Phong tiễn

Chương 23 : 23

Người đăng: thanhhungtnt

Ngày đăng: 17:15 22-01-2024

.
22. Lưu hoành lòng nóng như lửa đốt, hắn đến đây áp trận, vừa mới đến, trong thành có chuyện, khương gia bị người ta đánh cho sứt đầu mẻ trán. Hắn lấy ra pháo hiệu truyền tin, bắn lên không trung, hy vọng người của mình nhìn thấy. quân đoàn 14 đúng là hắn mang đến, nhưng quân đóng ngoài thành, mạng thông tin sập, hắn cũng chẳng có cách gì. đối phương mưu tính sâu xa, quân đoàn 14 đến được đây thập phần vất vả, bị quấy nhiễu suốt dọc đường. binh sĩ mệt mỏi, hạ trại nghỉ ngơi, hắn không dám mang quân vào thành, bởi vì thành loạn, mà cái loạn đó, chắc cũng nằm trong mưu tính của đối phương rồi. Kẻ nằm trong tối, nắm trong tay tất cả, người bên ngoài như hắn u mê, liên minh u mê, chỉ có thể lần theo từng bước đối phương, cũng vì vậy, luôn chậm hơn người ta nửa bước. Có kẻ nhắm vào khương gia, cái đoạn hình ảnh lưu truyền rộng rãi đó, truyền từ đây mà ra. người ngoài xem không hiểu, chỉ cúi đầu thán phục, nhưng với liên minh như sét đánh ngang tai, 1 màn năm ngón tóe lửa kia khác gì ám hiệu, đám truyền thông ham tiền như mạng đó, bị người ta lợi dụng còn không biết. Dạ thành nhúng tay vào nước đục, dạ thành cấu kết với đế quốc, dạ thành rốt cuộc là muốn làm gì ? Chuyện năm xưa nói ra đều biết, nhưng nội tình trong đó sâu xa mấy ai hiểu rõ, nhưng thế nào đi nữa, đúng là liên minh đắc tội, dạ thành hận liên minh, nhưng năm đó đổ bao nhiêu máu còn chưa đủ ? Càng nghĩ càng rối, lòng càng loạn, lưu hoành vất ra sau đầu, hắn giờ phải lo cái mạng mình trước mắt. Phi hành từ cao ốc đến khu sản xuất, 1 đoạn đường không ngắn không dài, nhưng phục binh như kiến. đám viện binh khương gia người đông thế yếu, chẳng khác cái bia di động là bao, liên tục bị người dạ thành chặn đánh, thương vong thảm trọng mà tụt lại. đám cảnh binh trong thành còn thảm hơn, ngay từ đầu đã bị người ta ám toán, cảnh binh tan tác, cũng vì vậy mà sập mạng truyền tin, tứ xuyên thành giờ không còn binh tướng gì nữa, như người thiếu nữ toàn thân lõa lồ, chờ người làm thịt. Đế quốc bây giờ mà công thành, như lấy vật trong túi vậy, cũng may còn trọng binh đóng ở biên cảnh. việc của hắn bây giờ, chính là chữa cháy cho khương gia, không thể để thành loạn càng thêm loạn, tứ xuyên thành, không thể mất được. Chiến y đỏ rực quang mang, súng năng lượng trong tay xạ kích không ngừng, 1 bộ chiến đấu gọi là phượng vũ, sử dụng hồng tinh thạch, là 1 trong 4 trọng bảo của lưu gia, cũng nhờ lá chắn năng lượng màu đỏ dâng lên, mấy lần cứu nguy, bởi vì cao thủ dạ thành công kích thật quá hiểm. Đây không phải lần đầu tiên hắn đánh với người dạ thành, nhưng là lần đầu đối mặt với nhiều người dạ thành như vậy, công kích như thủy triều nhấn chìm hắn, người dạ thành bán mạng vì tiền, so với người dạ thành đánh cùng liều tận, khác biệt vô cùng. Hắn không biết tại sao người dạ thành lại liều mạng như vậy, nhưng mỗi bước tiến lên thật gian nan. càng đánh lòng càng nặng trĩu, sức người kiệt lực, hắn đã giết đến đỏ cả mắt, xung quanh trên dưới trái phải đều là địch. cũng may còn có cao thủ trong dân, bọn họ liên tục lao lên trợ chiến, nếu không lưu hoành đã táng mạng lâu rồi. Lưu hoành cười khổ, mặc dù nguy hiểm trùng trùng, nhưng hắn là quân nhân, quân nhân không đi thì ai đi bây giờ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Link thảo luận bên forum
 
Trở lên đầu trang