[Dịch] Ngọc Tiên Duyên

Chương 4 : Chương 15 YÊU MA THẤT CẤM

Người đăng: Vicent

Hoa Lân suy nghĩ một hồi rồi nói: - Được rồi! Chúng ta cùng trở về, lập tức báo lại cho Cốc Thanh Phong biết! Thượng Quan Linh thoáng chút do dự, Thục Sơn có biến, đúng là nên đi báo một tiếng. cũng vì vậy nàng xoay người lại muốn đẩy phiến đá trên đỉnh đầu ra, chẳng ngờ nó không suy suyển chút nào, hơn nữa đến cơ quan mở cửa cũng không tìm thấy, nàng vội kêu lên: - Hỏng rồi! Thông đạo này chỉ có thể đi từ ngoài vào mà thôi! Hoa Lân cau mày, “keng” một tiếng, hắn toàn lực bổ một kiếm về phía phiến đá kia. Nhưng không thể ngờ được, phiến đá trên đầu thực ra không phải là một phiến đá mà thực ra là một khối kim loại vô cùng kỳ lạ. Uy lực của Hà Chiếu Kiếm mãnh liệt là thế mà cũng chẳng hề thu được chút hiệu quả gì. Có chăng chỉ làm toàn bộ tường vách trong thông đạo khẽ rung lên một trận, khiến cho toàn bộ sức mạnh từ nhát kiếm vừa rồi của Hoa Lân bị hóa giải hoàn toàn. Thượng Quan Linh lại kinh sợ kêu lên: - Nguy rồi! Đây chính là Bát Hợp Lân Quang trận của Thục Sơn, chỉ sợ phải tìm thấy trận nhãn thì mới được... Hoa Lân vẫn không tin, hắn xuất tiếp ba kiếm “keng keng keng”, phiến đá phía trên rút cục vẫn im lìm bất động, nhưng cả thông đạo lại bị hắn làm cho rung chuyển dữ dội. Hiển nhiên trận pháp này có tác dụng thu hút lực rồi phân tán ra toàn bộ bề mặt thông đạo. Trừ phi có công lực thông thiên, nếu không hoàn toàn vô phương phá trận thoát ra. Hai người không khỏi nhìn nhau lo lắng, đột nhiên mặt đất dưới chân họ rung chuyển bần bật, từ nơi sâu thẳm bên dưới vọng đến một tiếng nổ lớn “oanh...oanh...”. Cả hai đều biến sắc, Thượng Quan Linh nói: - Thôi vậy! Nếu không thể phá trận thoát lên, chúng ta cứ đi thẳng xuống dưới mà bắt một kẻ lên phá trận, trong bọn chúng nhất định sẽ có đệ tử Thục Sơn, tin rằng chúng có thể khai mở thông đạo này ra! Hoa Lân vốn định phát động ngọn hoả diễm nội thể, trợ lực cho Hà Chiếu kiếm phá đá mở đường đi lên, nhưng hắn lại sợ bọn ma đầu Phần Âm tông nên đành gật đầu đồng ý, hắn thầm nghĩ kiến nghị của Thượng Quan Linh cũng là một biện pháp tốt.Vì vậy hai người lập tức hướng về một hướng khác của thông đạo mà cùng nhau chạy đi. Đi qua một quãng địa đạo dài, trải qua ba ngã rẽ, trước mặt hai người lộ một con đường để đi sâu xuống dưới, cánh cửa đá nặng nề án ngữ lối vào đã được mở toang, cơ quan trên tường cũng đã bị gạt xuống, hiển nhiên mấy kẻ thần bí khi nãy đã xuống bên dưới. Hoa Lân và Thượng Quan Linh không chút do dự, cùng nhau bước xuống. Trước mặt họ bỗng tối sầm lại, trong tâm trí bỗng sinh ra cảm giác lạnh lẽo. Cũng may bọn họ võ công tuyệt đỉnh, dựa vào ánh lam quang mờ nhạt phát ra từ bức tường cẩm thạch cũng miên cưỡng có thể quan sát rõ quang cảnh trong vòng mười trượng. Lúc này, toàn bộ thông đạo bị bao phủ bởi một màu xanh thẫm, lập nhoè tựa như lối vào Quỷ giới, thật làm cho người ta rợn tóc gáy. Hai người lúc này mới nhớ đến đây là Trấn Yêu tháp, trong lòng không khỏi sợ hãi, phải chăng phía dưới chính là thế giới của yêu ma? Dù có đôi chút kinh sợ nhưng Hoa Lân và Thượng Quan Linh không nén nổi hiếu kì, hai người nắm tay nhau tiến lên phía trước mười trượng, lại thấy phía trước xuất hiện một tấm kính trong suốt phát ra ánh sáng ảm đạm chắn giữa lối đi. Trên tấm gương kia lăn tăn từng lớp sóng nước, hiển nhiên là một thông đạo cổ quái có thể xuyên qua. Hai người cẩn thận quan sát xung quanh, thấy trên bức tường bên trái có viết mấy hàng văn tự dị thường. Chữ viết trên hàng đầu tiên chỉ là những ký tự loằng không rõ nghĩa, nhưng bên dưới lại có một hàng Hán văn phiên dịch lại: “Yêu ma cấm địa, không được đi vào!” Lại có đoạn văn khác viết: “Ba ngàn năm trước, sau khi tiên ma đại chiến kết thúc, Vô Cực Tiên Sĩ đã dùng kết giới trấn nhiếp ở đây những yêu nghiệt tàn dư, phàm nhân tuyệt đối không được đi vào, nếu không tất chết chẳng sai!” Phía dưới còn có một dòng chữ to được viết bằng máu chú thích: “Để đảm bảo vệ chúng sinh, tuyệt đối không được mở kết giới! Nếu không thiên hạ biến sắc!” Hoa Lân và Thượng Quan Linh cùng đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều cảm thấy sợ hãi, bọn người thần bí kia dám can đảm xong qua yêu ma kết giới không biết chúng định mưu tính việc gì. Hoa Lân nghiêm mặt nói: - Ta có một dự cảm mãnh liệt, trong kia đích thị là Huyết Ma, dựa vào công lực của chúng ta thì không thể ngăn chặn hắn, chúng ta hãy mau nghĩ cách quay về thông báo cho phái Thục Sơn mới được! Đi thôi! Lập tức quay về! Thượng Quan Linh không nỡ rời đi, nàng quay lại nhìn màn kết giới trong suốt kia, sáo ngọc trong tay nhẹ nhàng điểm đến thăm dò. Chỉ thấy sáo ngọc xuyên qua kết giới, xung quanh mặt kính lăn tăn những gợn sóng, quả nhiên giống hệt mặt nước. Bỗng nhiên, chiếc sáo ngọc bị hút mạnh vào bên trong, nàng sợ hãi kêu lên một tiếng rồi mau chóng thu hồi sáo ngọc, nhưng thật kì dị dù vận hết công lực rút ra nhưng vẫn không thể rút nổi chiếc sáo, chẳng những thế nó còn tiếp tục bị hút dần vào trong. Hoa Lân liền bước tới nắm lấy tay Thượng Quan Linh, hai người cùng hợp lực miện cưỡng mới giữ được chiếc sáo lại, bất ngờ đầu kia của sáo ngọc truyền lại một đợt khí lạnh đến thấu xương. Hoa Lân tức giận, rút ngay Hà Chiếu kiếm đâm thẳng vào trong kết giới, trên thân kiếm hiện lên một đạo thiểm điện, bỗng phảng phát nghe thấy âm thanh quái đản gì đó, luồng khí trên thân sáo đột nhiên biến mất, Hoa Lân ôm Thượng Quan Linh lùi nhanh lại phía sau. Thượng Quan Linh sợ hãi nói: - Vừa rồi cái gì đã hút cây sáo ngọc của ta vậy? Hoa Lân đương nhiên không biết trả lời thế nào, không do dự, hắn ôm lấy eo nàng, hướng về đường cũ chạy đi, Thượng Quan Linh rốt cuộc cũng không hề phản kháng. Hai người vừa mới trở lại chỗ phiến đá ban đầu, đã nghe thấy thông đạo phía sau vang lên một loạt tiếng nổ: “Oanh..oanh”, rồi “bùm!” một tiếng, phảng phất như có cái gì đó bị nứt vụn, có lẽ là kết giới đã bị kẻ khác phá huỷ. Hoa Lân cùng Thượng Quan Linh sắc mặt đại biến, mặc dù chưa thấy thân ảnh đối phương, nhưng một luồng khí tức cường đại của yêu nghiệt đã bao trùm toàn bộ thông đạo khiến cho họ cảm thấy nghẹn thở. Chưa biết yêu vật từ phía sau đuổi đến là thứ gì nhưng hai người tự hiểu bản thân tuyệt đối không chống nổi sự công kích của chúng, bởi vì áp lực của yêu khí làm cho bọn họ ngay cả hít thở cũng cảm thấy khó khăn, như vậy cũng đủ biết đối phương khủng khiếp thế nào. Lối thoát duy nhất cũng đã bị chặn kín, đằng sau lại có yêu ma cường đại đuổi tới, hai người giờ đây lâm vào tình cảnh vô cùng nguy khốn, tựu chung không còn chỗ nào để ẩn nấp. Thượng Quan Linh thập phần bối rối, nàng dò xét thông đạo phía trước hòng tìm cho được trận nhãn nhưng rốt cuộc cũng không được kết quả gì. Trong chớp mắt chỉ thấy một cỗ yêu khí mãnh liệt lại ùa tới, dường như nó mới vượt qua ngã rẽ, chuẩn bị bắt kịp hai người. Bất luận bên trong có phải là Huyết Ma hay không, chỉ riêng đối với yêu nghiệt kia bọn họ cũng không có khả năng chống cự được. Vào thời khắc quan trọng này, bất chấp nguy cơ bại lộ hành tung, Hoa Lân vội ngưng tụ hoả diễm nội thể, hét lớn: - Linh nhi!... Đến sau lưng ta đi! Thượng Quan Linh thấy toàn thân hắn là một màu đỏ sậm, còn Hà Chiếu kiếm thì biến thành một màu hồng trong suốt, phảng phất như sắp bị nung chảy ra, Dưới sự ngạc nhiên đó, nàng chỉ có thể thuận theo lời Hoa Lân mà đi đến sau lưng hắn. Đúng vào lúc này, từ ngã rẽ phía sau tràn ra một luồng hắc khi nồng đậm, một đám quỷ hồn cùng yêu ma bay ra. Có những ác quỷ hung tợn, có những cương thi nhe răng trắng xóa, còn có những u linh không đầu và các thứ yêu vật với đủ loại hình dạng mà đi đầu chính là “Huyết Ma” Lưu Thế Kiệt. Hoa Lân vận khởi hỏa diệm đỏ rực toàn thân, Hà Chiếu kiếm phát ra hồng quang vạn trượng, hết sức chém thẳng tới phiến đá phía trên. Huyết Ma gặp lại Hoa Lân hiển nhiên cũng rất sửng sốt, tiếp đó lại thấy Thượng Quan Linh đang đứng bên cạnh, khoé miệng hắn nở ra một tia cười dâm đãng. Nhưng sắc mặt Huyết Ma đột nhiên biến đổi, rút cục hắn cũng biết Hoa Lân đang muốn chạy trốn, thân ảnh hắn chợt nhoáng lên, dùng một tốc độ mà mắt thường không thể thấy được lao tới. Cùng lúc này, kiếm quang của Hoa Lân đã loé lên, “keng” một tiếng bổ thẳng vào phiến đá làm cả thông đạo rung chuyển kịch liệt. Dư thế của luồng hỏa diễm trong tay Hoa Lân không giảm, hắn nhanh chóng chém lên thân ảnh Huyết Ma đang tiến tới, nhiệt độ trong thông đạo trở nên vô cùng nóng bỏng, thi thể và thanh trường kiếm của gã đệ tử Thục Sơn đã lập tức hóa thành hơi nước. Như vậy cũng đủ thấy uy lực của ngọn lửa này bá đạo đến thế nào. Nó dọa cho Huyết Ma sợ hãi đến liên tục phải nhảy lên né tránh, đồng thời toàn thân phát ra một tầng phòng hộ màu đỏ máu, khó khăn lắm mới chống chọi được với ngọn lửa của Hoa Lân. Nếu ở tại nơi khác, Huyết Ma đương nhiên có thể dễ dàng đánh bại Hoa Lân, nhưng nơi này thông đạo này nhỏ hẹp vô cùng nên ngọn lửa của Hoa Lân phát huy được hiệu quả tối đa, khiến cho Lưu Thế Kiệt không thể không toàn lực chống chọi. Nhưng bọn yêu ma phía sau rõ ràng công lực yếu hơn Huyết Ma một chút, vừa tiếp xúc với kiếm quang của Hoa Lân, chúng lập tức kêu lên thảm thiết, sau nháy mắt đã bị hóa thành khói mây mờ ảo, thế mới biết luồng hồng quang của Hoa Lân là khắc tinh trời sinh của bọn chúng. Thượng Quan Linh cũng cảm thấy thông đạo bỗng nóng lên dữ dội. Còn phiến đá phía trên đã bị Hoa Lân một kiếm chém nát, nàng lập tức chạy ra ngoài. Thân thể nàng nóng bừng, mặc dù công lực nàng vô cùng thâm hậu nhưng mồ hôi cũng toát ra đầy người. Trong lòng không khỏi kinh ngạc, chẳng lẽ hắn có thể lợi hại vậy sao? Còn đang vì hắn mà kiêu ngạo, chợt thấy eo lưng nằm dường như bị ai quắp chặt, thì ra Hoa Lân đã ôm lấy nàng rồi “vút” một tiếng bay khỏi Trấn Yêu tháp, vừa chạy Hoa Lân vừa xuất toàn lực hét lớn: - Trấn Yêu tháp thất thủ rồi...thất thủ rồi...thất thủ rồi!. Giọng nói vang lên tựa sấm rền vang vọng mọi ngõ ngách của Thục Sơn. Chỉ nghe thấy toàn bộ Trấn Yêu tháp bừng bừng rung chuyển, trên thân tháp xuất hiện vô số vết rạn nứt ngang dọc, rồi “oành” một tiếng, sụp đổ xuống hoàn toàn, tầng tầng lớp lớp mảnh vỡ văng ra tứ phía, tro bụi cuồn cuộn bốc lên, tạo ra quang cảnh vô cùng hoành tráng. Hoa Lân kêu lên: - Hỏng rồi!... Không cứu kịp mấy tên đệ tử Thục Sơn trong tháp rồi! Thượng Quan Linh chưa hết ngạc nhiên thì lại thấy một thân ảnh màu trắng nhanh tựa chớp giật bắn về phía hai người, năm ngón tay kẻ này co lại giống như một quỷ trảo thần tốc đánh về phía Hoa Lân. Thượng Quan Linh hét lên một tiếng, dùng lực đẩy Hoa Lân ra rồi đưa thân mình ra phía trước che chắn cho hắn. Mà Hoa Lân phản ứng cũng thập phần nhanh nhẹn, trong đầu cũng muốn vì người yêu mà hy sinh, nhưng lại bị Thượng Quan Linh đẩy ra nên chỉ còn cách bất đắc dĩ phóng một cước về phía nàng. Giờ khắc này, cả hai người cơ hồ cùng nghĩ về nhau, đều muốn hy sinh bản thân để bảo vệ đối phương. Bởi vì hai người đồng thời dụng lực nên tốc độ đương nhiên nhanh gáp đôi. Chỉ thấy hai người bọn họ nhanh chóng tách ra, còn Huyết Ma “vút” một tiếng phi xuyên qua khoảng trống hai người để lại, sau đó mới kinh ngạc mà quay đầu lại nhìn. Hoa Lân không chút do dự nhanh chóng ngự kiếm nhằm hướng Thượng Quan Linh quay lại, đồng thời Huyết Ma cũng nở một nụ cười nham hiểm “hắc hắc” rồi quay đầu, vung chưởng chụp lấy nàng. Từ đống đổ nát của Trấn Yêu tháp, “vút vút vút...” vô số yêu ma vọt ra, nhằm về bốn phương tám hướng mà chạy đi. Nhưng trong đám này, xuất hiện tám yêu vật cường đại dường như cũng vì háo sắc mà đồng loạt xông tới chỗ Thượng Quan Linh. Dọa cho nàng vô cùng sợ hãi mà mau chóng đạp lên phi kiếm lao về Lăng Vân điện trên Thục Sơn. Chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện một quang cảnh vô cùng kỳ lạ và đặc biệt, Thượng Quan Linh đang bị một đám sắc ma sắc quỷ đuôi theo sau tạo thành một chuỗi dài, chúng không ngừng hò hét đuổi theo nàng bay về hướng đông. Trong đám này, dĩ nhiên tốc độ của Huyết Ma nhanh nhất, trong nháy mắt hắn đã đến bên cạnh kịp Thượng Quan Linh. Nhưng thanh kiếm trong tay Hoa Lân còn nhanh hơn một bậc, một đạo kiếm khí bắn thẳng vào sau lưng Huyết Ma, khiến y không thể không né qua một bên. Rút cục Huyết Ma chỉ kém một chút xíu nữa thì đã bắt được Thượng Quan Linh. Cùng lúc đó, từ Nghị Sự điện, bảy bóng người phi tới, thì ra là mầy người Thượng Quan Truy Vân, Cốc Thanh Phong, Mạnh Lôi... , Huyết Ma thấy không thể đắc thủ thì phẫn nộ quay lại trợn mắt nhìn Hoa Lân, tiếp đó xoay người đánh tới. Hoa Lân kêu lên một tiếng quái dị rồi quay người ngự kiếm định chạy trốn. Nào ngờ vừa rồi hắn đã dụng công quá độ cho nên tốc độ chậm hơn hẳn Huyết Ma, sau nháy mắt đã bị hắn đuổi tới sau lưng. Thượng Quan Linh thấy vậy thì hoảng sợ kêu lên thất thanh... Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang