Phong tiễn

Chương 21 : 21

Người đăng: thanhhungtnt

Ngày đăng: 16:12 20-01-2024

.
20. Khu sản xuất khương gia, cổng chính, 30 hộ vệ, súng ống vác vai, đấu y chỉnh tề. thành loạn, lòng người cảnh giác, bọn họ là tinh nhuệ khương gia tuyển chọn, đãi ngộ vô cùng tốt, nhận tiền làm việc, hơn nữa, đa số xuất thân quân nhân, về từ hoang dã, đều là tay lão luyện. Sắp đến giờ đổi phiên, không hề nơi lỏng, lão đội trưởng gật đầu hài lòng, 30 người xếp thành mấy hàng, lặng im phăng phắc. Lão tuổi ngoài tứ tuần, châm 1 điếu thuốc, gió phả vào mặt, thổi hàng râu xơ xác rung rung, chỉ là 1 khu sản xuất bình thường, lại đóng trọng quân ở đây, tuy lòng quân dao động, nhưng có lời gia chủ, ai dám xem nhẹ. Lòng người không yên lại là chuyện tốt, lòng không yên thì mắt sáng trừng, để bọn chúng ngủ mà mở mắt, yên ổn bao năm, nhuệ khí mất nhiều. Ngắm cảnh đêm mông linh của thành nhỏ nơi biên cảnh, trước cũng từng hoang dã bao năm, thành ở biên cảnh trời đêm còn có cánh chim chao lượn, có chút hào tình khi xưa. Chỉ là, cánh chim này có chút quen, lão híp mắt, cánh chim càng gần càng lớn, chính là bay thẳng đến đây, cái này là, kĩ xảo phi hành. Chim gì chứ, con mẹ nó, lão gầm lên, “địch tập” Lời vừa ra, sát chiêu cũng đến, như ánh chớp xoẹt lên trước mặt, 2 đạo cương khí bắn ra, chìm vào đội ngũ. Tàn chi đứt kìa, máu thịt tung tóe, mọi người còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, hơn phân nửa đội ngũ đã đi đời nhà ma, mới vừa phút trước còn tề đủ, thảm cảnh mãnh liệt, xung đột giác quan. 1 cỗ sát khí mãnh liệt bùng lên mạnh mẽ, gần ngay trước mắt, khóa chặt mọi người, thị giác xung đột, tinh thần hoảng hốt, đã khiến họ chậm nửa nhịp, sinh tử, chỉ nửa nhịp thôi, đã đủ rồi. Bóng đen từ trên lao xuống, xông thẳng vào đội ngũ đang hoảng loạn, sói vào bầy dê, thứ tiếp theo đến, chính là thảm sát. Kẻ đến chỉ có 1 người, 1 người đã giết họ không kịp trở tay, lão đội trưởng xoay người bỏ chạy, máy liên lạc trên người không hoạt động, chỉ có thể báo động thủ công. Tiếng gào thét thảm liệt sau lưng, lão nghiến răng không dám quay đầu, mọi chuyện diễn ra quá nhanh, mới qua vài giây, chỉ vài giây mà thôi, thiên đường xuống địa ngục. nút cảnh báo khẩn cấp đã ngay trước mắt, lão vươn tay là chạm được. 1 làn gió thổi từ phía sau thốc đến, lão mất thăng bằng, cảnh tượng trước mắt chao đảo, thân hình lão đổ xuống. lão có thể thấy nửa thân dưới của mình ngay trước mặt, máu chạy ồng ộc, nội tạng đứt lìa, cũng không cảm giác đau đớn gì, mọi thứ cứ thế dần tối đen, mất đi ý thức. Sư nương nhìn cũng không nhìn, bước qua xác người chẻ đôi, thay người nhấn nút. bàn tay khẽ rung 1 cái, máu vẩy thành 1 vệt dài. “muốn đến, thì đến cả đi” Tiếng cảnh báo chói tai rền vang, cả cơ sở như chấn động, mọi người như ong vỡ tổ trào ra, khương gia đã bao năm không vội vã thế này. tuy vội vàng hối hả, nhưng dù sao cũng là tinh nhuệ 1 phương, mọi người theo đội, ùa về cổng chính. Kẻ địch đánh từ cổng lớn, đánh thẳng mà vào, khương gia hộ vệ đến nơi, thảm cảnh phơi bày, 30 hộ vệ không 1 ai toàn thây, kẻ địch chỉ có 1 người, lẳng lặng đứng đó, chờ bọn họ. Lúc đầu là sợ hãi, có người xanh mặt, có người nôn ọe, sau đó là tức giận, giận đến đỏ mặt tía tai, cơn thịnh nộ như trào ra trong phổi, thổi đến nóng cả mặt mày. Hộ vệ khương gia lúc đó ai nấy đều cảm thấy bản thân như mất đi lí trí, trước mắt, chỉ có phanh thây xẻ thịt đối phương. Mọi người gầm lên giận dữ, thế mạnh người đông, đủ loại vũ khí năng lượng lấy ra, điên cuồng công kích.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Link thảo luận bên forum
 
Trở lên đầu trang