Tần Thủy Hòang cùng Kinh Kha bất đồng, hắn rời ghế rồng về đây là để hưởng thụ, cho nên hắn nhanh chóng nổi lên hứng thú với cái laptop của ta. Hắn sau khi xác nhận ta là 1 người rất dễ tính, liền tự tiện sà vào laptop sờ lọan, vừa nghịch vừa hò hét „wa, wow“, thậm chí chạy tới chạy lui nhìn trước nhìn sau màn hình sờ sờ. Sau àny ta mới biết, hắn lsuc đó cho rằng con trỏ có thể di chuyển theo cử động của con chuột, là do có 1 sợi dây điều khiển. Sau 1 hồi quậy chuột, hắn liền đưa ra yêu cầu đầu tiên cho ta. Hắn muốn đi ị. Ngày hôm qua ta đã dạy Kinh Kha cách sử dụng cầu tiêu đi tiểu, tích lũy chút kinh nghiệm, biết rằng chỉ cần nói cho họ đem đồ dơ vứt vào đúng chỗ là xong. Ta đem Doanh béo vào WC, hạ nắp ngồi, đưa hắn ngồi yên vị xong, chưa cần ta dạy, „rầm“ 1 tiếng rung trời, sau đó cả WC liền tràn ngập 1 thứu mùi hôi có thể lưu lại nghìn năm. Doanh béo cũng thấy có lỗi, liên tục xua tay với ta. Ta thực ra không sợ thối, ta sợ nhất hắn làm Kinh Kha tỉnh ngủ, vì Kinh Nhị Sỏa lúc này đang ở trong phòng ngủ đối diện WC. Ai đã từng cùng thằng ngốc nói chuyện đều sẽ biết: phàm là bọn họ đã nhận chuẩn 1 việc, liền cực kì chấp ảo. Hôm qua ta gom đồ dơ của Kinh Kha đi giặt, hắn cự tuyệt ta tước khí giới của hắn. Ta liền lúc này nghxi tới rất nhiều việc, thứ 1 là không thể để bọn họ chạm mặt, thứ 2 xem ra ta phải chuẩn bị thêm nhiều bộ áo quần. Thứ 3 ta cần chuẩn bị cho Tần Thủy Hòang 1 phòng „tổng thống“ ( president-room, ai đi ks 5 sao sẽ hiểu khái niệm này –dịch giả chú ). Nhưn ta hiện tại phòng trống duy nhất chỉ còn cái kho sát vách phòng Kinh Kha. Vừa nghe „hoa lạp“ 1 tiếng, Tần Thủy Hòang mang theo quần lao ra WC, nhằm hướng cầu thang chạy thẳng xuống, cùng lúc, Kinh Kha dụi mắt đi ra khỏi phòng ngủ chui vào tiolet, xoa hông đi tiểu. Hắn khịt khịt mũi ngửi, sau liếc mắt nhìn ta khinh bỉ. Ta cxung không quản hắn, vội xuống lầu xem tình huống của Tần Thủy Hòang. Chỉ thấy hắn đang sững sờ nhìn WC, thấy ta hắn nói: „Đói ( ta ) chiếu theo ngươi chỉ thao tác, nước liền chảy cáp khí ( xuống ),làm đói ( ta ) nhảy dựng, phải tìm cách đem miệng ( này ) yêm „ ( dịch giả chú thsich: sau khi nghĩ ngợi 1 lúc, dịch giả đưa ra kết luận: họ Tần làm nghẹt bồn cầu rồi ). Hắn nói xong lại chạy lên lầu, chui vào WC giương mắt nhìn từng vòng từng vòng chất lỏng màu vàng nhộn nhạo trên bồn cầu, không hiểu chuyện gì xảy ra. Kinh Kha đại khái đx vào lại trong phòng. Ta thực phát điên, không nghĩ tới tình tiết tởm lợm như vậy lại có thể phát sinh trong nhà của ta, liền la lên: „ Kinh ca, Doanh ca, các ngươi mau ra đây! „ Kinh Kha cùng Tần Thủy Hòang từ trong phòng cũng như WC thò đầu ra đồng thời hỏi: „ Gì ?“ Sau đó 2 người cơ hồ đồng thời phát hiện đối phương, sau đó „A“ lên 1 tiếng đồng thời đóng sầm cửa lại. Ta đang không hiểu chuỵên gì xảy ra, liền lại đã thấy Kinh Kha vọt ra, nguyên lai hắn vào phòng lấy kiếm. Tần Thủy Hòang cũng không ngốc, biết hiện giờ không phải lúc hắn còn ở trong cung, còn có Triệu Cao hỗ trợ, huống chi hắn cxung không mang theo kiếm Lộc Lô. Lúc này ta liền nhìn ra trí tuệ của bậc đế vương, hắn không cần dạy liền biết chạy tới tay năm khóa cửa toilet giữ chặt của thủ, mà Kinh Kha lại chỉ biết dùng đỏan kiếm chộc chọc chém chém, giây lát liền đem cửa WC của ta chọc ra 1 lỗ hình tam giác. Hắn nhìn qua cái lỗ liền thấy rõ Tần Thủy Hòang,hắn đem 1 con mắt tiếp tục nhìn chằm chằm họ Tần, rống lên: „ Ngươi đi ra ! „ Ta nói rồi, Kinh Kha lé rất nặng, hắn 1 con mắt nhìn Tần Thỷu Hòang, con mắt bên kia liền như đang đánh giá cử động của ta. Ta lúc này mới nhớ ra nên làm gì: Ta ra phòng khách lấy ra 1 cục gạch ( vì sao trong phòng khách dưới sofa nàh ta lại có 1 cục gạch ? ) nắm trong tay, lạnh lùng nói: „ Họ Kinh kia, ngươi còn không bỏ kiếm xuống, ta đem cục gạch này đập vô mặt ngươi !“ Kinh Kha thấy trên tay ta cầm 1 khối vuông vuông, phát ra hồng quang chói mắt ( cục gạch này được ta chùi rửa thật sự sạch sẽ ), không biết là bảo vật tiên giới gì, tức giận nói: „ Chuyện của ta ngươi đừng quản...“ Đang lúc đó Tần Thủy Hòang cũng tìm ra trong WC 1 cây cọ toilet, đâm ra. Kinh Kha kêu lên 1 tiếng đau đớn, đánh rơi đỏan kiếm, bưng mắt. Ta bực bội chạy lên, trước hết nhặt lấy đỏan kiếm, Tần Thủy Hòang cũng đem cây cọ toilet đưa ra. Ta mở cửa, năm eo hắn đưa xuống lầu quăng lên sofa, sau đó đem Kinh Kha ra lavabô rửa mắt. Khi ta lôi hắn quay lại, t có cảm giác mình giống cô giáo trông trẻ. Ta đem Kinh Kha đặt ở sofa đối diện, giữa bọn họ ta để 1 chai nước suối cùng với cái gạt tàn thuốc, trầm trọng nói: „ Có cái gì mà không thể dùng lời mà nói đâu, sao cứ đánh đánh giết giết như thế, lại còn không phải kiếp trước...“ nói đến đấy ta đột nhiên nhớ ra bọn họ kiếp trước quả thật có thù, lập tức sửa lời nói: „ Kỳ thật 2 người các ngươi cũng không có thù, ta nói đúng không ? „ Tần Thủy Hòang trước hết liều mạng gật đầu , Kinh Kha tức giận hừ giộng: „ Hồi đó cuối cùng hắn đem ta giết chết.“ Tần Thủy Hòang không cam lòng yếu thế nói: „ Tại vì ai độgn thủ trước „ Ta cầm cục gạch đập cái „rầm „ lên bàn, nói lớn: „ Cãi nhau cái gì ? Không nhìn xem chỗ này là chỗ nào ? „ 2 người liền im bặt. Ta châm điếu thuốc, lúc này mới hòa hõan nói: „ Mặc kệ ai có lỗi với ai, đó đều là đời trước của các ngươi. Đây là địa phương nào, hử ? đây là chỗ để cho các ngươi hưởng phúc, hơn nữa chỉ có 1 năm, các ngươi còn không chịu quí trọng !“ Tần Thủy Hòang cúi đầu, Kinh Kha ánh mắt đỏ đỏ nhìn phía ta. „Tới đây, nắm tay nhau, sau àny mọi người đều là bạn tốt—nghe lời! „ Lần này Doanh béo xuất thủ trước, xem ra nhân gia làm đế vương là luôn có khí lượng. Kinh Kha bất đắc dĩ chìa tay ra nắm . Đôi oan gia àny rút cục tạm thời bị ta thu phục.Ta lsuc này liền lấy ra 1 bộ quần áo cho TầN Thủy Hòang thay. Dù sao họ Tần cũng là kẻ gặp qau thế diện, vừa liếc mắt đã thấy quần áo này so với của hắn chất lượng cao hơn. Được Kinh Kha nhăc nhở quần sịp phải mặc phái trong, Tần Thủy Hòang liền tỏ vẻ cảm ơn với hắn. Sau đó 3 ngừoi chúng ta ( không có nữ ? ) vào kho quét dọn. Ta loay hoay lấy ra cái giường gấp dã chiến, để trong kho tạm thời biến nó thành president room cho Tần Thủy Hòang.tần Thủy hòang so với Kinh Kha dĩ nhiên hiếu kì hơn nhiều, sau 1 hồi hết hỏi cái này đến cái nọ, Kinh Kha rút cục thay ta trả lời: „ Đây là tiên giới, nói ngươi cũng không hiểu“ Tâm tính quyết định hết thảy, Doanh béo rất nhanh chóng mê muội TV. Hắn vừa xem chsinh là chương trình „Bách gia giảng đàn“, đang giả thích Hàn Phi, ta vội vàng đổi channel, cho hắn xem „lưu tinh hoa viên“ ( dịch giả chú: ai muốn biết tại sao NVC không cho họ Tần xem ng ta nói về hàn phi, có thể google tìm hiểu ) Trên lầu rốt cục sống êm gió lặng. Ta vừa đi xuống định cất đi thanh kiếm Khinh Kha, liền phát hiện vị vice manager Lí Lão Phan đã ở dưới chờ ta. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang