[Dịch] Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn

Chương 11 : Thẩm mỹ quan của Hán Cao Tổ

Người đăng: Saber

.
Chương 11: Thẩm mỹ quan của Hán Cao Tổ Ta lấy công làm thủ, hô lớn: „ Bánh bao lại đây mau, chết người rồi ! „ Bánh bao thò đầu ra hỏi: „ Sao vậy ?“ Lúc này nàng cũng nhìn thấy Hạng Vũ và Lưu Bang, tò mò hỏi: „ Lại là bạn của ngươi à ? „ „ Là họ hàng xa, nhà cửa bị ngập lụt, em làm tí đồ ăn cho bọn họ đi.“ Bánh bao vội đi tới, hỏi: „ Sao kì vậy, bọn họ gặp thiên tai, chính phủ không quan tâm sao ?“ „Đều là dân Hồ Bắc, em đừng hỏi lôi thôi, dù sao chính phủ trợ cấp cũng không thể bằng thân thích đùm bọc nhau, em trước hết cứ làm ít đồ ăn đi đã.“ Ta nói xong đem 3 người kéo vào phòng Kinh Kha, dặn dò hắn: „ 2 người này muốn làm gì ngươi cũng phải chú ý, đừng cho chạy lung tung.“ Ta đóng cửa, thấy bánh bao nhìn ta nghi hoặc hỏi: „ Sao em không biết anh còn có họ hàng xa ở Hồ Bắc ? „ Ta ỡm ờ „ Họ hàng đặc biệt xa...“ Bánh bao ra bếp đem đồ ăn còn lại của ngày hôm qua hâm nóng, khẻ thì thào hỏi: „ Bọn họ không lẽ cũng lại ở lại trong nhà mình ? „ Ta lập tức nói: „ Nếu em không muốn anh cho bọn họ ít tiền rồi đuổi đi „ Bánh bao hsit 1 hơi nói: „ Chúng ta làm sao có thể làm những việc thất đức như thế ? „ Ta thấy bốn bề vắng lặng, liền 1 tay omm eo, tay kia sờ sờ cặp mông tròn của bánh bao, nàng trừng mắt liếc ta, nhưng khí cũng hơi suỹên suỹên. Tay ôm eo của ta liền mò lên ngực nàng, dùng lực 1 chút, nàng hừ nhẹ 1 tiếng. Tiểu huynh đệ của ta nhanh chóng lâm vào trạng thái cảnh giắc sẵn sàng chiến đấu, hung hăng đâm vào mông bánh bao. Tay còn lại của ta cxung đã chui tọt vào quần jean của bánh bao, khua khoắng. Ta cắn nhẹ vào tai bánh bao, thấp giọng nói: „ Thật muốn chơi em ngay tại đây „ Bánh bao khiêu khích liếc ta: „ Anh dám không ? „ Ngay lúc này cánh cửa sau lưng „két“ 1 tiếng, ta vừa quay đầu lại đã thấy Lý Sư Sư đở mặt, ta vội vàng rút 2 tay về, ai ngờ tính tóan sai lầm, tay kia nằmt rong quần jean của bánh bao không tài nào rút ra được, ngọ nguậy mãi trong đó. Rút cục phải nhờ bánh bao trợ giúp ta mới có thể rút tay ra. Bánh bao không quay lại cũng biết có chuyện gì, nhưng nàng phản ứng như lão sói già đuôi to, thản nhiên tiếp tục hâm đồ ăn. Ta xấu hổ quá, miễn cưỡng cười với lý Sư Sư: „ Biểu muội, em ngủ ngon không ? „ Lý Sư Sư ngẩn người, nhưng nàng phản ứng rất nhanh, cười duyên nói: „ ngủ ngon lắm, cảm ơn biểu ca.“ Lúc này bánh bao mới quay đầu lại, giả bộ rất ngạc nhiên nói: „ Ồ, Thiểu Nam sao em cũng đi ra làm gì, cứ ở trong phòng ngủ thêm chốc lát đi, ngủ nhiều mới có lợi cho da dẻ.“ Lý Sư Sư cười nói: „ Em đi toilet 1 chút- chị dâu body thật chuẩn, em mặc quần của chị vào thì dù thế nào cũng không có cách đút thêm 1 bàn tay vào.“ Nói xong nàng cười ha ha mấy tiếng, liếc xéo ta 1 cái bước đi. Nghe xong bánh bao dù mặt dày hơn cũng không thể không ngượng ngùng, chửng qua nàng cũng không tức giận. Lý Sư Sư chọc chúng ta cxung không phải muốn châm biếm mỉa mai gì, mà thực ra là giống đang khen ngợi chúng ta âu yếm nhau. Dù sao cũng là người lớn cả. Ta sửng sốt 1 lsuc mứoi phát hiện vì sao lý Sư Sư liếc xéo ta : Trên quần của ta vẫn đang có 1 vòng tròn ngóc lên. Ta đành phải gập eo lại 1 chút-có 1 nơi luôn cương trực, không phải muốn mềm là mềm được. ( Trương Tiểu hao ngữ lục ) Bánh bao nhìnt a bật cười nói: „ Biểu muội của chsungt a rất hiểu chuyện, chẳng qua nhiều khi em ấy hỏi nhiều vấn đề rất ngây ngô. Cả đêm qua em ấy hỏi không dưới mấy trăm câu tại sao, lại còn muốn cùng em nghiên cứu mấy vấn đề lịch sử. Từ khi học xong lớp 11 xong em cũng chưa từng trả lời nhiều câu hỏi đến thế.“ „Vậy em có trả lời hết không ? „ „ Cái gì biết em đều nói, không biết thì nói không biết. Tính ra 8-90% là em trả lời không được.“ Ta đổ mồ hôi đầy đầu, cảm thấy thật may mắn bánh bao không phải thạc sĩ bác sĩ gì. Nhưng cũng tội bánh bao cả đêm bị Lý Sư Sư thẩm vấn tơi tả. Lúc này Tần Thủy Hòang ngửi thấy mùi đồ ăn liền tỉnh ngủ xuống giường chạy ra, thấy cơm nước còn chưa xong, thuận tay đẩy cửa vào phòng Kinh Kha, vừa nói „ Này quải bì ( thằng ngốc ) còn sò du ( không có ) khởi niết ( dậy ) ? „ nói xong chui vào phòng. Ngay lúc này, Tần Thủy Hòang, Hạng Vũ, Kinh Kha, Lưu bang đã tiến hành cuộc gặp gỡ đàu tiên trong lịch sử. Trừ bỏ Kinh Kha, 3 người còn lại đều là từng đôi một thù địch nhau: đầu tiên là Lưu Bang cùng Hạng Vũ hợp tác cướp thiên hạ của họ Tần, sau đó Lưu Hạng phản bội nhau. Ta cũng không hiểu nếu bây giừo đánh nhau Tần Thủy Hòang sẽ chọn giúp Lưu Bang hay Hạng Vũ, nhưung ít nhất lúc này Kinh Kha sẽ về phe giúp Tần Thủy Hòang. Thật lọan ! Trong phòng lúc này an tĩnh dị thường, một lát sau bỗng vang lên tiếng Doanh béo: „ Đói tên Doanh Chính, các ngươi 2 vị ti ( là )..“ Lưu Bang trong lòng có quỉ nhỏ giọng nói: „ Trẫm là Lưu bang“ Hạng Vũ lớn tiếng: „ Mỗ là Hạng Vũ“ Tần Thủy Hòang còn nghe không rõ ràng lắm, vẫn nhiệt tình nói. „Hõan ( hoan ) nghênh, hõan nghênh“ Lại nghe hắn nói với Lưu bang: „ Đến đâykhẩu nhân ( này ) liệt ( rồi ), cũng sẽ không còn là trẫm trẫm tích liệt ( như xưa rồi ), ngươi là từ tào ( triều ) đại nào tới ? „ Ta vội chạy vào „ Đều là chuyện hậu thế thôi, đừng hỏi nữa, đi ăn cơm „ Doanh béo nghe có cơm ăn liền im miệng không hỏi nữa, chỉ nghe lý Sư Sư từ trong toilet hô ra: „ Biểu ca tới mau, bồn cầu nghẹt ( ta thật cảm kích nàng có thể biết cái kia gọi là bồn cầu ) „ Kinh Kha bỗng nhiên xòe tay ra nói: „ Cho ta tiền, ta đi mua pin“ Doanh béo thò đầu vào nói: „ ngươi oa lừa đói niết, cơm còn sở du sưu ( chưa chín ) yêu.“ Lưu bang cũng bùng phát, nắm chặt tay ta cả giận: „ Có người lừa trẫm nói ở chỗ ngươi có ngự thực quỳnh thường mý nữ vô số trẫm mới ủy khuất tới đây, không thể tưởng tượng ngươi lại đối xử với trẫm như vậy...“ bánh bao nói vọng ra: „ Ông Cường, đi mua dấm đi...“ Ta loay hoay 1 lúc, đầu tiên phái Tần Thủy Hòang giúp lý Sư Sư thông WC, sau đưa tiền cho Kinh Kha mua pin, tiện đường mua luôn chai dấm, sau đó nói với lưu bang: „ ngươi ra khỏi cửa quẹo phải, chỗ đó vừa có ngự thực vừa có mỹ nữ „, sau đó nói với Hạng Vũ vẫn trầm mặc nãy giờ : „ Vũ ca, chỉ có ngươi mứoi là người tốt „ Hạng Vũ ngây ngốc nhìn 1 người đang chạy xe máy ngòai cửa sổ, bỗng nhiên nắm lấy ta hỏi: „ Người kia cưỡi thứ gìmà chạy nhanh hơn cả ngựa vậy ? „ Ta rút cục chịu không nổi, giống như 1 nhà thơ quơ quơ cánh tay, mắt tràn lệ nóng chạy vào bếp, một tay nắm tay bánh bao, kích động đến mức không biết nói gì, đột nhiên ta thấy Lưu bang đang đứng 1 bên, liền chỉ vào mũi hắn nói: „ Em chắc chắn không biết tên àny là ai, anh nói cho em biết, hắn là Lưu...“ „ Chả phải anh Lưu Quí sao, anh ý cũng nói cho em biết rồi- ăn cơm xong anh ra ngòai mua mấy bộ quần áo nha.“ Lưu Bang quả thật tên là Lưu Quí, nhưng hắn vừa đổi cách nói, mọi người liền rất khó nhận ra hắn là ai, tiểu tử này hiện đang mặc 1 bộ đồ lót, hớn hở đứng trước bánh bao. Diện mạo bây giừo của hắn cùng với vẻ ngầu ngàu lúc nãy quả thực là 2 người hàon tòan khác nhau. Ta đem hắn kéo qua 1 bên nhỏ giọng hỏi: „ Ngươi cho rằng nàng ta là mỹ nữ ? „ Lưu bang dùng sức gật đầu, nói: „ Ta thích cô nương này. „ Ta rất kiên nhẫn kéo lý Sư Sư lại chỉ cho hắn xem: „ Ngươi đánh giá cô này thế nào ? „ Lưu bang khinh miệt lắc đầu: „ Nhìn qua cũng có vài phần sắc đẹp, nhưung so với vị cô nương này chỉ có thể nói trên trời dưới đất.“ Ta nghe xong lời ấy, nhất thời bội phục Lưu bang vô cùng. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang