Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)

Chương 542 : Đau từng cơn

Người đăng: Gleovia

Ngày đăng: 13:49 12-11-2025

.
Chương 520: Đau từng cơn Xoảng... Còng tay chuyên dụng dành cho tội phạm nghiêm trọng bị kéo lê trên mặt đất. Con người là một sinh vật rất thú vị, ở phương diện hình phạt, bọn hắn càng thích bảo thủ, lựa chọn nặng nề và cố định, để người ta cảm thấy không tự do vì bị áp bức –– Tựa hồ từ xưa đến nay vẫn luôn như thế. Lucy suy nghĩ như vậy, tiếp tục kéo lê thân thể bước về phía trước. Vẻ mặt của Shimmer có chút ngượng ngùng, lại thêm mấy phần ý tứ dỗ dành trẻ con… “Cha con chỉ là quá lâu không gặp mặt thôi… Hắn là người tuân thủ quy tắc, chuyện rắc rối mấy ngày nay ở Warsaw khiến hắn hao tâm tổn trí, có thể hiểu được a ?” Không thể không nói, Shimmer ngoài mặt ngoại hình ra, nàng thật sự rất giống với người vợ nội trợ cứng nhắc, bảo thủ và ngu muội của thời phong kiến. Rất khó tin tưởng đối phương từng là thiếu nữ thiên tài đã lãnh đạo tổ chức Netrunner 404 trên internet bằng trí tuệ thông minh của mình, thậm chí còn đe dọa đến toàn bộ Ba Lan và cả Bắc Âu… Tình yêu khiến người ta trở nên ngu xuẩn, nhưng tại sao mình vẫn chưa đến mức vô phương cứu chữa như thế ? Lucy chỉ có thể bộc lộ tâm trạng bằng một tiếng cười khẽ. Hăng quá hoá dở, giả vờ ngu ngốc trong trường hợp này, hay giả bộ làm một cô nương bị mẫu thân thao túng tâm lý cũng không phải là một quyết định sáng suốt cho lắm, ai cũng sẽ có lửa giận sau khi bị xúc phạm. “Shimmer.” Gọi thẳng tên, đã là dấu hiệu của bất lịch sự. Lucy mặt không biểu tình nhìn thẳng vào đại sảnh của trung tầng Arasaka, bước chân không ngừng lại, “Ngươi nghĩ rằng chỉ cần dùng vài câu nói là có thể khiến ta có thiện cảm với Takeshi, khiến ta nghĩ rằng mình là một đứa trẻ hạnh phúc có cha mẹ và gia đình sao ?” “Sai lầm lớn.” Vẻ mặt của Shimmer cứng đờ. Nàng nhìn đứa con gái xa lạ trước mặt mình, một chút xíu cảm giác áy náy đó mới là chân tướng khiến nàng im lặng. Lucy nói tiếp, “Ta chỉ là không có lựa chọn nào khác, ta muốn tấn công điểm yếu và sự nghiệp của các ngươi, từ đầu đến giờ ta vẫn luôn căm hận hắn… Hy vọng ngươi đừng nói ra lời nào khiến ta cũng hận ngươi, được không ?” Shimmer dừng bước, sững sờ nhìn con gái đi thẳng về phía trước, trên mặt xuất hiện một tia âm trầm vốn dĩ phải có. Đó là bất mãn khi bị chống đối và coi thường. Đội ngũ áp giải Lucy vô cùng đơn giản, Phòng an ninh phái 5 tên ninja đến, điều thú vị là… người thực hiện nhiệm vụ lần này là David · Martinez. Lucy kiểm tra mã nguồn trong BCI và Cyberware chiến đấu của mình, mặc dù hiện tại ở vào trạng thái không hoạt động, nàng vẫn phải đảm bảo chắc chắn rằng mình sẽ không bị phát hiện dấu ấn của Arasaka trong quá trình tự kiểm tra khi kết nối vào server –– Phải biết chức vị của nàng trong Arasaka cũng không hề thấp, nếu bị Shimmer lăn lộn không biết bao nhiêu năm trên internet phát hiện ra một chút sơ hở nào, thì đều có thể dẫn đến tình huống ngoài ý muốn xảy ra. Trên trán David có mấy giọt mồ hôi lạnh. Bởi vì hắn hoàn toàn không biết Lucy sẽ bị đưa đến đâu, mặc dù thủ đoạn của Lin ở bên ngoài bắt đầu đã có hiệu lực, khiến chi nhánh Warsaw rơi vào mức độ hỗn loạn nhất định… Nhưng nếu Lucy không thể tự bảo vệ bản thân trong thời điểm quan trọng này, vậy hắn có nên ra tay không ? Không thể không nói Takeshi là con cáo già chính cống, vẻn vẹn bởi vì lần đối mặt trước đó trong kho chứa xe bay ở Arasaka Tower, liền để người hoàn toàn không biết gì về cấp độ internet của Warsaw như David tới làm hộ vệ. “Bình tĩnh, David…” Ánh mắt Lucy vô cùng ngưng trọng, thầm nói trong lòng. Nàng quá hiểu chàng trai trước mặt, một lòng nhiệt huyết, dù cho học được cách thức thông minh hơn một chút, cũng khó đảm bảo hắn sẽ không đưa ra phán đoán sai lầm bởi vì trực giác chiếm ưu thế. Trực giác thường thường không phải là lựa chọn tối ưu nhất. Lucy cần lấy thân vào cuộc. Không rõ Shimmer có phải là vì ngượng ngùng không mà đã chuyển lời sang chỗ David. “Martinez tiên sinh, nghe nói ngài là học sinh ưu tú của Học viện Arasaka ở Night City ? Vì sao lại lựa chọn gia nhập vào Bộ phận có mức độ nguy hiểm nhất liên quan tới an ninh đâu ?” Nhìn như nói chuyện phiếm, thực chất là dò hỏi. Đôi vợ chồng này thật đúng là rắn chuột một ổ. Thanh âm của David hơi ngập ngừng, “Ách, phu nhân Shimmer… Nói thật ra, bởi vì điều kiện gia đình cũng không thuộc loại ưu tú, vì vậy khi so sánh giữa Bộ phận nhân sự, kỹ thuật hay Counter-Intelligence yêu cầu kinh nghiệm khá cao…. hay Bộ phận an ninh chỉ cần có đầu óc nhạy bén –– Có lẽ do ta có chút không tự tin, cho nên mới lựa chọn đăng ký gia nhập vào lĩnh vực an ninh trong Arasaka.” Shimmer gật đầu, người nghèo không được hưởng thụ nền giáo dục tốt, gia nhập vào quân đội của công ty là chuyện thường thấy. Nghe nói người phụ trách Zhirafa gây ra làn sóng bạo loạn ở Viễn Đông và Bắc Âu, cũng là một kẻ đào ngũ chạy trốn từ SovOil, tầng dưới chót không phải hạng ngu dốt, mà là trời sinh thua kém về mặt tài nguyên. Lời nói của David tuy ấp a ấp úng, nhưng lại rất mộc mạc, không kéo theo mối quan hệ nhân mạch hay những thứ khác vào, đây không thể nghi ngờ gì đã lưu lại ấn tượng tốt cho Shimmer. “Nếu Lucy có thể ngoan ngoãn làm theo ý chúng ta, cống hiến bản thân trong Arasaka, ta nghĩ… một đứa trẻ ưu tú như nàng ––” Giọng nói của Lucy đột nhiên vang lên. “Shimmer, ngươi còn muốn nói bao lâu nữa?” “Chẳng lẽ định nói cho người khác biết Cyberspace của Warsaw yên bình và hài hòa đến mức nào ? Hay định nói những đứa trẻ chết đi trong cơ sở internet dưới đất đều là vì… tai nạn ngoài ý muốn ?” Ánh mắt David lộ ra ngạc nhiên, nhìn về phía Shimmer theo bản năng. Shimmer cụp mắt xuống, oán độc trong đó đã tăng thêm vài phần… Chẳng lẽ con cái đều không biết cảm kích công sức của bậc sinh thành như thế sao ? Lucy khẽ thở hổn hển, chủ đề mà Shimmer vô tình hay cố ý dẫn hướng đều chỉ vào mối quan hệ nam nữ, thậm chí còn giúp nàng hồi tưởng lại. Bàn tay giống như móng gà của những đứa trẻ ôm chặt lấy lồng ngực, màu đỏ thắm phun trào từ trong miệng mũi và biểu lộ bất lực trước cái chết kia từng là cơn ác mộng kinh hoàng nhất của Lucy, hiện tại… nàng bị buộc phải hồi tưởng lại lần nữa. Cái gọi là “điểm cuối” trong miệng Shimmer thực ra rất dễ hiểu, chính là vị trí của cổng kết nối vào internet. Tại mấy chục năm cạnh tranh lẫn nhau, hầu hết các công ty đều đã mở ra thông lộ để Subnet nội bộ của mình kết nối vào công trình internet tiếp cận Black Wall, trong đó cũng bao gồm【 Trung tâm Tiện ích internet dành cho thanh thiếu niên 】từng giam giữ Lucy và đồng bạn khi xưa. Mười mấy năm trôi qua, Lucy không rõ Shimmer kinh doanh điểm cuối thành bộ dạng như thế nào, nhưng nàng vẫn nhớ kỹ những thực thể đáng sợ đủ để cắt nhỏ ý thức của con người thành vô số mảnh vụn, cho nên nàng mới cố gắng thông qua hồi ức tới nhắc nhở bản thân xem nơi nào có khả năng tồn tại nguy hiểm –– Mục đích lần này của Shimmer cũng rất rõ ràng, đó là dùng Lucy như mồi nhử, bọn hắn còn muốn quan sát quá trình thay đổi của Black Wall. “Lần này sẽ an toàn.” Shimmer đột nhiên nói khi dừng chân trước thang máy. Lucy nhìn về người phụ nữ này, nhưng lại phát hiện khóe mắt nàng có một tia sáng, “Ngươi lúc còn nhỏ và ta lấy đại cục làm trọng, điều này chắc hẳn khiến ngươi cảm thấy rất cô đơn a ( chỉ Lucy tìm tòi một mình trong internet cùng với những đứa trẻ kia )… Lần này ta sẽ ở ngay bên cạnh, coi như là một lời xin lỗi với cha ngươi, chúng ta vẫn là một gia đình.” David nhìn đôi mẹ con có mối quan hệ cổ quái đến cực điểm này, trong lòng thầm chuẩn bị sẵn sàng để ứng phó với mọi tình huống bất ngờ. Đôi mắt mở to của Lucy dần dần thu hồi, sau khi dời ánh mắt, nàng khẽ nói trước khi thang máy đến: “Ta chỉ vì ngươi, Shimmer.” Đây coi như là lời nói dối. Lucy không nhận được bất kỳ hỗ trợ nào ngoài lời nói từ Shimmer, nàng rất rõ tình yêu mà người phụ nữ này dành cho Takeshi là lớn hơn tất cả mọi thứ. Shimmer cười cười, David và một nhóm ninja đứng ở phía trước đưa tay, “Xin mời.” Điều khiến Shimmer hài lòng nhất chính là David hiểu rất rõ thế cục, ít nhất vẫn rất tôn trọng Lucy, bởi vì sự tôn trọng đối với tù nhân này chính là tôn trọng đối với gia đình của Takeshi; Nàng nhất thiết phải luôn giữ cái đầu của mình ngẩng cao lên như một quý tộc. Cảm giác thang máy hạ xuống khiến Lucy hoảng hốt, lúc này trong lòng ngoài dũng khi mà Lin và David giao cho, càng nhiều chính là nỗi sợ hãi về con đường chưa biết ở phía trước. Nàng muốn run rẩy, cố gắng thoát khỏi bóng ma tâm lý lưu lại từ thời thơ ấu, đây là vết sẹo vĩnh viễn lên nội tâm, dù cho nàng đã được Arasaka ở Night City trang bị một lớp áo giáp… Ánh mắt của David một mực đặt vào Lucy, nhưng rất kín đáo. “Ngài không khỏe sao ? Tiểu thư Lucy ?” Đám ninja xung quanh tránh ra một chút, David đưa tay nâng cơ thể Lucy lên mấy phần, “Nếu có bất kỳ cảm giác khó chịu nào, xin ngày hãy lập tức báo cáo dữ liệu dấu hiệu sinh tồn của mình, sẽ có người từ Phòng điều trị đến xử lý –– Nếu ngẫu nhiên xuất hiện tình trạng chóng mặt khi thang máy hạ xuống, ta khuyên ngài nên giảm bớt tần suất xem Braindance, dù cho nơi đó rất đẹp.” Đây là ám hiệu riêng chỉ thuộc về David và Lucy. Trong mối quan hệ vừa mới bắt đầu ấm lên, David không biết mình đã ngắm mặt trăng bao nhiêu lần cùng với Lucy, hắn rất hy vọng câu nói này có thể an ủi nàng. Ngôn ngữ nhìn qua rất nghiêm túc, cộng thêm một tia khuyên nhủ ôn hòa, hơn nữa còn vô tình nhìn về phía Shimmer trong lúc nói chuyện. “Thật dịu dàng đâu, Martinez tiên sinh.” David siết chặt áo giáp chống đạn Arasaka trên người, khẽ gật đầu tiếp tục bảo vệ phía trước, không có ý định vượt quá giới hạn nào. Nghe tới lời nói này, nỗi sợ hãi trước bóng ma tuổi thơ trong lòng Lucy đã vơi đi một chút, không trả lời mà chỉ siết chặt tay. Đinh… Tiếng chuông báo thang máy nhẹ nhàng cũng không khiến Lucy cảm thấy thư giãn, thiết bị nằm dưới lòng đất lâu ngày bắt đầu tỏa ra hơi nóng, mang theo mùi vị linh kiện điện tử và cao su nồng nặc xộc vào mũi, bên dưới sàn nhà bán trong suốt là từng tia sáng đỏ thẫm như máu chằng chịt vào như mạng nhện, đó là đường dây điện to bằng eo người trưởng thành đang kéo thẳng xuống khu vực dưới lòng đất đen như mực kia. Dữ liệu đỏ như máu chính là màu sắc đặc thù chỉ có ở Cyberspace tới gần Black Wall và sau khi vượt qua Black Wall. Diện tích của toàn bộ tầng hầm ước chừng sáng ngang với mười mấy tầng lâu, ở giữa là server chính giống như tháp Eiffel đang treo đầy dây điện và thiết bị gầm rú, bên dưới là hàng ghế Netrunner sắp xếp theo hình tròn, Netrunner của Arasaka đeo kính có đoạn mã phun trào đang thực hiện quá trình kiểm tra trước khi hoạt động. Những kẻ gầy gò đeo cặp kính Netrunner có đoạn mã đỏ đen lướt qua, đồng thời dùng cả tính mạng để mạo hiểm kia chính là tâm phúc của Takeshi. Nhìn thấy trang phục của những người này, sắc mặt Lucy lại tái đi vài phần. Trong lúc mơ hồ tựa hồ còn thấy cô bé có mái tóc ngắn trắng như tuyết đang hoảng sợ la hét chạy về phía mình, vừa chạy vừa nhìn đằng sau xem những kẻ kia có đuổi kịp không. “Lucy ?” “Lucy ?” Shimmer khẽ cau mày đẩy vai Lucy. Sau khi hoàn hồn lại, nàng thấy một bóng người cao lớn đi từng bước ra từ trong bóng tối, biểu cảm lập tức thay đổi – “Takeshi.” Nhìn xem David và các ninja hành lễ võ sĩ Nhật Bản ở phía trước, Lucy bỗng cảm thấy hoảng hốt không rõ nguyên nhân. Takeshi mấy ngày nay tiều tụy thấy rõ, vài sợi tóc bạc trắng được chải gọn gàng ra phía sau cũng trở nên lộn xộn, nhưng ánh mắt vẫn khắc nghiệt và lạnh lùng. “Có quen thuộc không, Lucyna ?” Khuôn mặt Lucy trầm xuống, David nhận thấy điều không ổn đã nhanh chóng bước đến bên cạnh Lucy, đội vệ binh Arasaka đóng quân trong đại sảnh thấy thế liền đồng loạt giơ vũ khí lên, từng đường dây đỏ rực bao phủ lên hai người, cùng lúc đó Lucy cũng lộ ra vẻ mặt dữ tợn nghiến răng muốn xông lên trước –– “Không được vô lễ!” Không thể không nói, David là một kẻ rất thông minh, hắn hiểu rất sâu về nghi lễ tôn kính người bề trên của Arasaka, cũng biết Lucy sắp va chạm với Takeshi Kushinada. David khống chế Lucy lại bằng một tay, Lucy quay đầu gào thét yêu cầu David thả nàng ra, đây không phải là diễn kịch, Lucy muốn xông lên để xé xác thằng cha già khốn nạn trước mắt, dù bây giờ chỉ có thể dùng răng để cắn xuống một miếng thịt. Takeshi giơ một bàn tay để ở sau lưng lên rồi khẽ gật đầu, vũ khí và đủ loại thiết bị thăm dò nhắm vào hai người liền bắt đầu dời đi –– “Lucyna.” “Gia tộc Kushinada dựa vào Arasaka để phát triển, lòng trung thành là ưu tiên hàng đầu, sẵn sàng mạo hiểm bất cứ lúc nào vì sự nghiệp là một phẩm chất vĩ đại, ngươi rõ ràng vẫn chưa hiểu ra đạo lý này dù sống trong hố rác của tầng dưới chót ngần ấy năm.” “Nhưng không sao, mẹ của ngươi có đủ lòng nhân từ.” Khi Takeshi nói chuyện thì luôn có một loại kiêu ngạo đặc trưng của tướng lĩnh Nhật Bản trong Chiến tranh thế giới lần thứ hai, vẻ mặt đó vừa kỳ lạ lại cứng nhắc, còn có một vẻ cuồng nhiệt như thể đã tìm thấy chân lý cuối cùng của thế giới. Nhưng Lucy biết, đây mới thật sự là Takeshi. “Nàng sẽ ở bên ngươi.” Takeshi chậm rãi đi tới, “Chúng ta bảo trì cổng kết nối rất tốt, đối với ngươi… ta phải xin lỗi trước các đồng nghiệp của Arasaka, bởi vì ta cũng phạm vào sai lầm quá nhân từ của mẹ ngươi. Chúng ta có thể tiến hành xử tử trước rồi sử dụng Soul Killer để trích xuất ra dữ liệu quan trọng nằm trong não hoặc thiết bị lưu trữ bên ngoài.” “Nhưng không có cha mẹ nào lại không yêu con cái của mình, hãy giao nó ra đi Lucy.” Cơ thể bị David đè xuống nên không ai nhìn rõ được biểu cảm của nàng, Lucy cũng lựa chọn im lặng. Ánh mắt Shimmer có chút lo lắng, “Lucy, đừng giấu diếm nữa.” Netrunner đột nhiên làm loạn khiến cơ thể David cũng cứng đờ lại –– Cơn đau dữ dội do Cyberware quá tải và thần kinh ma sát khiến Lucy nằm vật ra đất phát ra tiếng nức nở, David nghiến chặt răng theo bản năng, ánh mắt càng thêm ngưng trọng. Lin tiên sinh… Làm vậy thật sự được sao ? Đây là điều tàn nhẫn nhất trên thế giới, người yêu chịu đựng đau khổ, hắn lại phải nhẫn nhịn. “Fuck.” Lucy trong cơn giận dữ đã phát ra tiếng cười rợn người. “Ngươi và sự nghiệp đáng chết kia… Mẹ nó đều sẽ bị hủy diệt sạch sẽ trên Black Wall !” “Muốn nó sao… được thôi !” “Ta thật sự muốn nhìn xem ngươi và đám chó săn dưới tay mình sẽ chết như thế nào ở trên internet –– Ngô !” Lucy rên rỉ rõ ràng là do Netrunner hạ thủ sau khi bị lời nói kích thích… Tiếng gầm nhẹ của David lập tức vang lên, “Thật sự là muốn chết !” Thấy nhân viên của Phòng an ninh sắp rút súng ra rồi chỉ để lại một bộ thi thể, Shimmer và Takeshi mới nhớ tới còn có người như David, bọn hắn đương nhiên sẽ ưu tiên về kết quả thực hiện, có bản sao của chương trình Soul Killer làm át chủ bài thì kiểu gì cũng moi được mã truy cập –– Lại thêm tiếng gầm thét đầy nội lực của David nhìn như đang nhắm vào Takeshi, phảng phất Lucy sẽ bị xử tử ở ngay giây sau. “Dừng tay !” Shimmer vội vàng lao đến bên cạnh Lucy, bộ Kimono rộng lớn được ánh sáng dữ liệu đỏ như máu chiếu vào trông giống như đóa hoa bỉ ngạn của tử vong. “Lucy, đừng như vậy nữa…” Lucy cực nhanh sờ ra sau cổ, xé bỏ lớp da dùng để che giấu cổng kết nối của Cyberdeck, nhưng còn chưa kịp để nàng nắm lấy một bộ nhớ kim loại có hình vuông, liền bị Ninja tay mắt lanh lẹ đá sang bên, lăn trên mặt đất. “Takeshi…” “Ta muốn thấy ngươi chết!” Giọng nói của Lucy hiện ra vẻ không cam lòng và sắc bén, giống như lời nguyền rủa đến từ Địa Ngục ! Chân tướng đẫm máu, không cam lòng muốn xác nhận một lần cuối cùng, thậm chí người tùy hứng đưa ra kế hoạch cũng là nàng –– Nàng vẫn còn nhớ rõ người đàn ông có giọng điệu do dự nhưng lại bất đắc dĩ trong phòng vào ngày hôm đó, thanh âm của hắn bình tĩnh và trầm ấm, càng giống một người đang lo lắng cho nàng. Lucy đã có được ngôi nhà thật sự của mình ở Night City, là Lin im lặng hút thuốc và mỉm cười trên ghế sofa, là cậu bé ngốc nghếch gãi đầu có tên David, và một người mẹ luôn im lặng đứng sau lưng con cái. Thế là, nàng dự định để cho mọi chuyện qua đi. Shimmer nhất thời quên đi việc tiếp tục đặt tay lên người Lucy để an ủi, mà là nhặt nó lên theo bản năng, vào khoảnh khắc khi biểu cảm vui mừng đó giao thoa với ánh mắt lạnh lùng của Lucy, thứ duy nhất còn lại chỉ là một vũng bùn dơ bẩn khó mà nhìn thẳng. Một đạo chỉ lệnh, đã bắt đầu có hiệu lực trong BCI của Lucy với cấp độ cao hơn cả chương trình tự vệ của Arasaka, nàng muốn làm đao phủ xử quyết —— thế giới mục nát đến mức không thể dung thứ cho cả tình thân ! Lucy bị kéo lên và đưa đến dưới máy chủ, nơi đặt một chiếc ghế rõ ràng khác biệt so với những cái ghế Netrunner khác bên cạnh. David cảm giác tới nhiệt độ lạnh lẽo trên cánh tay cô nương mình yêu thích, cẩn thận siết chặt thêm mấy phần, bởi vì Lucy đều hợp tác trong suốt quá trình, cho nên David mới dùng cách này để an ủi. Chỉ là sau khi nhìn thấy đôi mắt từng thu hút mình vô số lần kia, David sững sờ một chút. Ánh mắt của thiếu nữ chứa đầy ý cười, như thể đang nói –– “Ngươi trưởng thành rồi, David.” Ngay sau đó nàng liền bị ninja nóng lòng lập công dưới tay David đẩy tới chiếc ghế Netrunner giống như đài hành hình. Ánh mắt Lucy chưa bao giờ nghiêm túc như vậy, David không để lại dấu vết tiến tới đặt thứ gì đó ở dưới người Lucy. “Chúc ngươi may mắn!” “Cặn bã mưu hại Arasaka.” Có nửa câu là thật lòng. …… ……
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang