[Dịch] Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn
Chương 16 : Durex hương vị tự nhiên
Người đăng: Saber
.
Chương 16: Durex hương vị tự nhiên
Ta và Hạng Vũ vừa lên lầu đã thấy bánh bao đang làm tổng tư lệnh chỉ huy nhân công làm việc: „ Anh mập, anh đi bóc tỏi, Lưu Quí đánh trứng, ông Kha vo gạo...“ thấy chúng ta đi lên, nàng hỏi: „ 2 anh ai muốn đi thay bình ga ?“
Ta thửu nhấc nhấc bình ga, nói: „ Vũ ca anh giúp em 1 chút, mang nó lên vai để em vác“ Hạng Vũ nhẹ nhàng nâng bình ga lên, hỏi: „ để lên chỗ nào ?“
„... anh vác nó đi theo em“ Mệ nó tên vô tâm này ! Hắn có „lực bạt sơn hề khí cái thế“ lại còn muốn bắt ta vác bình ga.
Ta đi phái trước, nghĩ không rõ vì sao thấy phía sau có 1 tên khổng lồ vác bình ga phụ lại cảm thấy sảng khóai đến vậy ? Ta nhớ ra lần đầu đến nhà bố mẹ bánh bao, lão nhân gia khi đó còn chưa biết quan hệ của chúng ta, nhưung tình cờ cũng cần đổi bình ga, thế là khi đó ta liền vác bình ga đ theo sau đít lão đến tiệm ga đổi. Ta nhớ vẻ mặt lão khi đó cxung rất là sung sướng...
Giờ đây thật tốt, nhà cha vợ hết ga ta có thể kêu Hạng Vũ giúp đi đổi bình ga. Ta nhứo lão già khi đó cũng giống như ta, bước đi không nhanh không chậm, đi ngang cái ngõ hẻm nào có nhà người quen cũng phải vòng vèo 1 vòng, bởi vì ngày xưa khi bánh bao mới 3 tháng, có nhà hàng xóm đã tiên đóan rằng đứa bé này về sau sẽ không tìm được chồng.
Lão nhân gia lsuc đó hẳn trong lòng biết rõ quan hệ giữa ta và bánh bao, bởi vì có 1 lần ta đến nhà nàng ăn cơm, lão nhân gia đang tán gẫu chuyện bóng đá với ta, bỗng nhiên vu vơ hỏi 1 câu: „ Durex mới ra 1 lọai hương vị tự nhiên, cháu thửu qua chưa ? „ Ta lsuc đó không kịp suy nghĩ thuận miệng nói: „ Hãng đó bán đắt lắm, bọn cháu bình thường hay dùng...“ Lúc này có người đi vào phòng, lão nhân gia liền giả bộ cái gì cxung chưa từng phát sinh nói: „ Lúc đó Zidane nói thế nào ? „
Từ đó có thể nhận ra bố vợ ta cũng là một cường giả,lão nhân gia có lối suy nghĩ có thể giống như cây bút bi bị viên đạn bắn xuyến qua, gẵ đôi nhưng không vỡ nát. Sau đó ta rất tò mò, bố vợ ta biết Durex cũng không có gì ngạc nhiên, ngạc nhiên là tại sao lão gia lại quan tâm tới „mùi tự nhiên“ ? Sau này đến mùa hè ta đến nhà chơi, mới phát hiện mẹ bánh bao cơ thể có mùi.
Ta bỗng nhớ tới 1 việc thú vị:“ Vũ ca, năm xưa anh có con không ?“
Hạng Vũ buồn rầu nói: „ Có đứa thiếp sinh cho ta 2 đứa con.“
Ta cười nói: „ Nói vậy không chừng anh là tổ tông ba mươi mấy đời của bánh bao đó nha.“
Hạng Vũ nhất thừoi đứng lại, hỏi: „ Ngươi nsoi vậy là có ý gì ?“
Ta lúc này mới biết mình lỡ lời. Hạng Vũ nếu biết hiện tại hắn cách niên đại kia 2000 năm , không biết hắn sẽ làm ra sự tình gì. Nhưng ít nhất có thẻ khẳng định là hắn sẽ không ngừng tìm cách chết đi để trở lại, mà trong 1 năm này về mặt lý thuyết thì hắn không tài nào có thể thực sự chết đi, chỉ có thể liên tục trở lại chỗ ta, mà ta không có khả năng chịu nổi cùng với hắn chơi trò vô hạn trọng sinh.
Ta vốn định từ từ dạy hắn lái xe, Sở Bá Vương dù sao thông minh cỡ nào cũng là người của mấy nghìn năm trước, hơn nữa ta cố ý dạy không tốt, muốn cho Hạng Vũ đạt tới trình độ của bánh bao cxung phải nửa năm sau, đến lúc đó ta đi vay nợ tiền, mua cho hắn chiếc xe, dẫn hắn đi ngang mấy trường trung học vài vòng, mê hoặc hắn. Xe đẹp mỹ nữ, xe vĩnh viễn đứng phái trước. ngươi chỉ thấy mĩ nữ làm mẫu cho xe, chứ còn chưa từng thấy xe làm mẫu cho mỹ nữ đúng không ?
Nói ngược lại, đừng nghĩ đã qua nghìn năm, thực ra Hạng Vũ Ngu Cơ xa nhau thực ra mứoi có vài ngày, cho nên còn tưởng niệm cũng không kì quái, hơn nữa mấy đại gia sự nghiệp đề hùê cũng thường thích tận hưởng cảm giác tình đầu lưu luyến, có thể lý giải được.
Ta tùy tiện nói dối mấy câu, sau đó ghé vào 1 nhà bán ga, đi vào thay bình ga trả tiền. Lúc này con lão chủ tiệm đang học lớp 4 vừa về nhà, trong tay ôm 1 trái bóng rổ. Hắn thấy Hạng Vũ, tò mò hỏi: „ Chú là dân bóng rổ hà ?“
Hạng Vũ quay đầu nhìn thấy đứa bé, cẩn thận tránh ra- ta nghxi hắn sợ trong lúc vô tâm đạp chết đứa nhỏ.
Đứa bé dằn bóng mấy cái, khờ khạo hỏi: „ Chú có thể ném xa cỡ nào ? „ nói xong ném trái banh về phía Hạng Vũ. Hạng Vũ vì không muốn đứa nhỏ tiếp tục quấy rầy, vẩy tay 1 cái, trái bóng rổ liền giống như mọc cánh bay về phía chân trời xa tít tắp. Tên nhóc trợn mắt nhìn 1 lúc lâu không thấy trái bóng bay trở về, mãi cho tới 2 phút sau khi ta trả xong tiền, nó mới ngã ngồi xuống đất khóc rống lên.
... ta bồi thường cho đứa bé 50 NDT, liếc mắt nén giận nhìn hạng Vũ. Hắn vô tội nói:“ Ta đâu có dùng sức“, nói xong một tay nhấc bổng bình ga mới lên. Ta run run nói: „ Cái này không ném được nha..“
Tới tối tòan thành phố không ai bắt sóng TV được, đến lúc đòan kiữ thuật viên leo lên tháp antenne kiểm tra mới phát hiện ở 1 chõ quan trọng có 1 vật gì tròn tròn giống trái banh bóng rổ nằm đó.
Khi chúng ta về đến nhà thì đám người trong nàh cơ bản đã làm xong mọi chuyện, nhưng mồm Tần Thủy Hòang vẫn đầy mùi tỏi. Ta rất buồn phiền vì sao lại có lọai hàong đế như hắn, cứ bóc xong 1 củ tỏi là hắn lại cho 1 tép vào mồm nhai. Ngày xưa đầu bếp cung đình chưa từng cho tỏi vào đồ ăn của hắn sao ?
Lưu bang quả là giỏi khuấy nhiễu, bát trứng đã bị hắn đánh nhuyễn thành vòng thái cực . Hắn đang đứng cạnh bánh bao vừa cười nịnh vừa cưa cẩm nàng. Không tốt ở chỗ bánh bao không phải mỹ nữ, có người cùng nàng nói chuỵên nàng cũng sẽ không chsu ý lắm, điều àny có lẽ là do mỗi ngày nàng đều nhìn mình trong gương...
Nhưng nhìn từ phía sau, nàng cùng Lý Sư Sư đều là 2 top model. Bánh bao cao hơn Lý Sư Sư chưa tới 2 cm, nhưng vấn đề là nếu Lý Sư Sư có vóc dáng ma quỉ thì bánh bao sở hữu những đường cong thần kì, giống như một cái bình sứ đặt dưới ánh mặt trời, hiện ra 1 vẻ nử sáng nửa tối, ánh sáng mặt trời như dầu bóng chảy dọc theo đường cong cơ thể nàng chảy từ cổ xuống chân... nói tới đó mới nhớ, cũng nên lau nhà 1 chút.
LÝ Sư Sư đem rau củ rửa sạch xong đưa cho bánh bao, bánh bao múa dao như bay, nói: „ Anh Cường, không có gì làm các anh chơi Tiến lên đi, chút nữa ăn cơm:“
Ta cầm bộ poker khổ sở vung tay lên: „ Mọi người vào đây“. Ta dẫn 4 người vào phòng bánh bao và Lý Sư Sư ngủ, bọn họ dùng ánh mắt long lanh nhìn ta. Lúc nãy nghe lời bánh bao nói, là „chơi“, mà bọn họ từ khi tới đây chưa thấy ta chơi cái gì, bây giừo có lẽ trông chờ ta làm phép biến dép lê thành bươm bứom cho bọn họ xem.
Ta đem bộ bài ném lên bàn, nói: „ Ngồi vào chơi thôi“
4 tên gia hỏa mỗi người được phá mấy lá bài, sau đó quay mặt nhìn nhau. Kinh Kha cầm lá bài hình người nhìn nhìn 1 hồi mới nói: „ Cứ nghĩ là bọn người tí hon này cũng sẽ cử động.“ Tần Thủy Hòang đem lá bài lên mũi ngửi ngửi. Ta nahnh tay thu hết bài trên tay họ lại, bởi vì bọn họ thấy lá bài trơn nhẵn ( plastic ), trong mắt hiện ra ý muốn nếm thử...
Ta cũng không ôm hy vọng nói 1 lần có thể giảng giải tòan bộ qui tắc cho bọn họ hiểu. Kinh Kha rút ra lá 3 cơ đặt trên bàn. Lưu bang cũng rút ra 1 lá bài, nhìn tháong 1 cái,để xuống bàn, là 1 lá 4 bích. Tần Thủy Hòang rút ra lá 2 cơ, vung tay ném xuống bàn, trừng mắt nhìn Lưu Bang nói:“ Quan tát niết, đói bỉ ngươi đại ( Nhìn cái gì,bài của ta lớn hơn ngươi )“ hạng Vũ càng tuyệt, bỏ qua lượt không đỡ.
Ta ngạc nhiên phát hiện, mấy người này quả thực dã hiểu hết qui tắc chơi bài ta vừa giảng.
Kỳ thật ta phậm vào 1 sai lầm, luôn cho rằng IQ những người này không cao. Kỳ thật ngay cả Kinh Nhị Sỏa cũng không phải đơn giản, Triệu Bổn Sơn có thể lừa làm người ta cười, Kinh Nhị Sỏa có thể lừa chết Phiền Vu Kì, ai giỏi hơn ?
Ta xào bài, làm chia bài cùng chơi với bọn họ, tiện tay giúp Doanh béo sửa lại 1 cái tật xấu là mỗi lần đều rút 2 lá bài, cùng với tật của Lưu bang là thích dòm bài đối phương. Sau 5 phút chsung ta chơi 2 ván, không ngờ ta thua bét cả 2 !
Cũng may ta không nói cho họ biết qui tắc là ai thua bét phải cống bài ván sau !
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện