[Dịch] Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 91 : Gió nổi mây vần

Người đăng: godthai

Ngày đăng: 14:49 04-01-2018

Chương 91: Gió nổi mây vần Ngày 15 tháng 11, sau khi bác sĩ xác nhận lặp đi lặp lại rằng thân thể đã khỏe như một con trâu mộng, mập mạp cuối cùng mới lưu luyến rời khỏi bệnh viện. Cuộc tập kích lưu lại trên người hắn mấy chục vết thương tập trung ở phần lưng, bắp chân và cánh tay, có điều trải qua quá trình chữa trị da trong buồng điều trị, những vết thương này chẳng mấy chốc đã biến mất không còn tăm tích. Lúc trị liệu, nhóm chuyên gia đều kinh ngạc với các hạng chỉ số của thân thể mập mạp, vụ nổ tới mức độ như vậy mà không hề tạo thành thương tổn trí mạng gì cho hắn. Bất kể là số liệu của cơ thịt hay của xương cốt, tất cả đều cho thấy cường độ thân thể của mập mạp là gấp đôi người bình thường. Việc này quả thật khiến cho người ta khó mà tin nổi, nếu như tên béo này không phải là trung tướng, đám chuyên gia thậm chí còn muốn đè hắn ra làm chuột bạch. Mập mạp cảm thấy rất may mắn khi một kẻ dựa vào tướng mạo để kiếm cơm như mình không bị hủy dung. Điều duy nhất khiến cho hắn đau khổ chính là, sau khi phần eo bị thương thì đã bị tước mất một khối thịt lớn, khi tiến hành chữa trị, bác sĩ dùng các mô tổ chức xung quanh để tạo hình lại, thoạt nhìn có vẻ thon thả không ít so với trước. Tuy rằng vẫn béo, thế nhưng thịt mỡ bồi dưỡng cẩn thận nhiều năm thoáng cái liền mất nhiều như vậy, điều này vẫn khiến cho lòng hắn tê tái. Trước khi đi, mập mạp chân thành cảm ơn tổ chữa bệnh tập hợp tất cả những chuyên gia y học cao cấp nhất của Trenock, cũng nhiệt tình gấp bội mà ôm chầm lấy từng vị nữ y tá xinh đẹp của tổ y tá, nước mắt như mưa. Bởi vì có Helen ở bên cạnh nhìn chằm chằm, mập mạp liền cảm thấy tiếc nuối khi đánh mất cơ hội được vùi đầu vào giữa bộ ngực cao ngất của vị nữ hộ sĩ kia để bày tỏ lòng cảm kích và kính ngưỡng của hắn. Lên xe bay, cặp đùi thon dài bọc trong lớp tất chân của Helen bắt chéo vào nhau, nàng quay đầu nhìn ra cửa sổ, tức giận không thèm để ý tới mập mạp. Ở Cảng Tự Do Mars, khi một quả tên lửa kiểu cũ bắn vào trong phòng, mập mạp đã lấy thân thể che chắn để cứu mạng nàng. Cũng bắt đầu từ lúc đó, Helen liền đặt hết trái tim mình lên người mập mạp. Thế nhưng ai mà biết được, gã mập mạp này nhào lên người nhiều đến thành nghiện! Mình theo hạm đội Phỉ Quân mới tới Trenock còn chưa kịp gặp mặt hắn, đã nghe nói hắn gặp tập kích ở trên một chiếc xe bay, còn nhào lên che chở cho một cô gái. Helen cũng không quan tâm mập mạp có bao nhiêu người phụ nữ. Đây là thời đại phóng khoáng, nam nữ yêu đương thích thì đến, đối với đại đa số người mà nói, cũng sẽ chẳng có chuyện e ngại đạo đức gì. Mà cho dù là người có tư tưởng truyền thống, ở trong niên đại chiến tranh hôm nay mà không biết sinh tử ngày mai này, cũng sẽ không quan tâm quá nhiều đến quy tắc thế tục. (Bt: v~) Tỷ lệ nam nữ mới nhất của Leray là 1:2,4. Thoạt nhìn cũng không cao lắm, thế nhưng nếu xét đến lứa tuổi kết hôn từ 18 đến 30 tuổi, tỷ lệ này lại cao đến kinh người. Ba mươi triệu thanh niên Leray chết trận, hơn trăm triệu dân chúng mất đi hoặc phải tha hương xứ người trong chiến hỏa. Mà chiến tranh sẽ còn tiếp diễn, tương lai sẽ còn có bao nhiêu thanh niên nữa ngã xuống trên chiến trường thì không ai biết được. Con người là loài động vật có năng lực thích ứng vô cùng mạnh, quy luật tự nhiên cuối cùng sẽ không lưu tình mà phá tan pháp luật và thể chế. Đến giờ phút này, ai còn quan tâm đến quy định một chồng một vợ. Chỉ cần nam nữ trong cuộc nguyện ý thì không ai xen vào cả. Trên thực tế, tại quốc nội Leray đã có người bắt đầu kiến nghị sửa chữa luật hôn nhân, nhằm thích hợp cho nhu cầu thực tế. Helen đã sớm chấp nhận hiện thực cả đời này sẽ phải chia sẻ mập mạp với những người phụ nữ khác. Sau khi tự mình chứng kiến sự tàn khốc của chiến tranh, nàng đã xem đây là chuyện đương nhiên. Nàng giận dỗi, là bởi cảm giác mất mát khi một kỷ niệm ngọt ngào độc nhất vô nhị vốn chỉ thuộc về riêng mình bị người khác đoạt mất. Mặc dù bản thân Helen cũng thừa nhận, sự mất mát này so với một mạng sống thì nhỏ bé không đáng nhắc tới, thế nhưng, nàng vẫn là thấy mất mát. Kết quả là, ngay từ lần đầu tiên nàng và Margaret gặp mặt thì đã nhìn nhau không vừa mắt. Đối với người phụ nữ có tướng mạo không kém gì mình, gia thế còn tốt hơn so với mình, đồng thời cũng được mập mạp xả thân cứu mạng trong lúc cận kề lằn ranh sinh tử, từ bản năng nàng liền có một tâm lý đề phòng. Quan trọng hơn chính là, khi lén thảo luận, Helen liền biết được, Margaret rất có thể trở thành đối tượng hôn nhân của mập mạp, danh chính ngôn thuận mà chiếm lấy cái vị trí mà những người phụ nữ khác đều lảng tránh không nói tới kia. Còn nguyên nhân, chính là sự hợp tác giữa gia tộc Hastings và Phỉ Quân! Ngồi trên xe, Helen không biết vì sao lại cảm thấy ấm ức. Mập mạp chết tiệt, quỷ trăng hoa! Mập mạp thích chí mà duỗi thẳng cặp giò lên ghế sa lon da. Kiểu sinh hoạt an nhàn bình thản này đã cách hắn quá xa rồi. Lúc này được ngồi trên xe bay trở về nhà mà không phải ngồi trong khoang lái robot xông ra tiền tuyến, điều này khiến cho hắn cảm giác tựa như đang nằm mơ. Nếu như giờ được ở Leray trong những năm tháng hòa bình, vậy thì thật tuyệt vời đến dường nào. Đối với “người tình quốc dân”(*) có tâm hồn tinh tế, đa sầu đa cảm, văn thơ dạt dào như mình mà nói, xe sang mỹ nữ phẩy quạt ngâm thơ thì mới là sinh hoạt. Còn việc đẫm mồ hôi ngồi trong robot theo một đám đàn ông chơi đùa với sinh mạng, thật sự là quá thô lỗ, thật không có phong cách. (*chắc là nhái của bạn Hàn Đưa tay nhẹ nhàng đặt lên bờ eo thon của Helen, ồ, vuốt qua vuốt lại, không phản ứng. Mặt cô nàng sao lại xụ thành một đống vậy? Do tay mình sờ không đúng chỗ à, được rồi, béo gia hiểu tâm tư phụ nữ nhất, cố chiều ý cô nàng vậy, xuống thấp một chút, rất tròn mà rất co giãn, cảm giác mười phần. Sờ chỗ này chắc đủ an ủi rồi nhỉ?! "Mập mạp chết tiệt." Mặt Helen đỏ lên, vội vàng liếc mắt nhìn các chiến sĩ Phỉ Quân trong buồng lái, lại quay đầu trừng mắt với gã mập mạp đang thản nhiên đưa tay vuốt tới vuốt lui trên mông mình: "Ngươi làm gì đó?!" "A a a a." Mập mạp cười ngây ngô. Helen cắn răng hất cái tay của tên ngu ngốc này ra khỏi mông mình, căm tức nói: "Đi mà vuốt Margaret của ngươi đi." "Margaret?" Trong lòng mập mạp liền phát sầu. Đó là một nữ yêu tinh thích ăn xương nuốt tủy, nàng không sờ mình thì đã là may rồi. Nếu không, béo gia cần gì phải tĩnh dưỡng thêm ba ngày trong bệnh viện?! "Chúng ta giờ đi nơi nào?" Mập mạp nghe ra giọng Helen lúc nói tới Margaret không đúng, vội chuyển hướng trọng tâm câu chuyện. "Quay về sứ quán." Helen liếc mắt đáp: "Phía Trenock chuẩn bị cho ngươi một chỗ nghỉ ở học viện quân sự số 1, có điều, ý của tướng quân Bernardote là cho ngươi đến ở sứ quán. Ông ấy đã chuẩn bị cho ngươi một căn nhà ba tầng ở khu sứ quán." "Một mình ta ở nhà ba tầng?" Mập mạp tái cả mặt kéo tay Helen: "Lỡ ban đêm có ma thì làm sao đây?" "Chỉ sợ ngươi còn mong có nữ quỷ tới tìm cơ." Helen cắn chặt hàm răng ngọc: "Có điều khuyên ngươi sớm đoạn tuyệt ý tưởng đó đi, An Lôi, Mỹ Đóa và ta đều ở đó hết!" "Foursomes!" Lòng mập mạp cuồng hỉ, thân thiết hỏi: "Còn Mễ Lan đâu?" "Công tác của phòng nghiên cứu rất căng, Mễ Lan trong khoảng thời gian này đều sẽ ở trong phòng thí nghiệm." Helen sao mà không biết tâm tư của cái tên này, phụng phịu đáp, chỉ hận không thể đưa tay véo rớt cái điệu cười dâm tiện trên mặt tên mập mạp chết tiệt này. "Fivesomes lại phải tìm cơ hội khác rồi..." Bản tử tiếc đứt ruột, trong lòng như có thứ gì chặn lại vậy, đầy chua xót. "Nói chính sự đi." Helen rút tay ra khỏi tay mập mạp, rút ra một tập văn kiện, nghiêm túc mở ra. Nàng vốn là phóng viên ở Leray, sinh hoạt học tập ở căn cứ Mars lâu vậy rồi, đối với mọi chuyện của Phỉ Quân đều đã rõ như lòng bàn tay, trời sinh thông minh tài giỏi nên nàng chẳng mấy chốc đã trở thành nhân tuyển số một cho chức thư ký của mập mạp. Nghe đến chính sự, Điền trung tướng liền ngồi nghiêm chỉnh lại, nghiêm túc gật gật đầu, đưa tay đặt lên bờ mông Helen. "Đừng nghịch." Helen dùng sức rút cái tay đang đặt trên mông mình ra. Điền đại tướng quân gì khác không biết, thế nhưng kỹ năng quấy rối nữ thư ký đã học đến max điểm. "Bộ đội mà Nguyên soái Hastings cấp cho Phỉ Quân, trong năm ngày nữa sẽ đến nơi. Bộ chỉ huy tối cao đã chấp thuận địa vị độc lập của Phỉ Quân, xác nhận quyền chỉ huy độc lập của ngươi. Phỉ Quân sẽ là đồng minh của Phỉ Minh, cùng tham dự chiến đấu. Tiếp tế và hậu cần sẽ được cung cấp theo tiêu chuẩn bộ đội cấp đặc biệt." Mập mạp chép chép miệng: "Lão đầu nhanh tay nhanh chân phết." "Công tác nghiên cứu chế tạo robot đời thứ mười hai đã tiến vào giai đoạn cuối, đoàn nghiên cứu liên hợp hy vọng ngày mai ngươi có thể tham dự buổi kiểm tra robot, bọn họ cần ngươi đưa ra số liệu cuối cùng, có điều, phải nhắc ngươi một điều, tính tình của các nhà khoa học trong đoàn nghiên cứu đều rất quái gở, không ít người rất bất mãn chuyện ưu tiên phân phối robot đời thứ mười hai cho Phỉ Quân. Hiện tại, ngay cả Boswell và Mễ Lan cũng không được chào đón trong đoàn." "Vậy thì ta lại muốn xem bọn họ sẽ không chào đón ta thế nào." Mập mạp nghe đến việc lão gia tử và Mễ Lan không được chào đón, thình lình liền hừ lạnh một tiếng. Sau khi đạt được hiệp nghị với Hastings, mấy ngày nay, mọi thứ liên quan đến Phỉ Quân đã truyền sôi sùng sục khắp Phỉ Minh. Cánh rừng rộng lớn, kiểu chim gì cũng có. Phỉ Quân giáng cho quân đoàn 31 một vố đau mà không dọa ngã mấy người, ngược lại, khi mâu thuẫn đã công khai, vài thế lực vốn không có quan hệ gì với Phỉ Quân, hiện tại vì Hastings đã không kiêng nể gì mà nhảy ra. Margaret đã sớm cảnh báo mập mạp, tương lai có thể sẽ có không ít người chờ ăn đòn của Phỉ Quân. Bọn họ muốn làm cho sự tình càng lớn càng tốt. Ngoài trừ những kẻ này, trong liên minh Phỉ Minh cũng không thiếu những kẻ vô cùng bất mãn với việc Phỉ Quân ưu tiên nhận được robot đời thứ mười hai, còn có địa vị độc lập ngồi ngang hàng với Phỉ Minh, hơn nữa được được hưởng đặc quyền cung ứng đặc biệt của Phỉ Minh. Đố kỵ là bản tính của con người, không ít người cũng đang họp nhau chờ xông lên ra tay với Phỉ Quân. Có điều, có kẻ địch thì cũng có bằng hữu. Phỉ Quân đại náo Hán Kinh, cuối cùng không chỉ biến thành một bộ phim quảng cáo cho Phỉ Quân, giúp Phỉ Quân nhận được sự ủng hộ của toàn bộ Trenock, đồng thời còn khiến cho nhiều nước đồng minh khiếp sợ. Nhất là những nước nhỏ trong liên minh, vốn đã tiếp xúc khá gần gũi với Liên bang Leray, mấy ngày gần đây, các tướng lãnh cao cấp càng không ngừng chạy tới chạy lui quanh phòng làm việc của Bernardote và bệnh viện. Bởi vì quốc lực, địa vị và tình cảnh trong Phỉ Minh không xê xích gì nhiều, thế nên đối với việc Leray bây giờ có được Phỉ Quân, ngoại trừ ao ước ra, những quốc gia này còn có một sự tán thành đặc biệt. Có người nói, tướng lĩnh quân đội của các quốc gia nhỏ này khi tụ họp với nhau trò chuyện mỗi ngày thì tất nhiên sẽ nhắc tới sự tích Phỉ Quân dạy cho quân đoàn 31 một bài học nhớ đời, bộ dạng cứ như thể kẻ làm thịt quân đoàn 31 chính là bản thân bọn họ vậy. Mập mạp là một gã nhà giàu mới nổi, thiên tính lại thích bao che khuyết điểm, có thù tất báo. Đối với những đồn đại bất lợi cho Phỉ Quân xung quanh, ngoại trừ cảm giác hưng phấn thì không còn gì khác. Hắn chỉ ngại thiên hạ không đủ loạn! "Thượng viện Hội nghị Liên hợp Phỉ Minh đã liên tiếp cử hành mấy hội nghị..." Helen tức giận nói: "Không ít nghị viên đều đề nghị chất vấn nguyên soái Hastings, bọn họ cho rằng cách làm của bộ chỉ huy liên hợp bây giờ đã tổn hại đến lợi ích của Phỉ Minh. Căn cứ nguồn tin đáng tin cậy, hội nghị đã chuẩn bị tạo áp lực với Bộ thống soái quân đồng minh, nếu như vấn đề của bọn hắn không nhận được câu trả lời và giải quyết, bọn hắn sẽ tiến hành vạch tội." Bên trong xe, thoáng cái liền chìm trong yên tĩnh. Chế độ chính trị bên trong Phỉ Minh là mô phỏng theo nền dân chủ cộng hòa. Hội nghị Liên hợp tương đương với quốc hội. Hạ viện và thượng viện của nó tương đương với lưỡng viện. Điều khác biệt chính là, Lưỡng viện Quốc hội phân biệt đại diện cho quyền của tiểu bang và quyền của dân chúng. Còn trong Hội nghị liên hợp, hạ viện thì đại diện cho quyền lợi thành viên của các nước gia nhập liên minh, còn Thượng viện thì đại diện cho quyền lợi của dân chúng các quốc gia. Bây giờ Bộ thống soái tối cao là do hội đồng trị sự liên minh lúc trước biến thành, địa vị tương đương với nội các Tổng thống. Đối với Bộ thống soái tối cao, Hội nghị có quyền giám sát và quyền vạch tội. Hội nghị sẽ có hành động, điểm này mập mạp cũng đã tính tới sớm từ trước rồi. Cái đám nghị viên cao cao tại thượng, hưởng thụ hòa bình, của cải và đặc quyền quyền lực kia thì làm sao có thể biết được tình hình chiến tranh ở tiền tuyến. Trong mắt bọn hắn chỉ có chính trị, đấu tranh chính trị chính là toàn bộ sinh mạng và bản năng của hắn. Nguyên bản ở trong Phỉ Minh, danh vọng của Hastings cao trọng vời vợi, dân chúng đối với Hastings gần như là sự sùng bái vô điều kiện. Có điều, khi chiến tranh diễn biến đến hiện tại, khi Lý Phật rốt cuộc đi lên sân khấu, tiếng chỉ trích nhằm vào Hastings đã càng lúc càng lớn. Nhất là ở bên trong quốc nội Phỉ Dương, việc tham chiến quá sớm khiến cho dân chúng gia tăng nghi vấn đối với Hastings. Rất nhiều người cho rằng, Hastings đã bán đứng lợi ích của Cộng hòa Phỉ Dương. Nếu như nói, khi chiến tranh vừa nổ ra, Hội nghị Liên hợp căn bản không có quyền lên tiếng. Vậy thì tới hiện tại, khi Lý Phật trở thành thần tượng mới của dân chúng mà có thể dùng để sánh ngang với Hastings, khi Hastings kiên quyết ra một mệnh lệnh gần như là thiên vị cho Phỉ Quân một cách vô lý, bọn họ đã giành được một cơ hội tranh đoạt quyền lên tiếng. Với bản năng dẫn dắt và lợi dụng lòng dân, những nghị sĩ đại biểu cho "dân chúng" ở trên thượng viện đã dựng lên một bia ngắm. Và chỉ cần đánh đổ cái bia này, quyền lợi sẽ lại rơi vào trong lòng bàn tay họ. Tấm bia này, chính là Phỉ Quân! Một đội quân với phần lớn thành viên đều là tội phạm tới từ thế giới tự do Mars, một gã mập mạp từng đầu hàng trước mặt muôn người, một quyền chỉ huy độc lập không thể tưởng tượng nổi, cùng với một lần tấn công ác ý nhằm vào quân đồng minh.... Còn đề tài nào tốt hơn được nữa? Lừa dối và kích động vốn là bản lĩnh sở trường của những chính khách này. Chỉ với những đề tài này, đã đủ để tạo ra hàng vạn lời nói dối. Lòng dân luôn rất dễ bị kích động và dẫn dắt, đối với một đội quân tạp nham như Phỉ Quân, cảm giác xa lạ và không thừa nhận trong bản năng đã đủ để lời nói dối nhằm vào Phỉ Quân được truyền bá và tán đồng. Ngay như tại Trenock, vẫn có người cho rằng Phỉ Quân là thứ quái vật do Hastings và cao tầng bộ chỉ huy quân đồng minh tạo nên, mục đích là để thỏa mãn lợi ích riêng của gia tộc Hastings. Càng đừng nói tới dân chúng của những quốc gia khác. Có thể tưởng tượng, một khi Hội nghị Liên hợp bám chặt lấy vết lầy của Hastings, bám chặt lấy thân phận của Phỉ Quân mà truy đánh đến cùng, toàn bộ Phỉ Minh sẽ cuốn lên một cơn phong ba khổng lồ tới mức nào. Mà một khi Bộ thống soái tối cao khuất phục trước Hội nghị Liên hợp, thậm chí Bộ thống soái bị bầu lại, vậy thì bộ chỉ huy liên hợp vốn chịu sự quản lý của Bộ thống soái sẽ biến thành thiên hạ của ai. Phải biết rằng, ở cái thượng viện bị tiền tài và quyền lực khống chế kia, trong số những vị nghị sĩ độc lập đại diện cho quyền lợi dân chúng, Lý Phật cùng với tập đoàn lợi ích khổng lồ sau lưng hiển nhiên có sức khống chế vô cùng to lớn. "Buộc tội?" Mập mạp ôm cánh tay gối sau đầu, lạnh lùng cười cười: "Cái đám chút chít này thích nhất là dùng cái chiêu này. Thế nhưng, bọn hắn không biết được, bây giờ đâu còn là thời kỳ dân chủ nữa, ông đây có súng có pháo có quân, chọc ông điên lên, ông liền xách lòng dân nhét hết vào lỗ đít bọn hắn!" "Muốn chơi trò lòng dân thì còn phải xem sức ai mạnh hơn." Mập mạp nhìn ra ngoài cửa sổ, cười hắc hắc lầm bầm một mình: "Bên phía chúng ta cũng có cao thủ chơi đùa dân ý. Mọi người cứ chờ xem!" Helen đột nhiên cảm giác cả người lạnh toát. Tương lai mọi người có lẽ sẽ hiểu, hợp tác giữa Hastings và mập mạp sẽ là một dấu mốc then chốt trong thế cuộc cuộc chiến. Thế nhưng vào thời điểm này, mối hợp tác non nớt vừa sinh ra này sẽ phải đạp lên một con đường giữa núi đao biển lửa. Trong cái khoang xe đóng kín này, một tương lai lường trước được đã bắt đầu lộ ra vẻ dữ tợn. Gió nổi mây vần, giông bão sắp tới. -------*------- ----------oOo----------
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang