Phong tiễn

Chương 40 : 40

Người đăng: thanhhungtnt

Ngày đăng: 18:52 01-04-2024

39. Khương liên nhấp 1 ngụm trà nóng, lơ đãng nhìn vào màn hình thông tin nổi trong phòng, thông tin truyền thông của liên minh, không cần nói cũng biết, liên minh rất loạn. Loạn từ trên xuống, loạn từ trong ra, cô cười khẩy, đế quốc đánh đến cửa rồi, thành tứ xuyên đã mất, nội bộ liên minh lục đục, các quân đoàn thì án binh bất động, liên minh thực lực không yếu, lại 5 lần 7 lượt đưa lưng cho người ta đánh, không hiểu nổi. Nhưng bây giờ đó không phải chuyện của cô nữa, cô lo thân mình chưa xong, chuyện liên minh, lo nổi sao. Khương liên nhìn cánh cửa kim loại khóa kín, cắn răng chua chát, khương gia tuy không phải ngũ đại, nhưng cũng là gia tộc lớn, 1 thời hào hoa lẫy lững, cứ như vậy sau 1 đêm mà sụp đổ. Khương gia bị dạ thành đánh cho tan nát, quân đội vào thành, mừng vui chưa kịp, toàn bộ khương gia ở thành tứ xuyên đều bị bắt, mọi người đều nghĩ là người của mình, khí giới trong tay hạ xuống, thật không ngờ quân đội 1 câu không nói, đã động thủ rồi. Hộ vệ khương gia đều bị giết, bản thân khương chấn cùng những người đứng đầu gia tộc đều bị đưa đi, lành ít dữ nhiều, khương liên lo lắng, nhưng bản thân cô cũng biệt giam 1 chỗ, cũng may, người ta đối cô còn ít nhiều coi trọng, chưa dụng hình là tốt lắm rồi. “tiểu thư chớ lo, khương gia có công lao, có khổ lao, liên minh cũng không đến mức tuyệt tình như vậy” Cô nàng thư kí nhìn khương liên mặt ủ màu chau, tiểu thư từ lúc bị nhốt vào đây chưa đêm nào ngon giấc, người gầy rộc da tái xanh, nhìn mà đau lòng. Nhưng sức cô nhỏ bé, còn chính là phải nương tựa vào tiểu thư, nếu lúc đó khương liên mà không hạ mình xin cho cô, chỉ sợ đã bị quân đội xử quyết, thành xác không hồn. “không lo sao được chứ, đó còn chẳng phải . . .” Khương liên thoáng chốc đã muốn lỡ miệng nói ra, cuối cùng kiềm lại được, dù sao tình cảnh này nói ra cũng không được gì, còn khiến nàng ta thêm hoảng sợ, không phải ai cũng có thần kinh thép như cô. Nói đến cứng đầu, lại nhớ đến khương dực, tuy cô và hắn chẳng mấy thân quen, nhưng biết nhau lâu như vậy, chính là từ nhỏ lớn lên, tuy chí hướng mỗi người mỗi khác, cũng xem hắn là nửa bằng hữu đi, hắn chết thảm, không ngờ mình cũng đau lòng, cũng chảy nước mắt, cô cứ nghĩ đời này cô khóc cạn rồi, hóa ra cũng là con người rắn mềm mà thôi. Nhớ người, cô rải 1 chén trà xuống, bản thân cô chắc là cũng sắp theo hắn rồi, quân đội còn đối tốt với cô được bao lâu, cục diện khó lường, họ vội còn hơn cô nhiều, họ hỏi cô không nói, họ dùng hình tất nhiên cô không chịu được, nhưng lòng cô đơn giản, đã chuẩn bị cho mình. Nếu có vướng bận, có lẽ chỉ có khương chấn, và cô nàng thư kí này, khương liên nhìn khuôn mặt tròn trịa ửng hồng của nàng ta, rõ ràng là người ngoài, xinh đẹp giỏi giang, bị khương gia lụy chết, cô lắc đầu, khương gia vấy máu quá nhiều, đến lúc trả nghiệp rồi. Bên ngoài có tiếng ầm ĩ, đúng hơn là tiếng đánh giết, tiếng người huyên náo, cùng tiếng nổ ầm ầm, nổ đến rung chuyển sàn nhà dưới chân, khương liên đứng bật dậy, nắm lấy cô nàng thư kí mà lùi dần về góc phòng. 2 người vừa lùi lại, ầm 1 tiếng nổ lớn, trần nhà phía trên nổ tung, 1 mảng tường đổ sập xuống, theo sau là 3 bóng người nhảy vào. 2 nam 1 nữ, nữ nhân dáng người nhỏ nhắn, tay mang trủy thủ, hắc đấu y, rõ là người dạ thành, còn nam nhân, nhìn càng khác biệt. 1 người tay cầm loan đao, loan đao bằng thép đặc, rõ ràng là binh khí lạnh, nhưng sắc đao khiếp người, nhìn không ra nông sâu, còn người kia, như chiến thần bước ra từ truyền thuyết. 1 bộ khôi giáp hoàn toàn bằng kim loại, sắc kim đen bóng lại mang theo điện tích, tay trái mang khiên thiết giáp, tay phải sử trọng trùy, uy vũ bất phàm. Người dạ thành đến tận đây tìm cô tính sổ, cứ nghĩ cái người mặc giáp toàn thân như tòa núi sắt di động kia là thủ lĩnh, cái trùy kia, to gần bằng cả người cô, hẳn phải cả trăm cân, đầu trùy hình trụ tua tủa gai nhọn, lần đầu tiên cô thấy, trần nhà chính là chịu không nổi 1 trùy của người này. Nhưng bước đến trước mặt cô, nhìn lên nhìn xuống, lại là người cầm đao, y nhìn cô 1 lúc, lại quay ra nhìn cô nàng thư kí, khương liên bước ra, chắn trước mặt nàng ta, đanh giọng, “nàng ấy đi cùng ta” Y gật đầu, cũng không nhiều lời, nữ nhân bước lên chụp lấy 2 người, chính là 2 tay kẹp 2 người bọn họ, dáng không cao lớn, sức khỏe thật phi thường, mang theo 2 người mà phi hành. Cứ thế theo lỗ hổng trên trần mà ra, khương liên nhìn mà kinh ngạc, bọn họ bị biệt giam dưới tầng hầm quân đội, là tầng 5 đó a, đám người này cứ thế mà đánh thẳng xuống, đục tường mà đi, đục mấy lớp trần nhà. Khương liên nhìn hắc thiết nhân kia mà nuốt nước bọt, đúng là dị nhân. Chui ra từ lỗ hổng, lên được mặt đất, khương liên còn chưa kịp thở phào, đã hít ngược 1 hơi khí lạnh, quân đội người đông, họng súng như rừng, tất cả nòng súng đều sáng rực chĩa vào đám người bọn họ, vòng vây siết chặt đến con ruồi không lọt. Cô méo mặt, kẻ đến, chỉ đến 3 người, cứ tưởng trên này còn có tiếp viện, đánh úp trụ sở quân đội, trăm người còn thiếu, đánh với 3 người, họa có đồ thần kinh. Tính kiểu gì cũng không hợp, nhưng người ta dám đến đây, tất có dụng kế, cô nhìn vị đao đầu lĩnh kia, lòng đầy hy vọng. “mã tà, mở đường” Y đúng là không phụ lòng cô, tỏ rõ thần uy, chính là liều mạng, khương liên thật muốn chửi 1 câu mẹ kiếp thằng điên, trong lúc cô đang nghẹn chết, hắc thiết nhân đã xung trận. Mặt thuẫn xoay tròn, năng lượng trên thuẫn tích dày lên, hắn quỳ 1 chân trên đất, thuẫn giơ phía trước, chùy ép vào người, súc lực đợi phát, chân đạp lên đất, nổ thành hố sâu, đất bằng dậy sóng. toàn thân giáp nặng, lại nhanh nhẹn vô cùng, chớp mắt 1 cái, như viên đạn pháo, bắn thẳng vào vòng vây. nơi hắn đi qua, người ngã ngựa đổ, rào chắn quân đội, đến cả địa lôi còn không suy suyển, bị hắn húc tan nát, máu thịt tung tóe, mở ra 1 con đường máu. Khương liên đưa tay bụm miệng, vất vả mới không nôn ra. cô trước giờ đánh trận mô phỏng, trường chém giết như này chỉ nhìn qua màn ảnh, chưa trải bao giờ, chỉ khổ cô nàng thư kí, mặt vàng như nghệ, sớm đã ngất xỉu. ngất được thì tốt, khương liên không nhất được, chỉ có thể mở mắt trừng trừng, nhìn đám cuồng nhân kia bạo lực phá vây. Quân đội người đông thế mạnh, nhưng trận hình rối loạn, không cản nổi 2 kẻ cuồng đồ. 2 người 1 trái 1 phải, càn quét mở đường, đạn năng lượng đánh lên người bọn họ, rải như mưa rào, nam nhân mặc giáp thì không nói, đến kẻ mang đao còn không hề hấn gì, năng lượng trung hòa, là dị tộc. Là dạ thành sao, thì ra người dạ thành đồn thổi, là mạnh đến bậc này, mạnh đến nhân loại như cô nhìn mà bất lực, quân đội còn như vậy, khương gia đêm đó thì sao, đúng là 1 kích không chịu nổi. Khương liên nghĩ ngợi vẩn vơ, nhưng chẳng có thời gian cho cô nghĩ nhiều, quân đội kéo đến mỗi lúc 1 đông. nữ nhân kẹp cô trong tay, thân người đảo lượn, kĩ xảo phi hành xuất thần nhập hóa, so với băng nữ nhân không hề thua kém, đó là còn mang nặng 2 người, nếu đơn đả độc đấu, còn đến mức nào. Nói ra dài hơn, đánh trong thoáng chốc, bọn họ 1 đường đánh thẳng, đã đánh ra tận khu phổ cư. Thành loạn, 1 khi vào khu dân cư phổ thông, bóng người mất hút, quân đội cũng bó tay hết cách, bọn họ tản binh sục sạo khắp nơi, gà bay chó chạy, đến gấu áo còn không thấy. Trong khi quân đội náo loạn thành trong, cách xa nơi đó phía tây thành, tại 1 khu đình viện cũ nát, khương liên bò rạp trên đất mà hít thở. đầu cô quay cuồng, nôn đến cả dịch bao tử cũng đã nôn ra, miệng cô đắng ngắt, chiến đấu liên tục cường độ cao như vậy, cô còn không có đấu y, sống được đúng là tạ trời đất. Cô nàng thư kí nằm cạnh cô, ngất còn chưa tỉnh, mũi cùng tai chảy máu, mặt trắng bệch như tử thi, khương liên nhìn mà phát hoảng, cô dù sao cũng trải qua huấn luyện cơ sở, coi như bán chuyên, còn nàng ta là hoàn toàn là dân thường, “tống y, mau tỉnh, các ngươi còn đứng đó làm gì, giúp ta” Cô nhìn đao đầu lĩnh, thấy cô khóc đến náo loạn, y gật đầu, hắc nữ nhân bước đến bóp cằm tống y, nhét vào 1 viên dược hoàn đen thui, ép nàng ta nuốt xuống, “qua được đêm nay thì sống, thân thể nhân loại, ta không biết được” Cái gì qua được đêm nay, khương liên nhìn mà há hốc, 1 người toàn thân giáp trụ, kẻ mang đao, nữ dùng dược hoàn, đây là cái thế đạo nào, 1 đám dã nhân thiết huyết vô tình, hắc đạo cũng có hành y, cứ mang 2 người các cô đến cái y viện nào đó không được sao. Ăn mày cũng không đòi xôi gấc, mạng trong tay người, cô chỉ có thể âm thầm cầu nguyện cho tống y. khương liên lảo đảo đứng dậy, dò dẫm từng bước, đi sâu dần vào trong đình viện. Đình viện mái cổ thô sơ, hoang phế không 1 dấu người, khương liên quen đường mà đi, đi đến 1 cái giếng nước to nằm giữa sân trong. Giếng cổ bằng gạch, khương liên mò mẫm 1 lúc, mặt đất cạnh giếng nứt ra, thò lên bảng điều khiển tinh vi đối nghịch. khương liên ép tay mình lên đó, thao tác 1 lúc, miệng giếng sáng lên, năng lượng vận chuyển, từ phía dưới có vật di chuyển, ánh sáng rọi lên mặt cô, khuôn mặt tái xanh vì mất sức, vẫn rắn rỏi dị thường. Khu nghiên cứu bí mật của khương gia ở thành tứ xuyên, rất ít người biết, kể cả người trong gia tộc, quân đội không biết, liên minh lại càng không, không ngờ đám người này lại biết. bọn họ mang cô ra ngoài, mang cô tới đây, không hỏi cũng biết, bọn họ không đến để cứu cô, chỉ cần người dẫn 1 đoạn đường. Quân đội hỏi cô không nói, họ cũng không đem người khương gia ra uy hiếp cô, cũng không cần nghĩ nhiều làm gì, khương gia xong rồi, cô cũng chuẩn bị tinh thần, bí mật khương gia, cùng đem theo người. Cuối cùng không hiểu sao, trước đám người này, cô lại muốn giao cho họ, là trút đi gánh nặng, hay là để đền đáp ơn cứu mạng, đều không phải, nếu họ biết được sự thật rồi, tới lúc đó còn không bóp chết cô sao, cô chỉ muốn để lại 1 đao nhỏ, để họ dùng đâm chết ngũ môn. Miệng giếng mở ra, sàn kim loại từ dưới dâng lên, khương liên bước vào, mỉm cười gượng gạo, “chào mừng tới xưởng lai ghép nhân tạo của khương gia” .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
Link thảo luận bên forum
 
Trở lên đầu trang