Dòng Máu Lạc Hồng

Chương 14 : Xử tội Đinh Liễn

Người đăng: thanhnc43

Ngày đăng: 19:48 25-07-2019

Sau khi giải chôn cất, Đinh Bộ Lĩnh cho toàn quân nghỉ ngơi. Ngoài trời cơn mưa cũng dần tạnh. Bỗng một bóng người lao đến, quỳ xuống, tưởng là thích khách, Lê Hoàn đã rút kiếm kề cổ. Nhìn miếng ngọc bội trên người, Dinh Bộ Lĩnh Liền xua tay, rồi tiến lại cầm lấy miếng ngọc. Xong tràm giọng hỏi: “ – Hoàng hậu sai người đến làm gì.” Tên lính lắp bắp: “ Việt Vương giết..giết Thái….tử.” Đinh Bộ Lĩnh túm lấy cổ áo, gầm giọng: “ Ngươi nói cái gì..” Tên lính rn lên bần bật: “ Việt Vương giết Thái tử Hạng Lang.” Đinh Bộ Lĩnh run lên, rồi ngã xuống. Tất cả náo loạn: “ Bệ Hạ…” “ Bệ Hạ…” “ Hoàng Thượng..” Đưa Đinh Bộ Lĩnh vào nghỉ. Đinh Điền vừa thấy Đại Sư Khuông Việt đi ra, liền hỏi: “ Bệ hạ có sao không.” “ Không sao. Chỉ là quá sốc ộng với vết thương lên khiến bệ hạ bị ngất. Lúc sau sẽ tỉnh.” Đinh Điền cũng yên lòng, rồi lẩm bẩm: “ Đinh Liễn sẽ không làm việc ngu dại như vậy. Tất có điều khúc mắc gì đây.” Đại Sư Khuông Việt cũng thờ dài: “ Đúng là số trời rất khó thay đổi. Không ngờ chúng đến sớm quá.” ………….. Nửa đêm, Đinh Bộ Lĩnh cũng hồi tỉnh. Cố gắng giữ bình tĩnh, ông gọi Đinh Điền vào và nói: “ Chúng thật nhanh. Đinh Liễn đã bị gài. Nếu việc này không xử lí tất loạn. Khanh nghĩ lên làm gì.” Đinh Điền nói: “ Thưa bệ hạ, có thể lấy hết công trạng của Đinh Liễn và nhờ các vị đại thần cầu xin. Phế làm thứ dân. May ra cứu được một mạng mà không bị chê trách. Cộng với việc bị ám sát và Phạm Hạp bị giết, Bệ hạ có thể ban chiếu an xá cho cái tù nhân. Việc này sẽ không ai ý kiến.” Đinh Bộ Lĩnh thở dài: “ Đành vậy. Đinh Toàn còn quá nhỏ a. Ngày mai, ngươi cho người đánh tráo. Đem Đinh Toàn đi xa Hoa Lư. Ta nghĩ có bàn tay hắc ám đang thò dần. Chứ không đơn giản chỉ là Lê Hoàn và Ngô Nhật Khánh. Việc này có thể kết tội Ngô Nhật Khánh, còn Lê Hoàn thì…….haxx.” Rồi tiếp: “ Khanh sai người báo, sáng mai xuất hành về kinh sớm.” Đinh Điền đáp: “ Rõ “ ……………….. Sáng sớm hôm sau, khi mới tờ mờ sáng, đoàn quân đã bắt đầu xuất phát. Về đến kinh. Đinh Bộ Lĩnh sai người bao vây phủ Ngô Nhật Khánh. Ngô Nhật Khánh đã nhanh chóng bỏ chạy. Tức giận, Đinh Bộ Lĩnh sai người trói tất cả người phủ Phò mã vất vào chuồng cọp. Tiếng la hét thảm thiết, vang khắp kinh thành. Đinh Liễn cũng bị bắt vào đại lao. ............. Lúc đó trên cửa biển Nam giới, hai bóng người đứng đó: 1 nam, 1 nữ. Nam là Ngô Nhật Khánh, nữ là công chúa Đinh Phất Kim. Ngô Nhật Khánh chĩa kiếm vào Đinh Phất Kim và nói: “- Cha người quá ước hiếp ta. Ta sẽ không vì người mà bỏ qua hắn. Ta đi tìm đường khác. Người chờ đây đi. Ắt sẽ có kẻ đến cứu.” Rồi lấy kiếm, rạch 1 nhát lên mặt Kim, bỏ xuống thuyền và đi. Đinh Phất Kim đứng khóc như mưa. Toan lấy dao cứa cổ. Phạm Hổ đến, thấy vậy hô to: “- Hạng Lang vừa mất. Công chúa lại mất đi. Sẽ khiến bệ hạ thêm đau lòng.” Rồi tự mình đưa công chúa về kinh, cử 1 nhóm vệ quân, vượt biên. Dẫn đầu là Lưu Kế Tông đuổi tiếp theo Ngô Nhật Khánh. ........... Hôm sau, trong Đại điện, 1 bóng người quỳ đó. Tóc tai rũ rượi. Đôi mắt xưng lên vì khóc. Bách quan đứng chỉnh tề. Cả cung điện im ắng. Đinh Bộ Lĩnh nói: “- Anh em tương tàn là tội gì?.” Cả triều đình im lặng, Đinh Bộ Lĩnh càng giận, quát lớn: “- Anh em tương tàn là tội gì?.” Cả triều đình im lặng, Khuông Việt Đại Sư đành phải đứng ra thưa: “- Thưa bệ hạ, trong luật lệ, việc giết anh em là tội Ác nghịch. Nằm trong thập ác tội: mưu phản, mưu nghịch, mưu loạn, ác nghịch..... nội loạn.” Đinh Bộ Lĩnh tiếp: “- Theo Luật xử thế nào.” Khuông Việt đáp: “- Xử chém bêu đầu sau đó ngũ mã phanh thây.” “ Được.” Đinh Bộ Lĩnh quát: “ Vậy bay đâu, mang Đinh Liễn ra chém xong ngũ mã phanh thây.” Rồi nhìn Đinh Liễn: “- Ngươi có muốn nói gì không.” Đinh Liễn giọng khàn khàn đáp: “- Nhi thần không.” Lúc này, trong đại điện , tất cả quan lại đồng loạt quỳ xuống. Dẫn đầu là 4 vị tướng quân thuộc Thất Hùng giao châu. ( từng cùng chinh chiến dẹp 12 sứ quân, trong đó có người dưới tay Liễn) Nguyễn Bặc thưa: “- Xin bệ hạ, hay giảm tội cho Việt Vương. Chắc chắn có sự tình gì trong đây. Xin bệ hạ minh xét.” Cả triều đình nghe xong, thì đồng loạt hô. ...” - Xin bệ hạ minh xét!” ...... “- Xin bệ hạ minh xét!” Đinh Bộ Lĩnh vẫn không nói gì, Phạm Cự Lương lại tiếp: “- Đinh Liễn đã có công trạng, giúp Bệ hạ dựng cơ đồ. Vì giang sơn, bao nhiêu lần nguy hiểm tính mạng. Tội rất lớn, nhưng xem xét công trạng đã có, thần mong bệ hạ, miễn cho cái chết.” Đại sư Khuông Việt cũng tiếp: “- Người mất đã mất. Giết Đinh Liễn cũng vô ích. Mong bệ hạ tha thứ. Đánh kẻ chạy đi, ai đánh người chạy lại. Mong bệ hạ minh xét!” Các quan lại cũng dập đầu hô: “- Mong bệ hạ minh xét!” Đinh Bộ Lĩnh trầm giọng nói: “- Đinh Liễn giết Hạng Lang là tội lớn. Nhưng xét đến công lao và sự cầu tình của các quan. Với sự từ bi của Đức Phật. Trẫm miễn cho tội chết. Nhưng tội sống khó tha. Nay phạt tự chép tay 100 cột kinh Phật-đỉnh Tôn-thắng Đà-la-ni để cầu siêu cho Đại đức Đính Noa Tăng Noa ( Hạng Lang.) Phế làm dân thường. Lưu đầy ra vùng Quảng Yên. Vĩnh viễn không được về Kinh đô.” Đinh Bộ Lĩnh hỏi lại: “- Các ngươi thấy thế nào.” Cả triều thần hô lớn: “- Bệ hạ anh minh!” “- Bệ hạ anh minh!” Nghe vậy, Đinh Bộ Lĩnh nhìn Đinh Liễn nói: “- ngươi muốn nói gì không.” Đinh Liễn lắc đầu rồi liên tục hô lớn: “- Tạ ơn phụ hoàng!” ......... Ngày sau, thông tin bản án được truyền ra. Dân gian có nhiều ý kiến trái chiều. Kẻ vui người buồn.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang