Dòng Máu Lạc Hồng

Chương 25 : Đêm Đại La(1)

Người đăng: thanhnc43

Ngày đăng: 14:55 26-07-2019

Nguyễn Khoa cũng tinh ý nhận ra. Sau khi lên lầu, thầm thì với tên thân vệ: “ Kế hoạch B.” rồi lộ ra nụ cười nham hiểm. ……………… Bữa tiệc diễn ra rất yên tĩnh, do Thành yêu cầu. Mọi người vừa nêm nếm vừa thưởng thức múa rối và đua thuyền. Gần cuối buổi, tưởng tàn cuộc, Nguyễn Nam - phó thành chủ đứng lên, chắp tay nói: “ Nay có Quốc Công ở đây. Nguyễn Nam xin được mạn phép được mời chư vị món đặc biệt. Ăn xong sẽ lưu luyến nhớ mái không quên.” Các quan lại cùng “ ồ “ lên, vài tiếng cổ động. “ Nghe nói chỉ có dịp đặc biệt mới được ăn.” “ Hôm nay phó thành chủ chơi lớn a.” “ Háo hức quá.” Nghe vậy, Nguyễn Khoa ngồi bên giải thích với Thành: “ Thưa Quốc Công, món này rất hiếm khi có. Có là đắt như tôm tươi. Chính bệ hạ đã từng thưởng thức qua.” “ Ồ.” Thành tỏ vẻ thích thú “ Món gì đặc biệt vậy. Sắp có chưa. Mà sao không bưng ra luôn, lại để cuối.” “ Đây chỉ là món tráng miệng, dùng sau khi tan tiệc. Thích hợp ăn một mình ạ.” Nguyễn Khoa vừa dứt lời, có một cô gái, dáng thanh tao bước tới thưa: “ Đồ ăn đã chuẩn bị, mời Quốc Công đi theo nô tì.” Thành ngờ ngợ thấy sự bất thường nhưng vẫn bước đi. Cô gái dẫn Thành đi tới một căn phòng, nói: “ Bên trong thưa Quốc Công, chúc ngài buổi tối ngon miệng.” rồi bước đi. Thành đứng lưỡng lự lúc lâu rồi đầy cửa bước vào, một làn hơi nước mờ ảo, dáng kiều thiết tha, đang thả mình trong làn nước. Thành giật mình nói: “ Xin lỗi.” rồi bước ra. Cô gái bật cười, cả thân hình lõa lồ, ép sát, tay cài cửa, giọng thỏ thẻ: “ Món ăn đó là thiếp, mời ngài thưởng thức.” Rồi đôi mắt ngập hơi nước long lanh nhìn về Thành. Thành liếc mình đánh giá, vòng eo thon ngọn, làn da trắng hồng, đôi gò bồng đảo nhỏ nhắn, tròn trịa. Không một lời để chê bai. Cậu nhỏ cũng dần căng cứng. Thành như con thú điên lao lên. Cô gái dường như lo lắng, trốn tránh, cơn dục vọng của Thành càng được kích thích. Dồn cô gái tới góc tường, Thành cười đê tiện tiến lại. Khi khoảng cách chỉ còn 1 bước, cô gái như thay đổi, con dao bất ngờ xuất hiện, đâm về phía Thành. Thành xoay người trốn tránh, ánh dao cứa qua, làn da chảy máu, cơn buốt lạnh toát, Thành hô: “ Có gì cứ bình tĩnh nói chuyện, đừng manh động.” Cô gái không nói, dao vẫn đâm về, cước pháp vô cùng nhanh nhẹn, không còn vẻ yếu đuối lúc trước, Thành vất vả chống đỡ. Tiếng đổ vỡ liên tục, Thành mong thân vệ chú ý và lao vào ứng cứu. Nhưng không hề có ai, nhận ra mục đích hành động của Thành, cô gái cười lạnh: “ Muốn cứu viện ư. Mơ đi.” Rồi cười haha “ Không ngờ đã trúng Mê Hồn tán mà vẫn chưa bại bởi ta. Xem ra việc Lê Hoàn phong ngươi làm Quốc Công là có bí mật nào đó. Nói ra thì ta sẽ cho ngươi tàn thân.” “ Hừ. Mơ đó.” “ Tốt khẩu khí.” Thành lại liên tục bại lui, tuy vẻ ngoài bình tĩnh, nhưng trọng bụng thầm kêu khổ, Không rõ Mê Hồn tán là gì. Nhưng chúng khiến Thành rất buồn ngủ và chân tay bủn rủn. Vừa lui, Thành vừa âm thầm gọi Mr Tí nhưng không có hồi đáp. Đang chử rủa. Giọng Mr Tí vọng lên: “ Ai gọi Tí đấy, có Tí đây.” Nghe giọng nói, không hề chán nghét, Thành mừng rơi nước mắt: “ Cứu với.” rồi lăn người, một mảnh áo bị cô gái kéo lại, cứa lên da. Mr Tí quan sát rồi hét: “ vãi gái đẹp. Mi lột đồ sao để người ta đâm dầu giết thế. Đồ dâm dê.” Chật vật chốn thoát, Thành quát: “ Dâm cái clgt. Bị gài. Có thuốc gì không. Không rõ làm sao thân thể bủn rủn.” Mr Tí nghiêm túc quan sát rồi nói: “ Vãi, có Đông Hoa Dược, không ngờ ở Trái Đất cũng có, may là liều nhẹ, không thì mi không thoải mái như thế này đâu. Có Khải Hoàn đan giá 1000 lượng chữa được. Mua không.” “ Mua.” Thành hổn hển tựa vào góc tường đáp. Cô gái kề dao sát cổ, mỉa mai: “ Nói ra bí mật, ta sẽ cho ngươi một cái chết thoải mái.” Hơi nóng dược liệu lan ra, Thành hoàn toàn hồi phục, giọng thều thảo nói: “ Nếu sau hôm nay mi còn sống. “ rồi đấm lại phía mặt cô gái. Cô gái khinh bỉ, nhưng lúc sau tái mét, muốn quanh người tránh nhưng không kịp, một màn lửa bao chùm cả khuyên mặt, cô muốn la lên nhưng lưỡi bị Thành cắt xẹt, máu chảy đầm đìa, hai đòn rất nhanh của Lạc Hồng quyết đã thay đổi tất cả. Ngồi xuống, Thành gằn giọng: “ Viết ra tên kẻ chủ mưu, ta sẽ cho ngươi ra đi thoải mái, không thì…..” Chưa kịp nói xong, một chất lỏng tiết ra, cô gái tắt thở. Thành nhíu mày, ngồi xuống, nói: “ Chất lỏng này là gì, sao vô hình vô tức giết người.” “ Đều là sản phẩm của Đông Hoa Dược, thật không ngờ thứ đó còn tồn tại ở đây.” “ Thứ đó vô cùng quý giá.” Thành hỏi lại. “ Không, nó là chất phổ biến dùng điều chế dược, nhưng muốn sinh sôi cần linh khí và linh khoáng. Với Trái đất như thế này thì hai thứ đó không bao giờ tồn tại. Vậy mà chất đó còn ở đây. Người nghĩ không bất ngờ sao.” Thành gật gù, mắt nhìn về phương Bắc, về một vùng đất khá kì bí ở phương đông. …………… Sau khi ngồi điều dưỡng, hồi phục như bình thường. Đổi bộ quần áo. Thành bước ra ngoài. Cảnh tượng vẫn như cũ. Nhìn Thành bước ra, Nguyễn Khoa có chút khó tin, miệng nói với tên nô tài : “ Kế hoạch C.” rồi nhanh chóng tiến lại, đon đả: “ Quốc công thưởng thức có ngon không ạ.” Thành cười: “Ngon từ thịt ngọt từ xương. Mà mọi người đâu mà ngươi đứng đây một mình.” Nguyễn Khoa ngượng ngùng đáp: “ Mọi người chắc đang thưởng thức, hạ quan có tuổi nên… nên…”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang