Phong tiễn

Chương 27 : 27

Người đăng: thanhhungtnt

Ngày đăng: 20:56 27-01-2024

.
26. Học viên lưu tinh, khoa cổ ngữ. Đỗ khắc ôm 1 chồng sách vở đầu óc thất thần bước ra, mặt mù mịt. Sư nương cho y 2 tuần học tiếng xa cổ, 2 tuần học 1 thứ ngôn ngữ mới tinh, đến nghe còn chưa nghe bao giờ, học rất vất vả. Nhưng y biết tính sư nương, bình thường nói năng kiệm lời, nhưng nói được phải làm được. nhận ơn huệ của người, thay người báo đáp. Thà bảo mình đi săn 1 đầu hoang thú, đỗ khắc bóp trán, cả lớp xa ngữ toàn con gái, 1 mình y vào học, đao cắm giữa rừng hoa. cứ mỗi lần y vào lớp, y như rằng có tiếng cười khúc khích, đến cả cô nàng giảng viên thỉnh thoảng cũng che khóe miệng cong, khiến dây xanh đầu y cứ giật giật, cảm giác cả người trăm kiến cùng cắn xé. mỗi lần lên lớp là khảo nghiệm cực hạn bản thân, lớp học là chiến trường, nữ nhân xung quanh tất cả đều là địch. Lần này lên lớp, trồng thêm cái mặt nạ, tuy là thành loạn, lớp học giảm 1 nửa, nhưng ánh mắt nhìn y như tăng gấp đôi, dưới lớp mặt nạ, mặt nóng như than, mồ hôi rịn khắp cả người. Đỗ khắc cảm giác như tự ngược, y hoài nghi cứ thế này 1 thời gian nữa có khi mình cực hạn khổ ải mà đột phá tinh thần. sư nương chắc là nắm rõ, nên mới bảo mình đi, y gật gù, lòng sư nương sâu không thấy đáy, nhưng trước giờ làm việc đều tính toán, chưa làm điều vô nghĩa bao giờ. “đỗ khắc huynh đệ, dạo này ngươi biệt tăm đâu thế, đi học không chuyên cần a” Là đám 5 người mạc uy, đỗ khắc cười gật đầu. Đám mạc uy là công tử phú gia hào hoa phong nhã, chính là thế gia mới nổi, nhiều tiền nhiều của. đám người này trong học viện danh tiếng không tốt, bắt nạt người yếu thế, ức hiếp nữ nhân, chẳng chuyện xấu nào không làm. Những kẻ như này, với y mà nói ác cảm thì hơi quá, nhưng không thuận thì là không thuận. có điều người ta chủ động làm quen, bản thân y là người mới, sư nương tốn kém không ít để y vào học, cũng không muốn gây chuyện thị phi, cứ thuận nước đẩy thuyền vậy. “đi thao trường quân luyện 1 thời gian” “phi, chỗ khỉ ho cò gáy cực khổ đi làm gì”, đường bá khinh mặt, hắn thân thể to cao vạm vỡ, đứng trong 5 người như 1 người khổng lồ, khạc 1 bãi ra đất. “hình như có đánh nhau, ta nghe nói mấy bữa trước có đánh chết người đấy”, mạc phiêu phiêu cười nhạo. cô nàng là em họ mạc uy, ở trường không mặc đấu y đồng phục, mang 1 bộ thời thượng, mà trong mắt đỗ khắc như miếng vải rách, vừa ngắn vừa hở, khoe đầy đủ đường cong, nhìn rất giống con nhái. “là giáo quan đánh chết học viên vào học, chúng ta tốn nhiều lắm mới hỏi ra. nghe nói xác học viên chôn ngay dưới sàn huấn luyện. quân đội ém nhẹm chuyện này đi, dù sao cũng chẳng phải lần đầu, bọn người lớn toàn hạng xảo trá. đỗ khắc, ngươi bỏ đi thôi, chịu khổ làm gì, theo chúng ta chẳng phải tốt sao” 2 anh em sinh đôi kiều thanh và kiều mỹ, kẻ tung người hứng. đỗ khắc híp mắt, 1 trai 1 gái xinh đẹp như hoa, sống trong nhung lụa, sao mỗi lần mở miệng lại cay độc như thế, xem ra người giàu cũng khổ a, đáng tiếc. “ta cũng không rõ lắm, chỉ là nghe có chết người gì đó, cũng sợ gần chết, nên bỏ rồi, giờ đang học phi hành trong học viện, ha ha” Đỗ khắc thật lòng, y đúng là sợ gần chết. y đánh trọng thương giáo quan, giờ đúng là có tật giật mình. Nhưng sư nương bảo học phải học, y nghe nói học viện có lớp phi hành nên đăng kí luôn. Học phi hành trong học viện, tuy không khổ như trong quân, cũng không có người kèm, chỉ tự học, với y cũng tốt, cơ sở vật chất so với bên thao trường vừa đắt vừa đầy đủ, mà y, thoải mái dùng tức pháp không kiêng kị. Lần trước y đi thăm mạnh đông mới biết, cái tức pháp đó thật không đơn giản như y nghĩ. Không phải hàng phổ thông, cũng không phải ai muốn luyện thì luyện, khi dùng không cẩn thận còn bị phản phệ liệt thân. Y nghe mà đổ mồ hôi hột, sư phụ có nói gì đâu. sư dạy trò luyện, với y chẳng khác nào thể dục buổi sớm, muốn dùng thì dùng, bản thân vào tức pháp rất đơn giản, trước giờ nghĩ cũng không nghĩ sâu, không ngờ nói ra lại nhiều nội tình như vậy. Vô danh tức pháp rất lâu đời, lâu đến nỗi không ai biết nó đến từ đâu, mạnh gia, liêm gia 2 nhà truyền xuống, không có sách vở, chỉ là lời truyền miệng trong nhà, cả liên minh, chắc cũng chỉ có 2 nhà luyện. Truyền suốt mấy trăm năm chưa từng ngắt quãng, rất nhiều người luyện, nhưng lợi hại đến đâu, đều có phản phệ. Nói cũng đúng, tức pháp lợi hại như vậy, tất có điều kiện hà khắc đi kèm, chỉ có tiểu tử vô tri đỗ khắc, xem nó như bài thể dục mà luyện, đúng là nhất nhân, cũng lần đầu gặp. Sư phụ tất nhiên là không hại mình, người nói được đương nhiên được. đỗ khắc nói trước quên sau, chỉ có mạnh đông là trợn tròn mắt khen lạ, nói y đúng là kì tài luyện võ, hết sức lôi kéo, chỉ cần đỗ khắc gật đầu, y sẽ thành 1 chủ bài của quân đội. Đỗ khắc biết mạnh đông thật lòng, có chút cảm động. mình đánh người ta trọng thương cả người bó bột, người ta không oán không hận, còn thay mình mở đường, con đường mà trước kia y có mơ cũng mơ không tới. Nhưng chỉ là trước kia mà thôi, chẳng hiểu sao nghĩ tới sư nương, trong đầu hiện ra thân ảnh cô quạnh phiêu linh trôi nổi trên màn đêm như gấm của thành tứ xuyên. Người lạnh như băng, cũng ấm như lửa, 1 áng cười kia không sao quên được. y chỉ đành cười gượng, nhìn mạnh đông lắc đầu, “đạo bất đồng” Mạnh đông biết không khuyên được y, luyến tiếc không buông, kết giao coi như 1 nửa bằng hữu. “ta còn có lớp phi hành, ta đi trước” Đỗ khắc không xa không gần, nụ cười như không. hôm nay y đúng là có lớp phi hành, đóng nhiều tiền như vậy không thể phí, mà y, đúng là ngày nào cũng bận đến tối tăm mặt mũi. Trong mắt mạc uy thoáng 1 tia dị sắc, đỗ khắc, bọn hắn đã có ý kết giao, tên này lúc nào gặp cũng khách sáo, lần nào cũng bận, mặc dù không giả, nhưng đúng là không nể mặt. người như đỗ khắc, bọn hắn vốn không để vào mắt, cho ngươi mặt mũi, cũng không phải vì ngươi. “chúng ta đi cùng ngươi, đừng ngại, ngươi luyện cứ luyện, chúng ta đợi ở ngoài là được. Thân nhau lâu như vậy rồi, ngươi còn chưa mời chúng ta đến nhà 1 chuyến, huynh đệ ngươi nói có phải không, ngươi luyện xong chúng ta cùng đi” Lần này không chỉ đỗ khắc ngạc nhiên, đến cả đám mạc phiêu phiêu cũng thấy lạ. tính tình mạc uy thế nào, bọn họ rõ nhất, âm hiểm xảo trá, có lợi mới làm, xem ra là đã nhìn trúng cái gì rồi, nhưng lão đại không nói, cả bọn chỉ cần theo là được.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Link thảo luận bên forum
 
Trở lên đầu trang