Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên

Chương 243 : Đưa tới cửa!

Người đăng: strauss

Ngày đăng: 02:15 24-04-2018

“Sao? Phát hiện được gì không?” Ông lão tóc rằng, Hồng Y Tổng Giám Mục tới từ chính giáo Lotharingia, vẻ mặt âm trầm mà đặt câu hỏi với kỵ sĩ thánh điện đi điều tra chung với mình. “Thuộc hạ vô năng, xin tổng giám mục trách phạt.” Kỵ sĩ nói vậy và cúi đầu đợi phạt, chỉ là ông lão cũng không nói gì thêm mà chỉ thở dài một cách nặng nề: “Được rồi! Được rồi! Ngay cả ta cũng không phát hiện ra vấn đề thì ngươi làm sao phát hiện được. Hỏi ngươi cũng chỉ là mang tâm lý may mắn thôi. Đứng lên đi!” “Tạ tổng giám mục.” Sau khi đứng dậy, vị kỵ sĩ thánh điện lập tức bước tới sau lưng của vị hồng y và đi theo. Một kỵ sĩ vốn cao quý trong mắt người ngoài, thì nay chỉ như một con chó nhà trung thành, ngoan ngoãn mà đi theo sau lưng của chủ. “Đáng chết! Rốt cục Jacks và Seamus đang ở đâu?” Hai kỵ sĩ thẩm phán đột nhiên mất tích không dấu vết, đây có thể nói là một tổn thất không hề nhỏ đối với chính giáo Lotharinga. Muốn đào tạo được những thành viên nòng cốt vừa có sức mạnh phi phàm, vừa có tiềm lực trác tuyệt, lại có tín ngưỡng cứng cỏi như kỵ sĩ thẩm phán tuyệt đối không phải là một chuyện dễ. Giáo hội phải hao không biết bao nhiêu tiền của, bỏ không biết bao nhiêu công sức, dốc không biết bao nhiêu thời gian, mới có thể đào tạo được một nhóm người chưa tới 100, hơn nữa đây là còn là đang nói theo tổng thể toàn bộ giáo hội Tây Âu. Từ đó có thể thấy, mỗi một kỵ sĩ thẩm phán, đối với mỗi một giáo hội đều là của cải quý giá nhất. Đừng có nhìn tên phó chánh án ngu xuẩn kia nói thì ngon, ông lão hồng y trong lòng hiểu rất rõ hai kỵ sĩ thẩm phán có ý nghĩa như thế nào. Là hoàn toàn tương đương với một lần [ Thiên Sứ Hàng Lâm ]. Đối với một giáo phái vốn đang ở thế yếu trong tam đại giáo hội như chính giáo Lotharingia, một lần thiên sứ hàng lâm đã có thể coi là chuyện vô cùng lớn. Nếu chuyện này mà để cho giáo hoàng cùng chánh án đại nhân biết, phỏng chừng là cái ghế Hồng Y Tổng Giám Mục của ông cũng phải dao động. Mà trái lại, tên phó chánh án ngu xuẩn kia, tối đa cũng chỉ bị trách mắng vài câu, rồi sau đó lại bình an như thường. Dù sao cũng không ai thật sự trách hắn, nên hắn mới dám chẳng thèm để ý như vậy. Còn nếu hỏi nguyên nhân tại sao lại có sự phân biệt đối xử như vậy thì, không phải quá rõ rồi sao? Với một thằng ngu như vậy, mà còn để hắn ngồi ở vị trí cao kiểu đó, ngoại trừ hai chữ ‘làm kiểng’ ra thì còn là gì? Mà với đồ kiểng, ai lại đi chấp nhất nó có công dụng tốt hay không? Chỉ cần lúc trưng bày nó trông tốt là được rồi. Về phần tại sao lại có hiện tượng này thì chỉ có thể nói là chánh án của giáo phái Lotharingia cố tình, hắn không muốn để cho vị trí chánh án của mình bị uy hiếp, nên mới chọn tên phó chánh án ngu si kia để làm bình phong. Vừa có thể ngăn chặn kẻ dưới, vừa có thể dùng phó chánh án như chim đầu đàn mà làm kẻ chết thay khi cần thiết. Cho nên, chỉ cần tên phó chánh án này không chủ động tự tay làm gì quá mức, thì độ tha thứ của chánh án với phó chánh án là rất cao. Dù sao, không thể chỉ vì một chút ‘chuyện nhỏ’ mà vứt đi bùa thế mạng của mình, đúng không? Cho nên ông lão hồng y mới tức giận và lo lắng như vậy, bởi chính ông là người phải chịu gần như toàn bộ trách nhiệm cho chuyện này. Coi như hai kỵ sĩ thẩm phán kia đã chết, vậy thì tối thiểu ông cũng phải làm rõ được nguyên nhân cái chết; bằng không, hình phạt dành cho ông sau đó sẽ càng nặng hơn. Thậm chí bị triệt tiêu chức hồng y cũng không phải là không thể nào. “Con lợn kia rốt cục hiện tại đang làm gì?” “Bẩm tổng giám mục, phó… con lợn kia hiện đã về trụ sở.” “—— thứ ngu xuẩn chết tiệt!” Nghe được kỵ sĩ báo cáo, ông lão lập tức giận tới mặt mày xanh mét, mà người kỵ sĩ cũng bị phản ứng của ông lão dọa cho sợ câm như hến, chỉ biết cung kính cúi đầu xuống, không dám phát ra chút âm thanh nào. Tức giận tới phát điên, trên người ông lão cũng không kìm được mà thả ra áp lực vô cùng khủng bố suốt nửa phút đồng hồ. Mãi tới hơn nửa phút sau, khi mà kỵ sĩ thánh điện đã sắp chịu không nổi, ông lão mới dần lấy lại sự tỉnh táo mà thu khí thế lại, sau đó lạnh lùng mà xoay người ra lệnh cho kỵ sĩ. “Hộ pháp cho ta, bất luận ai dám tiếp cận, lập tức chém!” “Vâng, thuộc hạ lĩnh mệnh!” Giống như được đại xá, kỵ sĩ phấn chấn mà tiếp nhận mệnh lệnh, lập tức chạy ra xa, cách ông lão hơn 20m rồi mới dừng lại, sau đó dựng lên kết giới chuyên dùng để xua tan người lạ. Có kết giới này, tối thiểu có thể đảm bảo là sẽ không có người thường nào tiếp cận nơi đây, đồng thời với các siêu năng giả khác thì nó cũng có thể xem như lời cảnh cáo. Về phía ông lão, sau khi hạ lệnh xong, ông bắt đầu thu hồi lại cảm xúc tiêu cực trong lòng. Vẻ mặt thành kính mà hợp hai tay lại, một luồng linh lực khổng lồ bắt đầu bùng lên từ trên người của ông lão hồng y. Từ từ nhắm mắt lại và bắt đầu minh tưởng, quá trình kéo dài đến những năm phút đồng hồ. Mãi tới khi toàn thân của ông lão hồng y đã được ánh sáng thần thánh bao phủ hoàn toàn, ông mới hét lớn: “Đại Dự Ngôn Thuật ——!!” Quầng sáng màu vàng kim lấy ông lão hồng y làm trung tâm, bắt đầu khuếch tán ra bốn phía. Từ trong nơi sâu xa, pháp tắc của thế giới này bắt đầu bị ông lão chạm vào. Nhưng rồi, chỉ thi thuật chưa được 10 giây, sắc mặt của ông lão đột nhiên trắng nhợt một cách nhanh chóng, sau đó ‘PHỐC!’ một cái, một ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng lão hồng y. “Sao… Sao có thể…” Bất khả tư nghị mà trừng to đôi mắt già nua, chỉ mới có mấy giây ngắn ngủi thôi, nhưng ông lão hồng y đã già đi vài tuổi. Đại Dự Ngôn Thuật, đây là một trong các bí thuật vô cùng tiêu hao linh lực của giáo hội, có thể chuyên dùng để dò thám những chuyện mà mình muốn biết trong lương lai cùng quá khứ. Rất hiển nhiên, với một bí thuật có hiệu quả kinh khủng như vậy, việc có hạn chế là khó tránh khỏi. Đầu tiên, lượng linh lực cần có để thi triển bí thuật này là cực kỳ cao, không phải ai cũng làm nổi. Tiếp theo, bí thuật này còn tiêu hao sức sống. Trừ đó ra, hạn chế lớn nhất của bí thuật này còn là khả năng khiến người thi triển bị cắn trả. Dựa theo những nhân vật có liên quan trong sự kiện bị dự đoán, nếu trong những nhân vật đó, không có ai mạnh hơn người thi triển Đại Dự Ngôn Thuật, vậy người thi triển có lẽ không sao. Nhưng nếu trong số đó, có kẻ nào mạnh hơn người thi triển bí thuật quá nhiều, vậy người thi triển sẽ bị cắn trả, thậm chí cắn trả tới chết cũng chẳng phải chuyện đáng ngạc nhiên. Và rất hiển nhiên là lần này, ông lão gặp phải tình huống như vậy. Nếu không phải vừa rồi, ông kịp thời chặt đứt Đại Dự Ngôn Thuật, vậy thì coi như chỉ chậm thêm một giây nữa thôi, ông cũng đã là người chết. Nếu không phải hắn kịp thời chặt đứt Đại Dự Ngôn Thuật, có lẽ hắn thật đã bị thoáng cái chấn động chết rồi. –––––––––– phân cách tuyến –––––––––– “Ye… Ye-niichan~~~” Nghe được Julia bị đè dưới người kiều tích tích mà gọi mình như vậy, Ye Jian cảm thấy mình muốn phát cuồng, toàn thân đều hưng phấn như uống máu gà vậy. Thật quá dễ thương, quá đáng yêu, chịu không được!!! “Ha ha! Vẫn là Julia của tôi nghe lời, không giống chị em. Hừ! Dám không nghe lời tôi, bị trừng phạt là đáng đời!” Ánh mắt không khỏi lườm về phía nữ hoàng Melia đang nằm bên cạnh. Bây giờ, nữ hoàng có thể nói là cả người ửng hồng, hương dịch đầm đìa, toàn thân co giật run rẩy. Tấm thân kiều diễm nhất trên thế giới, hiện giờ lại chỉ có thể xụi lơ không thể nhấc nổi một ngón tay, trên da thịt vốn phải sáng long lanh thì lại hiện đầy vết xanh vết đỏ, chân thon vẫn không ngừng co giật rung lên, ngay cả việc lườm lại Ye Jian một cái cũng không làm nổi. Lúc này, nàng thật sự đã bị dày vò tới hư mất. Toàn thân mỗi một tấc da thịt đều bị Ye Jian tàn phá không biết bao nhiêu lượt, thậm chí ngay cả đầu ngón tay cùng chân ngọc cũng bị chơi xong. Suốt hai tiếng đồng hồ, có thể nói là nổ tung tới mức mà cả Julia, người vẫn luôn đứng ở bên và quan sát cũng phải cảm thấy trái tim nhỏ nhảy lên bình bịch không ngừng, toàn thân phát nhũn. Có một số việc mặc dù vẫn không thể nào lý giải, nhưng khi nhìn thấy, Julia vẫn cảm thấy toàn thân nóng sốt, hô hấp cũng trở nên dồn dập mất trật tự. Đến cuối cùng, thậm chí Julia dù không làm gì cũng trở nên mị nhãn như tơ, toàn thân mềm yếu mà ngã trên mặt đất. Ngay cả băng chi yêu tinh vốn thuần khiết cũng phải có phản ứng như thế, có thể thấy được là Ye Jian rốt cục là làm chuyện kinh khủng như thế nào trên người nữ hoàng Melia. Tuyệt đối là chuyện vô sỉ thẹn thùng tới hoàn toàn không có hạn cuối. Bây giờ, Julia đã bị lột sạch thành con cừu trắng nhỏ, toàn thân xích xích lõa lõa mà hiện ra trước mặt Ye Jian. Cô bé khéo léo và nghe lời, khi nhìn thấy Ye Jian giơ tay về phía mình và ngoắc ngoắc, dù vẫn đang đỏ mặt và phát nhũn trên sàn nhưng vẫn cố gắng dùng phần sức lực còn lại của mình mà bò tới bên cạnh của Ye Jian. Sau đó thì, chả cần phải nói, Ye Jian tuyệt đối không thể nào buông tha cho yêu tinh nhỏ ngoan ngoãn lại đáng yêu này. Chỉ mất thêm một tí thời gian, đại ma vương Ye Jian đã đem quần áo của yêu tinh nhỏ lột sạch sẽ. Sau đó, tay miệng đều cùng sử dụng, đại ma vương quỷ súc bắt đầu in dấu ấn của mình lên da thịt nõn nà tinh tế mịn màng của yêu tinh, khiến nước da trắng như tuyết của yêu tinh nhỏ Julia hiện lên màu đỏ ửng khác thường, đồng thời cũng khiến miệng nhỏ của yêu tinh nhỏ Julia phát ra tiếng thân ngâm đáng yêu lại dính người. “… Julia, tôi không ép em, nếu thật sự không muốn ————” Tới cuối cùng, Ye Jian vẫn quyết định hỏi ý kiến của chính bản thân yêu tinh nhỏ, và không cần đợi cậu nói hết, Julia đã dùng môi của mình để chặn miệng Ye Jian. Trong đôi mắt màu bạc tinh khiết kia, chỉ có sự yêu thương đầy kiên định. Đây là đáp án. Trong lòng mặc dù hưng phấn, thế nhưng, vì là Julia, nên Ye Jian vẫn nở một nụ cười dịu dàng quen thuộc, sau đó sờ lên đầu nhỏ của cô bé, rồi nhẹ nhàng hạ người xuống. “A… ~~~~~!!!!” Hai bên vừa tương giao gắn bó, Julia liền phát ra tiếng kêu khẽ đau nhức đầy đè nén. Chỉ là dù vậy, cô bé quật cường vẫn cố nén lại mà chủ động nghênh tiếp Ye Jian. Thương tiếc mà ôm khẽ lấy cô bé, Ye Jian nuốt lấy nước mắt của Julia. Về sau, tuyệt đối sẽ cho con bé vĩnh viễn sống trong hạnh phúc. Sau khi khế ước kí kết thành công xong, biểu hiện của Ye Jian sau đó cũng không giống như khi làm điều này với Melia, cậu không có chút biểu hiện điên cuồng và hưng phấn nào, mà ngược lại vô cùng dịu dàng. Dù sao Julia còn quá nhỏ, mà lại khiến cậu thương như vậy, cậu thật sự không nỡ hành hạ Julia. Kết quả, chỉ sau hai lần lên cao, Julia đã được Ye Jian đặt nhẹ xuống giường. Thêm nữa, con bé sẽ chịu không nổi. Ở đây, có một việc cũng phải nhắc tới, đó là sau khi ký khế ước với Ye Jian xong, huyết thống á thần trong người của Julia cũng bị khế ước virus kích hoạt, hơn nữa còn là kích hoạt triệt để. Mái tóc dài màu hoàng kim như mặt trời, nay hoàn toàn chuyển thành màu bạc tựa như ánh trăng, tinh khiết, lộng lẫy, mà chói mắt, hoàn toàn phù hợp với khí chất tựa như yêu tinh băng của Julia. Mà ngoài ra, đôi mắt vốn đã là màu bạc tinh khiết trong suốt không chút tạp chất kia, dường như cũng trở nên càng thêm yêu dị. Kế thừa năng lực khống chế nguyên tố, sức mạnh của Julia bây giờ tuyệt đối đã không thua gì tổ tiên á thần của mình. Mặc dù Julia vẫn chưa ngưng tụ được thần cách mà trở thành thần nữ, thế nhưng bảo đánh với con người chim hai cánh lúc trước, kết quả tuyệt đối là 50 : 50, nếu không muốn nói là Julia còn nhỉnh hơn một chút. Nằm ở trên giường, Ye Jian hạnh phúc mà ôm lấy hai chị em, đồng thời vuốt ve an ủi để cả hai dễ chịu. Chỉ là, chưa nằm yên được bao lâu, thì từ trong hư không, một luồng rung động thần bí đột nhiên truyền vào trong ý thức của cậu, khiến cậu chợt nhếch miệng cười. “… Chậc chậc, Melia, cái này thật đúng là trùng hợp nha. Thực lực của em vừa tăng lên xong thì địch nhân cũng chủ động tìm tới cửa. Sao, có muốn tìm chúng để tính sổ, đồng thời thử tay nghề chút không? Hay cứ từ từ để lúc khác?” “Địch nhân?” Nghe được Ye Jian đột nhiên nói như vậy, sắc mặt của Melia lập tức thay đổi, sau đó, một nụ cười tựa như có thể mị hoặc chúng sinh hiện lên trên mặt Melia. “Nếu địch nhân đã tới rồi, sao có thể không tiếp chứ? Cũng tốt, người ta cũng đang muốn thử xem sức mạnh hiện giờ của mình tới mức nào. Để coi cái tên nhà ngươi có nói dóc nay không?” Nói tới đây, Melia làm ra vẻ làm nũng một cái, khiến Ye Jian suýt nữa là nhịn không nổi mà muốn đè cô nàng này ra mà làm thêm một lần.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang