Dòng Máu Lạc Hồng

Chương 16 : Ám sát Lê Hoàn

Người đăng: thanhnc43

Ngày đăng: 19:49 25-07-2019

Năm 1003. Tại một sơn trại trên đỉnh núi, nhìn đứa con đang yên mình chìm vào giấc ngủ, ánh mắt người thanh niên đầy vẻ trìu mến. Rồi quay ra khuyên bảo nương tử: “ Chuyến đi này lành ít giữ nhiều. Nàng ở lại hãy chăm sóc cho An Nhi. Đừng bao giờ kể nó về quá khứ. Nơi này cũng không thể ở lâu, Nguyễn Hàn( con Nguyễn Bặc) và Đinh Chí(con Đinh Điền) sẽ đưa mẹ con nàng về làng quê nhỏ. Sống yên bình, đừng bao giờ nghĩ đến việc trả thù nữa. Biết chưa?” “ Chàng cũng có thể không nghĩ trả thù nữa được mà.” Huyền Nha( vợ Đinh Toàn) nói, nước mắt như mưa. Đinh Toàn khẽ lắc đầu: “ Đây là tâm nguyện của Ngoại Giáp và Định Quốc Công. Dẫu biết gần như bại. Nhưng trước khi mất, họ đã bắt ta hứa, mặt khác ta cũng muốn thử, cho họ dưới suối vàng yên lòng.” Rồi quay ra nói với Nguyễn Hàn và Đinh Chí: “ Các đệ đừng nghĩ trả thù, hãy chăm sóc An Nhi giúp ta.” Nguyễn Hàn và Đinh Chí gật đầu đáp “ Rõ.” Không nhìn lại nữa, Đinh Toàn biết mất. Huyền Nha đứng nhìn, nước mắt như mưa. …………………….. Hôm nay, Thành Đại La vô cùng nghiêm cẩn. Lê Hoàn có chuyến thị sát cùng việc gặp gỡ Đại Sư Khuông Việt bàn bạc về việc cứu trợ thiên tai. Chiều tối, Lê Hoàn dẫn người giả trang vi hành, thưởng thức không khí chợ quê. Quán nước bên đường, Đinh Toàn ngồi uống trà, suy nghĩ cách trà trộn vào, nhưng bỗng chốc miếng ngọc bội trên bàn phát sáng. Quan sát xung quanh, thấy góc xa có một người khi chất bất phàm, tay cầm kiếm. Đinh Toàn đi lại, miếng ngọc bội càng phát sáng hơn. Xác nhận đó là Thuận Thiên Kiếm cộng với khí chát và thông tin thu thập, người ggos là Lê Hoàng. Thấy rất ít người xung quang. Đinh Toàn đi lại, lúc vừa ngang qua, kiếm lìa khỏi vỏ, chém đúng đầu Lê Hoàn. Một tia linh trí khẽ qua, Lê Hoàn né tránh, đưa Thuận Thiên Kiếm ra đỡ, ánh kiếm chệch đi, chém ngang vai, máu chảy đầm đìa. Hộ vệ nhanh chóng bao bọc xung quanh ngăn cản, Lê Hoàn gầm nói: “ Ngươi là ai mà to gan giết Trẫm.” “ Haha.” Đinh Toàn cười lớn: “ Mối thù giết cha và huynh năm 979, chắc người nhớ.” Rồi lao vào chém. Quân hộ vê vất vả chống đỡ và bảo vệ Lê Hoàn. Nghe được câu đó, Lê Hoàn cũng sắc mặt trắng bệch, mắt nhìn chăm chú. Đinh Toàn đang giằng co với hộ vệ thì nghe tiếng chân, biết cứu viện tới, liền xoay người bỏ chạy. Đám quân lính bao quanh. Đinh Toàn tả đột hữu xung, vết thương đầm đìa nhưng cũng thoát khỏi. Lý Công Uẩn thấy vậy, nhìn Lê Hoàn rồi quỳ xuống tâu: “ Thần cứu viện chậm trễ. Mong Bệ hạ trách tội. Thần đã cho người lùng sục, chắc chắn sẽ bắt đượt phản tặc. Xin bệ hạ yên tâm” Lê Hoàn xua tay:“ Được rồi.” sau đó về phủ thành chủ trị thương. …………………… Về đến phủ, sai người gọi Đinh Toàn ( đã bị đánh tráo, Lê Hoàn tưởng là thật, lên vẫn giữ lại, để lấy lòng nhân dân và thể hiện sự bao dung của mình. Đinh Toàn giả nha.) Đinh Toàn ( giả) vừa vào, ánh kiếm lóe lên, đầu bay phăng đập vào cửa, Lê Hoàn gằn giọng: “ Giữ ngươi lại cũng vô ích.” Rồi sai người hầu thu dọn. Việc này sử có viết: “Nhà vua [Lê Hoàn] đi đánh Cử Long, Vệ vương Toàn theo đi. Bấy giờ quân giặc thấy nhà vua, chúng giương cung, chĩa tên, toan bắn, chiếc tên rơi xuống; chúng lại giương cung, dây cung đứt. Chúng sợ, rút lui. Nhà vua đi thuyền ven sông đuổi theo. Quân giặc ở hai bên bờ đánh khép lại. Quan quân bị hãm ở sông. Vệ vương Toàn trúng phải mũi tên bay, mất tại trận. Nhà vua kêu trời ba tiếng, rồi thân ra đốc chiến: quân giặc thua." …………… Nói đến, Đinh Toàn(thật) bị quân lính đuổi rất rát. Lợi dụng đông người, ánh mặt trời nhá nhem và cùng góc tường, liền đứng nép vào trốn. Quân lính đi qua, cho người kiểm tra và cũng không phát hiện. Đang vui sướng thì một bóng người tiến lại và như đã biết. Cuối cùng Đinh Toàn bị chính Thành giết. Đúng là khi khỏe mạnh thiên quân vạn mã không sợ, khi đã bị thương thì một kẻ yếu kém cũng đủ giết. ........ Đọc hết. Thành thầm hét: “- Moá, sách lịch sử cũng không đáng tin. Truyện cung đấu hay thế, mà mấy má không ai chuyển thành phim. Sử mà viết rõ vậy, học sinh mấy ai nghét đâu.” Mr Tí: “- haha, sử do người thắng viết. Mấy ai muốn đưa vết dơ vào đâu.” Nghe vậy, cảm thấy tầm quan trọng thứ này. Thành loay hoay gấp lại rồi cất kĩ và thầm yy: “ Nếu mà về được, ta sẽ làm đạo diễn cho kịch bản này. Khéo đoạt Oscar ấy chớ. Cốt truyện quá hay. Haha.” Lâu lắm mới đọc lâu như vậy, đôi mắt mỏi nhức, Thành dần chìm vào giấc ngủ đầy vui sướng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang