[ Dịch ] Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ
Chương 2 : Quyết Chí Cầu Trường Sinh
Người đăng: Bụt
Ngày đăng: 00:06 23-08-2025
.
Trong bóng đêm, các hàng chữ nhỏ phát sáng kèm theo hình ảnh lần lượt xuất hiện.
【 Ngươi trở về điểm neo năm thứ 1, ngươi mừng rỡ như điên đã làm ra hành động khác người, suýt nữa đã bị thím của ngươi rót nước trừ tà cầu được từ chỗ vu bà trong thôn 】
【 Cách thi hương còn nửa năm, ngươi ngày đêm khổ đọc ở trong nhà. Bởi vì ngươi đã biết được đề thi, do đó tỏ ra tin tưởng tràn đầy. Tuy rằng ngày thường thím của ngươi có lời oán giận ngươi, nhưng ở phương diện đọc sách này, nàng vẫn ủng hộ ngươi 】
【 Đệ đệ của trưởng thôn muốn có được đất đai màu mỡ tổ truyền nhà ngươi, âm thầm bức bách. Thím ngươi là phụ nhân, tuy rằng cố gắng chống lại nhưng lực không bằng. Ngươi làm một kế nhỏ đã giải quyết xong việc này. Từ đây thím có vài phần kính trọng ngươi 】
【 Nửa năm sau, ngươi tham gia thi hương, mặc dù chỉ có thành tích cuối cùng thứ hạng hơn ba mươi, nhưng cuối cùng thành công trúng cử nhân, làm rạng rỡ tổ tông 】
【 Điểm neo năm thứ 2, ngươi đi đến Huyền Kinh thành tham gia thi hội. Ngươi đã sớm có chuẩn bị đối với đề thi tự nhiên thi đỗ. Cũng sau đó phát huy xuất sắc ở trên thi đình, lọt vào hàng ngũ nhị giáp, ban thưởng xuất thân tiến sĩ 】
【 Ngươi tạo mối quan hệ xung quanh trong Huyền Kinh thành, cuối cùng đạt được ước muốn, chiếm được chức huyện lệnh Ôn Huyện Giang Nam 】
【 Điểm neo năm thứ 3, ngươi về nhà đón thím rồi tới Ôn Huyện nhậm chức. Ngươi bắt đầu âm thầm bồi dưỡng thành viên nòng cốt tâm phúc của mình. Cùng năm, ngươi dẫn theo thuộc hạ vào núi sâu tìm được mấy chỗ khoáng sản trong trí nhớ kiếp trước 】
【 Điểm neo năm thứ 4, ngươi thành công chế tạo ra một đám thuốc nổ và súng hỏa mai. Đội súng thuộc hạ dưới quyền thử nghiệm bản lĩnh đã tiêu diệt bắt được một ổ sơn tặc gần đó 】
【 Điểm neo năm thứ 5, Giang Nam đại hạn, dân lưu lạc khắp nơi. Bởi vì ngươi đã khởi công xây dựng thủy lợi, xây dựng guồng nước dẫn dòng từ sớm, do đó Ôn Huyện dưới quyền cai trị của ngươi vẫn chưa bị ảnh hưởng lớn. Cùng năm, một dân lưu lạc tập hợp nhiều người tạo phản, đánh vào Lang Gia vương phủ. Ngươi dẫn theo binh kịp thời đuổi tới, cứu một nhà Lang Gia vương. Lang Gia vương hết sức cảm kích ngươi 】
【 Điểm neo năm thứ 6, ngươi thăng lên thành tri phủ Giang Hoài phủ. Cùng năm, ngươi cưới nữ nhi Lại bộ thị lang đương triều làm vợ 】
【 Điểm neo năm thứ 7, Giang Nam đạo bùng nổ nạn châu chấu, lương thực thiếu hụt. Chỉ có dưới quyền cai trị của ngươi ảnh hưởng nhỏ nhất. Cùng năm, thê tử của ngươi sinh cho ngươi một nhi tử 】
【 Điểm neo năm thứ 8, thuộc hạ của ngươi thành công chế tạo ra súng kíp 】
【 Điểm neo năm thứ 10, Lang Gia vương phi sinh một nhi tử, ngươi tự mình tới cửa chúc mừng, cũng đưa lên lễ vật đã dày công chuẩn bị 】
【 Điểm neo năm thứ 15, hoàng thượng đột phá bệnh hiểm nghèo. Trước khi băng hà đã tuyên Lang Gia vương vào kinh, cũng truyền ngôi cho hắn. Lang Gia vương kế vị, đổi niên hiệu Tuyên Cảnh 】
【 Điểm neo năm thứ 16, Tuyên Cảnh đế cho đòi ngươi vào kinh thành, cũng đề bạt ngươi làm Binh bộ thị lang. Cùng năm, các nơi đồng thời phát sinh phản loạn lớn nhỏ. Tuyên Cảnh đế lệnh cho ngươi lãnh binh dẹp loạn 】
【 Điểm neo năm thứ 18, ngươi bôn ba các nơi, cuối cùng càn quét sạch sẽ quân phản loạn. Sau khi hồi kinh, Tuyên Cảnh đế thu hồi quân quyền của ngươi, thăng ngươi làm Binh bộ thượng thư, tiếp nhận thái sư thái tử 】
【 Điểm neo năm thứ 20, hoàng hậu đột nhiên rơi vào án vu cổ. Tuyên Cảnh đế giận dữ, biếm nàng vào lãnh cung. Thái tử lén tìm ngươi cầu cứu, ngươi quyết đoán đồng ý. Trải qua lén thăm viếng tra hỏi, tìm được chứng cứ là Hi Phi vu hãm hoàng hậu, trả lại sự trong sạch cho hoàng hậu. Tuyên Cảnh đế tru di tam tộc Hi Phi, nhưng không thả hoàng hậu ra khỏi lãnh cung 】
【 Điểm neo năm thứ 21, có người âm thầm tố cáo ngươi mưu phản, cũng nộp lên chứng cứ năm đó ngươi một mình khai thác khoáng sản, âm thầm nắm giữ một nhóm lực lượng vũ trang. Ngươi vô cùng sợ hãi, dâng thư thỉnh tội. Tuyên Cảnh đế thu hồi chức vị thượng thư của ngươi, chỉ để cho ngươi dạy bảo thái tử 】
【 Điểm neo năm thứ 23, Tuyên Cảnh đế đi săn mùa xuân, đột nhiên lòng có nhận thấy, quyết định về Lang Gia vương phủ Giang Nam đạo nhìn xem 】
【 Điểm neo năm thứ 24, Tuyên Cảnh đế xuống Giang Nam, lệnh cho ngươi đi theo. Khi du sơn ngoạn thủy Giang Nam còn đồng thời thuận tiện đi xem vài khu mỏ năm đó ngươi lén khai thác 】
【 Điểm neo năm thứ 25, Tuyên Cảnh đế lần thứ hai xuống Giang Nam. Chính là lần này hắn không mang theo ngươi. Ba tháng sau, ngươi âm thầm nhận được tin tức, có người tố giác ngươi lén đi đến lãnh cung thăm hoàng hậu. Cùng năm, trên đường Tuyên Cảnh đế hồi kinh bị người ám sát. Tin tức truyền về, kinh sư chấn động. Các quan viên cho mời hoàng hậu từ lãnh cung, sau đó thái tử kế vị, niên hiệu Khang Ninh 】
【 Điểm neo năm thứ 26, ngươi được gia phong làm thái sư, lĩnh Nghị Chính các đại học sĩ, địa vị cực cao. Hoàng đế tuổi nhỏ, có nhiều chỗ dựa vào ngươi. Dựa vào một cơ hội này ngươi kéo bè kéo cánh, thành lập thành viên nòng cốt của mình ở trên triều đình 】
【 Điểm neo năm thứ 27, thím của ngươi qua đời. Ngươi lại sinh ra ý tưởng tìm kiếm trường sinh, vì thế ngươi phái người đi các nơi dò hỏi dấu vết tiên nhân tồn tại 】
【 Điểm neo năm thứ 28, hoàng đế trưởng thành. Quyền thế của ngươi càng ngày càng tăng, ở trên triều đình gần như thành nơi chuyên quyền của ngươi 】
【 Điểm neo năm thứ 30, người trong thiên hạ chỉ biết thái sư mà không biết hoàng đế 】
【 Điểm neo năm thứ 31, thái hậu mang thai, nôn nóng cho đòi ngươi vào cung trao đổi đối sách. Ngươi dưới mừng rỡ âm thầm đón thái hậu về Thái Sư phủ chăm sóc hết mực. Cùng năm, thái hậu sinh một nhi tử cho ngươi 】
【 Điểm neo năm thứ 33, lúc ngươi một mình vào triều, bị thị vệ tâm phúc do Khang Ninh đế âm thầm bồi dưỡng bao vây. May nhờ dị bảo tương trợ, may mắn nhặt về một cái mạng. Ngươi giận dữ, định giết đế tự lên ngôi. Dưới đau khổ cầu xin của thái hậu và khuyên bảo của đại thần bên người, ngươi không ra tay. Ngươi giết sạch cận thần của hoàng đế. Từ đó về sau, Khang Ninh đế chỉ có cái danh hoàng đế, mà không có thực quyền 】
【 Điểm neo năm thứ 38, Khang Ninh đế buồn bực mà chết. Ngươi lập trưởng tử của hắn làm đế, thay đổi niên hiệu Long Xương 】
【 Điểm neo năm thứ 40, thái hậu bị bệnh qua đời. Lòng cầu tiên của ngươi càng bức thiết 】
【 Điểm neo năm thứ 45, thê tử của ngươi qua đời 】
【 Điểm neo năm thứ 46, đại nhi tử của ngươi bị bệnh qua đời 】
【 Điểm neo năm thứ 48, nhiều năm cầu tiên không có kết quả, ngươi bỏ qua ý tưởng tìm tiên 】
【 Điểm neo năm thứ 50, hai vị tiên nhân từ khư uyên phía Đông đến, hủy hoại Huyền Kinh thành chỉ trong chốc lát, ngươi may mắn nhặt về một cái mạng 】
…
【 Lần mô phỏng này kết thúc 】
【 Ngươi có thể tuyển chọn một trong các hạng mục dưới đây tiến hành bảo lưu:
1. Một món vật phẩm bản thân nắm giữ trong lần mô phỏng này.
2. Cảnh giới tu hành của bản thân trong lần mô phỏng này.
3. Trí nhớ mô phỏng của một nhân viên có mối quan hệ chặt chẽ với bản thân ở trong mô phỏng lần này. Trí nhớ này có thể để cho nhân viên kế thừa.
4. Bỏ qua cho những lựa chọn trên, tiến độ nạp năng lượng nhanh hơn. 】
Lý Phàm khôi phục ý thức, phát hiện lại trở về trong thư phòng đơn sơ kia của mình.
Nhìn cảnh sắc xung quanh xa lạ lại quen thuộc, trải nghiệm mấy chục năm qua lại lập tức xẹt qua trong óc, Lý Phàm không khỏi sinh ra cảm khái: “Rốt cuộc là chân thực biến thành hư ảo, hay tất cả đều chỉ là mô phỏng, chẳng qua quá mức chân thật do đó gây nên ảo giác đây? Hoặc là, sau khi đạt đến trình độ nhất định, giả và thực đã không có giới hạn nữa.”
Nhưng mà Lý Phàm dù sao không phải là kẻ đạo đức giả. Rất nhanh, hắn đã ổn định tâm thần, tập trung lực chú ý lên trên bốn hạng mục tuyển chọn.
Hạng mục thứ nhất và thứ hai không có gì hay ho cả, nếu như Lý Phàm bước lên trên con đường tu hành, hai hạng mục này tuyệt đối sẽ có trợ giúp rất lớn cho hắn. Đáng tiếc là kiếp trước hắn chỉ là một kẻ phàm tục. Vốn không có cảnh giới tu hành.
Về phần vật phẩm có giá trị nhất bản thân có được, chỉ sợ chính là ngọc tỷ truyền quốc kia.
Cũng vô dụng thôi, sẽ chỉ mang tới tai họa.
Về phần hạng mục thứ ba, kêu người nào đó đồng thời nhận được trí nhớ về lần mô phỏng này…
Nó thật ra khiến cho Lý Phàm tim đập thình thịch.
Trong lúc này, trong đầu Lý Phàm thoáng qua vô số bóng hình.
Nhưng cuối cùng, hắn vẫn lắc đầu.
Dù sao, lòng người khó dò nhất. Không ai biết một người sau khi chiếm được trí nhớ mấy chục năm sẽ trở nên như thế nào.
Hiện giờ ‘Hoàn Chân’ còn chưa nạp năng lượng xong, bản thân vẫn là thư sinh yếu đuối trói gà không chặt, không có tiền vốn để lặp lại.
Do đó, tất cả cần ổn định.
Vậy cũng chỉ còn một hạng mục tuyển chọn thứ tư.
Tiến độ nạp năng lượng nhanh hơn.
Biến hiện thực thành hư cấu của ‘Hoàn Chân’ là công năng cần nạp năng lượng.
Căn cứ vào kinh nghiệm kiếp trước Lý Phàm đã lần mò ra, tiến độ nạp năng lượng này chỉ có thể dựa vào thời gian trôi đi tự nhiên tăng trưởng. Ước chừng cần hai mươi năm mới có thể lấp đầy.
Sau khi tiến độ nạp năng lượng đạt đến 200% sẽ không tăng thêm nữa.
Đồng thời, khi Lý Phàm nhận lấy đả kích trí mạng, ‘Hoàn Chân’ sẽ tiêu hao tiến độ nạp năng lượng tiến hành tự động hộ thể. Đó là nguyên nhân vì sao Lý Phàm có thể thoát chết trong gang tấc vài lần ở kiếp trước.
Do đó, hạng mục thứ tư chính là lựa chọn ổn thỏa nhất.
Quyết định chủ ý, Lý Phàm không do dự nữa, mặc niệm trong lòng.
Ngay sau đó, các hàng chữ nhỏ phát sáng lập tức tản ra thành điểm sáng sau đó lại nhanh chóng xếp thành mấy hàng ký tự hoàn toàn mới.
Họ tên: Lý Phàm
Cảnh giới: Phàm nhân
Tuổi sinh lý: 20/86
Tuổi tâm lý: 166/1056↑
Tiến độ bổ sung năng lượng hóa hư: 30%
“Ba đời làm người, một trăm sáu mươi sáu năm. Hóa ra ta đã sống lâu như vậy. Nhưng giới hạn trên độ tuổi tâm lý đằng sau, ta nhớ kiếp trước chỉ có hơn chín trăm năm, hiện giờ lại gia tăng lên thành hơn một ngàn năm. Xem ra theo trải nghiệm của ta nên có gia tăng. Trái lại giảm bớt một ít lo âu trong lòng ta.”
Giống như tuổi thọ của thân thể có cực hạn vậy, năng lực thừa nhận của tâm lý cũng tồn tại một ngưỡng nào đấy.
Sau khi chịu tải rất nhiều trí nhớ, sẽ hình thành một gánh nặng trên tinh thần. Một khi gánh nặng này quá mức trầm trọng, sẽ triệt để đè sập linh hồn của một người.
Cái này gọi là mài mòn của năm tháng.
Nhưng giới hạn trên của tuổi tâm lý sẽ theo tăng cường của năng lực thừa nhận tâm lý mà tăng mạnh.
Nhìn xem trước mắt, Lý Phàm còn không cần lo lắng về mặt này.
“Chỉ cần bước lên con đường tu tiên, tất cả đều không thành vấn đề. Hiện giờ bắt đầu một lần nữa, vinh hoa phú quý, xe đẹp mỹ nhân đều không phải là theo đuổi của ta.”
“Ta chỉ muốn trường sinh!” Kiếp trước đau đớn do người thân nhất bên cạnh mất đi, vô lực và sợ hãi mang đến từ thân thể bản thân dần dần già đi đều khiến cho tâm chí của Lý Phàm trở nên càng kiên định.
“Mục tiêu của một đời này chính là biết được bí mật tu tiên từ trong miệng hai tu tiên giả kia. Năm mươi năm sau, bọn họ sẽ buông xuống Huyền Kinh thành. Lấy có lòng tính toán kẻ vô tâm, cho dù bọn họ là cường giả Trúc Cơ kỳ gì đó, ta cũng chưa chắc không có phần thắng.”
“Điểm ta có thể dựa vào, trừ bỏ súng đạn thuốc nổ ra, còn có Tiên Phàm Chướng ở trong miệng bọn họ…”
“Mặt khác, trong vòng năm mươi năm, ta cũng không thể ngồi chờ. Bọn họ đến từ khư uyên phương Đông, chắc ta có thể phái người xâm nhập dưới đáy khư uyên trước, tìm kiếm kết quả.”
…
Cuộc đời sợ nhất chính là không có mục tiêu. Kiếp trước, rất nhiều lần Lý Phàm tỉnh lại từ trên giường thái hậu lúc nửa đêm, đều sẽ cảm thấy trống rỗng với mê man vô cùng.
Đời này, hắn đã đứng ở trên điểm cao nhất của người thường.
Hắn là thầy thiên tử, càng cầm trong tay binh mã thiên hạ. Tám chín phần mười thần tử trong triều là tâm phúc của hắn.
Hắn có thể phế lập hoàng đế, kể cả thái hậu đều mặc cho hắn tùy tiện đòi lấy.
Đã cao đến không thể cao hơn nữa.
Cho dù lại thêm một đời nữa cũng như vậy.
Lần mô phỏng tiếp theo, cũng phải làm như vậy sao?
Như thế, luân hồi đời này qua đời khác còn có ý nghĩa gì nữa?
Quyền thế, hưởng lạc, lặp lại nhiều nữa cũng nhạt như nước ốc.
Có lẽ, nếu như không có chuyện xấu ở sau lần luân hồi nào đó, Lý Phàm sẽ chủ động buông bỏ, lựa chọn kết thúc tính mạng mình.
Nhưng mà!
Sự xuất hiện của hai tu tiên giả kia khiến cho Lý Phàm thấy được một khả năng hoàn toàn mới!
Khiến cho Lý Phàm thấy được một thế giới xa lạ, tràn ngập hấp dẫn đang vẫy tay với hắn.
Khiến cho Lý Phàm sinh ra dã tâm và mục tiêu rất lớn.
Hắn muốn tu tiên!
Hắn muốn trường sinh!
Không ai có thể ngăn cản được hắn!
Lý Phàm đẩy cửa ra, ngẩng đầu đi ra ngoài.
Kiên định bước đi!
.
Bình luận truyện