Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên

Chương 241 : Phân loạn chi ám

Người đăng: strauss

Ngày đăng: 02:10 24-04-2018

Trên một vùng biển ngoài khơi cách đảo Itogami khoảng hai mươi dặm, một con thuyền thương dụng cổ xưa đang lẳng lặng bỏ neo và đậu lại. Chiếc thuyền này có số hiệu là ‘Amarogossa’, là con thuyền thuộc về Magus Craft ( Công Tố Ma Đạo Sĩ ), một công ty khá nổi danh trong lĩnh vực chế tạo người máy. Vốn dĩ, ở thời điểm vừa chế tạo, con thuyền này được dùng để vận chuyển người máy do nhà xưởng sản xuất ra bên ngoài, nhưng hiện tại, vì vấn đề kinh doanh của công ty, chiếc thuyền này bị buộc phải đình chỉ vận tác mà chuyển thành căn cứ bí mật trên biển. Trong khoang thuyền thuộc tầng dưới chót của con tàu, vô số các dụng cụ dùng để chữa bệnh được chất thành đống trong không gian hơi có phần chật hẹp. Nói là bị chất thành đống thì cũng không đúng, chỉ đơn thuần là vì không gian của gian phòng không quá rộng mà dụng cụ thì lại quá nhiều nên mới tạo cho người nhìn cảm giác như vậy. Ngoài ra, cách bài biện của căn phòng cũng rất quái dị. Nhìn vừa giống như là phòng bệnh chung của các bệnh viện, lại vừa giống như phòng thí nghiệm sinh hóa nguy hiểm đang thí nghiệm một loại virus nào đó, lại vừa giống như thần điện trang nghiêm chuyên dùng để tế bái thần linh. Nhiều khái niệm tách biệt thậm chí là trái ngược nhau như vậy hợp lại cùng một chỗ, hỏi có thể không quái dị được không. Và hiện giờ, trong căn phòng quái dị này, một vài bóng người vốn không thể nào có dính dáng gì với nhau đang tụ tập lại cùng một chỗ. Đứng ở ngoài cùng bên trái là một người đàn ông mặc trang phục quân đội. Đứng ở trung tâm nhất là một… xem như là một ông lão, dù không già lắm. Ông lão này có cái mũi đầy thứu, đôi mắt sắc bén đầy cơ trí, cùng với gương mặt có một vết thẹo dài, nhìn như một con rết vặn vện đang bò trên mặt, trông vô cùng dữ tợn. Đứng ở bên phải là một đôi nam nữ. Người nam thì có vẻ không thu hút gì nhiều, nhưng người nữ thì quả thực là như một cây thuốc phiện, thân hình cao gầy thon dài uốn lượn mỗi thời mỗi khắc cũng đều đang tỏa ra nét dụ hoặc diễm lệ, như đang không ngừng đầu độc những nam tính xung quanh. Dưới bộ áo đỏ thẫm bó sát người, cùng với chiếc quần da bó sát màu đen, thân thể với những đường cong quyến rũ đầy mị hoặc, nhất là bộ ngực hùng vĩ căng phồng hoàn toàn được tôn lên tới cực đại. Thân phận của người nữ này cũng không đơn giản, bởi từ đôi tròng mắt màu đỏ thẫm như máu cùng với cặp răng nanh nhọn hoắt nhe ra từ khe hở của đôi môi, có thể thấy được rằng cô gái này là ma cà rồng, hơn nữa, khí chất của người nữ này cũng cho thấy rằng thân phận của cô ta dù không cao nhưng tuyệt đối là không thấp. Ngoài ra, còn một người trung niên mặc áo blouse trắng, đang đứng ngay trước đài thí nghiệm. Năm người, bốn nam một nữ, tụ lại cùng nhau và đứng trước đài thí nghiệm, hoặc cũng có thể nói là tế đàn, đặt ở trung tâm căn phòng. Nhìn về phía tế đàn, có sáu thiếu nữ đội mặt nạ đang nằm lặng yên. Sáu thiếu nữ nằm theo hình vòng tròn, trên người có nhiều dây nối kết nối với vị trí ở trung ương. Dựa theo theo cách bố trí của tế đàn này, thì dường như sáu thiếu nữ đang có mặt ở đây chỉ là ‘phụ’, còn nòng cốt thì hẳn phải là một thiếu nữ nào khác nữa vốn phải có mặt ở vị trí trung tâm. Đứng ở gần tế đàn nhất, người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm về phía sáu thiếu nữ đang nằm trên tế đàn như đang muốn quan sát điều gì đó. Mái tóc bạc một nửa, thần thái trang nghiêm, người đàn ông này nhìn giống như một cha xứ trong một nhà thờ nào đó. Nhưng đáng tiếc, người trung niên không phải cha xứ, mà là một kỹ sư ma đạo. Thần thái trang nghiêm, ánh mắt bình tĩnh tới dọa người, người trung niên mặc dù trông thì có vẻ mảnh mai và gầy gò hơn những người khác có mặt trong phòng, nhưng khí thế tỏa ra trên người thậm chí không thua cả ông lão mặc quân trang. “Thế nào rồi? Kanase Kensei, nghe nói thì nghiệm của ông đã tiến hành được tới giai đoạn thứ ba?” Giọng nói khàn khàn phát ra từ trong cổ họng của ông lão. Việc ông lão lên tiếng, tựa như dấu hiệu phá vỡ sự yên tĩnh của căn phòng, khiến những người khác cũng bắt đầu lên tiếng theo. “Bọn tôi không có ý chất vấn, chỉ là muốn hỏi vậy thôi, Kanase. Chúng tôi cũng rất muốn biết tiến độ của Angel Faux.” Ngữ khí khinh bạc, người nữ ma cà rồng cũng bắt đầu lên tiếng hỏi. “Ừ, thí nghiệm rất thuận lợi. Giai đoạn thứ ba đã hoàn thành bước đầu tiên, kế tiếp chính là giai đoạn bốn và năm quan trọng nhất của thí nghiệm. Chỉ là ở giai đoạn bốn, nếu muốn khởi động thì chúng ta còn thiếu một nòng cốt.” Người trung niên được gọi là Kanase Kensei lẳng lặng trả lời câu hỏi của nữ ma cà rồng với thần thái không đổi. Trong đôi mắt trí tuệ đang nhìn chằm chằm vào đài thí nghiệm ( tế đàn ) kia, không ai biết được là ông đang nghĩ gì. “Nhanh như vậy liền thành công rồi? Ha ha, không hổ từng là kỹ sư ma đạo cung đình của vương quốc Aldegyr. Giai đoạn thứ tư cứ giao cho bọn tôi, không phải chỉ là bắt một miko có tiềm lực ưu tú thôi sao?” Nghe được Kanase Kensei báo cáo, người nữ lập tức nở nụ cười vui vẻ. “Không phải chỉ đơn giản là bắt một miko thôi, mấy người đã đáp ứng, là sẽ đem Kanon…” Giọng nói vẫn bình tĩnh, đều đều, và không chút gợn sóng, Kanase Kensei nhắc nhở. “Biết rồi! Biết rồi! Không phải chỉ là bắt một con bé thôi sao? Ông cứ yên tâm, bọn tôi nhất định sẽ đưa con gái ông về lại trước mặt ông. Vì việc buôn bán của công ty, ngay cả cấm kỵ bọn này cũng dám làm, còn ngại việc bắt cóc một người trên đảo Itogami?” Người nữ cười hì hì phất phất tay, giống như căn bản không để việc này trong lòng. “Tốt nhất nên cẩn thận chút. Kanon hiện giờ đang ở chung với Kūgeki no Majo, cô…” “Được rồi, ông coi bọn tôi là lũ ngốc sao? Chuyện này cứ bao trên người chúng tôi. Ông chỉ cần chịu trách nhiệm nghiên cứu là được rồi, Kanase.” Rất thiếu kiên nhẫn mà trực tiếp ngắt lời, người nữ quay về phía ông lão mặc quân trang rồi nói: “Vậy, bên phía ông thì sao, thiếu tá Christoph?” Nghe được câu hỏi của cô gái, ông lão tên Christoph cười cười khiến vết sẹo trên mặt hơi nhăn lên, khiến nó thoạt trông càng thêm dữ tợn. “Thú nhân tiềm phục trong vương quốc Aldegyr đã bắt đầu tung lời đồn ra ngoài. Tin tưởng rất nhanh sắp tới, quốc gia đó sẽ phải rối loạn một thời gian. Hơn nữa nếu không có bất ngờ gì xảy ra, vương nữ của quốc gia đó sẽ đích thân tìm tới đảo Itogami để đón huyết thống của vương thất. La Folia, nhắc tới mới nhớ! Vị vương nữ này với phái Hắc Tử Hoàng bọn ta từng có gút mắc. Lần này, tuyệt đối sẽ không để cho cô ta có cơ hội chạy trốn nữa.” “Vậy là tốt rồi, phải biết là việc giao dịch với phái Hắc Tử Hoàng của ông thậm chí còn phiền toái hơn cả việc tiếp xúc cấm kị. Một khi bị phát hiện, công ty chúng tôi sẽ phải đối mặt với sự chất vấn của toàn bộ Ikusaō Ryōiki. Nếu không phải vì nể mặt Lowe, cá nhân tôi thật sự không quá nguyện ý hợp tác với mấy người.” Cô gái chỉ về phía đồng bạn gọi Lowe đứng sau lưng mình, nói với giọng thở dài bất đắc dĩ. “Tiểu thư Beatrice, với tư cách là mạt duệ của Primogenitor đệ tam, Chaos Bride, lập trường giữa cô và Ikusaō Ryōiki hẳn phải là đối đầu mới đúng chứ? Chỉ là nếu cô đã nói như vậy thì phía tôi cũng sẽ tuân theo hiệp nghị, sẽ không để lộ thân phận của cô. Xin yên tâm!” Ông lão gọi Christoph cười nói với cô gái như vậy, chỉ là trong cái đầu cáo già của ông lão này cất giấu bí mật gì, cũng chỉ có chính ông ta mới biết. “Được vậy thì tốt! Bất quá, nói trở lại, thiếu tá, nghe nói là bên phía ông vừa tìm được đồ tốt ở Nam Á, là cái gì vậy?” Đối với vấn đề này của cô gái, Christoph chỉ hơi thoáng bất ngờ một chút, nhưng rất nhanh liền bình thường trở lại. “Ha ha, không ngờ tình báo của tiểu thư Beatrice lại linh đến như vậy. Đúng, chúng tôi may mắn lấy được một thứ khá là thú vị ở Nam Á, nếu không có nhầm lẫn thì là đồ chơi mà thần linh để lại.” “Đồ chơi thần linh để lại?” Cô gái vừa nghe được như vậy thì lập tức kinh hãi mà thốt lên, bất quá dù vậy, sau đó cô gái không tiếp tục truy hỏi gì thêm nữa, bởi vì đây là quy tắc ngầm. “Được rồi, sau đó chúng ta chia nhau ra hành động đi. Bên phía Aldegyr sẽ do phái Hắc Tử Hoàng chúng tôi phụ trách, chúng tôi thế nhưng rất chờ mong thành quả nghiên cứu của Kanase đại nhân đó. Angel Faux sao? Nếu phối hợp với binh khí của thần linh để lại, vậy hẳn sẽ là một tổ hợp rất tốt, ha ha ha ha ha!” Trong tiếng cười to, Christoph mang theo người của mình rời khỏi phòng thí nghiệm. “Binh khí?” Cô gái trầm ngâm một lúc, rồi sau đó cũng ly khai. Phòng thí nghiệm, chỉ còn sót lại Kanase Kensei, cùng với sáu thiếu nữ vẫn luôn nằm lẳng lặng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang