[Dịch] Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 90 : Đồng đội

Người đăng: godthai

Ngày đăng: 14:49 04-01-2018

Q8-c90: Đồng đội "Cô Bé?" Mập mạp nhất thời nhớ tới cuốn nhật ký tìm thấy trong hang núi Gatralan lúc trước kia. Nhà khoa học Trái Đất cổ gọi là Trần Tu Tề kia đã gọi Thối Thối là 'Cậu Bé'. Là do mình thêm một từ "thối" nữa vào giữa tên, biến thành "Rắm Thối" (*). Trí năng nhân tạo cư nhiên lại có giới tính, đây là chuyện mập mạp vẫn luôn cảm thấy rất là thần kỳ. Mà Cậu Bé, Cô Bé, hai cái tên này không biết vì sao lại khiến cho hắn nhớ tới Adam và Eva. (*Tên gốc của Rắm Thối là Tiểu hài>> Cậu Bé. Mập mạp thêm chữ Thí vào >>Tiểu thí hài >> thằng nhóc thối, nhóc con, nhóc ranh) Như vậy, ai sẽ là Thượng Đế?! " Ba mươi năm trước, sau khi đế quốc Binalter thua trận, bị Phỉ Dương áp chế toàn diện trên mọi lĩnh lực." Hastings chậm rãi nói: "Nguyên bản, cái quốc gia này hẳn là chưa thể gượng dậy nổi, thế nhưng không ngờ, hai mươi năm gần đây, quốc lực của đế quốc Binalter vậy mà đột nhiên lại tăng mạnh." "Là do Cô Bé kia?" Mập mạp kinh ngạc nói. Hastings gật đầu: "Để biết được tin tình báo này, chúng ta đã phải trả một cái giá rất lớn. Dưới sự trợ giúp của cỗ Trí năng nhân tạo này, tài nguyên của đế quốc Binalter đã được vận dụng đến vô cùng sâu sắc. Nếu như không phải tài nguyên của các quốc gia đã không còn dư thừa mấy sau mấy nghìn năm tiêu xài, sợ rằng không cần phát động chiến tranh, đế quốc Binalter chỉ cần dựa vào nàng là đã có thể kéo sụp Phỉ Minh. Mập mạp trầm mặc một hồi. Hắn biết, trên thực tế, chính là nhờ Thối Thối đã tập hợp tất cả tài nguyên trong mấy tháng cuối cùng ở Liên bang, thành lập ra một nền tảng chỉnh hợp tương tự, nên mới có thể khiến cho tinh vực Atlantis của Leray được giữ vững, mới có hạm đội Tàng Phong hiện tại của Russell. Boswell đã từng canh cánh trong lòng về việc này, theo lời lão gia tử nói, nếu như Thối Thối có thể đến Leray sớm hơn một trăm, có lẽ Leray sẽ có một dáng vẻ khác. Hastings thở dài nói: "Ta không nghĩ tới, tuổi già của ta lại trôi qua trong sự tranh đấu với một cô bé. Điều càng khiến cho ta không nghĩ tới chính là, khi nhìn thấy sinh mệnh của ta đang dần đếm ngược, Margaret vậy mà lại trở về nói cho ta biết, rằng ở bên cạnh cậu có một cỗ Trí Năng nhân tạo." "Sau khi ta nhận được tin tức này, biết ý nghĩ đầu tiên trong đầu ta là cái gì không?" Hastings nhìn mập mạp. Mập mạp lắc đầu. "Ta đã nghĩ rằng, Thượng Đế đến cùng là là muốn cứu vớt nhân loại, hay là muốn hủy diệt nhân loại." Ánh mắt Hastings lướt qua mập mạp, nhìn về phía bầu trời đêm rực rỡ quần tinh ngoài cửa sổ. " Chúng ta đã nghênh đón một thời đại mới đáng để hoan hô, đáng tiếc là không ai biết được, chúng ta đến tột cùng là đang đứng ở trước ngưỡng cửa Thiên đường hay là ở trước ngưỡng cửa Địa ngục?" Một lúc lâu, Hastings lấy ra một tập tài liệu điện tử cỡ nhỏ từ trong túi, đưa cho mập mạp, ý bảo hắn mở màn hình ảo được gắn kèm trên tập tài liệu. Vô số tia sáng màu xanh lam phát xạ ra từ trong tập tài liệu, giao thoa với nhau trên không trung tạp thành một tinh cầu màu lam. Tinh cầu đang không ngừng phóng to. Tầng mây màu trắng, biển rộng xanh thẳm cùng với mặt đất màu xanh như đập vào mắt. Vừa nhìn thấy tinh cầu cùng với vệ tinh bên cạnh nó, mập mạp liền biết được, tinh cầu này chính là điểm khởi nguyên của nền văn minh loài người, quê hương của tất cả loài người ---- Trái Đất. " Biết Quang Minh Hội không?" Hastings quay đầu hỏi. Một vấn đề rất đột ngột. Ba chữ Quang Minh Hội này mau chóng dời đi sự chú ý của mập mạp khỏi màn hình. Hắn hầu như phản xạ có điều kiện mà bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Hastings. TRên màn hình, từng chiếc phi thuyền cổ xưa đang bay ra khỏi tầng khí quyển của Trái Đất, bay về phía vũ trụ xa xăm, biến mất trong không gian của phòng bệnh. Bên cạnh màn hình, dòng chữ giới thiệu chuyển dộng đang giới thiệu về một thời đại vĩ đại và một tổ chức bắt đầu xuất hiện cùng từ thời đại này. " Ngụ ý là tìm kiếm ánh sáng." Hastings tựa hồ hoàn toàn không hề chú ý tới mập mạp đang yên lặng nhìn màn hình. "Có lẽ, ta hẳn là nên dùng hình ảnh một tổ chức phi pháp vĩ đại nhất và cũng thần bí nhất lịch sử loài người để hình dung về nó." " Tổ chức phi pháp?" Mập mạp nhìn Hastings với ánh mắt bất thiện, rất muốn nện cục tài liệu điện tử trong tay lên đầu Hastings ra một lỗ bóng bàn . "Cha mẹ tôi chính là làm việc cho cái tổ chức phi pháp này mà ông nói đấy." "Hơn nữa còn chết trong một vụ tai nạn vũ trụ vào hai mươi năm trước." Hastings cũng không thèm nhìn mập mạp, bình thản nói: "Đúng không?" "Rõ ràng." Mập mạp không hề thấy kỳ quái, bĩu môi nói: "Phỏng chừng tôi mộng tinh lần đầu vào lúc nào, các người cũng có thể điều tra ra rõ ràng." " Ngày thứ hai của tuổi 17, ngươi đã nói cho nữ sinh ngồi ở bên cạnh ngươi. Nói thằng bé của ngươi miệng sùi bọt mép. Nữ sinh kia đến nay vẫn nhớ rõ vẻ mặt ngươi lúc ấy không biết là kinh khủng hay là đắc ý." Hastings cau mày suy nghĩ một chút rồi nói: "Trong tư liệu điều tra về ngươi, vừa đúng có một đoạn như vậy. Có điều nói thật, mười bảy tuổi mới mộng tinh lần đầu, có phải là phát dục quá muộn rồi đúng không?" "Ông thì biết cái gì!" Mập mạp giận tím mặt, cũng không quản trước mắt cái gì mà quân thần hay không quân thần nữa rồi, cứ thế xách đũng quần kêu gào: "Cái này gọi là Đại tài lớn muộn, Đại tài lớn muộn, ông hiểu không?!" Hastings liền quay đầu sang chỗ khác, căn bản không để ý tới mập mạp. Mập mạp phẫn nộ cởi dây quần. Dao gọt hoa quả trong tay Hastings mau chóng di động trên đầu ngón tay, mấy chục năm qua, lần đầu tiên ông ta có một cảm giác hết cách: "Khoa học kỹ thuật hiện đại từ hơn hai nghìn năm trước đã nhẹ nhàng loại bỏ các gien không khỏe mạnh rồi. Phải biết được tình trạng của ngươi rồi nhờ bác sĩ giúp ngươi lựa chọn gien lúc mới sinh, như vậy còn tốt hơn việc ngươi chịu nguy hiểm dao cắt để làm lộ ra cái "đại tài" của ngươi." Chúng ta nói đến đâu rồi nhỉ?" Mập mạp nhìn một chút dao gọt trong tay Hastings, lại cúi đầu nhìn thằng nhóc của mình một chút, phẫn nộ buông tay ra khỏi đũng quần. Hastings lắc đầu, vi một tia may mắn trong lòng mình mà cảm thấy dở khóc dở cười. Ông ta không thể không thừa nhận, trải qua mưa bom bão đạn, mất đi một đôi chân, gặp qua vô số địch nhân xảo quyệt hung ác, trải qua vô số nguy hiểm lường gạt, vậy mà còn không chấn động bằng hành động cởi quần của một gã mập mạp khờ. " Quang Minh Hội? Cái tổ chức này có quan hệ gì với đám người Thối Thối?" Mập mạp nhìn màn hình, hỏi. Hắn nhạy cảm chú ý tới một tin tức trên màn hình, nhiều năm qua, cái tổ chức này không chỉ tiếp tục truyền thừa hết đời này đến đời khác, vậy mà không ai biết được tổng bộ của cái tổ chức này nằm ở nơi nào, cũng không ai biết thủ lĩnh mỗi đời của nó là ai. Mà lại chính là cái tổ chức như thế này, vậy mà lại được vô số nhà khoa học đứng đầu tán đồng. Bọn họ không chỉ cam tâm tình nguyện tập trung dưới ngọn cờ Quang Minh Hội, mà còn tập mãi thành quen với sự thần bí của thủ lĩnh Quang Minh Hội. Kỹ sư máy móc, nhà thám hiểm, nhà khoa học, nhà kinh doanh... Danh sách thành viên của Quang Minh Hội đơn giản chính là một danh sách danh nhân. Ai có thể có được lực lượng lớn như vậy?! " Hai mươi năm trước, vụ tai nạn vũ trụ khiến cho văn minh loài người đình trệ bước chân kia, trên thực tế trong thế giới này rất nhiều người quan tâm." Nói đến chính đề, vẻ mặt của Hastings trở nên vô cùng nghiêm túc, ông ta mau chóng đưa vào một chuỗi mệnh lệnh trên bàn phím ảo của màn hình ảo, một danh sách dài màu đỏ đã bắn ra. Khi hai cái tên lẳng lặng lướt qua trên màn hình, viền mắt mập mạp bỗng nhiên nóng lên. " Những năm gần đây, vị trí của ta có thể cho ta một lực lượng rất lớn để điều tra về chân tướng của một việc." Hastings nói tiếp: "Có điều, sự thực bị vùi lấp rất sâu, đoàn hải tặc ban đầu tham dự tập kích đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Một người sống đều không tìm được. Thế nên , điều ta muốn nói cho cậu, không phải là về Quang Minh Hội và chân tướng của vụ tai nạn nổi tiếng hai mươi năm trước kia, mà là hai sự thực nhìn như hoàn toàn không có liên quan mà lại khiến cho người ta không thể quên được mà ta điều tra được." " Là cái gì?" Mập mạp ngồi thẳng thân thể dậy. "Thứ nhất, Cô bé là do một nhà khoa học nổi tiếng của Quang Minh Hội phát hiện rồi đưa cho gia tộc Soberl. Thứ hai, trong danh sách người tài trợ cho Quang Minh Hội phần lớn đều là hậu duệ của vương triều Nadmeck." Hastings nói từng chữ, xong rồi, ông ta nhìn vào mắt mập mạp: "Ngươi từ hai điểm này có thể nhìn ra điều gì?" "...." Mập mạp ngơ ngác nhìn Hastings. Một lúc lâu, mập mạp ho khan một tiếng, gian nan nói: "Điều này nói rõ hai sự thực, đầu tiên, vị nhà khoa học của Quang Minh Hội là một kẻ điên. Thứ hai, bất kể động cơ bọn họ đem Cô bé cho đế quốc Binalter hay nhận tiền tài trợ của hậu duệ vương triều Nadmeck là gì, một cách hiển nhiên, bọn họ đều không có vẻ cao thượng như vẻ thoạt nhìn bề ngoài..." Khi nói xong câu cuối cùng này, trong lòng mập mạp bỗng nhiên rùng mình, những lời này hình như mình đã từng thấy qua ở đâu đó. Hastings gật đầu khen ngợi mập mạp: "Thế nên, theo ý của ta, cái Cô bé của Binalter kia, Quang Minh Hội, vụ án tập kích hai mươi năm trước, rồi vương triều Nadmeck, hiển nhiên là có một sợi dây liên hệ nào đó. Chỉ có điều, dưới tình huống không có chứng cứ, chúng ta không thể nào biết được chân tướng sự thật là gì." Nói xong, Hastings liền tắt nút phát tài liệu đi. "Vụ án tấn công hai mươi năm trước, phần lớn hải tặc tham dự vào cuộc tấn công năm đó đều đã được xác định là tử vong rồi. Không có một cái chết nào là bình thường. Ta và tướng quân Bernardote cũng đã nói chuyện qua, chúng ta đều xác định ít nhất còn có một số người đến nay vẫn sống ở thế giới Tự Do. Chỉ có ở nơi này thì bọn họ mới có thể rời xa được sự uy hiếp." "Tìm ra những hải tặc đã tập kích phi thuyền lúc trước, tìm ra vị thành viên đội thăm dò đã cảm ứng được sự nguy hiểm mà sớm rời khỏi như kỳ tích kia, hoặc là..." Hastings đẩy xe đẩy, đi về phía cửa: "Kêu Rắm Thối đi tìm Cô bé... Có điều, tiền đề chính là, cậu phải đánh ngã được Soberl trước." Ông ta mở cửa, quay đầu: "Mặt khác, nếu như thân thể của cậu đã khỏe thì hãy tới tìm ta. Nghe nói cậu có thể vượt qua được ván đấu cấp tiểu đội của Quyết Thắng Thiên Lý mà không có một thương vong. Đã lâu không chơi thi đấu giả lập rồi, tay ta khá là ngứa ngáy." Mập mạp nhìn vị lão nhân được tất cả quân nhân bao gồm cả bên Tây Ước tôn sùng này. Hastings rất gầy, sắc mặt tái nhợt, nếp nhăn chồng chất đầy trán. Một trận đại chiến ba mươi năm trước, ông ta đã dẫn dắt Cộng hòa Phỉ Dương nhảy lên trở thành siêu cường quốc lớn nhất xã hội loài người. Từ lúc đó, đã không còn ai có thể dao động được địa vị của ông ta. Từ trước khi mập mạp tham gia quân ngũ, cái tên Hastings cũng đã như sấm bên tai. Đối với con người này, ngoại trừ sùng bái ra, hắn cũng chỉ có sự kính sợ. Thật tâm mà nói, mập mạp thề, ngay cả lúc mình cởi quần khi nãy thì cũng ôm theo một tâm tình kính sợ. Có điều, trong cuộc chiến này, rất nhiều hành động của Hastings trước đó vẫn luôn khiên cho mập mạp nhìn không rõ. Ông ta là người bảo vệ kiên định nhất cho lợi ích của Phỉ Dương. Từ hành động mở rộng toàn bộ vũ trụ tận hết sức lực của ông ta nhiều năm qua cho Phỉ Dương là có thể nhìn ra được. Thế nhưng, nếu như trong mắt ông ta chỉ có lợi ích của Cộng hòa Phỉ Dương, như vậy, cuộc chiến tranh này sẽ không tiến vào hiện trạng như bây giờ. Chỉ cần ông ta muốn, Cộng hòa Phỉ Dương sẽ giữ vững sự ăn ý với đế quốc Binalter. Hai gã khổng lồ này có khả năng rất lớn là sẽ lạnh lùng nhìn các tiểu đệ bên người tàn sát lẫn nhau, cho đến lúc rơi giọt máu cuối cùng thì mới ra tay. "Tôi vẫn luôn muốn hỏi một vấn đề." Mắt thấy Hastings sẽ đẩy cửa đi ra ngoài, mập mạp bỗng nhiên nói. Bàn tay đóng cửa của Hastings liền ngừng lại một chút, tựa hồ đang chờ đợi. "Ông kỳ thực không cần phải phát động sớm như vậy." Mập mạp hỏi: "Phỉ Dương tham chiến quá sớm mới là nguyên nhân lớn nhất khiến cho bây giờ Lý Phật có thể giành được sự ủng hộ, ông hạ quyết tâm vào lúc nào vậy?" " Khi ta biết robot đời thứ mười hai của Binalter là do điện tử kết hợp cùng với não bộ con người." Hastings bình thản nói: "Ngươi có thể tưởng tượng, khi tư duy của con người bị khống chế, con người sẽ phải đối mặt với cái gì không?" "Ông là nói..." Mập mạp rùng mình một cái: "Cô bé kia?" " Có đúng là rất giống tiểu thuyết khoa học viễn tưởng hay không?" Hastings nói: "Hiện tại là cải tạo não người với điện tử, kế tiếp nàng sẽ làm cái gì? Nàng có thể làm ra bước đầu tiên này, tức là có thể làm ra được bước tiếp theo. Không còn Hội nghị Liên hợp Nhân Loại Tối cao hạn chế, trong cuộc chiến tranh này, nàng muốn làm cái gì thì đều có toàn bộ Tây Ước yểm hộ cho nàng. Ta đã đấu với nàng hơn hai mươi năm, trong giờ khắc cuối cùng của cuộc đời này, ta vẫn còn muốn đấu tiếp một trận. Cậu không phải là người nối nghiệp của ta, cậu là đồng đội của ta." -------*------- ----------oOo----------
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang