Dòng Máu Lạc Hồng

Chương 69 : Đến Biện Kinh

Người đăng: thanhnc43

Ngày đăng: 13:23 12-08-2019

Hai người trở về đã là tầm chiều tối, Tí lăng xăng trong bộ quần áo mới. Nụ cười toe toét. Đầy thú vị. Dù chỉ là máy móc nhưng cũng mang một tâm hồn, mới năm tuổi đầu, lần đầu tiếp xúc thế giới. Mọi thứ tận hưởng thật là vui.( mình xây dựng Tí giống Doraemon - là một cỗ máy, có linh hồn, trí tuệ.) Nhìn nụ cười mãn nguyện của Tí, thích thú nghịch ngợm thứ đồ chơi mới. Thành chỉ cười mà lắc đầu. Uyển Như tiếm đến, dựa vào vai Thành, đầy hạnh phúc. Ôm giai nhân vào lòng, rồi đỡ Uyển Như ngồi xuống, nghé sát tai xuống, áp tai vào chiếc bụng đang nhô dần, Thành cười: “ Haha. Ta nghe thấy con nó đang đạp.” Rồi thủ thỉ nghé sát bụng nói: “ Con giai ngoan, mau mau ra đây với ba mẹ.” “ A.” Uyển Nhue kêu lên, rồi mắng: “ Nó lại đạp vợ rồi.” “ Haha. Tí tuổi đầu mà đã hiếu động nghê. Chắc con trai sao này hoạt bát lắm.” Rồi nghé sát: “ Không được đạp mẹ nữa, không ba đánh đít đó.” Uyển Như nghe vậy lườm nguýt, Thành khẽ cười khổ: “ Đúng là con hư tại mẹ, cháu hư tại bà.” Tí định hỏi Thành cái gì, thấy cảnh tượng vậy, bĩu môi: “ Thật ngốc. Mới mấy tháng mà biết đạp chứ.” Rồi lăng xăng chạy đi tìm Tèo. ......... Sáng sớm, cơn gió rét buốt đang thốc từng cơn vào mái nhà, tuyết rơi trắng xoá. Uyển Nhue chỉn chu quần áo cho Thành, ân cần nói: “ Chồng nhớ ngày sinh con mà về đó. Đi nhớ giữ gìn sức khoẻ. Mẹ con đều rất nhớ chàng.” “ Ừm. Chuyến này ta đi Biện Kinh, sẽ đúng dịo quay về, rồi mới đi xa. Nếu có dịp, ta sẽ đưa mẹ con về quê cha đất tổ. Mà còn sớm, ngủ thêm chút đi.” Rồi đóng then cửa, lên xe ngựa mà Tèo đã đợi sẵn. Uyển Như mắt đau đáu nhìn theo. ........ Cửa xe mở ra: “ Ầm.” - một cơn gió lạnh len vào, Tí co mình trong chăn, mở mắt, cau mày: “ Nhanh lên, lề ma lề mề. Khép vào không rét chết ta.” Thành khép vào, vỗ “ đét” một cái vào mông Ti: “ Ngươi chỉ ăn với ngủ. Dịch đít ra ta lấy Tí chăn nào.” “ Hừ.” Tí khó chịu, ních người sang, cau có: “ Đúng là hổ xuống đồng bằng, bị chó khinh.” Rồi lại nhắm mắt ngủ tiếp. Thành chả quan tâm, ủ toàn bộ thân mình trong chăn, nói: “ Tèo, bật chế độ tự động đi, gió lạnh quá, ở ngoài không tốt.” “ Vâng.” Tèo khởi động xong, cũng chui vào chăn ngủ tiếp. Xe ngựa tự động chạy, phía trên là hình nộm giả thay thế- tránh sự nghi ngờ của nhiều người. ........ Chập choạng tối, hai người cũng đi được, một nửa quãng đường. Ngủ cả ngày, nhàm chán, Thành đang ngồi đọc sách, phía dưới Tí lăng xăng phụ Tèo dựng trại, nướng thịt, vô cùng thích thú, nhiều lúc khiến Tèo phải quát lớn, vì nghịch ngợm. Một lúc sau, Tèo tiến lên: “ Công tử, đã ăn được. Mời công tử xuống dùng bữa.” Thành gật đầu, đặt sách xuống, xoa xoa thái dương rồi đi ra. Mùi thịt nướng thật thơm, khiến yết hầu không khỏi “ Ực” lên. Tí quăng ánh mắt khinh bỉ: “ Mi mới là con mèo lười, không làm, khi ăn mới mò xuống.” “ Haha. Không biết bạn Tí nhà ta, làm được cái gì nha.” Rồi cầm lấy, nửa con thỏ bị nướng gần đen thui, đặt vào bát Tí, nói: “Đồ đạc không lên lãng phí, đã nướng lên thì ăn hết đi.” Tí đen mặt, cầm ném ra xa: “ Hừ, ta không ăn, Ta ăn con kia.” Rồi chỉ nửa con thỏ được nướng vàng ươm mà Tèo vừa đặt xuống. “ Haha. Tưởng làm gì ăn nấy cơ mà. Vừa ai nói thế nha.” Thành châm chọc. “ Hừ. Ai nói nhỉ? Ta cũng chả biết.” Rồi cầm lấy, nửa con thỏ nhai ngấu nghiến. Thành cười lớn, rồi không tiếp tục đôi co, nhấm nháp thưởng thức. Ăn lo, mọi người lại lên xe tiếp tục chặng đường. Ngồi nhâm nhi li trà, Thành nói: “ Tình hình phát triển Thiên địa hội ra sao rồi.” “ Bẩm công tử, các châu đều có chi nhánh, đang tuyển mộ người để khuếch chương. Nhưng sau vài vụ mấy vị quan lại bị ám sát, Tống Chân Tông đã giao cho Phủ doãn Khai phong là Bao Chưởng điều tra, bên cạnh hắn có một kẻ võ công phi phàm, lên nhiều vụ ở kinh đô đều phải đích thân người của ta đi, nhưng đều hữu kinh vô hiểm mà hoàn thành.” Tèo ngưng trọng nói. Nghe Tèo nói, Thành mới giật mình, nhớ tới nhân vật từng gắn liền với tuổi thở, về tài phá án thần kì. Một người có khuôn mặt đen, giữa trán có vết sẹo hình trăng lưỡi liềm, tượng trung cho sự công chính, khi nguy cấp thì vết sẹo này có thể tỏa sáng để xua đuổi được tà ma yêu khí. Còn người võ công cao cường đó, chắc hẳn là Triển Chiêu, người luôn kề vai sát cánh cùng Bao Công. Hiệu ứng hồ điệp, dẫn đến nhiều sự thay đổi, sự xuất hiện sớm, muộn của rất nhiều người trong lịch sử. Thành trầm ngâm: “ Ngươi thông báo, chi nhánh ở Biệ Kinh dừng hết mọi hoạt động. Kẻ này rất khó chơi, đừng vì lợi nhỏ mà mất mạng. Ta nhắc lại, không đee bất cứ ai là người của ta, phải gặp nguy hiểm nơi đất khách quê người.” “ Vâng.” “ Vậy còn chuyện buôn bán, ở Ung Châu như thế nào.” “ Thứ chúng ta hiện đang xuất khẩu chỉ có tơ lụa. Gần như chiếm thị phần toàn bộ phía Nam, nhưng lụa Hàng Châu, tuy chất lượng cũng tương đương, nhưng có danh hiệu là chuyên cung cấp cho vua chúa, quan lại. Nến ở Hàng Châu ta không thể xâm nhập. Mặt khắc, do các đại gia tộc ở Hàng Châu thao động, nên quan lại kiểm tra gắt gao, vì lo lót, nên lợi nhuận không được như kì vọng.” Thành gõ gõ tay vào mặt bàn, lúc sau đáp: “ Vậy ngươi cho người bằng bất cứ giá nào cũng khống chế được 1 đại gia tộc ở Hàng Châu. Cho hàng của chúng ta xâm nhập, trà trộn bán cùng. Trước hết tận thu đã. Sau này kiểm xoát được con đường. Ta sẽ bán sau.” “ Vâng, công tử. Mà mặt khác, Ở Ung châu, ta đã dồn toàn lực khống chế được tất cả bộ máy quan lại, cũng như một cửa khẩu thông thương. Chỉ cần Công Tử cho lệnh, ta sẽ dồn quân chiếm được Lưỡng Quảng.” Thành lắc đầu: “ Chưa phải lúc, ngươi cứ cho người của ta, sang đó định cư, sinh sống. Chậm rãi đồng hoá về văn hoá. Thì lúc đó, lợi ích lớn mà thương vong nhỏ. Giờ mà làm thì tổn thất quá lớn. Mà phía Chăm Pa và Hải Nam ổn rồi chứ.” “ Phía Chăm Pa thì chủ cần công tử về là có thể nhanh gọn mà thu phục. Còn Hải Nam thì các công trình đã được xây xong. Viện nghiên cứu cũng chuyển ra, Công Uẩn cũng phái hơn 10 tàu với 1000 lính, tuần tra xung quanh. Nhà Tống có động tĩnh gì cũng nhanh chóng phát hiện và ngăn chặn.” Thành gật đầu, ánh mắt xa xăm nhìn về phương Nam: “ Cũng gần năm rồi. Mau chóng trước khi đó, về quê đón tết.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang