Dòng Máu Lạc Hồng

Chương 10 : Ám sát (1)

Người đăng: thanhnc43

Ngày đăng: 19:45 25-07-2019

Dưới chân núi Thường Lạc. Một bóng người điềm tĩnh, ánh mắt vô thường. Xa xa lá cờ Đại Cồ Việt tung bay trong gió. Tiếp sau là một đoàn người tiến đến. Khi chỉ còn cách gần 10m. Tất cả dừng lại. Một nam tử khí chất uy nghiêm, mặt mày sáng quắc bước xuống, tiến lại gần, chắp tay nói: “- Đã để đại sư đợi lâu.” Ngô Chân Lưu đáp: “- Được bệ hạ tới thăm, là phúc của nhà chùa. Sao có thể nề hà. Mời bệ hạ và các vị lên chơi.” Rồi đi trước, Đinh Bộ Lĩnh cùng Phạm Cự Lượng theo sau. Lê Hoàn ở lại, chỉnh đốn binh lính canh gác. …………… Cùng Ngô Chân Lưu đi thăm thú khuôn viên nhà chùa, ngắm nhìn những đóa hoa rực rỡ còn đọng hơi sương. Không khí trong lành, đầy yên tĩnh, dường như xua tan đi sự mỏi mệt của Đinh Bộ Lĩnh. Lúc sau, khi mặt trời dần đứng bóng. Hai người ngồi dưới tán cây nghỉ ngơi, Mùi trà thơm bay toả. Nhấp một ngụm, Đinh Bộ Lĩnh cảm thán: “- Đúng là trà ngon.” Ngừng lúc rồi ngâm: “ Nhẹ nâng một chén trà Thiền Bình tâm nhìn khói, ưu phiền thoảng bay Cuộc đời- một giấc mộng say Bao năm nhìn lại... Mới hay... Vô thường ! “ Ngô Chân Lưu nghe xong thì vỗ tay, cười nói: “ – Một bài thơ hay. Bệ hạ không hổ, văn võ song toàn. Có người thiên hạ sẽ an bình. Người là bậc thánh nhân.” Đinh Bộ Lĩnh cười khẽ và nói: “- An bình ư. Trẫm đã lên ngôi cửu ngũ tròn 1 giáp. Dân gian vẫn khó khăn. Bờ cõi luôn luôn không yên. Mấy năm nay. Liên tục thiên tai, dân chúng càng lầm than. Phía Bắc lũ giặc còn dòm ngó. Mà trong nước, vì quyền, vì lợi tranh xé nhau. Sức nước càng yếu... Há đó là thánh nhân ư.” Rồi tự giễu: “- Khi trẫm lên ngôi cửu ngũ, nay cũng thập nhị năm. Diệt loạn cũng là thập nhị sứ quân. Gần đây lại liên tục ám sát. Muốn Đại Sư gieo cho 1 quẻ. Xem năm nay yên ổn không.” Ngô Chân Lưu vội đáp: “- Bệ hạ , đợi vi thần chút.” Rồi đi vào. Lúc sau tay cầm mai đồng, chăm chú, rồi gieo quẻ. Lúc sau, sắc mặt đại sư trắng bệch, sợ hãi nhìn Đinh Bộ Lĩnh. Đinh Bộ Lĩnh biết là điểm gở, cười nói: “ – nếu là số trời thì có gì khanh cứ nói. Ta sẽ không trách tội. ” Được Đinh Bộ Lĩnh cho phép, Ngô Chân Lưu đáp: “- Năm nay thập nhị trùng thập nhị, 1 giáp quy thiên. Âm tồn Dương suy. Năm nay tất có hoạ sát thân. Gia đình lục đục. Nhưng phía sau có dương chuyển. Nếu qua được năm nay thì sẽ yên. Phúc tinh chiếu số. Nhưng mà....” Nhìn vẽ chần chừ của đại sư, Đinh Bộ Lĩnh đoán được, cắt ngang: “- Ta hiểu, thôi uống trà không nguội mất.” Hai người cứ vậy uống trà. Bầu không khí yên tĩnh đáng sợ. Lúc sau, Đinh Bộ Lĩnh chào đại sư rồi cáo từ. Tâm trạng ngổn ngang. ............... Đoàn người đi, đến dãy núi Nam Niên. Lê Hoàn chạy lại tâu: “ – Thưa bệ hạ, phía trước là núi Nam Niên. Nếu xuyên qua dốc núi nhỏ và hẹp, Nhưng nếu vòng qua đi bên thì trời tối sợ không tới được thành kế tiếp. Mong bệ hạ cho ý kiến.” Đinh Bộ Lĩnh đáp: “- Khanh cho quân lính đi kiểm tra dốc núi. Nhanh chóng đuổi kịp trời tối vào thành.” Lê Hoàn cho quân lính đi kiểm tra, lúc sau quay lại báo: “ – Thưa bệ hạ, thần đã cho người đi kiểm tra. Chỗ đó vách khá dốc và trơ trụi. Tuy chỉ rộng tầm 3m nhưng dài có 500m. Nhanh gấp 6 lần đi vòng. Quân địch rất khó mai phục.” “ _ Vậy đi xuyên qua đi.” Đinh Bộ Lĩnh nói. ……………. Sau khi Lê Hoàn dẫn quân đi trước kiểm tra, không có phục kích. Cho người báo lại. Đoàn người Đinh Bộ Lĩnh bắt đầu đi. Mọi việc khá an toàn. Nhưng còn cách gần 100m nữa. Bỗng hàng loạt tảng đá trên dốc lăn xuống. Những bó rơm rạ ẩm ướt bị đốt cháy. Khói bốc lên mù mụt. Cấm quân xao động. Những tên lính bị khói xộc vào người, liên tục ho khan. Ánh mắt cay xè. Thỉnh thoảng có bóng người đổ ngục. Hàng loạt tên áo đen, từ dưới đất chui lên, lao vào cắt ngang, xé tan đội hình, điên cuồng chém giết. Phạm Cự Lượng quát lên: “- Bảo vệ bệ hạ.” “- Bảo vệ bệ hạ.” Rồi tiếp: “- Giữ nguyên vị trí, dấp nước vào khăn bịt mũi, có khói độc hãy cẩn thận.” Quân triều đình bị bất ngờ, tử thương vô số. Phạm Cự Lượng và Phạm Hạp chật vật tiếp Đinh Bộ Lĩnh ra khỏi. Bên trong dẫy núi. Tiếng chém giết vẫn vang lên. Đinh Bộ Lĩnh bình tĩnh, sai Lê Hoàn và cấm quân xông vào. Có sự chuẩn bị, quân đội triều đình nhanh chóng chiếm ưu thế. Lúc sau thế cục kết thúc. Bóng áo đen cuối cũng ngã xuống. Khói tan, nhìn trước mắt xác người chồng chất, máu me lênh láng, mùi khét lẹt của xác thịt bị đốt, những con chim lợn kêu thê lương trên trời. Đinh Bộ Lĩnh nhìn lại, đôi mắt đỏ ngầu. Lúc sau, Lê Hoàn và hơn 200 cấm quân sau khi kiểm tra lại toàn bộ. Xác nhận không còn ai sống xót, đi ra. Lê Hoàn quỳ xuống phủ phục: “ Mong bệ hạ trách tội.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang