[Dịch] Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn

Chương 3 : Không phải oan gia không ngõ hẹp

Người đăng: Saber

Quyển 1: tiệm cầm đồ Hảo Vài Hào Chương 3: không phải oan gia không ngõ hẹp Kinh Kha đem thanh kiếm này đặt lên bàn, sau đó làm một động tác từ trong bọc đựng bản đồ rút kiếm ra đâm về phía ta, ta vội vàng nhảy ra hai thước——thanh kiếm này ta biết , thái tử đan nước Yên dùng trăm lượng vàng mua từ chú kiếm đại sư từ phu nhân , hơn nữa tẩm trên lưỡi kiếm kịch độc, Kinh Kha cùng thái tử đan 2 tên xấu xa dường như còn lấy thanh kiếm nầy thí nghiệm quá, nếu lúc ấy người dùng thanh kiếm nầy không phải Kinh Kha, vậy cái kia không may tiểu binh giáp có thể là kẻ duy nhất hắn từng giết . Kinh Kha nhìn ta nửa ngày , bừng tỉnh nói: "Nguyên lai là quá ngắn rồi! " Ta hét lên: "Ngươi con mẹ nó có bệnh a, nếu dài quá lão tử đã sớm bị ngươi đâm chết rồi! " Kinh Kha không thèm để ý đến thái độ của ta. Hắn mừng rỡ như điên kêu to: "Nguyên lai là bởi vì ta quá ngắn rồi! " Sau này ta đem những lời này trước sau thêm một câu bỏ 1 câu bán cho một công ty kinh doanh thuốc tráng dương . Lúc này có tiếng chuông,giờ bánh bao tan tầm đi làm về đã đến. Ta vội vàng đem bộ quần áo quăng lên đầu Kinh Kha nói: "Kinh ca, ngươi trước tiên thay đồ, huynh đệ chút nữa quay trở lại cùng ngươi thảo luận vấn đề dài ngắn . " Kinh Kha lúc ấy đang ngồi ở trên mặt đất, thấy ta phải đi, lấy 1 góc 45độ nhìn lên bầu trời, vươn một tay, cũng không biết hắn muốn nói cái gì, ta không để ý hắn, vừa ra khỏi nhà liền đụng phải bánh bao, ta tiện tay đóng cửa lại . Bánh bao trong tay còn cầm đồ ăn, nàng là một phụ nữ rất siêng năng, có tính tiết kiệm của 1 người xuất thân từ tiểu gia tiểu hộ cùng với nhu cầu tính dục cao của tuổi thanh xuân của nàng. Chỉ cần không nhìn vào khuôn mặt nàng, ta quả thực yêu nàng từ nội tâm. Bánh bao vốn là muốn đi rửa rau củ, thấy bộ dáng ta thần bí hề hề , hạ ý thức liền muốn ngó vào phòng nhìn xem, ta chắn cửa, cười hì hì nói: "Một người bằng hữu......tạm ở nhà chúng ta vài ngày. " Bánh bao từ trong rổ rau lấy ra một trái cà tím, nắm đầu cà tím , đem đít quả cà nhắm ngay ta, nghiêm lệ nói: "Ngươi chỉ cần nói cho ta biết là nam hay là nữ là được! " khi biết được là nam xong, nàng phất tay đem cà tím ném vào rổ , cười rạng rỡ nói: "Đêm nay làm cho ngươi hồng thiêu cà tím......"( 1 lời 2 ý, ý thứ 1 là làm món cà tím nướng, ý thứ 2,…- dịch giả chú thích ) Ta mở cửa nhìn thoáng qua Kinh Kha, thấy hắn đã cơ bản mặc đồ chỉnh tề, chỉ là cuối cùng đem quần sịp mặc ra ngòai quần jean , ta liều mạng chạy vào phòng rồi đóng cửa: "Ta kháo, ngươi cho rằng ngươi là siêu nhân a, quần sịp là mặc ở bên trong. " Kinh Kha cũng không để ý tiểu tiết này, hắn tiện tay đem quần sịp ném qua một bên, thuyết: "Các ngươi quần áo mặc vào rất khó chịu. " Ta rất cảm ơn hắn không có đem cái quần sịp adidas của ta anh hùng đại sưởng mặc như vậy rồi đi nghênh ngang. Xem ra sát thủ quả nhiên rất nhanh thích ứng hoàn cảnh , hắn không hề tò mò về thủy tinh trong suốt, cũng không hỏi ta đèn trần tại sao không phải đốt dầu, còn hơn trong phim mấy tên quê mùa xuyên việt tới hiện đại , thể hiện ra một loại khí độ rất không phù hợp thân phận cùng thân sĩ. Nhưng ta ngay lập tức biết tại sao lại như vậy rồi: Hắn lại huơ huơ cây chủy thủ ( đỏan kiếm ) , hỏi ta: "Nếu kiếm dài hơn nữa thì sẽ không đeo vào được, làm sao bây giờ? " Xem ra hắn sở dĩ muốn tại trần thế sống thêm một năm, mục đích chủ yếu là muốn thực hiện một kế hoạch ám sát hoàn mỹ . Ta chỉ có thể cố nhịn mà hỏi hắn: "Ngươi lúc ấy đem cái ống đựng bản đồ lớn cỡ nào? " Hắn một tay nắm chủy thủ, tay kia chỉ về phía đầu lưỡi kiếm 1 chút nói: "cỡ hhư vậy . " "Các ngươi tại sao không đem tỷ lệ xích phóng đại——tỷ như ngươi đem tới cái bản đồ khi đó tỉ lệ xích là 1/10000, nếu ngươi đem tỷ lệ xích phóng đại tới 1/1000, ngươi là có thể giấu 1 cái trường kiếm đem vào, nếu tỷ lệ xích là 1/100, ngươi thậm chí có thể đem vào 1 cây phương thiên họa kích. " Kinh Kha mặc dù không hoàn toàn nghe hiểu, nhưng đại khái ý tứ đã nắm được, hắn dùng sức vỗ đầu: "Ta thật khờ, thật sự! " Sau đó Kinh Kha chắp tay vái ta nói, "Ngươi quả nhiên không hổ là thần tiên! " Đợi Kinh Kha giải quyết xong vấn đề của mình, nghi vấn đầu tiên của hắn về “tiên giứoi” cũng ngay lập tức đến: "Đó là cái gì(ngón tay chỉ vào thủy tinh) ? Còn có cái kia tại sao không thấy đốt dầu (ngón tay chỉ đèn trần) ? " Wow, bó tay! Ta bị hắn đánh bại rồi. May là ta trả lời cũng rất ngầu: Nơi này là tiên giới, nói ngươi cũng không hiểu. Tới lúc ăn cơm , ta gọi Kinh Kha đến bàn cùng ăn. Nếu còn có một năm thời gian, len lén giấu giếm cũng không được, thà rằng đem hắn giới thiệu ngay từ đầu. Kinh Kha liền được bánh bao nhiệt tình khoản đãi, bánh bao là 1 cô gái có thể cùng tất cả đám hồ bằng cẩu hữu nói chuyện vui vẻ. Khi Kinh Kha còn đang vừa nhìn chằm chằm vào TV vừa đem cơm và vào trong lỗ mũi , bánh bao lặng lẽ nói nhỏ vào tai ta: "”Cửa sổ tâm hồn” của bạn ngươi đang để mở. " Ta cúi đầu xuống vừa nhìn, liền thấy Kinh Kha mặc jeáns, học dáng ngồi của chúng ta ngồi xếp bằng, khóa quần không đóng, cái tên tiểu huynh đệ căn không tính là ngắn cũng không tính là dài đang dựa vào khóa phéc-mơ-tuya đầu hướng ra phía ngòai hóng gió. Ta ho khan một tiếng, hắn căn bản không để ý. Bánh bao lấy cớ lấy đồ ăn đi ra, ta canh thời gian cùng Kinh Kha nói: "Kinh ca, không lạnh à? " Hắn không nghe hiểu ta đang nói gì, chỉ vào TV hỏi: "Đám người lùn trong đó đều là ngươi nuôi à? " Ta chỉ có thể đứng lên , chỉ vào nơi cư ngụ của tiểu huynh đệ của ta nói: "Phong tục của chsung ta là không thể lộ ra cái này . " Ta tưởng rằng hắn sẽ xấu hổ, nhưng mà ta sai rồi. Hắn đem vật này của hắn tiện tay đút vào, lại chỉ vào TV, hỏi: "Ngươi mỗi ngày cho bọn hắn ăn cái gì? " Ta buồn bực đi qua giúp hắn kéo khóa lên, vừa kéo được một nửa , bánh bao đi vào..... Ngày hôm đó buổi tối ta chỉ có thể sử dụng thực tế hành động chứng minh ta là heterosexual . Bánh bao cũng dưới ngọn đèn hôn ám lộ ra 1 thân thể cực kỳ tuyệt vời giống như 1 cái máy bơm hút ta khô kiệt. Theo lời nàng nói, nàng muốn cho ta cho dù có tâm làm việc xấu cũng không có lực đi làm, như vậy ban ngày đi làm nàng có thể không cần lo lắng . Mãi đến khi trời tang tảng sáng, chúng ta mói thu thập chiến trường ngủ một hồi. Kinh Kha ngủ lại 1 đêm, ta phát hiện hắn cũng thuộc lọai không khó đối phó , nói trắng ra là trí lực của hắn hơi có chút khiếm khuyết, cực kỳ dễ dàng tin tưởng người khác, này có lẽ có liên quan đến việc hắn coi ta như thần, chỉ cần không cùng hắn nói về chuyện ám sát Tần Thủy Hoàng, hắn liền không khách gì 1 tên Hai Ngốc ( Nhị Sỏa ). Trời sáng ta mở cửa tiệm chậm 1 tiếng so với bình thường, Vừa đem cửa mở ra,ta liền phát hiện Lưu Lão Lục đang ngồi trên bậc thềm hút thuốc, bên người còn có 1 gã béo. Lưu Lão Lục thấy ta mở cửa , tắt thuốc lá, dẫn mập mạp tiến đến, nói cho ta gã béo này là người khách hộ thứu 2, hắn vừa nói ra tên của tên béo, ta liền cảm giác như bị thiên tháp đánh xuống đầu. 1 sô độc giả thông minh có lẽ đã đoán ra gã béo àny là ai rồi. Đúng vậy, hắn chính là——Tần Thủy Hoàng! ------------------*------------------- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang