[Dịch] Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn
Chương 13 : Tổ đội đi dạo phố
Người đăng: Saber
.
Chương 13: Tổ đội đi dạo phố
Ta quay lại liếc nhìn 5 người, hào khí trong xe liền trở nên thanh tĩnh. Sau khi ta lái xe ra khỏi ngã tư đường quen thuộc, ta lại cảm thấy hào khí lại trở nên không đúng. Lưu Bang giơ tay mấy lần muốn phát biểu nhưng lại kìm nén xuống không nói, xem ra Tần Thủy Hòang quả thật là mối uy hiếp không nhỏ đối với hán. Lý Sư Sư nhìn ra cửa xe 1 hồi, cúi đầu viết bút kí 1 chốc, 1 quyển “ mười vạn câu hỏi vì sao” version mỹ nữ đã thành hình. Hạng Vũ không cố kị gì, nhưng hắn có vẻ ngẩn ngơ. Ta nhìn kĩ gương chiếu hậu thấy hắn rõ ràng chỉ nảy ra hứng thú với các lọai xe cộ . Tần Thủy Hòang hết nhìn đông tới nhìn tây, nhưng hắn không nói tiếng nào, hẳn là vì khi vừa tới liền bị kinh Kha nhồi nhét vào đầu tư tưởng “ đây là tiên giới, nói ngươi cxung không hiểu “. Ta thật thích Kinh Kha nha, tên nhị sỏa này hiện đang an tĩnh dán tai vào radio nghe ngóng.
Ngòai cửa xe, nhà cao tầng lướt qua, xe cộ nườm nượp, cuộc sống hiện đại thành thị tiết tấu nhanh hòan tòan hiện ra trước mắt bọn họ, không thể không làm bọn họ rung động mãnh liệt.
Đây thực ra là vấn đề quan niệm. Cứ tưởng tượng, ngươi vừa cam thấy tỉnh lại, mở mắt liền phát hiện sinh vật xung quanh mắt to như trứng gà, đội mũ dưỡng khí, phi thuyền của họ bay qua bay lại đều có anh sáng lập lòe, ngươi liền hiểu rằng địa cầu đã bị xâm chiếm rồi. ngươi sẽ liền phủi bụi dưới mông đít, cùng các nhóm nghĩa quân kháng chiến. Đợi tới khi đem tòan bộ bọn alien đánh bại, người dân địa cầu liền từ 4 phương 8 hướng chạy về phái ngươi chúc mừng thắng lợi.
Nếu ngươi vừa cảm giác tỉnh lại, đã thấy 1 đám đàn ông để tóc dài vây quanh ngươi xem náo nhiệt, ngươi liền phải đứng dậy đuổi bọn họ đi, đúng lúc tâm lý đang cực kì buồn bực, 1 tên mĩ nữ cưỡi ngựa điên vọt tới, ngươi liền phải chú ý, người này không phải quận chúa thì cũng là cách cách, về sau sẽ làm 1 trong các bà vợ cửa ngươi. Nếu ngươi xuất thân bộ đội đặc công , hòan tòan có thể ra tay anh dũng ngăn đón ngựa điên, còn nếu ngươi không có siêu năng lực gì, cxung không sao, đợi con ngựa đâm vào thứ gì xong ngươi liền chạy lại đỡ nàng là được.
Lại hoặc là ngươi mở mắt ra liền thấy 1 tên thú nhân không lồ đang đại chiến với 1 tên elf- giúp đỡ elf ! Trong tộc elf tất cả đều là mĩ nữ, hơn nữa sau khi phá jin các nàng xong liền thấy lưng hết đau chân hết nhức, leo 5 tầng lầu không thấy mệt.
Vấn đề là Doanh béo bọn họ căn bản không được học qua về những điều căn bản này, vừa thấy đầy đường xe máy,bị giật mình, thấy người phi thăng ( đi thang máy ),liền ngây ngốc, gặp 2 người đàn ông giữa đường hôn nhau thắm thiết,trực tiếp hôn mê ( éc, thực ta ta cũng rất ít gặp )
Ngồi phó lái, bánh bao cũng thấy có gì đó không đúng, thấp giọng hỏi ta: “ Bọn họ sao im lặng hết vậy ?”
Ta gặp lúc khẩn cấp bỗng không ngoan , nói: “ Chắc là nhứo nhà..”
Ta chạy xe tới đường Phú Thái, bánh bao nhéo nhẹ ta 1 cái. Ta biết nàng sợ bị chê cười- đường Phú Thái là một trong những con đường nổi tiếng ở đây: ở đây mua nguyên con trang bị từ đầu đến chân thời trang mùa hè chỉ tốn 50NDT, còn mấy cửa hàng đồ ăn đều có vẻ treo đầu dê bán thịt chó. Đem bằng hữu ra đây mua quần áo cho họ, rõ ràng là ki bo.
Ki bo hay không ki bo mặc kệ, ta dừng xe tùy tiện cầm 1 cái mũ lưỡi trai đỏ, hỏi chủ tiệm: “bao nhiêu ? “
“15NDT”
Ta vứt ra 5NDT, hắn lẳng lặng đút tiền vào túi.
Ta đưa Hạng Vũ xuống xe, đem mũ đội lên đầu hắn, lớn tiếng nói cho mấy người còn lại: “ Lấy cái mxu đỏ này làm trung tâm, không ai được phép đi xa khỏi nó. Nếu nhìn không thấy cái mũ đỏ này ở đâu liền hô to tên ta, nghe hiểu được không ? “ bánh bao nhìn mấy người qua đường đang cười cười nhìn ta, nàng nghĩ ta đang tấu hài, cũng không để ý.
Cho dù để ý cũng đành chịu, đường Phú Thái này dài chừng 200m, bề nang chỉ miễn cưỡng đủ 2 chiếc xe 3 bánh đi song song, hôn nữa ngươi đi dường đông nườm nượp, nếu lạc vị nào sẽ không có cách nào tìm được.
Ta cho bánh bao với lý Sư Sư đi trước, Tần Thủy Hòang cùng Hạng Vũ ở giữa, ta và Kinh Kha đi cuối. Thực tế chứng minh phân phối của ta cực kì sai lầm. Thích đi dạo phố là thiên tính của đàn bà, bánh bao lại càng là lọai phụ nữ vừa ra đường là la cà tới lui. Nàng không vội, Lý Sư Sư càng không vội, nàng còn hận không thể biết càng nhiều sự lạ trên đời nưa là. 2 người phụ nữ này dừng lịa, 5 người phái sau không thể làm gì káhc là cũng dừng lại. Bị dẫn hết đi 1 chút lại nghỉ 1 chsut, Lưu bang rút cục không chịu nổi chỉ vào màn hình quảng cáo hình Quách phú Thành ở Mỹ nói: “ Tên này phạm bao nhiêu tội lớn mà bị nơi nơi tập nã vậy ?”
Lúc này bánh bao kêu ta dẫn hạng Vũ và Lưu bang vào 1 shop quần áo. Tần Thủy Hòang đứng trước 1 cửa hàng bán đồ cũ, Kinih Kha đứng cạnh hắn. Ta đứng ở cửa, nhìn qua lại 2 bên trông chừng, lại nghe bên kia Tần Thủy Hòang đang nói chuyện với chủ tiệm “ Ngươi này ti giả tích ( ngươi bán đồ giả)”
Ông chủ quán nói: “ Đồ thật làm sao dám bày bán chớ- ấy ấy đừng chà đừng chà, hư bây giờ” Ta quay đầu lại thấy Tần Thủy Hòang đang ngồi trước cửa hàng, 1 tay cầm 1 đồng tiền xu cổ, mài mài lớp vỏ mạ kim. Ông chủ quán nói: “ Thsich thì mua về chơi, 10NDT thôi, móc vô xâu chìa khóa rất đẹp.”
“ Đói có thực tích niết” ( ta còn có đồ thiệt đó ) Tần Thủy Hòang nói
“wa, huynh đệ thật biết cách nổ nha, ngươi có đồ thiệt tới chỗ ta xem hàng làm gì ? “
Khỏi nói, ta quả thật nhớ ra Tần Thủy Hòang vừa tới trong quần áo có ít tiền xu. Ta cẩn thận hỏi thử ông chủ: “ nếu đồ thật bán bao nhiêu ? “
“Thực tích cũng không có thể sử dụng liệt, đói đô xã không thể tái lưu thông ( Đồ thiệt cũng không xài được rồi, ta đã từng cấm lưu thông nó rồi )”
Ông chủ quán sửng sốt 1 chút, sau đó chỉ vào Doanh béo nói với Ta: “ Ông anh của ngươi thịêt hài hước “
Ta lau mồ hôi hỏi: “ Hắn trước giừo đều vậy. Tiền cổ thật có thể bán bao nhiêu tiền ? “
“Nếu tốt có thể giá hơn 10000NDT, cái thứ àny thật ra không đáng tiền lắm”
Đang nói chuyện, ta bỗng nghe chủ tiệm quần áo nói lớn: “ Khổ người hắn to vậy chỉ có thứ này mặc vừa thôi, đi chỗ khác tìm đồ cũng là vô dụng” Ta quay đầu lại, thấy Hạng Vũ đang mặc 1 chiếc áo thun Che Guevara ( dịch giả: bọn Tây rất thích Che,ra đường thấy áo hình Che, mũ HìnH Che đầy, chỉ không biết bọn Tàu có thsich không. Riêng VN thì chả mấy ai biết Che là ai, nhỉ ? ), quần sọc thể thao, rất hợp với đôi hàng lông mi dao gọt dưa chuột cùng ánh mắt u buồn và cái mũ lưỡi trai đỏ chót rất truyền thần- dù sao ta đi đường gặp người giống hắn liền biết phải đứng cách thật xa.
Quần áo của Lưu bang thì rất dễ mua. Tiểu tử này mỗi lần mặc thửu 1 bộ đồ đều đứng trước mặt bánh bao xoay trái xoay phải, nàng vừa hỏi hắnc ó hài lòng không hắn liền hì hì cười” Em vừa lòng thì anh cũng vừa lòng…” Lý Sư Sư đến trước mặt ta khẽ nói: “ Ta muốn qua phái bên kia xem:”
Ta biết cô gái thông minh này sẽ không chịu sống hồ đồ cho qua ngày, nên lấy ra 100NDT đưa cho nàng: “ Anh đi với em” nàng liếc bánh bao, cười nhẹ: “ Chị dâu sẽ ghen đấy” bánh bao cũng như cười àm không cười nhìn thóang qua phía chúng ta. Lý Sư Sư 1 mình đi qua bên kia đường, là 1 hiệu sách nhỏ. Ta kêu kinh Kha chạy qua hộ tống. Nhị Sỏa dù sao cũng có kinih nghiệm đi mua đồ phong phú, biết cách trả tiền, hơn nữa bây giừo hắn đi mua thuốc lá cũng biết rằng cần mua cả bật lửa…
Ta bận túi bụi, lại quay sang bên kia ngó Doanh béo- lập tức đổ mồ hôi lạnh tòan thân: Tần Thủyy Hòang không biết từ khi nào đã biến mất! Ta đang định hỏi chủ quán, lại thấy tên kia đang ngồi ở quán chè dối diện, vắt chân uống nước ngọt. Ta âm trầm đi qua, cũng kêu 1 ly nước ngọt, uống 1 hơi hơn nửa ly. Gần đây ta chảy mồ hôi đặc biệt nhiều.
Tên mập đung đưa chân, nhàn nhã nói: “ Đói phát hiện liệt, ngươi khẩu nhân thần tiên đãi tích địa phương sở tiễn cúng tat cũng làm không thành yêu” ( ta phát hiện ra, cái chốn thần tiên này của ngươi không có tiền cái gì cxung không làm được a )
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện